Chương 87: Muốn? Phải nghe tôi!
“Tư Mục, không tốt rồi!” Mai Luân từ bên ngoài, vội vọt vào.
“Chuyện gì? Tôi đã nói với cô bao nhiêu lần rồi? Muốn vào phải gõ cửa hơn nữa phải có sự đồng ý của tôi!” Tề Tư Mục thả đồ trang điểm trong tay xuống, vẻ mặt tức giận chuẩn bị dạy dỗ trợ thủ.
“Thực xin lỗi, thật sự là vội quá.” Mai Luân đứng một bên thở phì phì.
“Quên đi, rốt cục có chuyện gì nói mau?” Nhìn thấy bộ dáng chạy trối ch.ết của Mai Luân có thể nhận thấy việc thật sự rất gấp.
“Bên công ty quảng cáo dầu gội đầu đã thay đổi người mẫu.”
“Rốt cục là thế nào nói nhanh đi!” Vừa nghe đến đổi người mẫu, tâm tình Tề Tư Mục lập tức sôi sục lên. Vị trí người phát ngôn của TR đã bị mất, hiện tại ngay cả người mẫu đại diện cho nhãn hàng dầu gội đầu đều bị kẻ khác cướp mất, cô không phản kháng thì cô quả không phải là ngôi sao đang nổi Tề Tư Mục.
“Tôi không biết, vừa mới là dì Hồng bên kia nói với tôi như vậy, tôi hỏi nguyên nhân, bà ta nói không có nguyên nhân, đi tìm công ty khác mà ký hợp đồng” Mai Luân đứng ở một bên nhỏ giọng nói, cô chỉ sợ vị đại tiểu thư này lại điên lên thì quả là đáng sợ.
“Mẹ nó, tôi đi tìm mụ tiện nhân đó.” Tề Tư Mục ném thứ gì đó đang cầm trên tay, cấp tốc đi tìm Tống Hồng.
Văn phòng Tống Hồng:
Tề Tư Mục vọt vào văn phòng của bà ta, vừa há miệng liền hỏi: “Tống Hồng, vì cái gì lại hủy tư cách người đại diện nhãn hàng dầu gội đầu của tôi, tháng trước đã thảo thuận xong rồi, bảo sẽ là tôi, hiện tại lại thay đổi, bà có ý gì?”
“Tôi không có ý gì, tôi chỉnghe chỉ thị của cấp trên, có thể là bình thường cô đắc tội ai đó.” Tống Hồng ngay cả tầng mắt cũng đều không có ngẩng lên, bình tĩnh nhìn tập tài liệu trong tay.
“Cái gì bình thường, tôi có tiếng tăm như thế này, đắc tội cái gì mà đắc tội?”
“Cô có tiếng tăm hay không, có đường hoàng hay không, đều không liên quan gì đến Tống Hồng tôi. Tôi chỉ là phụng mệnh mà làm. Cũng chỉ là kẻ làm công ăn lương, không cho cô cái hợp đồng này là do ý của Thân tổng.” Bà ta đứng dậy, đi đến bên cạnh cô ta, ghé sát miệng vào tai cô ta nói.
“Người mà cô đắc tội chính là Thân Tử Kiều.”
Tề Tư Mục sau khi nghe được, trợn tròn hai mắt, như thể là không thể tin được những lời mà mình vừa nghe thấy.
“Sao có thể như vậy, cho đến giờ tôi chưa từng gặp mặt giao tiếp với Thân tổng thì làm sao mà đắc tội với ngài ấy chứ? Tôi không nhớ là tôi đã đắc tội ngài ấy, nhất định là hiểu nhầm rồi. Các người hiểu nhầm rồi.” Tề Tư Mục lắc đầu quầy quậy như trước không muốn tin tưởng tất cả là thật.
“Cô có sai hay không, cô có thể trực tiếp đi hỏi Thân tổng, hiện tại hắn đang ở trong văn phòng của hắn, cô bảo chưa từng gặp thì bây giờ có thể đi gặp rồi, nếu như muộn một phút tôi chỉ sợ cả tháng nữa cô cũng không thể gặp hắn đâu.” Tống Hồng như có như không chỉ giáo, ra vẻ đang cố ý giúp đỡ.
“Được, tôi đi tìm ngài ấy giải thích rõ ràng, hiện tại tôi phải làm cho ngài ấy trả lại hợp đồng cho tôi.” Tề Tư Mục hừ một tiếng rồi đi ra ngoài.
