Chương 129: Muốn đưa lên chương trình tin tức thời sự
Khi Liễu Hàng gọi điện thoại đi thì Hàn Đông và Kiều San San đang cùng nói chuyện với Cao Tiểu Yến, sau đó hắn nhận được tin nhắn nghe điện thoại, vì vậy mà vội nói:
- Tôi đi gọi điện thoại cái đã.
- Hàn Đông, vừa rồi Liễu Hàng gọi điện thoại nói rằng không hài lòng với cậu, rốt cuộc có chuyện gì xảy ra?
Hoàng Văn Vận cũng cảm thấy kỳ quái, nhưng ấn tượng của hắn với Liễu Hàng cũng không quá tốt, gọi điện thoại đến chỉ tìm hiểu tình huống mà thôi, nếu như có vấn đề thì cũng thuận tiện giải quyết.
Hàn Đông cũng sững sờ, Liễu Hàng này không phải là ác nhân cáo trạng sao? Vì vậy hắn hít vào một hơi nói:
- Bí thư Hoàng, Liễu Hàng này vốn cũng không ra gì, tối qua vì tìm tiểu thư mát xa mà bị bắt vào đồn công an, bây giờ còn mệt mỏi chưa chịu rời giường.
- Vậy à, thế thì thôi.
Hoàng Văn Vận lạnh nhạt nói:
- Cậu làm cho xong rồi về thị trấn Triệu Hoa đi.
Hàn Đông hiểu phóng viên lần này coi như xong, thôi thì nên sớm đưa Liễu Hàng và Cao Tiểu Yến về cho rồi.
- Xấu hổ quá, Hàn Đông, anh Liễu không thoải mái, anh nói rõ tình huống với tôi, quay về tôi sẽ viết bản thảo.
Vẻ mặt Cao Tiểu Yến có hơi trắng bệch.
Hàn Đông cười nói:
- Không có việc gì, có lẽ là do không hợp nước.
Sau đó ba người đi tìm một quán trà, Hàn Đông nhẫn nại giải thích rõ quá trình chuẩn bị cho công tác công khai hành chính với Cao Tiểu Yến, làm như vậy coi như nể mặt nàng, dù sao thì nàng cũng đã hảo tâm đến hỗ trợ.
Khi đến giờ dùng cơm trưa, Liễu Hàng cũng không đi ra, hắn để khách sạn đưa thức ăn lên, sau đó ăn xong và nghỉ ngơi nửa giờ. Cao Tiểu Yến đi lên nói rằng cần phải về, nói là đã sắp xếp xong, tám giờ tối có mộti chuyến bay từ Thục Đô đến thủ đô, lúc này xuất phát thì vừa kịp chuyến.
Hàn Đông và Kiều San San tất nhiên cũng không giữ hai người Cao Tiểu Yến ở lại, vì vậy đưa bọn họ đến bến xe mua vé rồi quay về.
- Liễu Hàng có chuyện gì xảy ra hay sao ấy, mặt hình như có hơi sưng.
Trên đường về Kiều San San dùng giọng nghi ngờ hỏi.
Hàn Đông tức giận nói:
- Đây là đều do hắn tự làm ra, không ngờ còn gọi điện thoại chọc khoáy với bí thư Hoàng về chúng ta.
Kiều San San chợt sững sờ hỏi:
- Có chuyện gì xảy ra?
Hàn Đông nói:
- Cô biết vì sao mặt hắn bị sưng không? Đó là tối qua tìm tiểu thư mát xa, vì vậy mà bị đồn công an bắt đi.
Kiều San San hô lên kinh hoàng:
- Chúng tôi sao không biết?
- Ha ha, sau khi tên kia bị bắt thì nói có quen với tôi, vì vậy mà đồn trưởng đồn công an phía Tây phải điện thoại cho tôi mới thả ngườ, có lẽ vì quá kiêu ngạo nên bị bọn họ sửa trị.
- Như vậy à? Không thể ngờ Liễu Hàng lại là như vậy, đúng là khó tưởng.
Kiều San San thở dài một hơi:
- Tiểu Yến sao lại theo một người như vậy, sau này tôi sẽ giúp anh liên lạc với đài truyền hình tỉnh, tôi cũng không tin chuyện nhỏ như vậy mà làm không xong.
Vì Cao Tiểu Yến đã đồng ý đến Phú Nghĩa nên Kiều San San cũng không liên lạc với đồng sự trước kia, nhưng bây giờ xem ra Cao Tiểu Yến không trông mong gì được, vì vậy nàng chỉ có thể gọi đồng sự đến trợ giúp Hàn Đông mà thôi.
Hàn Đông gật đầu nói:
- Cũng đúng, nhưng cũng đừng nên quá miễn cưỡng.
Hàn Đông đã có tính toán, sự việc nhanh chóng sẽ vượt qua sức tưởng tượng của mọi người.
Sau khi đưa Kiều San San về cục thông tin truyền thông, Hàn Đông đi đến phòng tuyên truyền báo cáo tình huống, Vương Hòa Bình khuyến khích Hàn Đông vài câu, sau đó hắn đến báo cáo tình huống cho Hoàng Văn Vận.
