Chương 5

Tất cả đều giống như che loạn rồi. Nàng như là bị mê hoặc. Giống như con rối gỗ bị hắn kéo đi. Rời khỏi chợ. Trở lại quán trà. Tiến vào phòng… Lờ mờ. Nàng biết sẽ phát sinh cái gì. Nàng nên lên tiếng ngăn cản.Nhưng mà nàng không có. Nàng chỉ nhớ kỹ trong miệng ngoại trừ vị ngọt kẹo hồ lô ra. Còn có mùi vị hắn. Hai loại hương vị hỗn hợp lấy. Giống loại rượu mạnh dục cho say người.Khiến nàng cảm thấy cả người mê mê nặng trĩu. Phong Nhật Lam đưa nàng áp ở trên cửa. Thân áp sát chặt lấy nàng..khuôn mặt tuấn tú đốt nóng mang theo dục vọng đốt người”Tiểu Tước nhi. Ta cho nàng cơ hội lên tiếng.” Hắn thanh âm thấp ách. Khinh nhu phải dụ người.


Hắn cho nàng cơ hội cự tuyệt. Chỉ cần nàng đẩy hắn ra. Hoặc lên tiếng nói xuống một câu. Hắn cũng sẽ không chạm nàng:Thế nhưng nếu nàng hiện tại không cự tuyệt. Chờ đợi hắn cũng sẽ không cho nàng cơ hội cự tuyệt.Cơ hội chỉ có một lần. Mà hắn cho nàng một lần cơ hội


Vân Chu Tước nâng con ngươi nhìn hắn. Nàng nhìn thấy trong con ngươi của hắn có ánh lửa. Ngực không khỏi dồn dập thở gấp. Nàng không nói được. Chỉ có thể thật sâu cùng hắn cùng nhìn.


Nàng biết hắn đang cho nàng cơ hội cựtuyệt.Nàng muốn lên tiếng. Chính là, chính là… Nàng rất cô đơn. Ngực tưởng niệm khiến nàng mau phát cuồng.


Biết rõ hắn không phải người trong nội tâm nàng. Chính là à. Hắn lại ở lúc nàng cảm thấy cô độc nhất sau đó xuất hiện. Đối với nàng cười. Cầm trên tay kẹo hồ lô nàng yêu thích nhất…. Nhất thời.Lớp băng trong tâm nàng như là trong nháy mắt vỡ tan. .Nàng chịu đủ mùi ị cô độc. tư vị đó thật khó chịu đựng. Nàng mệt mỏi quá… Nàng cũng muốn có người đi cùng à!


nàng muốn nắm lấy giờ phút ấm áp này. Cho dù chỉ có thời gian ngắn ngủi cũng tốt. Nàng khôngc cô đơn. Không muốn tiếp tục một người… Thấy nàng chầm chậm không lời nói .khi nàng cự tuyệt . Phong Nhật Lam cười nhẹ. Cũng không nói gì nhiều. Lập tức rời khỏi nàng.


available on google playdownload on app store


“Không!” _Thấy hắn lui lạước dưới ý thức mà bắt lấy y phục của hắn. Mắt đẹp có chút hoảng. Muốn nhìn hắn lại vừa không dám nhìn hắn. Phong Nhật Lam ngẩn ra.Thái độ của nàng tuấn mâu lướt nhẹ tia sáng. Hắn n mặt của nàng. thân thể lui lại áp sát hướng nàng.”Tiểu Tước nhi. Nàng không có cơ hội hối hận!”


Là nàng đem hắn kéo về.Lửa là nàng đốt lên. Nàng phải phụ trách dập tắt!
Vân Chu Tước không nói. Chỉ có thể cùng hn cùng nhìn. Mắt đẹp hiện theo một tằng hơi nước mỏng vựng (mê quáng). Như loại trăng sáng động người. Cũng khiến hô hấp của hắn biến chìm.


