Chương 53: 53: Tấm Bia Đá Mệnh Lý Bị Nứt

"Đúng rồi, Vân Lam nhận lời tiên đoán nào trên đá Nhiêu Sơn?"
Tu sĩ Tử Tiêu cung ủ rũ trả lời: "Hắn nhận mình là “người quy mệnh”, lời tiên đoán là “Vui vẻ mà đến, buồn bã mà về.
Mặc dù phí công vô ích, nhưng lại may mắn”.


Lúc đó chúng ta đều cho rằng hai chữ “quy mệnh” là chỉ việc hắn đưa thi thể Nguyệt Liên Nhi về, không ngờ lại là mang hồn phách Nguyệt Liên Nhi."


“Lời tiên đoán này nghe có vẻ khá tương ứng với hắn.” Hoa Linh Cơ khó hiểu: “Nếu như chân tướng không bại lộ, hắn vì tiên bảo mà đến đương nhiên có thể coi là “vui mừng mà đến”, mà hắn không phá giải được gông xiềng mệnh lý Tiên trang chắc chắn sẽ “buồn bã mà về”, phí công vô ích, không chiếm được gì! Cho nên hắn không phải là ác ma đúng không?”


Mọi người do dự: “Nó rất tương ứng với Vân Lam.”
“Nhưng nếu đặt “Vui vẻ mà đến, buồn bã mà về, phí công vô ích” trên người chúng ta thì đều phù hợp mà.”
"Ta không đồng ý.


Mấu chốt là xem hai chữ “quy mệnh” kia kìa! Ngoài Vân Lam ra thì không ai trong chúng ta hợp với hai chữ “quy mệnh” cả!”


"Theo như ngươi nói thì hắn tuyệt đối không thể là ác ma được! Nhưng thủ đoạn phá kết giới và trừ hồn diệt phách của hắn quá thành thạo, thật sự rất hợp với thủ đoạn của ác ma, huống chi hắn còn giết ch.ết Nguyệt Liên Nhi!”


available on google playdownload on app store


Thực ra, hai mươi mốt lời tiên đoán của đá Nhiêu Sơn đều rất mơ hồ.
Ngay cả lời tiên đoán về người phá mệnh và người hủy mệnh cũng cực kỳ không rõ ràng.
Hiển nhiên không chi tiết như tấm bia đá Mệnh Lý của mấy người ở đây.


Vì vậy mà khiến mọi người không thể dễ dàng xác định được người tương ứng.
Nghe mọi người thảo luận, hai mắt Hoa Linh Cơ đột nhiên sáng lên: “Mặc kệ hai mươi mốt lời tiên đoán là gì, dù sao thì trong đó cũng không bao gồm “bại lộ việc ác”.


Như vậy xem ra, núi Mệnh Lý không dự đoán được đến chuyện đó, nói vậy thì đây là… số phận bị phá giải rồi?”
"Linh Cơ nói có lý, ta cũng cho rằng lần này Vân Lam bại lộ bản chất thật là do người phá mệnh ảnh hưởng.


Cho nên..." Y Duyệt sư tỷ dịu dàng cười nhìn Hoa Linh Cơ: "Tiểu sư muội, hôm nay Hành Tham làm pháp siêu độ dẫn vong hồn tới, lời muội nói kéo vong hồn đến, mà Đại sư huynh thúc giục đá Lưu Ảnh trợ giúp vong hồn.
Chắc chắn trong ba người các muội có một người là người phá mệnh.


Muội nghĩ người đó là ai?”
Lời này vừa nói ra, ánh mắt của mọi người đồng loạt dán chặt vào Hoa Linh Cơ, đồng thời cũng nhìn về phía Hành Tham, ánh mắt của Đại Tư Mệnh càng thêm nóng bỏng.


Dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người, Hoa Linh Cơ lập tức chống nạnh, không chút do dự nói: “Chắc chắn là ta rồi! Hừ hừ, ta biết ngay là thân phận của ta không đơn giản mà! Để ta nghĩ xem, lời tiên đoán về người phá mệnh là cái gì… “Cứu vớt vong hồn, điều tr.a hư ảo, ban bố phúc trạch”, chậc, bản lĩnh của ta lớn thật! Ta còn muốn điều tr.a hư ảo, còn có thể ban bố phúc trạch nữa!"


Trong chốc lát, nàng rơi vào ảo tưởng mà tám con ngựa cũng không thể kéo lại được.
Người khác nhìn thấy vậy cũng hết sức bất đắc dĩ.
Đây là người phá mệnh gì vậy trời!


Hà Minh Tước không khỏi ghét bỏ nói: "Ban bố phúc trạch? Vậy chắc là nói Hành Tham rồi, phật pháp của hắn có thể ban bố phúc trạch, muội thì có thể ban bố phúc trạch gì? Cũng đừng ban bố rộng rãi làm gì, muội ban thử một cái cho ta xem xem.”


"Hừ!" Hoa Linh Cơ liếc nhìn Hà Minh Tước một cái, sau đó hào hứng hỏi Y Duyệt sư tỷ: "Sư tỷ, sư tỷ! “Hư ảo” là cái gì? Ta nên điều tr.a thế nào? Đi đâu điều tra?"
Y Duyệt sư tỷ cười khổ: “Nếu ta biết thì ta đã là người phá mệnh rồi.”


Hoa Linh Cơ cau mày suy tư: "Hư ảo… Hư ảo nhất ở đây chắc chắn là núi Mệnh Lý rồi, có lẽ ta nên vào đó điều tra.
Hơn nữa ta cũng rất muốn biết, tấm bia đá Mệnh Lý của ba người Thẩm gia có biến hóa gì không.”
Nghĩ đến đây, nàng bước nhanh về phía Đại Tư Mệnh.


Đại Tư Mệnh đang phân phó những thiện dân lùng khắp trang bắt Vân Lam.
Mặc kệ ác ma mà đá Nhiêu Sơn tiên đoán có phải đang ám chỉ Vân Lam hay không, nhưng gã đã phụ bạc, giết ch.ết Nguyệt Liên Nhi.
Ở trong lòng những thiện dân ở Tiên trang gã chính là ác ma!


"Nhớ kỹ, sau khi tìm được tung tích ác ma này, các ngươi không thể hành động liều lĩnh.
Ác ma này có tu vi rất mạnh, chúng ta không địch lại.
Các ngươi phải nhanh chóng tìm những người từ ngoài đến, nhờ bọn họ ra tay."
“Vâng.”


Sau khi mọi người đi lùng bát Vân Lam, Hoa Linh Cơ bước tới, cung kính hành lễ: "Đại Tư Mệnh."
“Hoa cô nương.” Bởi vì mới vừa rồi Hoa Linh Cơ đã nghĩ ra cách giúp đỡ vong hồn của Nguyệt Liên Nhi, cho nên thái độ của Đại Tư Mệnh đối với nàng rất tốt.


“Ngài biết mệnh lý bị người khác thay đổi thì trên tấm bia đá Mệnh Lý sẽ xảy ra biến hóa gì không?”
Đại Tư Mệnh lắc đầu: “Dựa theo kinh nghiệm và kiến ​​thức của lão phu thì ta chưa từng thấy ai bị người khác thay đổi mệnh lý cả.”


"Hả?" Hoa Linh Cơ kinh ngạc nói: "Chẳng phải quý Tiên trang đã trải qua ngàn năm lịch sử sao, vậy mà chưa từng có ai bị thay đổi mệnh lý à?"
Đối với vấn đề này, Đại Tư Mệnh thở dài thật sâu: “Không có.
Nếu muốn đổi mệnh lý thì có thể tự rời khỏi Tiên trang.”


