Chương 13
Cố Thẩm Đóa được cánh tay cường tráng ôm lấy mười phần mang vẻ chiếm hữu, cô rất tự nhiên dựa vào lồng ngực rộng rãi của anh, giống như tìm được nơi an toàn, ấm áp nhất.
Nguyên Thánh Thành ngủ rất ngon, phát ra tiếng hít thở đều đều, trên trán rũ vài sợi tóc nhìn bộ dạng vô cùng hấp dẫn.
Mở mắt ra, Cố Thẩm Đóa nhìn chăm chú người trước mặt, càng nhìn càng cảm thấy ông xã rất đẹp trai, không nhịn được đến gần, hôn nhẹ lên mặt anh.
Lặng lẽ lấy cánh tay anh bên hông ra, lấy gối nhét vào trong ngực anh, anh phát ra mấy tiếng mê sảng không rõ, ôm gối tiếp tục ngủ.
Rón rén xuống giường, Cố Thẩm Đóa cầm ví tiền đối diện giường lớn màu trắng, đi tới phòng tắm, nhẹ nhàng mở ra.
Trong ví tiền quả nhiên có một tấm hình nhưng mà…sao lại chỉ có một bóng lưng chứ?
Ánh đèn dịu dàng trong phòng tắm chiếu lên tấm hình, giống như xa xa cầm máy ảnh chụp vội bức ảnh kỳ lạ này. d/d/l/q/d
Hình như là giữa trưa hè, ánh mặt trời chiếu xuyên qua tầng mây dầy đặc, một đường nhỏ ở nông thôn, hai bên bờ ruộng những cây lúa nở rộ, hoa dại màu đỏ chập chờn theo gió.
Trên con đường nhỏ có một cô bé đội nón, nhìn qua khoảng chừng 13, 14 tuổi, đang đưa lưng về phía ống kính vui vẻ đạp xe.
Áo sơ mi tay ngắn trắng tinh, quần xanh da trời, xăng-đan màu đỏ, mỗi khi gió nhẹ thổi qua, màu tóc đen sẽ cùng với màu quần áo cùng nhau lâng lâng bay lượn, một cảnh tượng sinh động mà tràn đầy thoải mái, đáng yêu.
Vào giờ khắc này, ‘tách’ một tiếng, lưu giữ hình ảnh giờ phút này mãi mãi vào bên trong bức ảnh.
Cô gái nhỏ không rõ diện mạo này, chẳng lẽ chính là người con gái trong lòng Nguyên Thánh Thành?
Trời ạ! Cố Thẩm Đóa nhìn chằm chằm tấm hình, nhưng mà…không đúng! Có điều gì không đúng! +d^d&l*q(d)+
Trong hình mũ của cô gái này, cô có; quần áo trên người, cô có; ngay cả đôi xăng đan. . . . . . Cô cũng có!
Rõ ràng…rõ ràng là lúc cô 14 tuổi! Sao anh lại có hình hồi nhỏ của cô?
Lòng Cố Thẩm Đóa tràn đầy nghi ngờ, rút hình từ ví tiền ra, lao ra từ phòng tắm, mở đèn đầu giường, nhanh chóng leo lên giường,”Ông xã! Mau tỉnh lại!”
Nguyên Thánh Thành bị đánh thức từ trong giấc mộng, mở mắt nhìn cô vợ nhỏ đang ngồi xếp chân lại, bộ mặt nghiêm túc trong tay cầm một tấm hình.
Anh nhìn thấy tấm hình kia, ngũ quan anh tuấn như pho tượng Hy lạp kia như thấy điều gì vui vẻ, đôi mắt thần bí thâm thúy, dường như bên trong có cái gì đang thiêu đốt.
"Anh mau nói cho em biết, sao anh có hình của em?” Cố Thẩm Đóa vội vàng nói, muốn biết đáp án.
Anh ngồi dậy, tựa vào đầu giường, lại kéo cô vào trong ngực, hơi thở nam tính quen thuộc lập tức vây lấy cô.
"Làm sao em biết là em?"
"Đương nhiên là em! Em biết hết, con đường này ở vùng quê Cao Hùng!” Cố Thẩm Đóa kiên định nói:”Người này nhất định là em, có đúng không?”
"Vậy bà xã, em có biết…”Anh thấp giọng vui vẻ cười,”Em có biết lúc đang đạp xe là hình ảnh đẹp nhất không…”
Hai mươi tuổi là thời điểm tốt nhất để hưởng thụ tuổi thanh xuân, nhiệt tình yêu đương, khát vọng du lịch nơi xa, làm tất cả những việc sau này không có can đảm nữa.
Nhưng, lại không bao gồm Nguyên Thánh Thành hai mươi tuổi.
Cha của anh xuất thân từ gia tộc Rhys là thế lực hắc đạo Nam Mỹ, mẹ lại là thiên kim tiểu thư hào môn thế gia nhất Đài Loan, một lần tình cờ gặp nhau, hai người yêu nhau.
Nhưng quy củ đại gia tộc nghiêm khắc, hôn nhân của con gái đều do người lớn làm chủ, ai dám làm trái?
Nhưng yêu chính là yêu, không bao giờ nữa muốn tách ra với người kia, mẹ anh dịu dàng ít nói, lại làm ra chuyện không ai ngờ tới, bà dứt khoát bỏ trốn cùng người yêu. =lam.l3qujd0n=
Sau đó mẹ anh mang thai, nhưng vào lúc này gia tộc Rhys vì phản đồ mà bị thiệt hại nghiêm trọng, cha anh vì sự an toàn của mẹ nên lặng lẽ đưa bà về Đài Loan.
Mẹ anh trở về Đài Loan không trở lại nhà họ Quan, mà ẩn danh tính đi tới vùng quê Cao Hùng, sinh anh ra.