Tống Hồng nhìn bóng dáng của cô ta, lộ ra nụ cười âm hiểm, thật sự là một con đàn bà vô dụng. Luận về sự xinh đẹp cùng hòa khí, cô ta kém Hứa Ân Tịch, luận âm mưu và quỷ kế, cô ta kém chị gái mình, chỉ có điêu ngoa, tùy hứng, độc ác là có thừa. Duy nhất có lòng tham là có thể sánh kịp với người chị có đầu óc của cô ta. Nhưng mà ả ta ch.ết rồi thì bây giờ Tề gia chỉ có thể đợi ngày suy tàn thôi. “Xem ai còn có thể giúp mày nào.” Tống Hồng dùng sức bẻ gẫy cây bút trong tay mình.
Bà sẽ làm cho cô ta phải trả giá đắt cho sự kênh kiệu không biết lễ nghĩa của cô ta.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Ở trước mặt Thân Tử Kiều, Tề Tư Mục không dám có hành động thiếu suy nghĩ nào.
“Cô tìm tôi? Nhưng ngay cả một câu cũng không nói thì tìm làm gì?” Thanh âm lạnh như băng của Thân Tử Kiều vang vọng trong căn phòng rộng lớn.
“Thân tổng, hôm nay tôi đến tìm ngài, chủ yếu là muốn hỏi ngài không biết có phải ngài có chút hiểu lầm với tôi hay không?” Tề Tư Mục đứng ở bên cạnh bàn làm việc nhìn khuôn mặt anh tuấn mà nham hiểm của người đàn ông trước mặt.
“Hiểu lầm, cái gì gọi là hiểu lầm?” Hắn nhẹ nhàng nhả ra một ngụm khói.
“Nếu không có hiểu lầm, vì sao ngài lại lấy lại quyền đại diện quảng cáo dầu gội đầu của tôi chứ?” Tề Tư Mục thấy hắn đã không còn lạnh lùng nữa, miệng nhẹ nhàng nói, nói ra toàn bộ bất mãn oán hận.
“Không có hiểu lầm, không có nghĩa là tôi sẽ không hủy bỏ.”
“Sao lại thế? Tôi không hiểu rõ ý của ngài.” nếu không có hiểu lầm, sao vô cớ lại không cho tôi bản hợp đồng này, nguyên nhân là gì cô ta ghĩ mãi không ra.
“Bởi vì tôi thích, tôi cao hứng nên làm như vậy.” Thân Tử Kiều quay đầu lại, một bàn tay nhẹ nhàng mà nắm lấy cằm của cô ta, cúi đầu nhìn về người có đến năm phần giống với Tề Tư Di này.
Hắn chính là muốn bức cô ta, bức cô ta phải ngoan ngoãn mà nghe lời của hắn, làm quân cờ trong tay hắn.
“Vì sao anh phải đối với tôi như vậy?” Thân thể Tề Tư Mục cứng còng, không dám lộn xộn.
“Vì cái gì tôi không thể như vậy với cô? TEN có thể mang lại cho thân thể tôi vui vẻ, thì tại sao tôi lại không thể cho cô ta một cái hợp đồng quảng cáo chứ? Nói xem có phải không?”
“Cái này gọi là có qua có lại, cô đã nghe hay chưa?” Ánh mắt hắn lộ ra ý cười hiểm ác, không an phận mà quan sát thân thể cô ta.
“Anh có ý gì?” Trong lòng cô ta run lẩy bẩy, vì cái gì hắn lại nói với cô những lời này? Vì sao chứ?
“Ý tứ gì? Chị gái cô thông mình như vậy, chẳng lẽ cô ngay cả một phần của chị cô cũng không có di truyền sao?”
“Anh không được nói chị của tôi, anh không xứng, chị ấy yêu anh, nhưng anh ngay cả lễ tang của chị ấy cũng không thèm đến.” Tâm tình của Tề Tư Mục đột nhiên kích động, chị gái ra đi là đả kích quá lớn với cô ta, không có chị gái ở bên cạnh bàn mưu tính kế cho cô, cô cảm thấy bản thân mình tựa như cá rời khỏi nước vậy.
