Chương 4
Thương Ly Yên mỗi ngày đi học đều đem chìa khóa dự phòng theo bên người, hơn nữa chỉ cần ra khỏi cửa hay vào phòng nhất định sẽ khóa chặt cửa phòng.
Cô sẽ không để cho hắn có cơ hội.
Về phần quà sinh nhật hắn đưa, cô nhìn cũng không nhìn liền trực tiếp quăng vào thùng rác, nhưng hôm sau tan học trở về, tầm mắt của cô rơi vào hộp quà xinh đẹp trong thùng rác kia. Nói thật, thấy thùng rác lại liếc mắt thấy hộp quà màu hồng cũng hơi tò mò.
Cuối cùng Thương Ly Yên nhặt lên, vừa mở ra nhìn, là một cái vòng tay, phía trên tỏa sáng lấp lánh thủy tinh Swarovski làm cho cô lập tức yêu thích không dứt.
Nhưng mà, vật này là hắn tặng! Cô cũng không muốn nhận đồ hắn tặng.
Nhưng mà, vật này xem ra giá trị rất lớn, vòng tay bằng vàng làm rất đẹp làm cho cô yêu thích không muốn buông tay, không vứt bỏ được.
Cuối cùng cô đem để vào trong hộp, quyết định lấy.
Không cần đeo trên tay cho hắn thấy, để làm kỷ niệm là tốt rồi, dù thế nào đi nữa cũng không biết hắn có để ý hay không, nếu hắn không thấy sẽ cho rằng vứt bỏ. Cô tự nói với mình như vậy.
Tĩnh Phi Phàm không còn đối với những người phụ nữ tự tìm tới ai cũng không từ chối nữa rồi, vị giác của hắn đã thay đổi, cảm giác cũng thay đổi, cũng sẽ không khơi mào để phụ nữ chú ý.
Nếu không phải không muốn đụng tới Thương Ly Yên, hắn cũng sẽ không tìm những người phụ nữ giống như cô để lên giường.
Hắn cứ theo lẽ thường trêu hoa ghẹo nguyệt, trái ôm phải ấp, mà những người phụ nữ mà hắn tìm đến đều muốn dính lấy hắn không buông.
Nhưng hắn vẫn không thay đổi nguyên tắc ban đầu, không để cho bất kỳ người phụ nữ nào qua đêm trên giường của hắn.
“Em không muốn đi…..Chúng ta lại làm một lần nữa…..Em có thể làm cho anh vui vẻ……” Thanh âm giống như Thương Ly Yên của Ngả Mễ tiếp tục dây dưa trên giường không chịu đi, dùng đầu ngón chân nhẹ nhàng gãi trên đùi hắn, trêu chọc hắn. Ngả Mễ là có dã tâm. Tin tức Tĩnh Phi Phàm không để cho phụ nữ qua đêm trên giường cô ta đã sớm biết, mà nếu có phụ nữ có thể ở lại qua đêm trên giường hắn tuyệt đối là tin tức lớn.
Ngả Mễ lấy hết sở trường hết sức quyến rũ hắn muốc đem hắn vây ở trên giường cả đêm, bởi vì, cô muốn leo lên hắn, chim sẻ biến phượng hoàng, muốn thoát khỏi hình ảnh gái điếm, thay da đổi thịt biến thành quý bà, trở thành vợ của giám đốc kinh doanh.
“Phàm……” Đôi tay cô ta di chuyển lên xuống nam căn to dài của hắn “Em sẽ làm cho anh thật vui vẻ……” Cô ta mở lớn miệng, ngậm vào đỉnh đầu to lớn của nam căn, dùng đầu lưỡi ɭϊếʍƈ láp, hai tay nhẹ nhàng cầm ở dưới, ngón tay nhẹ nhàng ma sát hai túi tròn nhỏ mềm dưới nam căn.
Tĩnh Phi Phàm nhắm hai mắt, hưởng thụ sự vuốt ve của cô ta.