“Vậy cũng không ai chịu ảnh hưởng từ người ngoài đến sao? Giống như người ngoài đến bọn ta lúc này vậy, chẳng phải đã ảnh hưởng đến mệnh lý của phu phụ Thẩm gia sao?”
"Các ngươi là đặc thù.
Mấy ngàn năm nay, rất ít người ngoài được phép vào Tiên trang.


Thực không dám giấu giếm, lão phu cũng hy vọng có thể nhìn thấy mệnh lý của người trong Tiên trang bị người ngoài ảnh hưởng thay đổi.
Điều này nghĩa là chúng ta có thể tìm được manh mối phá giải mệnh lý.
Nhưng không phải là để người từ ngoài đến sát hại chúng ta!”


Vẻ mặt của Đại Tư Mệnh phức tạp nặng nề, rất đau lòng.
Nhìn bề ngoài, Đại Tư Mệnh không khác gì một lão giả bảy mươi tuổi ở phàm giới, có thể thấy được lúc ông ta kết thành Kim Đan thì ít nhất cũng phải hai trăm tuổi rồi.


Ở bên ngoài thiên phú này chỉ ở mức trung bình, nhưng ở Tiên trang, nó đã là thiên phú mạnh nhất.
Vì vậy, Đại Tư Mệnh nhận ra chỉ dựa vào năng lực của người trong Tiên trang thì không thể nào phá giải được mệnh lý huyền diệu, cho nên luôn ôm niềm kỳ vọng với người từ ngoài đến.


Sau khi tìm hiểu đại khái tình hình ở Hoa Cái Tiên trang, Hoa Linh Cơ đề nghị muốn đi đến núi Mệnh Lý xem tấm bia đá Mệnh Lý của ba người Thẩm gia.
Hơn nữa, hình như linh hồn của Nguyệt Liên Nhi đã biến mất, không biết dựa vào trí nhớ lúc trước thì có thể về lại dưới tấm bia đá Mệnh Lý hay không.


Đại Tư Mệnh cũng tò mò những chuyện này, nên mọi người cùng đi.
Lần này đến núi Mệnh Lý, tâm trạng và cảm nhận của mọi người rất khác lần trước.
Đầu tiên là đi tới tấm bia đá Mệnh Lý của ba người Thẩm gia.


Tấm bia đá mới sinh không có tổn hao gì, vẫn trông như măng non giống lần trước bọn họ đến, nhưng tấm bia đá Mệnh Lý của phu phụ Thẩm gia…
Vậy mà lại bị nứt!
Cả hai tấm bia đá đều bắt đầu nứt ra từ đoạn viết hai người này có con, một phân thành hai, nứt xuống tận đáy!


Đại Tư Mệnh sửng sốt: “Bia đá Mệnh Lý vỡ được sao!?”
Hoa Linh Cơ vội vàng hỏi.
Mọi người mới biết được, bia đá Mệnh Lý nước lửa bất xâm, đao thương bất nhập.
Ở đây lại tránh được thiên lôi đánh, nên chưa từng có ai có thể làm tổn hại bia đá Mệnh Lý!


Cũng chính vì lý do này mà người dân Tiên trang rất tin tưởng vào tấm bia Mệnh Lý.
Bởi vì nó không thể ngụy tạo, hoàn toàn là hiển hiện quy tắc Thiên Đạo.
Đại Tư Mệnh sờ tấm bia rạn nứt, liên tục cảm khái: “Thì ra đây chính là phá mệnh, thật sự có thể phá được…”
Hoa Linh Cơ:...!


Nàng luôn cảm thấy Đại Tư Mệnh đang kể chuyện cười nhạt.
Hành Tham ngồi xổm xuống, cẩn thận quan sát: "Là bị vỡ ra từ đoạn số phận bị thay đổi.
Nhưng lực lượng chém nứt nó hẳn là phát ra từ núi đá dưới chân.
Rốt cuộc ngọn núi này bị lực lượng gì bao phủ vậy?"