Không có nam nhân nào có thể kháng cự chăm chú của nàng. Con ngươi đen kia phảphất giống như hồ sâu. Có thể làm người cam tâm lâm vào. Say vào trong đó. Phong Nhật Lam cúi đầu xuống. Dùng sức hôn dụ làn môi người. Nâng mở hơi thởmùi đàn hương từ miệng. Đầu lưỡi linh hoạt thăm dò vào cái miệng nhỏ nhắn. Lim ʍút̼ theo nước bọt ngọt ngào trong cái miệng nhỏ.


Nàng không cự tuyệt. Tùy ý hơi thở hắn xâm nhập. Phấn lưỡi khẽ dò xét. Khẽ đụng tiếp xúc đến hắn. Lập tức bị cườ quấn ʍút̼. Như cuồng điên giống như đoạt lấy toàn bộ hơi thở của nàng


Vân Chu Tước nhẹ thở gấp. Đầu lưỡi cùng hắn giao quấn. môi lưỡi quấn quýt lấy nhau nhiệt tình . Kích ʍút̼ như ngọn lửa. Cháy lên nướng dục hỏa người


Tay nhỏ bé dính tại lồng ngực của hắn. Xuyên qua quần áo. Nàng có thể cảm giác được từ làn da hắn truyền đến lửa nóng. Khiến nhịp tim của nàng theo hướng tới nhanh hơn. Thân không khỏi trởnên nóng


Môi lưỡi của nàng gây ra dục vọng đêm khuya của Phong Nhật Lam. Hắn cuồng mãnh hôn lên cái miệng nhỏ nhắn. Lửa nóng đầu lưỡi ɭϊếʍƈ lấy trong miệng nhỏ mm non.Vừa ʍút̼ lấy cái miệng nhỏnhắn vui sướng. Vừa dây dưa lấy cái lưỡi đinh hương ma sát. Không để qua nàng mảy may hương vị ngọt ngào.


Mà tay cũng theo đưa hai tay của nàng hướng ra phía sau. Khiến nàng hơi cng đứng người dậy. Đứng vững tròn đầy cho nên nhô lên. Cùng đồi ngực rộng rãi cùng chống theo.Hắn di động theothân mình. Ngăn cách lấy quần áo áp cọ xát theo hai hình tròn no đủ. Một chân theo đỉnh mở chân của nàng. Đầu gối chen vào chính giữa chân. Khẽ ma sát theẫn cảm mềm mại kia.


“Ừm!”_ Rên rỉ nhỏ vụn từ cái miệng nhỏ nhắn quấn ʍút̼ bật ra. Mắt đẹp mông lung. Nhỏ theo một tầng thủy quang. Tiềm tàng trong lòng nhiệt tình bị hắn khơi mào. Làm cho nàng căn bản không cách nào suy nghĩ. Chỉ có thể tùy hắn lắc lư thân thể. Đầu lưỡi cùng hắn quấn ʍút̼ lấy. Kích ʍút̼ mà ra nướt bọt làm nàng không ngừng nuốt vào trong họng.Giữa chỗ môi lưỡi giao quấn lặng lẽ chảy ra khóe miệng.


Mà chính giữa chân cũng bởi vì hắn cọ xát mà truyền tới một chút cảm giác tê dại . Bầu ɖú hơi hơi trướng đau. Hai chiếc nhũ hoa sớm mẫn cảm đứng thẳng.


Cảm giác được nàng đng tình. Môi mỏng nhỏdương. Khinh ʍút̼ lấy cái lưỡi thơm tho. Một tay đi xuống kéo theo eo của nàng. Dùng eo mang theo đem ánh mắt của nàng ngụ ở mông lung.


“Ngươi làm cái gì…”_ Vân Chu Tước ngẩn ra. Đưa tay muốn kéo lên mắt thắt lưng. Nhưng mà độác hắn lại nhanh hơn. Rất nhanh mở cái thắt dây kết hết sức chặt chẽ. Tiếp tục đem tay nàng bắt lại. Xé thắt lưng của mình xuống đưa hai tay của nàng trói sau người.