Ngả Mễ chủ động trong ȶìиɦ ɖu͙ƈ quả thật có thể làm hắn thỏa mãn, dã tâm của cô ta hắn nắm giữ rất rõ ràng, nếu cô ta không làm cho hắn hứng thú trong ȶìиɦ ɖu͙ƈ, hắn sẽ phá hư ý tưởng buồn cười trong đầu cô ta làm cho cô ta hiểu được vọng tưởng của cô ta vĩnh viễn cũng không có khả năng đạt được.
“Phàm em đã ướt rồi……” Giọng nói ngọt ngào giống như Thương Ly Yên của Ngả Mễ vang lên làm cho trong đầu Tĩnh Phi Phàm hiện lên hình bóng xinh đẹp của Thương Ly Yên.
Ánh mắt hắn vẫn như cũ không đổi, tài nịnh nói “Tự mình leo lên”
Ngả Mễ đã được cho phép vui vô cùng, một tay cầm nam căn to lớn của hắn, một tay mở ra hoa tâm đã ướt đẫm xuân triều của chính mình, nhắm ngay tâm điểm không kịp chờ đợi ngồi lên.
Tĩnh Phi Phàm phân thân đã bị cô ta ʍút̼ qua hơn nữa hành động của cô ta có chút thô lỗ làm cho chân mày hắn hơi nhíu nhíu một chút.
Đung đưa vô số lần, Ngả mễ đã bị nam căn của hắn tràn đầy bên trong, cô ta không thể khống chế được hành động. “Phàm…….Của anh thật to lớn……Anh làm cho em rất thoải mái……” Cô ta vặn eo lắc mông, tự xoa nắn nhũ hoa của chính mình, ánh mắt xinh đẹp nhìn hắn, khát vọng được hắn vuốt ve.
Tĩnh Phi Phàm thờ ơ lạnh nhạt, đẩy mạnh vào nam căn chưa được thỏa mãn dục vọng nhưng đối với cô ta đột nhiên lại không có sức.
“Thôi!Em nên đi đi”
Ngả mễ sửng sốt một chút, thân thể hai người vẫn còn kết hợp với nhau, thế nhưng hắn lại có thể nói ra những từ như vậy làm cho cô ta cảm thấy kinh hoàng.
“Phàm, em còn chưa làm cho anh thoải mái, em……”
Cô ta cố gắng đẩy ra đút vào nam căn của hắn nhưng không bao lâu hai tay hắn đã đặt ở trên eo cô ta, đem cô ta nhấc xuống làm cho cô ta rời khỏi thân thể của hắn.
Đột nhiên hạ thân trống rỗng làm cho cô ta thật khó chịu, hoa tâm của cô ta vẫn còn co rút mãnh liệt chứng minh dục vọng của cô ta tràn trề.
“Đi ra ngoài.” Ánh mắt của hắn mang theo sự quyền uy không thể coi thường.
Ngả Mễ nũng nịu “Không muốn……Em không muốn đi……Em không muốn……”
Giọng nói của cô ta làm cho trái tim hắn mềm nhũn nhưng sau khi nhìn thấy gương mặt cô ta lại làm cho hắn khôi phục lại sự lạnh lùng không thể phản bác.
“Cô muốn tôi đem cô cả người ném ra ngoài sao?” Hắn nhìn cô ta, ánh mắt tả ác làm cho người khác sợ hãi.
Ngả Mễ giật mình, nhìn hắn tràn đầy sợ hãi “Em……Em lập tức đi……”
“Cút ra ngoài ngay lập tức.”
Sự nhẫn nại của hắn đã tới cực hạn. Hắn đứng lên không quan tâm toàn thân trần trụi cùng với nam căn thẳng đứng, mở cửa, đem cô ta cùng với quần áo ném ra ngoài. Cuối cùng nặng nề đóng cửa phòng lại.
Thương Ly Yên xấu hổ nhìn, không thể tin được nhìn người phụ nữ trần trụi trước mặt chật vật tìm quần áo trên hành lang, cô thật sự thông cảm với cô ta.