Mấy vị sư huynh sư tỷ cũng tìm kiếm cảm ứng xung quanh, mọi người đều biết nơi này có một luồng lực lượng trấn áp cường đại, nhưng không ai biết ngọn nguồn cụ thể ở đâu.
Sau khi kiểm tr.a tấm bia đá Mệnh Lý của ba người Thẩm gia, mọi người lại tế bái Nguyệt Liên Nhi.


Tấm bia đá Mệnh Lý của Nguyệt Liên Nhi không hề thay đổi, bởi vì mọi thứ nàng ấy trải qua ở Hoa Cái Tiên trang đều đã được dự đoán rõ ràng, không sửa đổi gì.
Phục mệnh và nghịch mệnh của tấm bia đá Mệnh Lý thực sự rất thần kỳ.


Nghĩ đến những gì nhìn thấy qua đá Lưu Ảnh trước đó, sau khi trở về Hoa Cái Tiên trang, vong hồn Nguyệt Liên Nhi đi theo thi thể chôn dưới tấm bia đá Mệnh Lý của mình, Hoa Linh Cơ thử gõ gõ tấm bia: “Nguyệt Liên Nhi? Ngươi có nhà không?”
Mọi người:...!


Y Duyệt vội kéo cái tay hư của Hoa Linh Cơ lại, khiển trách: “Đừng xúc phạm vong hồn!”
Hoa Linh Cơ rất oan ức: “Sao lại xúc phạm? Bây giờ nơi này là nhà của nàng ấy mà.”
Mọi người bất lực.
Nói còn rất có lý mới ch.ết chứ.


Đại Tư Mệnh thấy thế, hiếm khi nở nụ cười: “Nói đúng lắm, đối với chúng ta mà nói, tấm bia đá Mệnh Lý là ngôi nhà thật sự.
Hơn nữa Hoa cô nương đã giúp đỡ Nguyệt Liên Nhi, Nguyệt Liên Nhi biết ơn Hoa cô nương còn không kịp, sao lại ghét bỏ Hoa cô nương xúc phạm chứ?”


Thấy Đại Tư Mệnh cũng nói đỡ cho Hoa Linh Cơ, Y Duyệt thở dài, lắc đầu hỏi nàng: “Vậy muội quấy rầy vong hồn Nguyệt cô nương là muốn làm gì?”
“Ta chỉ muốn xem nàng ấy có còn ở đó hay không, có thuận lợi vào luân hồi hay không thôi.”


Thấy nàng có suy nghĩ như vậy, Y Duyệt gật đầu: “Cũng được, vậy muội hỏi đi.”
Hoa Linh Cơ ngẩn ra, sau đó phản ứng kịp, nàng cười hì hì, nghiêm túc gõ gõ vào bia đá Mệnh Lý của Nguyệt Liên Nhi: “Nguyệt cô nương, ngươi có ở đó không?”


Hành Tham ở một bên lúng túng lấy chuông Dẫn Hồn ra, đưa cho nàng: “Hay là ngươi dùng chuông Dẫn Hồn để gọi đi.”
“Ồ, cũng đúng, ta gọi nàng ấy, cho dù nàng ấy đi ra, ta cũng không biết.”
Nàng nhận lấy chuông Dẫn Hồn, lắc lắc ngay trước tấm bia đá Mệnh Lý.


Hoa Linh Cơ đợi một lúc, chuông Dẫn Hồn vẫn im lặng, không có phản hồi.
Khóe mắt nàng làm bộ như lơ đãng nhìn Phương Mộ Tiên.
Phương Mộ Tiên lắc đầu với nàng, ngụ ý Phong Ma Bình truyền lời không thấy hồn phách Nguyệt Liên Nhi xuất hiện.


“Xem ra hồn phách Nguyệt cô nương đã rời đi, thuận lợi vào luân hồi rồi.” Hành Tham chắp tay hành lễ: “A di đà phật.
Ta nghe sư phụ nói, nếu hồn phách đã không có ký ức sẽ vào luân hồi.