Hoàng Văn Vận nói:
- À, việc này coi như bỏ qua, cậu đừng nên tự tạo ra áp lực, nên làm tốt công tác của mình.
Đến chiều Hàn Đông cũng chưa quay về thị trấn Triệu Hoa, hắn điện thoại cho Tiểu Vương, để sáng mai đến huyện Phú Nghĩa đón mình. Sau khi ngủ một giấc thì Hàn Đông điện thoại cho bố mình là Hàn Chính, hắn nói rõi công tác công khai hành chính, sau đó nói:
- Bố, con cảm thấy chuyện này có lợi cho dân, vì vậy con muốn mở rộng ra.
Hàn Chính vui đùa:
- Con không phải đã mở rộng ra ở thị trấn kia sao? Còn chưa thấy đủ à?
- Bố.
- Ha ha, biết rồi, con chờ tin đi.
Đến tối thì Hàn Chính điện thoại đến cho Hàn Đông, bản tin thời sự của CCTV ngày mùng hai tháng năm sẽ đặc biệt đi làm bản tin này, nói hắn nên chuẩn bị.
- Tin tức thời sự?
Hàn Đông chợt sững sốt, động tác này hình như có hơi lớn, hôm nay là ngày ba mươi tháng tư, chỉ còn hai ngày chuẩn bị mà thôi.
Hàn Chính cười nói:
- Là ý của ông nội, ông nói việc này khá tốt, nên thúc đẩy, có lẽ sau này còn động tác nữa.
- Ông nội biết chuyện này sao?
Hàn Đông có chút bất ngờ, ông nội nếu giúp đỡ mình thì rõ ràng công tác công khai hành chính sẽ nhanh chóng bùng phát, đến lúc đó mở rộng ra cả nước chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Hàn Đông cũng không khỏi cảm khái, người khác cảm thấy là sự việc khó tưởng nhưng chỉ cần gia tộc động vào thế lực của mình, như vậy sẽ có triển vọng cực lớn, thậm chí còn có thể đẩy hắn lên thật cao. Hắn thấy nếu so với năng lượng của gia tộc thì mình thật sự quá nhỏ bé.
- Tiểu Đông, chuyện CCTV xuống phỏng vấn thì ngày mai con hãy báo cáo cho lãnh đạo, mà ông nội cũng có lời nhắn nhủ, đừng quá rềnh rang, nên an phận làm người.
- Vâng, con hiểu.
Hàn Đông hiểu ý của ông nội, chính là coi chừng mình đoạt danh tiếng quá lớn. Vì chuyện CCTV xuống phỏng vấn là rất lớn, không chỉ có huyện mà lãnh đạo thành phố cũng cực kỳ coi trọng, nếu quá rềnh rang sẽ làm cho người ta chú ý, vì vậy nên an phận, chiến tích chỉ nắm một phần mà thôi.
Sáng sớm hôm sau Hàn Đông nói Tiểu Vương đến đón mình chạy vào huyện ủy, khi xuống xe thì thấy Hoàng Văn Vận xuống lầu, Trương Trường Hà đi theo phía sau, trong tay cầm cặp tài liệu, đi đến bên cạnh chiếc xe số một huyện ủy.
- Bí thư Hoàng!
Hàn Đông tranh thủ tiến lên chào hỏi.
Hoàng Văn Vận dừng bước dùng giọng nghi hoặc hỏi:
- Hàn Đông, sao cậu còn ở đây?
- Bí thư Hoàng, tôi có chuyện quan trọng cần báo cáo.
- Chuyện gì, tôi sắp phải lên thành phố có chuyện.
Hàn Đông thầm nghĩ may mà mình đến kịp giờ, hắn mỉm cười nói:
- Bí thư Hoàng, ngày mùng hai tháng năm phóng viên của đài truyền hình trung ương sẽ xuống làm bài phỏng vấn.
- Sao?
Hoàng Văn Vận chợt sững sờ:
- Cậu nói gì?
Trương Trường Hà ở phía sau cũng khựng lại dùng ánh mắt khó tin nhìn Hàn Đông, chuyện phóng viên của nhật báo kinh tế Trung Quốc xuống phỏng vấn đã thất bại, bây giờ Hàn Đông còn nói CCTV xuống phỏng vấn, đúng là khó tin.
Hàn Đông dùng giọng khẳng định nói:
- Bí thư Hoàng, đây là tin tức xác thực, tôi cũng vừa biết được tối qua, sáng sớm đã vào đây báo cáo với anh.
- Thật tốt quá.
Hoàng Văn Vận dùng giọng hưng phấn nói:
- À, chúng ta quay về phòng làm việc.
Hoàng Văn Vận nói xong thì xoay người lên lầu, sau khi biết được tin tức này thì hắn tất nhiên không vội đi lên thành phố, thời gian quá căng, hắn cần phải nắm bắt cho tốt mới được.