Tối nay Tĩnh Phi Phàm mang về nhà một nữ nhân rất ồn ào, vẫn âm thanh rên rỉ hại cô không thể ngủ được. Hơn nữa âm thanh này rất giống cô càng làm cho cô tò mò, người phụ nữ này cuối cùng là loại phụ nữ nào.
Cô mang một cái ghế ra ngồi ở hành lang chờ xem kịch vui. Mặc dù nghe thấy những âm thanh ɖâʍ đãng từ trong phòng hắn truyền ra không dễ chịu nhưng thấy người phụ nữ này bị ném ra ngoài cũng đáng giá.
Hắn đối với phụ nữ rõ ràng chính là sau khi thỏa mãn nhu cầu thì ném bỏ, tại sao vẫn còn có nhiều phụ nữ muốn dính lấy hắn, cũng không có gì ngạc nhiên khi hắn kiêu ngạo đến như vậy, nói đi nói lại, đều là những người phụ nữ không có đầu óc này làm hư hắn.
Cô đối với hắn có ghét bỏ, chính là không thích hắn đem phụ nữ về nhà. Còn nữa, không quan tâm cô có nhà hay không đều tùy tiện trình diễn, cũng không quan tâm cô nhìn thấy sẽ nghĩ như thế nào.
“Cô là ai? Cô đang nhìn cái gì?” Ngả mễ quần áo xốc xếch thấy cô ngồi trong góc khuất ngoài cửa phòng, kinh ngạc la to, đem một bụng tức giận trút lên cô.
Thương Ly Yên biết cô ta xấu hổ không muốn cùng cô ta so đo, dù sao kịch hay cũng xem xong rồi, cô cũng đã thấy được bộ dáng Ngả Mễ, cô nhún nhún vai định đem cái ghế cầm trở về phòng.
Ngả Mễ đi tới kéo tay của cô “Tại sao cô lại ở chỗ này? Cô cũng là phụ nữ của Phàm.”
“Tôi không phải phụ nữ cũa hắn.” Thương Ly Yên tức giận nói.
Ngả Mễ nhìn cô “Giọng nói của cô……..”
“Tôi biết, giọng nói của chúng ta rất giống nhau!” Cô trợn mắt.
“Cô ở đây?”
“Cô không nhìn thấy tôi đem ghế vào trong phòng sao, Tất nhiên tôi ở đây.”
Ngả Mễ sửng sốt năm giây, đột nhiên la to một tiếng “A…….”
Thương Ly Yên vội vàng che hai lỗ tai, màng nhĩ của cô sắp bị tiếng hét làm hư.
Tĩnh Phi Phàm ở trong phòng nghe thấy âm thanh, mặc quần ngủ liền đi ra “Cô còn chưa đi.”
“Cô ta…….Cô ta là ai? Phàm, tại sao cô ta lại ở đây?”
“Không liên quan đến chuyện của cô.” Tĩnh Phi Phàm chân mày rối rắm “Tôi cho cô một phút rời đi ngay lập tức, nếu không ngày mai cô tuyệt đối sẽ thân bại danh liệt!”
Ngả Mễ vừa nghe, mặt trắng bệch, cô ta nhìn Tĩnh Phi Phàm lại nhìn Thương Ly Yên “Em hiểu rồi……Anh đem em làm thế thân của cô ta…….Hai người ……”
“Câm mồm”
Tĩnh Phi Phàm lập tức cầm lấy cánh tay Ngả Mễ, thô lỗ bóp chặt làm đau cô ta, không để ý đến cô ta giãy dụa kêu khóc, đem cô ta kéo thẳng xuống dưới đầu.
“Về sau đừng để cho tôi gặp được cô!” Tĩnh Phi Phàm sắc mặt xanh mét.
Ngả Mễ nhìn hắn lại quay đầu nhìn Thương Ly Yên đang đứng xem trước cửa phòng, cô ta cố ý nói to: “Em hiểu rồi, Anh thích cô ta, anh yêu một đứa trẻ miệng còn hôi sữa.”
“Câm mồm!”
Hắn hét lớn một tiếng, không thương tiếc đẩy cô ta ra cửa chính làm cho cô ta ngã lăn ra rồi đem cửa đóng lại, thay đổi mật mã bảo vệ làm cho cô ta không vào được nữa.