“Hư… Đừng cử động.”_ Hắn hôn lên môi đỏ. Đầu lưỡi nhào lên Đinh Hương. Lấy thân thể ch.ếtrụ vùng vẫy của nàng. Không để nàng kháng cự. Bàn tay to cũng theo chụp lên một nắm mềm non. Cách cái yếm xoa bóp lấy miên nhũ no đ. Ngón cái áp đẩy theo kiều nhụy đứng thẳng (kiều nhụy=nhụy hoa mềm đáng yêu). Trêu ghẹo ȶìиɦ ɖu͙ƈ của nàng


“Đừng.. ừm…”_ ánh mắt bị che lại, che này là giống như có sương mù trong t)Nhìn không thấy khiến Vân Chu Tước trở nên hơi hơi hoảng loạn. Môi lưỡi lại bị hắn ngăn chặn. Lưỡi dài bá đạo cuộn theo cái lưỡi nhỏ. Không để nàng phát ra kháng nghị.


Bởi vì nhìn không thấy. Khiến thân thể của nàng cũng trở nên càng mẫn cảm. Ngực ɖú cảm giác được bàn tay to vuốt ve. Ngón tay của hắn thậm chí ngăn cách lấy áo lót chuyển lấy đầu v*. Làm nàng không khỏi phát ra một tiếng anh ninh. (kêu rên kh


Thấy nàng bắt đầu buông lỏng thân mình. có ánh sáng lướt qua trong mắt Phong Nhật Lam.ánh mắt định ở một chỗ .Tạm thời chăm chú của nàng. Khiến hắn có thể càn rỡ biểu lộ cảm tình. Khát vọng nhìn nàng. ếm lấy làn môi hồng đẹp. Con ngươi đen không hề tiềm ẩn ái ý. Khao khát nhìn nàng. Hắn áp lực được lâu lắm quá lâu!


Sợ bị nàng phát hiện tình cảm thực của hắn. Hắn luôn dùng hình dạng khinh điệu đối din nàng. Cố ý trêu đùa nàng, trêu đùa nàng. Kéo ra cảm xúc của nàng. Hắn vui vẻ nhìn nàng tức giận. Hơn nữa lửa giận kia là do hắn mà ra.”Tiểu Tước nhi.”_ Hắn lẩm bẩm tên của nàng.Khuôn mặt tuấn tú là nồng nồng yêu say đắm. M của nàng bị che lại. Khiến hắn có thể không tiếp tục che giấu. Cũng để nàng không thể nhìn thấy khuôn mặt này của hắn


Hắn không muốn nàng nhìn thấy hắn. Trong lòng nghĩ đến người khác. Hiện tại mớn người của nàng là hắn. Vuốt ve người của nàng là hắn. Nàng hiện tại là người thuộc về hắn. Người thuộc về hắn Phong Nhật Lam!


ánh mắt định ở một chỗ Ưt, nóng hôn chậm rãi rơi xuống . ʍút̼ lấy cằm xinh xắn, cổ ngọc thon, cẩn thận cởi quần áo. Nhất nhất lưu lại vết tích lửa nóng. Vân Chu Tước run nhẹ lấy.Làn da mềm mại cảm giác được hắn ấn xuống mơn trớn. Còn có hơi thở nóng bỏng của hắn phất qua cảm giác. Khiến hơi thở kia của nàng cũng dồn dập theo.