Chắc là sau khi Nguyệt cô nương truyền ký ức vào đá Lưu Ảnh, hồn phách đã đến vùng đất luân hồi của giới này rồi.”
"Vùng đất luân hồi? Nếu đúng như ngươi nói thì đây chính là tin tức tốt."


Hoa Linh Cơ thu hồi chuông Dẫn Hồn trả lại cho Hành Tham, trong lòng nàng chợt nảy ra một ý: "Này, vùng đất luân hồi đó ở đâu vậy? Hoa Cái Tiên trang bị mệnh lý ràng buộc, có phải có liên quan đến vùng đất luân hồi không? Vòng luân hồi của nơi này tương đối đặc thù?"


Nàng nhìn sang Đại Tư Mệnh, vẻ mặt nghiêm túc: “Đại Tư Mệnh, trước đó ngươi cũng từng nói rồi đấy thôi.
Nhân khẩu ở đây vẫn luôn trong khoảng ba trăm ngàn người, có thể thấy quý Tiên trang có tổng cộng ba trăm ngàn linh hồn.


Chính ba trăm ngàn linh hồn này vào luân hồi vô số lần, mới hợp thành mấy ngàn năm của quý Tiên trang.
"Nếu vậy...!mỗi hồn phách hẳn là có vô số tấm bia đá Mệnh Lý.
Mỗi tấm bia Mệnh Lý chỉ đại biểu cho hồn phách đời này, không thể đại biểu cho đời khác!"


Hoa Linh Cơ càng nói càng cảm thấy mình là thiên tài, vỗ tay một cái thật kêu, kiên quyết hô to: "Đại Tư Mệnh, chúng ta nên đến vùng đất luân hồi tìm kiếm căn nguyên của gông xiềng mệnh lý!"
Phân tích chi tiết của nàng khiến mọi người không khỏi gật gù, suy nghĩ xem ý tưởng này có đúng hay không.


Đại Tư Mệnh cũng gật đầu, nhưng lại hỏi một vấn đề mấu chốt: “Thế… vùng đất luân hồi ở đâu?”
Hoa Linh Cơ khoanh tay, ngửa đầu nhìn trời, cau mày đau khổ: “Ở đâu… Ở…”
Khóe mắt phóng thẳng đến Phương Mộ Tiên: Mau hỏi Phong Ma Bình xem vùng đất luân hồi ở đâu!


Phương Mộ Tiên lắc đầu: Phong Ma Bình nói hắn không biết.
Hoa Linh Cơ nhăn mũi.
Cái tên này vừa rồi còn nói có thể đi bất cứ đâu, cũng không sợ chém gió to quá bị đau lưỡi.


Nàng không nhịn được, lẩm bẩm: "Gió không thể thổi vào vùng đất luân hồi sao? Thổi vào được thì chúng ta vào được rồi."
Lời vừa dứt, một cơn gió mạnh thổi qua.


Đó không phải là một cơn gió đơn giản mà là một luồng khí khổng lồ tụ tập từ mọi hướng của núi Mệnh Lý, bốc lên từ chân núi, lao thẳng lên trên.
Là một cơn lốc xoáy lớn!
Thổi đến nỗi khiến Hoa Linh Cơ loạng choạng.
"A —— "
Phong Ma Bình tạo phản rồi!


Nàng hét lớn, bởi vì thực lực của nàng yếu nhất nên cuồng phong chưa kịp cuốn đến thì nàng đã bị thổi liên tục bay về phía sau.
Cũng may là được đồng môn kéo chặt hai tay, mới không bị cuốn bay.
Nhưng đồng môn cũng không dễ dàng gì.


Mọi người đều bị núi Mệnh Lý áp chế, không thể phi hành, không thể lập tức chạy thoát, đành phải liều mạng bám chặt mặt đất.
Trong nháy mắt, đủ loại pháp bảo cố định cơ thể hoặc phòng ngự bảo vệ xuất hiện đối phó với cơn lốc bất chợt nổi lên này.