Tĩnh Phi Phàm đi vào phòng khách, sau khi lên lầu hai Thương Ly Yên vẫn còn nhìn hắn.
“Còn đứng nhìn? Đi ngủ!” Hắn lạnh giọng ra lệnh.
Ánh mắt cô nhìn hắn làm cho hắn toàn thân không được tự nhiên, không thể thích ứng, giống như trách cứ hắn quá vô tình.
Thương Ly Yên trong lòng đầy nghi vấn nhưng nhìn tròng mắt hắn giống như muốn ăn thịt người ta làm cô không dám hỏi.
Cô ngoan ngoãn đóng cửa phòng lại cũng giống như đóng lại những đáp án chưa biết.
Thương Ly Yên bắt đầu âm thầm quan sát, cô phát hiện những người phụ nữ Tĩnh Phi Phàm đem về đều có bóng dáng giống như cô—không! Cô nói sai rồi, phải nói là có bóng dáng giống như mẹ cô.
Từ khi Ngả Mễ trước khi bị đuổi ra khỏi nhà nói to Tĩnh Phi Phàm thích cô thì cô lập túc hiểu, không phải Tĩnh Phi Phàm thích cô, người hắn thích phải là người mẹ đã qua đời của cô.
Tình cảm của Tĩnh Phi Phàm đối với mẹ cô thắm thiết sâu ngặng như vậy, si tình khó quên, làm cho trong lòng cô rất phức tạp.
Cô thật hối hận khi cùng hai bạn tốt thực hiện kế hoạch tranh tài dụ dỗ đàn ông, mặc dù ngay lúc đó cô rất tự tin nhưng theo như cô quan sát trong suốt kỳ nghĩ hè, cô phát hiện mình quá tự tin rồi.
Bên cạnh Tĩnh Phi Phàm lúc nào cũng có người đẹp vây quanh, muốn dạng phụ nữ nào đều có, hơn nữa đi cùng hắn nhìn hết sức xứng đôi, nam thanh nữ tú làm cô cảm thấy có chút tự ti.
Muốn dụ dỗ hắn……thật là khó!
Hơn nữa dụ dỗ được rồi bỏ rơi lại càng khó hơn!
Những người phụ nữ của Tĩnh Phi Phàm rất đẹp, không giống như cô, những người con trai muốn kết thân với cô đều rất xấu, không cách nào tiếp nhận, đương nhiên là không sánh bằng hắn.
Những người phụ nữ bên cạnh Tĩnh Phi Phàm cũng đều rất thành thục, cơ thể nóng bỏng, hơn nữa tuổi cùng với vẻ bề ngoài tương đương nhau làm cho cô có chút áp lực.
Cô không muốn là người dụ dỗ được cuối cùng trong cuộc tranh tài với hai người bạn thân, cho nên, cô bắt đầu ăn mặc nghiêm túc, mà giữa tháng tám trời cực nóng, cô không ngốc đến nỗi đi ra ngoài để cho mình bị cảm nắng, cô lực chọn mua đồ qua mạng, một bên ngồi trước điều hòa, một bên ngồi xem các ưu khuyết điểm của hàng hóa trên mạng, cô cũng sẽ chú ý hỏi và trả lời với người bán hàng thông qua những đánh giá của người tiêu dùng trên mạng, sau khi tham khảo tất cả……Cô lựa chọn hàng hóa muốn mua rồi chọn gửi hàng thông qua cửa hàng tiện lợi hay đưa hàng đến nhà rồi mới trả tiển, dù sao mua hàng trên mạng rủi ro rất lớn, giống như gửi tiền thanh toán xong không lấy được hàng hóa, thật sự là phải cẩn thận.
Ngày hè chói chang, Thương Ly Yên cả ngày cầm bút ký tên, hàng hóa lần đầu tiên mua so với cuộc nói chuyện với người bán hàng sau khi được chuyển đến thật sự rất xấu, lần thứ hai cô bắt đầu diên cuồng mua sắm, nào là đồ trang điểm, phụ kiện tóc, dây chuyền dài, áo khoác dài, thắt lưng, nội y, giày cao gót hở mũi của phụ nữ, tất cả mọi thứ từ đầu đến chân.
