Chương 49: Nghĩ tới người khác
Buổi tối, hai người nằm ở trên giường, đều im lặng không lên tiếng. Không khí rất yên tĩnh.
Hôm nay đã là ngày thứ tư, ngày mai sẽ quay về Thẩm Phong, trong lòng chợt phiếm lên một tia tiếc nuối.
Hạ Mộc Lạo mấy ngày hôm nay thực khác thường, không nói những lời xúc phạm tới tôi. Ngày mai qua đi, chúng tôi ai về chỗ nấy, hắn hẳn cũng sẽ trở về với bản tính thật của mình chứ? Mấy ngày nay chỉ là một vở kịch, từ ngày gặp Tô Ngưng trong quán bar đó, liền diễn màn kịch này làm tấm màn che. Diễn quá nhiều, khó tránh khỏi sẽ thành hiện thực. Cho dù mối quan hệ giữa tôi và hắn không thật, cũng sẽ có người khác tưởng thật, nếu như vậy thì xong đời rồi, để tự nhiên quá cũng không tốt, nhưng mà nếu tiếp tục diễn kịch, tôi sợ sẽ không giữ nổi con tim của mình mất.
Cái vỏ sò hôm qua nhặt được ở biển hắn không cho tôi. Thực ra hôm qua là tôi cố tình gây sự, Hạ Mộc Lạo tức giận ném cái vỏ sò kia đi, cũng không thể trách hắn, nếu tay tôi không bị thương, hắn sẽ không ném vỏ sò kia vào biển rộng, người sai là tôi. Khi hắn tìm được vỏ sò được, không chịu cho tôi là lo lắng tôi lại bị thương, mà tôi cũng không chịu hiểu hắn, lại ném vỏ sò kia vào biển rộng.
Lúc hắn nói ra câu hối hận, trong lòng tôi như thế nào lại nhói đau, tôi cũng không biết cơn đau này đến từ đâu mà đến, cũng không biết tại sao mình lại nhập vai đến vậy, biết rõ là diến, lại không thể từ chối sự dịu dàng hắn dành cho tôi.
Hắn hỉ nộ vô thường khiến tôi không biết đường nào mà lần, tôi cũng không biết lời hắn nói:” Đợi lát nữa em sẽ biết” mang ý nghĩa gì, bởi vì sau khi trở về, chúng tôi một câu cũng không nói với nhau.
“ Thiển Thiển, em đang nghĩ gì?” Hạ Mộc Lạo phá vỡ trầm mặc.
“ Không, không nghĩ cái gì.”
Hắn tiếp tục truy vấn:” Vẫn còn nghĩ tới thằng đàn ông hôm nay đưa em về nhà đúng không?”
Một cỗ vô danh lửa giận trong đầu hừng hừng bị thiêu đốt:” Anh nói đúng, tôi đang nghĩ về anh ấy.”
Hắn lập tức nhích lại gần tôi, ở bên tai tôi thấp giọng quát:” Không được nằm ở trên giường của tôi nghĩ về thằng đàn ông khác.”
Trong lòng tức giận càng sâu, tôi vốn đâu có nghĩ tới người khác, là anh cho rằng tôi như vậy, dựa vào cái gì mà dám tức giận với tôi:” Tôi cứ nghĩ tới anh ấy đấy, sau khi Lạc Mạc quay lưng rời đi tâm trí tôi vẫn luôn nhớ đến anh ấy, tôi chỉ cùng anh nằm trên một cái giường, anh không có tư cách hạn chế sự tự do và suy nghĩ của tôi.”
Trong bóng đêm, tôi vẫn có thể nhìn rõ ánh mắt sắc bén của Hạ Mộc Lạo, trong lòng bỗng nhiên căng thẳng, hắn vẫn hay hỉ nộ vô thường, nếu hắn thực sự tức giận, hậu quả tôi thực không đỡ nổi.
Quả nhiên, những lời này bùng phát cơn lửa giận của hắn, môi hắn dừng ở trên cổ tôi, mơ hồ không rõ nói:” Chỉ nằm chung trên một cái giường nên anh mới không có tư cách quản em, anh bây giờ muốn em, biến em trở thành người phụ nữ của anh rồi, anh liền đủ tư cách.”
Trong lòng vừa sợ vừa tức, vội vàng giãy dụa đẩy hắn ra, hắn khóa trụ hai tay của tôi, đặt ở trên đỉnh đầu, chân hắn đè nặng chân tôi xuống, tôi ngay cả một chút năng lực phản kháng cũng không có, hắn vẫn ở trên người tôi hôn loạn.
Giờ phút này, tôi đột nhiên hiểu được bản thân mình nhỏ bé cỡ nào, bị hắn đè dưới thân mà không thể động đậy. Chợt một ý nghĩ lóe lên, ở dưới thân người đàn ông này, sự phản kháng của tôi tất cả đều là dư thừa, không bằng tự giữ sức lực cho chính mình.
Khi hắn kéo dây lưng áo ngủ của tôi xuống, cởi bỏ qυầи ɭót của tôi, nước mắt khuất nhục cũng rơi xuống, , nói đứt quãng:” Hạ Mộc Lạo, anh muốn loại phụ nữ nào mà chẳng có, hà tất phải dùng sức mạnh với tôi? Hơn nữa, cưỡng bức tôi, anh nhất định cũng không vui vẻ gì.”
Thân mình hắn cứng đờ, rời khỏi ngực tôi ngẩng đầu lên. Cười lạnh nói:” Thế nào, bây giờ cũng biết sợ rồi à? Em không phải đã nói anh không có tư cách hạn chế quyền tự do và tư tưởng của em sao? Anh bây giờ sẽ đoạt được cái tư cách này. Đêm nay qua đi, em chính là người phụ nữ của anh, anh cấm em làm gì, cấm em nghĩ gì, thì em không được nghĩ, cũng không được làm.”
“ Anh dựa vào cái gì mà đối xử với tôi như vậy?” Hắn sao có thể bá đạo như vậy? Vì muốn đoạt được tư cách hạn chế tôi mà cưỡng bức tôi, tôi là một con người, tôi cũng có những suy nghĩ riêng của mình, cho dù hắn có chiếm được thân thể tôi cũng không thể hạn chế được suy nghĩ của tôi.