Y Duyệt sư tỷ dựng lên một kết giới, nhưng kết giới trông mỏng manh yếu ớt quá đỗi.
Y Duyệt hét lên: “Gió mạnh quá, chúng ta phải tìm chỗ trú ẩn!”
Đại Tư Mệnh vội nói: “Phía trước là Tư Mệnh Đường, nơi đặt tất cả các tấm bia đá Mệnh Lý, chúng ta đến đó tránh gió đi!”


Nói rồi, ông ta dẫn mọi người đi ngược gió..






Truyện liên quan

Sắc Không Mê Người Người Tự Mê

Sắc Không Mê Người Người Tự Mê

Cố Tây Tước3 chươngFull

247 lượt xem

Trộm Mộ Trong Chat Group Người Người Là Nhân Tài Convert

Trộm Mộ Trong Chat Group Người Người Là Nhân Tài Convert

A Bố654 chươngDrop

14.3 k lượt xem

Linh Khí Khôi Phục: Để Ngươi Người Quản Lý Không Có Để Ngươi Quán Đỉnh A Convert

Linh Khí Khôi Phục: Để Ngươi Người Quản Lý Không Có Để Ngươi Quán Đỉnh A Convert

Phương Trẫm408 chươngTạm ngưng

39.4 k lượt xem

Phi Người Người Chơi Convert

Phi Người Người Chơi Convert

Thủy Binh Lạc646 chươngFull

1.5 k lượt xem

Nhường Ngươi Người Quản Lý Huấn Luyện Quân Sự, Đều Thành Đặc Chủng Binh Vương  ? Convert

Nhường Ngươi Người Quản Lý Huấn Luyện Quân Sự, Đều Thành Đặc Chủng Binh Vương ? Convert

Ái Cật Miêu Nhiệt Đái Ngư431 chươngDrop

49.6 k lượt xem

Liều Mạng Cha, Ta Nhi Nữ Người Người Đều Có Đại Đế Chi Tư Convert

Liều Mạng Cha, Ta Nhi Nữ Người Người Đều Có Đại Đế Chi Tư Convert

Mạo Phao Trà Hồ795 chươngFull

11.1 k lượt xem

Đấu La: Tinh Quan Khiêu Chiến, Người Người Đều So Đường Tam Mạnh Mẽ

Đấu La: Tinh Quan Khiêu Chiến, Người Người Đều So Đường Tam Mạnh Mẽ

90 Hậu Mạc Ngư Cao Thủ635 chươngDrop

11.3 k lượt xem

Người Người Trăm Mẫu Đất, Ta Mở Ra Vô Hạn Thị Trường

Người Người Trăm Mẫu Đất, Ta Mở Ra Vô Hạn Thị Trường

Bảng Thượng Hữu Danh 888281 chươngDrop

9.8 k lượt xem

Đấu La: Nhường Ngươi Người Quản Lý Vũ Hồn Điện, Toàn Bộ Thành Thần

Đấu La: Nhường Ngươi Người Quản Lý Vũ Hồn Điện, Toàn Bộ Thành Thần

Thải Hồng Phất Diện178 chươngTạm ngưng

3.1 k lượt xem

Khoa Học Kỹ Thuật Đột Phá: Người Người Cũng Là Tạo Vật Chủ

Khoa Học Kỹ Thuật Đột Phá: Người Người Cũng Là Tạo Vật Chủ

Truy Hồn Long218 chươngFull

2.8 k lượt xem

Toàn Dân Zombie: Nhường Ngươi Gặm Người, Ngươi Tạo Cấm Chú?

Toàn Dân Zombie: Nhường Ngươi Gặm Người, Ngươi Tạo Cấm Chú?

Lâm Gia Trúc Tử299 chươngTạm ngưng

2.1 k lượt xem

Người Người Cưng Chiều Sư Muội Miệng Quạ Đen

Người Người Cưng Chiều Sư Muội Miệng Quạ Đen

Hùng Ngận Manh76 chươngFull

1.7 k lượt xem