Sản phẩm mới vừa được đưa đến, cô liền dùng thử ngay lập tức, cảm thấy không thích hợp lập tức liên lạc với người bán đổi hàng hoặc là trả lại, thật may là lúc trước cô đã thỏa thuận với người bán hàng trước rằng hài lòng mới trả tiền, sau khi thu hoạch được rất nhiều thứ làm cho cô cảm thấy rất vui.
Chưa từng trang điểm qua, cô liền lên mạng mua sách tham khảo về tập luyện, cuối cùng, cô lựa chọn cách trang điểm trang nhã lịch sự.
Bởi vì, sau khi xóa sạch trang điểm, nhìn mình trong gương, cô cảm thấy trang điểm thành cái dạng xinh đẹp kia khuôn mặt giống như đang “hành nghề đặc biệt” (nghề đặc biệt không cần nói ra chắc mọi người cũng hiểu), ngay cả chính cô cũng chán ghét, tại sao Tĩnh Phi Phàm có thể thích được?
Chưa bao giờ đi qua giày cao gót, lần đầu tiên cô đi liền ngã lăn ra, cô thề cô phải học đi được giày cao gót.
Trải qua gần một tuần tập luyện, mặc dù gót chân bị trầy da, ít nhất những khổ cực của cô cũng đã được đền đáp.
Vào một ngày, bầu trời vẫn đang xám xịt, tờ mờ sáng cô đã rời giường thay quần áo, trang điểm.
Trước khi Tĩnh Phi Phàm đi làm, cô từ trong phòng đi ra, cố ý rạng ngời đến trước mặt hắn làm cho hắn kinh ngạc.
Tĩnh Phi Phàm kinh ngạc sao?
Đúng vậy, hắn kinh ngạc!
Thương Ly Yên vẻ mặt tinh xảo, đồ trang sức trang nhã viền mắt màu xanh càng thêm sáng ngời, đôi lông mi càng ngày càng dài được đánh mascara hơi vểnh lên, cô chớp chớp mí mắt càng thêm vẻ thùy mị, càng làm nổi bật lên vẻ xinh đẹp và quyến rũ của cô.
Cô mặc trên người một chiếc váy lụa cổ chữ V màu xanh đậm, càng làm nổi lên làn da trắng noãn như tuyết như ngọc của cô.
Chiếc váy được sử dụng vật liệu co dãn làm cho cô cảm thấy mềm mại và thoải mái khi mặc, chiếc cổ cắt hình chữ V hấp dẫn, thể hiện một bộ ngực tròn mềm mại và đầy đặn cùng với chiếc eo được cắt xén hoàn hảo làm lộ ra thân hình quyến rũ, cả người cô toát lên sự quyến rũ của một người phụ nữ, với động thái của cô, bông hoa bằng lụa màu trắng được điểm xuyết tại chân váy giống như đang đong đưa một cách chân thật, làm cho cô toàn thân dầy quyến rũ mà duyên dáng.
Chỉ tiếc, cổ áo của cô quá thấp, lại cố ý lắc lư đi tới trước người hắn, mang trên mặt nụ cười giống như hướng về phía hắn tuyên chiến.
Cô cũng không biết rằng cô sắp bị lộ hết ra!
Tầm mắt của hắn vừa đúng lúc có thể nhìn vào trong cổ áo của cô thấy hai bầu ngực no tròn tràn đầy sinh động, thông qua chiếc váy mềm có thể hiện rõ một khuông ngực đầy đặn với chiếc eo cao càng làm cho cô trông quyến rũ và hấp dẫn hơn.
Nhìn sơ lược qua vóc dáng của cô, nếu nói cô là một cô bé miệng còn hơi sữa, vậy thì quá khiêm nhường rồi.
Cô phát triển thật nhanh làm cho ham muốn của hắn rục rịch ngóc đầu dậy.