Đột nhiên. Nàng cảm giác được trước ngực lành lnh. Theo cái đó kéo xuống ướt, nóng ngậm ɖú phải. Mồm to ʍút̼ lấy. Đầu lưỡi khẽ ɭϊếʍƈ qua nhũ thịt trơn nhẵn. Ở kiều nhụy hồng nhạt khẽ quấn lấy. Đầu lưỡi khảy r nhụy hoa. Tiếp tục trương miệng ngậm chặt thân xúc cảm dẫn phát tưởng tượng của nàng. Nàng kiều mỵ thở gấp. Mỹ lệ côi hồng nhiễm lên tuyết trắng đọng lại da ngoài. iống như một đóa hé mở anh lật. Mê người tới cực.


Ngực nhũ cảm giác đầu lưỡi của hắn khảy theo đầu v*. Quấn lấy cuộn theo. Tiếp tục mồm to hút. Nàng có thể nghe sóng thanh hắnậm hút bừa bãi.Khiến nàng vừa thẹn lại hoảng hốt. Nàng muốn lên tiếng ngăn cản.Nhưng mà thốt ra lại là tu nhân kiều phì. (kiều phì : thân ngâm, kêu rên mà kiều mị, mê người) Nàng vội cắn làn môi. Lại ngăn được kiều phì.


Một nắm đọng lại nhũ bị miệng rộng ngậm ʍút̼ lấy. Mà tay hắn cũng không bỏ qua ngực nàngNăm ngón tay xoa bóp lấy nhũ thịt tuyết trắng. Đầu ngón tay ép lấy kiều nhụy. Càn rỡ nhéo vòng. Nàng không khi cong người lên.Chính giữa chân tràn ra một chút ướt át. Ngọn lửa ở trong bụng thiêu đốt theo. Làm cả người nàng buộc chặt


Phong Nhật Lam lấy tay nâng lên hai đoàn miên nhũ.( bộ ngực) Môi lưỡi càn rỡ ɭϊếʍƈ ʍút̼ theo tuyếtđẫy đà. Cắn cắn diễm hồng kiều nhụy. Mà bàn tay to cũng tùy ý nắm nhẹ mơn trớn. Đưa hai đoàn mềm non đẩy đà thành hình dạng bất quy tắc. Mà vật nam giới sớm cứng ngắc chen vào chính giữa chân. Ngăn cách đồ lót lại quay về cọ xát. Hắn có thểcảm giác được ướt át của nàng. Ái dịch nhiệt tình kia sớm chảy ướt qυầи ɭót.Liền ướt lây dây lưng của hắn


“Tiểu Tước nhi.Nàng thật mẫn cảm.” ật Lam ách thanh nhỏ tiếng. (cách thanh : tức là thanh âm mà khàn khàn, trầm thấp, như bị cái gì chặn lại) Rời khỏi bị hắn ɭϊếʍƈ ʍút̼ được vừa hồng vừa sưng ɖú mềm.Kiu nhụy trắng nõn do hiện ra theo hắn để lại thủy quang. Xem ra lại càng kiều diễm ướt át.


“Nàng không biết sao? Nàng đã ẩm ướt.”_ Hắn ngẩng đầu ở bên tai nàng nhỏ tiếng. Đầu lưỡi cuốnởắng nhỏ. Khẽ ɭϊếʍƈ qua khuếch tai xinh xắn.


“Không nên.” _Hắn tà tứ nói khiến nàng xấu hổcắn môi. Bộ ngực bởi vì hoảng hốt chịu dựng lên. Thân thể ở dưới sự trêu đùa của hắn trở nên không giống là của mình. Nàng chỉ cảm thấy thực nóng. Cảngười như là có kiến con đang cắn.Làm cả người nàng mềm mại. Trong bụng ngọn lửa thiêu biết làm người ta điên cuồng. Phong Nhật Lam ôm lấy nàng. Đa nàng đặt ở ghế. Dựa lưng theo mép bàn. Tiếp tục đưa bắp đùi của nàng lật ra


“Ngươi định làm cái gì?”_Nhìn không thấy động tác hắn. Vân Chu Tước không khỏi hoảng hốt ý loạn. Dưới ý thức hợp lại hai đùi.