“Yêu, cô cảm thấy chị gái cô cũng có tình yêu sao? Bên người cô ta đàn ông luôn cả đống, đàn bà bên cạnh tôi cũng nhiều như vậy, tôi cùng với chị gái của cô cũng chỉ là làm cho thân thể mình sung sướng mà thôi. Không có tình cảm.” Tay hắn vuốt ve khuôn mặt trắng nộn của cô ta.
“Anh buông ra, vô lại.” Tề Tư Mục cảm giác ghê tởm, đẩy tay của hắn ra, liên tục lùi về sau ba bước.
“Bảo tôi buông cô? Được, bất kỳ lúc nào cô cũng có thể rời khỏi đây, chính là tôi nói cho cô biết, một khi đã rời khỏi đây, thì cô coi như là vĩnh viễn cút khỏi Thịnh Thiên, cũng đừng có hy vọng có thể xuất đầu lộ diện trong giới giải trí nữa. Muốn dùng địa vị Tề gia nhà cô, lấy bà nội của cô, mẹ của cô ra dùng tiền để giúp cô có thế đứng trong giới giả trí là không có khả năng.” Thân Tử Kiều không chút tức giận, nhìn cô ta, trong đầu nghĩ ra phải chơi cô ta một hồi mới được.
“Anh . . . . Anh. . .”
“Còn có nhiều thứ nữa, có muốn nghe không?’ Thân thể hắn áp sát lại, đem cô ta áp lên vách tường.
“Rốt cục anh muốn gì . . .” Tề Tư Mục mẫn cảm nhận thấy mọi chuyện cũng sẽ không đơn giản như vậy.
“Cô cầm một cái vòng cổ, lừa anh trai của tôi, nói là đó là kỷ vật mà anh ta để lại cho cô, cô muốn dùng nó mà bước chân vào Thân gia sao? Cô còn quá non đó.” Hắn nhẹ nhàng mà vỗ vỗ khuôn mặt của cô ta, mịn màng, không tệ lắm.
“Đúng thì sao, chuyện này có liên quan đến anh sao?” Cô ta dùng sức né ra, không nghĩ rằng lại khiến cho khuôn mặt làm cho cô ta thấy ghê tởm của hắn lại sát lại.
“Cô cho là chỉ một mình cô có thể thu phục được Thân Tử Duệ hay sao? Anh ta thực sự đã cảm thấy nghi ngờ cô, anh ta đã yêu Hứa Ân Tịch rồi. Biết không?” Hắn dùng sức kéo thân thể cô ta dán chặt vào người hắn.
“Đã đi quá xa rồi, chỉ cần cô ta đồng ý, ngay cả người đàn ông mà cô muốn cô ta cũng có thể cướp đi.”
“Anh nói nhiều với tôi như vậy, rốt cuộc anh muốn gì?”
“Học thông minh chút đi!” Môi hắn nhẹ nhàng miết qua môi cô ta, dùng dầu lưỡi tinh tế mà cảm thụ một chút, “Nếu như cô muốn gả cho Thân Tử Duệ, cô phải nghe tôi.”
“Anh nói, anh muốn giúp tôi?” Cô ta lại lần nữa trợn tròn mắt, không biết người đàn ông này rốt cuộc muốn cái gì?
“Tôi không chỉgiúp cô có thể gả cho Thân Tử Duệ, tôi cũng có thể giúp cô đánh bại Hứa Ân Tịch, giúp cô có thể có được vị trí trong giới giải trí của cô ta, thậm chí còn có thể cao hơn nữa.”
“Vì sao anh lại đối tốt với tôi như vậy?” Tề Tư Mục theo bản năng đề phòng.
“Tôi muốn cô lúc nào cũng có thể theo dõi Thân Tử Duệ cho tôi, nếu cô làm được, tôi sẽ làm cho cô có thể trở thành minh tinh sáng chói vẻ vang trong giới giả trí, thậm chí là người của Thân gia chúng tôi, chị dâu của tôi.” Hắn dùng lực mà nhéo cái mông cong cong của cô ta.
“Không . . . . Tôi không muốn . . . .”
“Hiện tại cô chỉ có hai lựa chọn, nghe lời tôi, trở thành minh tinh sáng chói, sau đó có thể bước chân vào Thân gia, nếu không nghe, vĩnh viễn đừng có mơ mộng bước chân vào giới giải trí nữa, cả lấy chồng nữa.” Hắn nhìn khuôn măt hoảng loạn chưa bình tĩnh lại của cô ta, lộ ra nụ cười âm hiểm, cô ta quả là không thể so sánh được với chị của cô ta, cô ta rất dễ khống chế để trở thành con rối dưới tay hắn.