Hắn cảm giác bất kỳ người phụ nữ nào ngủ cùng với hắn so với cô còn thua kém xa.
Cô có sự tinh tế và quyến rũ của một người phụ nữ cũng có sự thanh khiết của một cô gái nhỏ, mà hai cái này kết hợp lại tạo thành một lực hấp dẫn ch.ết người.
“Ăn mặc như vậy không thích hợp với cô” Tĩnh Phi Phàm giọng khàn khàn nói.
Thương Ly Yên nghe xong trong lòng đầy căm phẫn, cô cố ý vẫy vẫy một sợi tóc như sợi tơ màu đen, mùi hương thơm ngát của mái tóc pha trộn với mùi dầu gội đầu ngay lập tức tỏa ra trong không khí.
Cô cố ý ở trước mặt hắn õng ẹo làm dáng “Tôi cảm thấy tôi mặc như vậy không có gì không ổn.”
Tĩnh Phi Phàm nhanh như chớp nắm lấy cánh tay trắng như tuyết của cô “Tôi không cho phép.” Ánh mắt của hắn giận dữ đang nhìn trừng trừng vào cô.
Thương Ly Yên trong mắt thoáng qua một tia sợ hãi, cô muốn né ra, theo bản năng lui về sau một bước.
Hắn dùng lực ôm cô vào trong ngực không thả.
“Chú……Nhanh buông tôi ra!”
“Cô là giả không hiểu hay là thật sự không hiểu? Hiện tại an ninh không tốt, cô lại ăn mặc như vậy rõ ràng chính là làm cho người ta phạm tội.”
“Đó là đàn ông sức chịu đựng kém, tại sao toàn bộ có thể là do phụ nữ?” Cô không phục, không khỏi mở miệng phản bác.
“Lập tức đi thay đồ cho tôi, nếu không, tôi không cho phép cô ra khỏi cửa!” Tĩnh Phi Phàm nghiêm giọng nói.
“Tôi không đổi!” Thương Ly Yên quay qua quay lại trong ngực hắn, chính là không muốn nghe theo hắn “Tôi không phải là phạm nhân của chú, chú cũng không phải là chủ nhân của tôi, tôi không cần chú quan tâm nhiều như vậy!”
“Chị Trầm Trầm đem cô giao cho tôi, đối với tôi mà nói, Cô chính là trách nhiệm của tôi!”
“Chỉ là trách nhiệm sao?” Cô yếu ớt nhìn hắn một cái, nói nhỏ.
Hắn nghe được bởi vì đau lòng đột nhiên sửng sốt.
“Tôi căn bản cũng không phải là giao trái tim cho chú, cũng không cần chú phải có trách nhiệm đối với tôi.” Cô lạnh lùng cười một tiếng “Hiện tại tôi mặc như thế này chú phải trông chừng tôi, vậy nếu tôi ăn mặc mát mẻ hơn một chút sau đó kéo bạn học cùng đi ra ngoài dạo phố, không phải là chú sẽ giận dữ sao?”
Tĩnh Phi Phàm đáy mắt thoáng qua tức giận, chỉ cần tưởng tượngcô ăn mặc mát mẻ hơn một chút, hơn nữa còn cùng đàn ông khác đi ra ngoài, mặc dù, cô không chỉ mặt gọi tên là đàn ông nhưng hắn liền nhận định là người khác phái, nghĩ tới đây, hắn liền không thoải mái.
Hắn nắm chặt cổ tay cô, bất kể là có thể làm đau cô hay không.
“Tôi là người giám hộ của cô, không có sự cho phép của tôi, tôi thậm chí có thể trừ bỏ cho cô đi học ngoài ra không cho phép ra khỏi cửa.”
“Chú cố ý làm cho tôi ch.ết đói sao?” Cô nhìn chằm chằm hắn.
“Cô sẽ không ch.ết đói! Tôi sẽ bỏ thức ăn vào trong tủ lạnh cho cô, tùy cô ăn uống…..nếu cô còn sợ thiếu, tôi cũng có thể vì cô chuẫn bị ngày cơm ba bữa cộng điểm tâm thêm bữa đêm.”