“Hư… Đừng cử động.” Hắn tự tay chế trụ động tác của nàng. Không để nàng đưa chân hợp nhau. Mở xiêm váy. Ngón tay ngăn lấy qυầи ɭót sớm ướt nhẹp.”Cảm giác được rồi sao? qυầи ɭót của nàng cũng ướt nhèm.”


Hắn vang lên tiếng nói.Khuôn mặt tuấn tú nhào lên hiện một chút tà khí.Tuấn mâu lửa nóng nhìn chằm chằm cái kia bởi vì ướt át mà áp sát chặt khốmỏng làn hoa trắng nõn. Ngón tay hơi hơi dùng lực gãi lấy cho vào hoa phùng. Ngăn cáần lót múa máy quyển quyển. Một chút một chút khẽ đâm lấy nhụy hoa.


“Không được.”_ Nàng cắn làn môi. Ở dưới sựtrêu đùa của hắn. Càng nhiều ái dịch thấm ra.Loại ma sát kia người tê dại cảm giác càng tăng lên. tr.a tấn theo nàng


Phong Nhật Lam sáng mê nhìn nàng động tình dáng điệu dụ người.Áp lực kia lại không cách nào kháng cự ,biểu tình kích phát ra hắn càng nhiều dục hỏa. Hắn nheo lại tuấn mâu. Ngón tay không khách khí xé qυầи ɭót xuống:”Tiểu Tước nhi.Để ta nhìn nàng ở đây có thể ướt bao nhiêu.”


◎ ◎ ◎ ◎ ◎ ◎
Làn hoa hồng nhạt không hề giấu diếm chiếu vào lửa nóng con ngươi đen. Phong Nhật Lam mê nhìn tư hoa mỹ lệ. Làn hoa trắng nõn sớm ướt nhp. Lông tơ nhỏ mềm hiện theo một tầng thủy quang mỏng manh.


Hắn tự tay bẻ làn hoa mềm ướt . Hương vị ngọt ái dịch ngọt ngào từ hướng hoa tâm vấn chảy xuống. Hiện xuống ngón tay của hắn. Vị ngọt cũng khuếch tán theo.
“Tiểu Tước nhi.Nàng thật ướt.”_ Hắn bốc lên một ngón tay ướt át. Đưa ái dịch xoa làn môi. Ngón tay thăm dò vào cái miệng nhỏ nhắn.


Vân Chu Tước khi thấy ngón tay hắn nếến hương vị của nàng. Mặt nhỏ không khỏi ửng hồng. Nàng muốn tránh khỏi. Nhưng mà hắn lại không. Lấy ngón tay tiến đến phần lưỡi.Muốn nàng ɭϊếʍƈ ʍút̼ ngón tay. Thậm chí cúi đầu xuống ngậm tưhoa. Đầu lưỡi ɭϊếʍƈ làn hoa. ʍút̼ lấy ái dịch ngọt ngào.


Vân Chu Tước run nhẹ.Kiều hoa non nớt cảm giác được hắn ɭϊếʍƈ ʍút̼.Thân mình yêu kiều không khỏi nhanh chóng. Thịt hoa khi hắn hút gian mẫn cảm co rút lạ>Ướt, nóng đầu lưỡi đưa làn hoa ɭϊếʍƈ lấy càng ướt.Môi lưỡi hướng lên trên ngậm hoa châu phía trên. Bên hàm ʍút̼ lấy nhụy châu. Đầu lưỡi lại ở dưới ɭϊếʍƈ qua hoa phùng. Chọc cho nàng kiều mỵ thở gấp không thôi. Căn bả.Lần đầu nếm ȶìиɦ ɖu͙ƈ thân thể bị hắn nắm lấy trong tay. Lý trí sớm đã biến mất. Nàng chỉ có thể cảm thụ lấy. Không có ý thức quên mình mê muội trong đó. Phần lưỡi nhiệt tình hàm ʍút̼ lấy ngón tay của hắn. Cùng ngón tay dài giaoấn. Nướt bọt thuận theo ngón tay di động mà chảy . Ẩm ướt phần ngạc.(xương gò má)


