Chương 19: Rắc rối từ cái bình chết tiệt!
Sau đó, anh và cô liên tục gặp nhiều rắc rối từ sự việc này. Quả thật muốn giả dạng một người nào đó thật không phải dễ!
“Tôi thấy hôm nay hai người lạ lắm a, có chuyện gì giấu tôi phải không?”
“Thì chuyện là…”
“Hả?! Hai người hoán đổi thân xác?”
“Đúng.”
Cô gật đầu. Bây giờ nhìn lại, hoàng tử Kou đẹp trai hôm nay lại xử sự như một đứa con gái có tính nết trẻ con, còn công chúa Alice lại trở nên cứng rắn mạnh mẽ đến lạ thường. Nếu như mà mọi người mà biết, tin đồn lan ra ngoài quả không hay.
“Sora giúp tớ đi!”
Cô bắt đầu trẻ con ôm lấy Sora, nhưng cô đâu hay biết mình đang là Kou.
Bỗng bất ngờ một nữ phục vụ mở cửa, liền thấy cảnh tượng như vầy: đại ma vương Sora yếu ớt nằm dưới thân hình của hoàng tử Kou, còn Kou đang choàng cổ ôm cậu, quần áo xốc xếch, có vẻ tư thế thật mờ ám.
“Tôi xin lỗi!”
“Ấy không như cô nghĩ đâu!”
“Dạ vâng tôi sẽ không nói cho người khác nghe đâu, hai người cứ tiếp tục.”
Cô phục vụ liền đóng cửa, ngay tức khắc Kou đang trong thân xác của Alice, mặt đỏ bừng.
“Em…”
“Em xin lỗi Kou!”
“Không sao. Nhưng vấn đề là…”
“Công chúa Alice… đã đến giờ cô đi tắm rồi đó thưa công chúa!”
Vấn đề mới thật sự bắt đầu là đây. Tắm…
Anh, trong thân xác cô vội vã nói:
“Hiện giờ ta đang mệt, có thể dời đến tối được không?”
“Không được đâu ạ! Nếu công chúa không ra tôi sẽ kêu người mang công chúa đi!”
Ngay tức khắc, vài cô hầu đã đến kéo anh đi.
“C-ứ-u a-n-h!
Anh ra hiệu cho cô. Nhưng cô đâu thể làm gì được đành nhún vai. Ngay tức khắc, một ý tưởng khá là điên rồ hiện trong tâm trí cô. Cô liền nói nhỏ vào tai bà hầu:
“Ngươi thật là, ta và cô ấy đang chuẩn bị hoan ái, bỗng dưng lại bị ngươi quấy rầy, lỡ đâu cô ấy mất hứng không làm với ta nữa, ta biết làm thế nào?”
Mặt bà hầu bỗng đỏ lên, ra lệnh người lui về.
“Em nói gì với bà ấy vậy?”
Anh tò mò.
“Không nên nói với anh.”
“Tại sao?”
“Em không thích. Cũng trễ rồi, chúng ta mỗi người về một phòng, còn chúng tôi cùng phòng.”
“À..cũng được.”
Cậu gật đầu ậm ừ rồi về phòng.
Đêm nay, hai người nằm chung một giường, đây là phòng cô, giường chẳng phải là giường đôi, nên hai người nằm chung có phần hơi chật hẹp.
Cảm thấy có vật nặng đè lên người, anh mở mắt tỉnh dậy, thấy cô đang lấy tay ôm mình, miệng chảy nước dãi, anh thật nửa khóc nửa cười. Tại sao mình lại thích một cô công chúa ngay cả cách ngủ mà cũng không giống con gái một chút nào. Anh nhẹ dùng khăn chùi miệng cô. Lâu rồi mới được nằm chung với cô, nhưng tại sao lại nằm chung trong tình cảnh oái ăm này cơ chứ?!
Hai người mệt mỏi nằm cho đến gần mười một giờ trưa.
Bây giờ, tới lượt cô cảm thấy có vật gì đó đè nặng lên người mình, cô liền mở mắt, thấy anh đang nằm trước mặt mình, cô chùi chùi mắt xem có phải mình đang mơ không.
“Kou! Kou à? Dậy đi, lẹ lên!”
“Chuyện gì vậy?”
“Anh coi đi, chúng ta đã trở về rồi nè!”
“Đúng ha! Anh nghĩ việc chúng ta cần làm là đi tắm đi!”
“Ừm. Vậy nghe theo anh.