Chương 21: Vòng cổ mất tích - P2
Hôm nay là thứ Bảy, công ty quy định làm buổi sáng, lúc tan tầm mọi người đều đi nhanh, chỉ còn lại một mình Lâm Duyệt đi chậm rì rì ra thang máy.
Trong đầu vẫn nghĩ đến chuyện vòng cổ, không tìm thấy vòng cổ, cô lấy gì giao cho tên đàn ông kia chứ? Hắn có thể vì thế mà giết cô hay không.
‘‘Giết ch.ết ta đi! Giết ch.ết ta đi!’’Cô buồn bực liều mạng đá vào tường hét to. Không cẩn thận đụng vào một đồ vật, không phải, đồ vật làm sao có thể có độ ấm. Xuất hiện trước mắt, là quần áo hàng hiệu, caravat hàng hiệu.
Cảm nhận không sai, đụng vào một người đàn ông ! Cô gật đầu giải thích một cái : " Thực xin lỗi "
Thân ảnh trước mắt không có nhúc nhích, giống như là không chịu nhận lời xin lỗi mà muốn bồi thường. Phiền không thể phiền hơn Lâm Duyệt quát to một tiếng :
" Thân ái, chẳng lẽ anh còn muốn bồi thường tiền giặt là»
Ngẩng đầu tiếp xúc với đôi mắt lạnh lùng, đôi mắt lại có một chút quen thuộc, còn khuôn mặt cực suất kia ? Đây là công ty, mà bộ dạng suất như vậy ngoại trừ tân tổng giám đốc còn có ai chứ?
Người xui xẻo thì nên ở trong nhà ngủ ngon, trong một giây này Lâm Duyệt nghĩ như vậy, mấy hôm trước còn thóa mạ hắn. Mấy ngày qua không có động tĩnh, cuối cùng không lo lắng sẽ bị đuổi việc, hôm nay cư nhiên lại khiến cô đụng phải.
" Lúc đi đường mắt phải nhìn phía trước chứ không phải là nhìn chân " Diệp Tường Phi nhìn chằm chằm cô nhàn nhạt mở miệng nói.
" Tổng giám đốc dạy rất phải " Lâm Duyệt cợt nhả cười, cảm giác mình thấp hơn hắn cả một nửa, ai, ai kêu hắn là vương tử, cô ngay cả là cô bé lọ lem cũng không phải?
Không gian đột nhiên không có âm thanh, trầm mặc một lúc, Lâm Duyệt nghi hoặc ngẩng đầu, nhìn theo hắn nói : " Không phải sao ? "
" Ngươi nói cái gì ? " Diệp Tường Phi nhíu mày, cười như không cười nhìn cô.
Lâm Duyệt không dám nhìn khuôn mặt khí suất của hắn nhiều, tươi cười thẳng lưng lên nói :
" Nếu tổng giám đốc đã giáo huấn xong rồi, vậy tôi xin đi trước, tạm biệt».