Khi lên lầu thì Hoàng Văn Vận để cho Trương Trường Hà điện thoại cho trưởng phòng tuyên truyền Vương Hòa Bình.
Hàn Đông nói:
- Vài ngày trước tôi liên lạc với một anh bạn thời đại học, anh ấy đi làm ở CCTV, tối qua anh ta điện thoại nói cho tôi biết, nói là công tác công khai hành chính ở thị trấn Triệu Hoa nhận được sự coi trọng của đài truyền hình, vì vậy mà bọn họ chuẩn bị làm ra một bản tin thời sự.
- Tin tức thời sự?
Hoàng Văn Vận giật mình nhìn Hàn Đông, trước đó nghe nói CCTV đến phỏng vấn cũng đủ làm cho hắn sợ hãi, không ngờ lại là tin tức thời sự. Đây là chuyện lớn bằng trời, dù là tỉnh Tây Xuyên cũng không có mấy cơ hội được vào bản tin thời sự.
Hàn Đông gật đầu nói:
- Tôi cũng không ngờ CCTV lại coi trọng như vậy.
Hàn Đông thật ra cũng biết, dù mình đã rất an phận nhưng năm lần bảy lượt tạo ra chấn động lớn, nhất định sẽ làm cho Hoàng Văn Vận suy nghĩ miên man bất định. Nhưng đây là sự việc không thể nào khác hơn, nếu muốn làm việc thì khó thể nào không động vào quan hệ sau lưng.
- Tốt, đúng là quá tốt.
Hoàng Văn Vận thật sự kích động, hai mắt tỏa sáng, hít vào từng hơi thuốc, cảm thấy hưng phấn khó tả.
- Bí thư Hoàng có chuyện vui gì sao?
Âm thanh của Vương Hòa Bình truyền vào, hắn đi đến cửa thì nghe thấy âm thanh hưng phấn của Hoàng Văn Vận, vì vậy mà không nhịn được phải hỏi, khi thấy có mặt Hàn Đông thì hắn càng nghi hoặc.
- Ha ha, trưởng phòng Vương, huyện Phú Nghĩa sắp được lên tin tức thời sự.
- Cái gì?
Vương Hòa Bình kinh ngạc trợn tròn mắt.
Hoàng Văn Vận nói:
- Bản tin ngày mùng hai tháng năm sẽ nói về công tác công khai hành chính của huyện Phú Nghĩa.
- Đúng vậy.
Hoàng Văn Vận bình tĩnh nói:
- Đồng chí Hàn Đông, lần này cậu lập công lớn, bây giờ thời gian cấp bách, cậu lập tức quay về thị trấn Triệu Hoa, làm tốt toàn diện công tác chuẩn bị.
Hàn Đông đứng lên nói:
- Bí thư Hoàng, công tác công khai hành chính là được anh và huyện ủy giúp đỡ triển khai, tôi chỉ là người làm công tác cụ thể mà thôi.
- Ha ha, tiểu tử cậu nói rất hay.
Hoàng Văn Vận vui vẻ cười nói, lúc này chuông điện thoại vang lên, hắn tranh thủ thời gian nghe máy và cung kính:
- Bí thư Đinh, tôi đang định báo cáo chuyện này với anh, tôi cũng vừa được biết, vâng, vâng, tốt, vâng.
Hoàng Văn Vận cúp điện thoại và vui vẻ nói:
- CCTV đã liên hệ với phòng tuyên truyền thị ủy, đã xác định chuyện phỏng vấn, bí thư Đinh yêu cầu chúng ta làm tốt công tác chuẩn bị, đồng thời lại có chỉ thị tiến thêm một bước với công tác công khai hành chính.
Hàn Đông biết rõ lúc này thật ra cugnx không có nhiều việc của mình, sau đó là các lãnh đạo huyện ủy nghĩ cách sơn son thiếp vàng cho mình, chính mình cần quay về chuẩn bị vài thứ là được. Vì vậy hắn lên tiếng cáo từ Hoàng Văn Vận và Vương Hòa Bình.
- Được, cậu quay về chuẩn bị đi.
Hoàng Văn Vận đứng lên tiễn Hàn Đông ra đến cửa.
Hàn Đông tranh thủ thời gian dừng bước, biết rõ Hoàng Văn Vận vì sao hưng phấn như vậy, đó là làm một bí thư huyện ủy, đối phương có thể được xuất hiện trên bản tin thời sự.
- Sao?
Tình cảnh kia lọt vào mắt Thẩm Tòng Phi vừa mới bước xuống cầu thang, điều này làm hắn cực kỳ kinh ngạc, không khỏi xoa xoa mắt, mình không nhìn lầm đấy chứ? Tiểu tử kia là Hàn Đông sao? Vì điều gì mà bí thư Hoàng lại khách khí với hắn như vậy?
- Bí thư Hoàng, tôi cảm thấy có chút kỳ quái, sao CCTV lại xuống đây?
Vương Hòa Bình ở trong phòng dùng ánh mắt tràn đầy nghi hoặc nhìn Hoàng Văn Vận rồi hỏi.