“Anh . . . . Anh thật nham hiểm, anh bảo tôi theo dõi Thân Tử Duệ đơn giản chỉ muốn tôi giúp anh đối phó anh ấy, giúp tôi gả vào Thân gia cũng chỉ là đối phó anh ấy, sau này thành công rồi nhất định sẽ đá văng tôi.” Tề Tư Mục chỉ cần hơi chút suy nghĩ vẫn có thể liên tưởng đến.
“Cô so với tôi tưởng tượng có vẻ thông minh hơn đó, tôi thích trao đổi với người thông minh.” Thân Tử Kiều cười xấu xa, “Tôi bảo cô giúp đỡ tôi đối phó Thân Tử Duệ, cô cũng có lợi, không có chị cô, sau này cô muốn phát triển cũng chỉ có thể dựa vào tôi, hơn nữa tôi đã hứa với cô, nếu tôi thành công, tuyệt đối tôi sẽ đảm bảo vị trí trong giới giải trí cho cô.”
Loại trí thông minh này mà cũng muốn giỡn với hắn, hắn phải chơi cho đã hai chị em nhà này mới được, mùi vị cũng không tệ. Hắn vươn đầu lưỡi, dọc theo mặt của cô ta mà đảo qua. . . . .
“Anh nói được sẽ làm được?” Tề Tư Mục bắt đầu động lòng, vị trí của Hứa Ân Tịch càng ngày càng cao . . . Càng tỏa sáng, mà cô lại đang trượt chân xuống sườn dốc, chị đi rồi cũng không có ai làm chỗ dựa cho cô, mà Thân Tử Kiều, không thể nghi ngờ gì chính là một chỗ dựa tốt nhất, Thịnh Thiên là công ty của hắn, hắn muốn đưa ai lên, muốn cho người đó nổi đến cỡ nào có thể được cỡ đó.
“Đương nhiên, bàn giao dịch với đàn bà, tôi không nuốt lời.” Thân thể hắn dùng sức dựa vào người cô ta, cảm thụ sự mềm mại của cô ta.
“Được, tôi đồng ý! ” Tề Tư Mục khẽ cắn môi, hiện tại cũng chỉ có con đường này có thể đi.
Có thể bảo trụ vị trí trong làng giải trí của cô ta, còn có thể gả cho Thân Tử Duệ, nhiêu đó là đủ rồi, có vị trí cô lại càng có thế thắng khi đối phó với Hứa Ân Tịch.
Tay hắn bắt đầu không chút do dự mà dò xét thân thể của cô ta, không biết thân thể của em gái so với chị cô ta có bao nhiêu khác biệt, có thể tuyệt diệu hơn hay không, ý nghĩ này đã choáng ngợp não bộ của Thân Tử Kiều.
“Không . . . Tôi không thể với anh” Tề Tư Mục phản kháng, muốn dùng tay đẩy hắn ra.
Hắn không thèm để ý đến tay của cô ta, tay vẫn tiếp tục vuốt ve thân thể cô ta, nhẹ nhàng mà nắn bóp nơi đẫy đà của cô ta, “Nơi này thực mê người, nhất định rất ngọt.”
“Không . . . .” Thanh âm của cô ta yếu ớt như vậy, khí lực đẩy hắn ra của cô ta lại càng yếu ớt.
Vẫn là thân thể của cô ta không thể cự tuyệt sự kích thích của Thân Tử Kiều, không phải cô ta không thích loại trò vui này, mà là không ai dám cùng chơi với cô ta, một khi bị người ta khai phá, tiềm lực của cô ta có lẽ còn hơn chị gái của cô, càng thêm mãnh liệt.
Điệu bộ muốn cự tuyệt của cô ta không thoát khỏi tầm mắt hắn, ả đàn bà này, rõ ràng là rất khát vọng đàn ông, nhưng lại ra vẻ, xem ra cô ta rất giống với chị của cô ta, là một ả đàn bà ɖâʍ đãng.
Tay hắn dùng sức xé, quần áo đã trượt hết xuống, lộ ra da thịt tuyết trắng của cô ta, cái miệng của hắn một ngụm lại một ngụm hành hạ nụ hoa phấn hồng của cô ta, ra sức mà cắn.
“A. . . . . . Nhẹ. . . . . . Một chút. . . . . .”