“Không muốn! Tôi không muốn, tất cả tôi đều không muốn!” Cô bỏ qua sự đau đớn trên cổ tay, cố ý tức ch.ết hắn “Tôi muốn cùng bạn học thân yêu ra ngoài chơi!”
Tĩnh Phi Phàm cố gắng khống chế tâm tình, sợ mình dùng sức một chút sẽ bóp nát cô.
Hắn tăng lực bóp mạnh cô, làm cho da của cô trở nên đỏ cô cũng không nói gì, còn cố ý muốn chọc giận hắn, hắn nên khen ngợi dũng khí của cô hay sao? Hay là nên nói cô cậy mạnh hành động ngốc đến đáng thương?
“Buông tôi ra…..Nhanh buông tôi ra, tôi còn muốn ra ngoài, tôi không thể tới trễ, có người còn chờ tôi.” Rõ ràng là cô không có hẹn ai, cô cũng nói như có thật.
Cô cố gắng giãy dụa, muốn dùng lực đẩy hắn ra xa một chút, lại không thể như ý muốn.
Tĩnh Phi Phàm nhìn cài miệng nhỏ nhắn đỏ tươi của cô lúc mở lúc đóng nói ra những lời hắn không thích nghe, trong lòng có một suy nghĩ, hắn không cần phải nghe cô nói nữa.
Hắn làm cái gì?
Khi hắn nhanh chóng cúi đầu xuống, môi của cô bị hắn ngăn chặn, cô mới phát hiện ra hắn cứ như vậy hôn cô.
Hắn đang xâm phạm cô.
Cô cự tuyệt tiếp nhận, nhưng lại bị hắn kiềm chặt cổ tay cùng eo nhỏ nhắn, căn bản không có chỗ để trốn.
Vừa đụng lên môi cô, biết rõ ràng là sai, thế nhưng hắn lại không muốn quay đầu lại……
Môi của cô vừa thơm vừa ngọt ngào làm cho hắn vẫn chưa thỏa mãn chỉ muốn trầm luân đi xuống.
Tĩnh Phi Phàm bá đạo ʍút̼ chặt môi cô sau đó dùng đầu lưỡi của hắn ở trên môi cô bắt đầu chuyển động, hắn không ngừng tạo áp lực trên môi cô, muốn cô chủ động mở ra đôi môi đỏ mọng, Thương Ly Yên cũng không hợp tác, mím chặt môi.
Tay của hắn trượt xuống dưới nách của cô, cô theo bản năng rụt cơ thể lại, hắn càng gãi ngứa nhiều hơn, cô khổ sở mở đôi môi bé nhỏ, tiếng cười khẽ từ trong miệng bật ra.
Hắn không để mất thời cơ, đem lấy môi đỏ mọng của cô nhanh chóng giam lại, hướng trong miệng cô quấn lấy, lại liên tiếp ʍút̼ chặt cái lưỡi thơm của cô, không để cho cô có cơ hội chạy trốn, hắn dây dưa lưỡi của cô nhiều lần, cắn vào lưỡi hồng của cô, lấy môi của hắn nhẹ nhàng ʍút̼ vào thả ra.
Cô thở hổn hển, mặt hồng tim đập, nếm đến tất cả hơi thở đàn ông của hắn.
Hắn lập tức ʍút̼ lấy lưỡi của cô, lập tức dạo chơi khoang miệng cô, ɭϊếʍƈ môi cô, dịch ngọt trong miệng cô làm cho hắn yêu thích không dứt ra được, chất lỏng đầy hương vị ngọt ngào này làm cho hắn muốn ʍút̼ mãi, hơi thở hắn rối loạn.
Thương Ly Yên hai gò má đã nhuộm đỏ, hơi thở dồn dập, muốn hô hấp nhưng vẫn bị nghẹt, cô cảm thấy mình từ từ mất đi khí lực, phảng phất giống như bị hắn hút đi hết.
Nụ hôn của hắn vừa điên cuồng vừa tà ma, cô không thể chống đỡ được, đôi mắt chìm trong một biển sương mù…..