hoa huy*t đang bị môi lưỡi ɭϊếʍƈ ʍút̼ xuống. Ái dịch không ngừng lưu tiết.Nt gò má hắn.Nhân tiện kể cả môi mỏng cũng nhiễm lên tí nước.Mồm to của hắn ʍút̼ lấy ngọt ngào của nàng.Sau khi bốc lên một ngụm ái dịch. Đột nhiên ngẩng đầu. Rút tay ngón tay ra. Mở miệng che ngụ hơi thở mùi đàn hương từ miệng.


Hắn đưa ái dịch trong miệng tống vào cái miệng nhỏ nhắn. Đầu lưỡi đi theo quấn lấy Đinh Hương(lưỡi phụ nữ). Vạch ra ʍút̼ lấy cái lưỡi.Để ái dịch hỗn hợp lấy cái miệng nhỏ nhắn ngọt ngào. Tiếp tục lần nữa cuồng quyến đánh giá (cuồng quyến= điên cuồng nóng nảy). Mà ngón tay cũng đi tới rung động làn hoa.Ngón tay dài bốc ra cánh hoa. Thuận theo thấy ươn ướt ái dịch nhất cử tiến vào hoa huyệt.”Đừng!” Thanh sáp lối giữa lần đầu bị dị vật tiến vào (thanh sáp là chỗ non mịn bên dưới). Vân Chu Tước không quen mà nhéo mi. Bụng trực giác co rút. Hoa thịt lập tức mẫn cảm hít chặt ngón tay dài. Chố ấy của nàng khẩn trất cùng ướt át gần như bức,khiến Phong Nhật Lam điên rồ. Dưới bụng lửa nóng trướng đau khó chịu.Làm cho hắn thật muốn lập tức tiến vào tiểu huyệt ướt mềm.Nhưng mà hắn vẫn cắn răng nhịn xuống. Ngọn lửa to lỗ ngậm chặt cái miệng nhỏ nhắn. ʍút̼ lấy đầu lưỡi. Mà ngón tay dài cũng theo đến quay về di động. Tại giữa bờ hoa nhẹ nhàng thong thả kéo ra đưa vào.


Hoa thịt ướt át mềm trơn kiiến người ta yêu thích không buông tay. Ngón tay dài càn rỡ đi vào. Thậm chí gợi lên ngón tay ẩu lấy bờ hoa non nớt. Mà ngón cái cũng đi theo đè lên hoa huy*t phía trên nhụy châu. Ngón tay đi vào đến thủy huyệt. Vừa trêu đùa theo châu nhụy sớm sưng đỏ


Giống như con mèo đang rên rỉ đang giao quấn i lưỡi vấn tràn ra.Tê dại người khoái cảm xâm nhập theo vân Chu Tước. Làm cho nàng bản năng hưởng thụ.


Mông trắng không kềm được khẽ di chuyển. Nghênh hợp ngón tay dài đưa vô. Kia đi vào phát ra tiếng nước ẩm ướt tuyệt hả tới cực. Thấy hoa dịchươn ướt không ngừng chảy xuôi. Sớm nhuộm ẩmướt dưới thân ghế dựa.Mà tường hoa cũng mẫn cảm co rút lại.Đẩy đè theo ngón tay dài đi vào. Cảm giác được của nàng căng. Phong Nhật Lam ngón tay tiếp tục thăm dò vào. Hai ngón tay hợp lại theo.Ởtrong hoa nguyệt điên cuồng bất chấp mọi thứ tiến tới. Hưởng thụ hoa thịt chặt trất hít chặt. Mà ngón cái cũng thô bạo xoa đẩy theo hoa châu. Kích thích mẫn cảm tHắn cũng rời khỏi cái miệng nhỏ nhắn. Để mỹ lệ rên rỉ lưu tiết.


