Chương 140: Phụ đạo (6)
Cố Tử Thần: “ Có ý kiến gì à?”
“ uhm.....” Tô Niên Niên căm phẫn, mắt rưng rưng, thôi vậy, nhịn!
Ai bảo anh ta là đàn anh chứ, không thể không nhịn!
(/)
Thật ra cú cốc đầu đó không đau, cô vui vẻ bảo Cố Tử Thần đánh, Cố Tử Thần còn không đành lòng xuống tay nữa là.
Nhanh chóng giảng xong bài, Tô Niên Niên lại làm lại một lượt những bài tập đó, Cố Tử Thần mới hài lòng gật gật đầu.
Cho đến khi kim đồng hồ chỉ 8giờ 50 phút, thời gian phụ đạo mới kết thúc.
Tô Niên Niên cảm thấy Cố Tử Thần phụ đạo cho cô một ngày, còn hơn là học ở trường một tuần, chân thành nói lời cảm ơn, vui mừng nhảy nhót chuẩn bị về nhà.
Cô vơ đống sách vở nhét vào trong balo, nhìn thấy thế Cố Tử Thần cũng thấy đau đầu, không thể nhịn được, đưa tay ngăn cô lại.
“ Lợn thần tài, cô ngốc thì không nói, tại sao còn lười thế chứ?” Vẫn là những lời sỉ vả sắc nhọn.
Tô Niên Niên thè lưỡi ra, cứng miệng đấu lí: “ Tôi phải về nhà xem phim bộ hàn quốc! Lại nói sắp xếp gọn gàng làm gì chứ, sớm muộn thì cũng sẽ lại loạn lên mà.”
“ thế tại sao cô phải ăn cơm? Tại sao phải ngủ?”
Tô Niên Niên không nói được câu gì.
Lạnh lùng nói xong, Cố Tử Thần đổ hết tất cả đồ trong balo của cô ra, nghiêm túc sắp xếp lại sách vở và dụng cụ lại cho cô.
Tô Niên Niên bĩu môi, lẩm bẩm: “ Cố Tử Thần, nhìn không ra, anh cũng có tố chất của vợ hiền mẹ tốt đó.”
Cố Tử Thần hừm một tiếng, chẳng nói thêm câu gì.
Liếc mắt nhìn giờ, Tô Niên Niên gào lên một tiếng: “ Không xong rồi! phim Hàn sắp bắt đầu rồi, để tôi xem một tí!” Nói xong cầm điều khiển bật kênh mà mình muốn xem, mắt chăm chăm nhìn vào tivi.
Mặt Cố Tử Thần tối sầm lại, ném balo của cô sang một bên, “ về nhà xem, đừng có ở đây đầu độc thần kinh của tôi.”
Phim đang chiếu đến đoạn cao trào, Tô Niên Niên làm sao có thể đi được, trèo lên sofa cầm lấy gối ôm vào lòng, vẻ mặt “ đánh ch.ết tôi tôi cũng không đi.”
Đấu mồm với cô, Cố Tử Thần chắc chắn thắng. Nhưng đấu bệnh lười với dai như đỉa đói, Cố Tử Thần cũng phải bó tay.
Tô Niên Niên lộ ra nụ cười đắc thắng, đập đập tay xuống chỗ ngồi bên cạnh: “ Cùng xem đi, bộ phim này cực kỳ hay!”
Cố Tử Thần sững người, rồi cũng ngồi xuống bên cạnh Tô Niên Niên.
Những thể loại phim sễ này, cậu đương nhiên không xem, nhưng nhìn thấy tiểu nha đầu bên cạnh mình thi thoảng lại cười phá lên, bĩu môi, lẩm bẩm, căng thẳng.......cậu cũng cảm thấy, thực ra cũng không đáng ghét đến thế.
ồn ào ầm ĩ, bên cạnh có người, cuộc sống đơn giản mà cậu mong chờ rất nhiều năm, nhưng trước nay chưa một ai cho cậu.
Kịch tính đến cuối cùng mới chiếu, dưới bầu trời đầy sao yên tĩnh xanh sẫm, nam nữ diễn viên chính ngồi cạnh bên nhau, khi mưa sao băng xoẹt qua, hai người tiến sát gần nhau, nam chính nhẹ nhàng hôn nữ chính.......
Tô Niên Niên nhìn thiếu nữ mà tim cũng đập mạnh, cực kỳ ngưỡng mộ, Cố Tử Thần chán ghét nói: “ Cũng chẳng phải mưa sao băng thật, hậu kỳ chắc chắc thêm kỹ xảo.”
Tô Niên Niên trừng mắt nhìn cậu: “ Con người anh sao mà tẻ nhạt thế, phim tình cảm, rõ ràng lãng mạn như thế!”
“ Chẳng qua chỉ là những mảnh thiên thạch bị vỡ ra rơi xuống trong vũ trụ, khi vận hàng quỹ đạo song song với tốc độ cao, bị văng vào địa cầu tầng khí quyển.....” Cố Tử Thần nghiêm túc giải thích cho Tô Niên Niên về việc hình thành mưa sao băng, kết quả Tô Niên Niên cầm gối ném thẳng vào mặt cậu.
“ Đừng có phá vỡ ảo tưởng tươi đẹp của tôi có được không?” Tô Niên Niên cong môi, hết sức ấm ức, lại nói, ai xem mưa sao băng chứ, rõ ràng người ta xem nam nữ chính đang hôn nhau lãng mạn cơ mà.........
Cố Tử Thần không tranh luận với cô, vừa nhìn biểu cảm đáng yêu đó của cô là lập tức mềm lòng, lần đầu tiên mở miệng nói: “ Nghe nói trước mùa xuân, có mưa sao băng quy mô lớn nhất năm mươi năm, đến lúc đó dẫn cô đi xem.”