“Cởi áo khoác của tôi ra!” thanh âm của hắn mang theo vội vã.
Tề Tư Mục thực đã đắm chìm ở trong dục vọng, sự kích thích của Thân Tử Kiều lại làm thức tỉnh bản năng đàn bà của cô ta, cô ta khát vọng thân thể được vỗ về, đã khá lâu rồi cô ta không có chạm vào đàn ông, cô ta lại là một ả đàn bà có ham muốn mãnh liệt như vậy, thân thể làm sao không khát vọng chứ?
Chỉ hai ba động tác tay cô ta đã đem toàn bộ chướng ngại trên thân thể hai người cởi ra.
Hắn tà ác nhìn cô ta, dùng sức mà vọt mạnh vào thân thể của cô ta.
“A. . . . . . .”
Hai người đồng thời hét lên thanh âm thỏa mãn, Thân Tử Kiều nắm chặt lất mái tóc của cô ta, dùng sức mà va chạm.
“Tiểu tiện nhân, muốn không?”
“Không muốn . . . .” Thân thể Tề Tư Mục bị hắn đột nhiên giày xéo, cả kinh mồ hôi tuôn ra như tắm, hắn điên rồi sao?
“Tôi cho, cô lại không cần, phải không?” Thân Tử Kiều hơi đứng thẳng người, hung hăng nắm chặt tóc cô ta, lại ra sức mà tăng tốc độ va chạm, làm cho thân thể của cô ta không thể chịu nổi nữa.
“Không muốn nhanh như vậy . . . . Không muốn . . . .”
“Vậy tôi sẽ nhanh hơn, sẽ cứ như vậy mà tr.a tấn cô, a!” Thân Tử Kiều nghiêm mặt lại, lớn tiếng mà hét, hắn thích nhìn thấy đủ loại thần thái của những người đàn bà dưới thân, nhìn thấy bọn họ thống khổ, hắn lại càng hưng phấn, nhìn thấy bọn họ thét chói tai, hắn lại càng hưng phấn. . . .
“Đừng, đừng . . . . Tôi . . . . Tôi . . . . Khó chịu . . . .”
“Khó chịu cô phải đáp lại tôi . . . . Đem bản tính ɖâʍ đãng của cô lộ ra đi.” Thân Tử Kiều từng bước một dẫn đường, người đàn bà này, tuyệt đối là một công cụ để phát tiết dục vọng, chị của cô ta đi rồi, vậy để cho cô ta thay thế đi, hắn cũng không tin, không thể chơi được hai chị em nhà này, ha ha ha ha . . . . .
“A. . . . . . A. . . . . . Buông. . . . . .” Tề Tư Mục lớn tiếng hét chói tai, tay mạnh mẽ bấm chặt vào lưng Thân Tử Kiều, hung hăng đâm vào da thịt hắn, một loại khoái cảm khó hiểu đang dâng tràn trong cơ thể cô ta.
Buông cô ta ra, ha ha, cả đời này cũng đừng mong có thể thoát khỏi lòng bàn tay của hắn, trừ phi hắn không cần.
Tay hắn dùng sức, đem thân thể của cô ta xoay ngược lại, cô ta còn chưa kịp tận hưởng cảm giác hưng phấn, lại một lần nữa bị hắn công kích, gắt gao mà tiến vào.
“A, nhẹ một chút . . . .” Có lẽ là do lâu lắm không có làʍ ȶìиɦ, thân thể Tề Tư Mục không thể ngay lạp tức tiếp nhận được sự tập kích điên cuồng như vậy.
“Làm cho . . . Làm cho cô . . . Muốn đến ch.ết mới thôi . . .” Thân Tử Kiều thực đã bắt đầu một đợt tr.a tấn khác, hắn phải dạy dỗ thật tốt ả đàn bà này, hắn phải biến cô ta thành nô lệ ȶìиɦ ɖu͙ƈ cũng là con cờ hữu ích trong tay hắn.
Thân thể Tề Tư Mục đang chìm đắm trong sự kích thích của hắn, ngay lập tức không thể tiếp nhận được khoái cảm tập kích, cô ta chỉ có thể theo bản năng mà hét chói tai, cô ta không thể xác định được, cô ta là muốn hay là không muốn . . . . .
Một đợt lại một đợt tr.a tấn, làm cho thân thể cô ta trải nghiệm một loại trò chơi vô cùng mới mẻ từ trước đến nay . . .