Vân Chu Tước cầm lòng phì phò yêu kiều theo.Con ngươi nhỏ bởi vì ȶìиɦ ɖu͙ƈ mà mập mờ. Làn môi bị hôn đến mộảnh sưng đỏ. Ngực nhũ sưng to. Tiêu hồn khoái ý chiếu cuộn theo nàng.


Mông trắng cuồng loạn lay động. Bị trói ngụ ởtay nhỏ bé sớm kích động nắm thành quyền. Mãnh liệt ê ẩm tê dại như dòng đện giống như từ vực thẩm tiến bắn ra. Khống chế lấy thân thể của nàng.Khiến nàng cả người căng. Gần như không thể là chính mình. Chỉ có thể hưởng thụ, rên rỉ lấy.ợi cao trào lần đầu đến.


Đột nhiên. Phong Nhật Lam rút ngón tay dài ra. Nhanh chóng xé dây lưng xuống Vật nam giới đã bộc phát. Đỉnh hưng phấn thấm ra bao nhiêu thếdịch trắng. Hắn nâng mông trắng lên. Nam tính to dài ngăn lấy thủy nhuận hoa huy*t.Hp mông một cái. Dùng sức xuyên suốt kiều huyệt mềm mại. Thật sâu ôm chặt vực thẩm hoa tâm.


Đột nhiên đau đớn khiến Vân Chu Tước thống khổ rên rỉ.Thế nhưng cũng đưa nàng đẩy hướng cao tràohân mình yêu kiều bó chặt lấy. Hoa thịt cũng theo dùng sức co rút.:”Ông trời! Ngươi thật chặt.”_ Khẩn trất (chặt đến không thông) trói bọc khiến Phong Nhật Lam ȶìиɦ ɖu͙ƈ lên cao. Rốt cuộc duy trì không được lý trí. Mông hẹp di động. Nam gii to dài cũng dùng sức đi vào thủy huyệt.


Bị vây máu hỗn hợp lấy ái dịch bị vật cứng cỏi quen thuộc thôi đẩy ra.Lại thêm vật nam giới thấmướt đi vào. Bàn tay to khẩn gãi lấy mông trắngửa đầu hưởng thụ được trói hút tiêu hồn khoái cảm.


Sảng khoái thuận theo hắn kéo ra đưa vào mà khoách tán. Vân Chu Tước nhịn không được nâng lên hai đùi ôm lấy hông của hắn. Sau khi hắn đến phía trước thúc ép. Mông trăng cũng đi theo phía trước di chuyển.Làm cho nam giới to dài có thến được càng sâu.


Nhiệt tình của nàng làm sâu sắc dục hỏa của hắn. Cường cứng mông eo mạnh mẽ lúc lắc lấy. Lửa nóng nam giới không ngừng xuyên suốt theo hoa huy*t. Công kích lấy hoa tâm non nớr. Một tay thm chí đi tới trước hoa huy*t .Kéo lấy lối vào hoa châu.


“Không được.” Quá nhiều khoái cảm gần nhưmau nhấn chìm nàng. Thân mình yêu kiều run nhẹlấy. Hắn nóng bỏng mau đưa nàng hòa tan…Hai đoàn ɖú trắng thuận theo lôi kéo mà lên xuống lay động. Phong Nhậầu ngậm chặt một chiếc ɖú mềm. Mồm to ngậm ʍút̼ lấy đầu v*. Mà mông hẹp cũng gắng sức di động theo. Chín thiết ở hoa thịt vấn dùng sức đút vào. (cái đó của con trai ở chỗ đó của con gái dùng sức tiến vào)


