Chương 30: Không quen biết, không hứng thú

Một nữ sinh ngồi phía trước Cố Tử Thần, khuôn mặt tươi tắn, tóc dài ngang lưng, có khí chất điển hình của người đẹp.
“ Cố Tử Thần, mình vừa nãy nghe thấy có nữ sinh năm hai buôn chuyện.” Nam Chi Tân kể, ai biết Cố Tử Thần chẳng thèm để ý cô, đến mắt cũng chửang buồn ngước.


“ Cậu từ lúc nào cũng tẻ nhạt như thế.” Cố Tử Thần bình thản nói một câu, nhưng giọng điệu không đến mức lạnh như thế, có thể nhìn ra quan hệ giữa cậu và Nam Chi không tồi.


Nam Chi đưa tay giật lấy sách của cậu, động tác thô thiển đó từ tay cô làm ra không đẹp mắt cho lắm, cô cười tít mắt nói, “ Nhưng tên buôn chuyện đó cũng có liên quan đến cậu, để mình nhớ lại xem nữ sinh đó tên là gì nhỉ, Tô ồ, Tô Niên Niên.” Nhớ ra tên của Tô Niên Niên, trên mặt cô đầy vẻ phấn khởi, còn đắc ý nháy nháy lông mày với Cố Tử Thần, giống như mình bắt trúng thóp của Cố Tử Thần vậy.


(/
Trần Nguyên ngồi bên cạnh nghe thấy tên của Tô Niên Niên, ngẩng đầu lên nhìn.
Cố Tử Thần dửng dưng mở lời, “ Không quen biết, không hứng thú.”


“ Này, con người cậu thật vô vị, làm bộ làm tịch, hôm qua không phải còn kéo tay nữ sinh đó đưa về nhà sao, hôm nay lại không nhận rồi.” Nam Chi nói rồi lấy ra điện thoại, “ Nhìn đi, fan của cậu còn gửi dòng tít này lên diễn đàn của trường rồi.”


Cố Tử Thần liếc mắt nhìn, bình thản “ ồ” lên một tiếng, hiện vẻ không để tâm trong lòng.


available on google playdownload on app store


Cậu càng bình tĩnh lạnh nhạt, Nam Chi càng muốn trêu chọc cậu, càng khiêu khích hơn, “ Nghe nói cô bé đó bị các nữ sinh khác ức hϊế͙p͙ không nhẹ, trong đó còn có cả Doãn Sơ Hạ ngày ngày dính theo sau cậu, có điều, nha đầu này cực kỳ lợi hại, trái lại còn xử lý được Doãn Sơ Hạ mấy người đó.”


Trần Nguyên nghe thấy không kìm được cau mày lại, lại có người dám ức hϊế͙p͙ em gái cậu.


Cố Tử Thần cười lạnh lùng, cậu đã sớm đoán được kết quả này từ lâu, nha đầu đó nhìn ngây thơ vô hại, nhưng có thể ném sỏi vào xe của cậu, còn không chịu trả tiền, chưa chịu dừng lại còn bôi mực lên mặt cậu.


“ Sau đó thì sao?” Cố Tử Thần khoanh hai tay trước ngực, im lặng nhìn Nam Chi khiến cô cũng thấy lạnh, “ Cậu thật sự muốn biết kết quả cuối cùng thế nào sao?” Nam Chi cố tình lấp lửng nói, “ Khụ khụ, nữ sinh Tô đó nói, dù cho Cố nam thần muốn ở cạnh cô ấy, thế thì cũng phải hỏi cô ấy có đồng ý hay không nữa. Ha ha ha, mình muốn biết xem đó là nữ sinh gì, mà đến hotboy của trường chúng ta cũng không thích nữa.”


Khóe miệng Nam Chi nở nụ cười, cô rõ ràng nhận thấy trong khoảnh khắc Cố Tử Thần cau mày lại, nhưng rất nhanh giãn trở lại.
“ Tẻ nhạt.” Cố Tử Thần giật lại sách tiếp tục lật, chỉ là mạch suy nghĩ bắt đầu lạc hướng.
Hóa ra con lợn đó lại chê ghét hắn à?


Trần Nguyên nhìn bộ dạng không vui của cậu, thở dài rồi mỉm cười, chuyển ánh mắt nhìn, phát hiện Nam Chi không biết từ bao giờ đang nhìn mình, tai cậu lập tức hơi ửng đỏ, Nam Chi cũng vội vàng quay người đi.


Cả ngày lên lớp, Tô Niên Niên ngáp một cái, cướp được không ít đồ ăn vặt của lợn ca, tâm trạng mới tốt lên.
Tiết cuối cùng là của Giang Mộ, khiến Tô Niên Niên không ngờ đến đó là thầy lại dậy môn toán.


Nên biết, Tô Niên Niên kém nhất chính là toán, đau đầu day day thái dương, mơ hồ ghi chép.
Tống Dư Hi vẫn với dáng vẻ không để tâm, chỉ là Tô Niên Niên đang ghi chép, nên không chú ý đến vẻ khác thường của cô.


Giảng bài xong, Giang Mộ dành chút thời gian nói về việc trong lớp, lại lần nữa nhắc đến việc đóng học phí.
Học phí của Tô Niên Niên đã được Sở Tố Tâm đóng cho cô từ lâu rồi, cũng không phải lo lắng gì, chỉ là có một âm thanh đột ngột phá vỡ sự bình tĩnh.






Truyện liên quan