Tiếng nước thấm ướt hỗn hợp lấy hắn ʍút̼ lấy thanh âm ɖú mềm. Hình thành tiếng vang sóng mị . Nhưng cũng càng dẫn hai người di động theo hướng cao trào. tay nhỏ bé bị trói lạisớm kích >ộng mà cầm lấy. Đầu ngón tay lọt vào lòng bàn tay. Mặt nhỏ hiện theo nồng nồng ȶìиɦ ɖu͙ƈ. Ánh mắt bởi vì nhìn không thấy. Nhưng cũng khiến thân mình yêu kiều càng thêm mẫn cảm.


hoa huy*t non nớt hít chặt nam giới nóng bỏng.Tiêu hồn khái cảm kia khiến Phong Nhật Lam tốc độ kéo ra đưa vào nhanh hơn.Vật nam căn cứngở trong thủy huyệt điên cuồng tùy tiện đi vào. Mà ngón tay cũng càn rỡ vuốt ve theo hoa châu. Thậm chí trêu chọc theo làn hoa sớm sưng đỏ không chịu nổi


Từng đợt khoái cảm như sóng triều giống như hợp về hướng nàng. Từng đợt triều cường ở bên trong cơ thể ngập tràn thành tai.Biến hóa làm ái dịch phong dồi dào lưu tiết. (như gió mạnh phun ra)


Nàng không chịu nổi quá nhiều khoái cảm. Cái miệng nhỏ nhắn phát ra kháng nghị. Cầu hắn chậm lại tốc độ. Nàng không ngừng hắn lại không đoái cầu xin của nàng. Hưởng thụ hoa thịt rất nhanh n động co rút. Hắn cắn đầu v*. Thanh âm bởi vì ȶìиɦ ɖu͙ƈ mà nuốt.”Tiểu Tước nhi. Kêu tên của ta.”


Nàng căn bản không cách nào suy nghĩ. Cũng không cách nào phản ứng. Thanh âm hóa thành tiếng rên rỉ chọc người. Hắn dùng lực lật mở đùin. Đôi mắt lửa nóng mà nhìn khuôn mặt nhỏ mỹ lệlâm vào tình triều. dùng sức hẹp mông một cái. Đụng tiến vào vực thẩm tư hoa.”Kêu tên của ta! Nói. Ta là ai?” Hắn không để khí. Chấp nhất muốn nghe nàng gọi hắn. Kêu lên chữ của hắn.


Nàng cả người buộc chặt. hoa huy*t bắt đầu có nhiều tần suất co rút. Mà nam giới to dài vẫn không buông tha nàng. Cuồng liệt đi vào thủy huyệt. Nàng lắc đầu. Gần như mau chóng bị đánh úp đn bén nhọn khoái ý bức đến điên rồ.


“Nói! Ta là ai?” Hắn gắng sức thẳng vào. Nhất ký mãnh liệt tiến vào xuyên suốt hoa non. Ngón tay cũng theo cũng nhéo di chuyển theo hoa châu.


“Phong, Phong Nhật Lam…” Nàng cuồng loạn phì phò yêu kiều. Điên cuồng hô lên tên húy của hắn.Làm cho người cực khoái, khoái cảm làm nàng khống chế không nổi chính mình. Nâng đứng người dậy cắn bờ vai của hắn.


Nghe kêu gọi của nàng. Phong Nhật Lam hài lòng nở nụ cười. Hắn không thèm để ý trên vai đau đớn. Vật nam giới cuồng liệt sưng to đỏ hồng liệt đâm vào kiều huyệt thủy nộn. Gắng sức đâm vào. Tại lúc cuối cùng một ký cuồng mãnh tiến vào. Hoa thịt cũng co chặt theo. Hút chặt ngụ ở hắn.


Khoái m tê dại từ lưng khoách tán. Hắn gầm nhẹmột tiếng. Mới cam tâm buông tha nàng. Dịch trắng nóng bỏng xịt ra theo. tràn ra làm ướt cả giường….






Truyện liên quan