Chương 7

May mắn là sự việc xảy ra rất gần bệnh viện , bởi vậy mấy nhân viên ý tế đã đến rất nhanh và dùng cáng đưa Elvis vào bệnh viện .


Bên ngoài phòng cấp cứu , Chỉ Tinh toàn thân run rẩy , nước mắt điên cuồng rơi . “Chị muốn vào ! Để cho chị vào ! Vưu thanh , em giúp chị hói với y tá chị sẽ không gây trở ngại việc cấp cứu , để cho chị đi vào với anh ấy!”


Vừa rồi cô cầm rất chắc tay Elvis , theo hắn cùng vào phòng cấp cứu , nhưng bởi vì cô liên tục khóc , cho nên y tá đành phải đuổi cô ra ngoài , để tránh cho cô đứng đó gây cản trở việc cấp cứu .


“Chị , đừng nóng vội .” Vưu Thanh không phải không sợ hãi nhưng cô phải ổn định chính mình mới có thể làm yên lòng chị . “Đừng lo lắng quá , ít nhất Elvis không có bị dao hay súng làm bị thương , hơn nữa chúng ta đưa anh ấy cấp cứu nhanh như vậy , nhất định sẽ không có chuyện gì .”


“Là lỗi của chị !” Chỉ Tinh khóc vô cùng đau khổ , thân mình run rẩy hệt như cuồng phong lá rụng . “Đều là chị hại … anh ấy vì cứu chị mới có thể bị gậy đánh … chị sợ … chị sợ anh ấy ngộ nhỡ có chuyện gì …” Cô thà rằng để gậy đánh lên người mình cơn hơn trơ mắt nhìn cả người hắn đầu máu nằm trên đất .


Vưu Thanh rơi lệ ôm lấy chị gái . “Không có chuyện gì , không có chuyện gì … Không phải sợ , Elvis cát nhân thiên tướng , em tin rằng anh ấy nhất định có thể biến nguy thành an .”


available on google playdownload on app store


Vưu Thanh thở dài . Ai~ vì sao lại phát sinh chuyện này ? Cô cảm thấy hối hận , nếu biết sớm xuống lầu trước hai phút thì tốt rồi , có lẽ chị và Elvis cũng sẽ không gặp chuyện đáng sợ như vậy .


Trước lúc đó , sau khi chị cô rời khỏi , Elvis đột nhiên xuất hiện trong phòng bệnh , cô nói cho hắn biết , chị mới vừa xuống lầu , chắc là ra chỗ để xe , hắn vừa nghe đã nhanh chóng đi thang máy xuống .


Mấy phút đồng hồ sau , cô thấy điện thoại di động của chị ở trên bàn trà quên cầm , cô nhanh chóng cầm di động đi xuống , đến chỗ bãi đỗ xe của bệnh viện không thấy xe chị gái đâu , cô biết nếu bãi đỗ xe đầy khách , chị sẽ đem xe đỗ ở hẻm bên cạnh , bởi vậy liền đi đến ngõ nhỏ , không nghĩ tới còn chưa kịp đi tới đầu ngõ đã nghe thấy tiếng chị gái điên cuồng lớn tiếng cầu cứu , cùng với tiếng gậy đập lên người ,


Lập tức , cô biết nhất định đã xảy ra chuyện ! Cô rất tỉnh táo dùng sức vẫy toàn bộ ô tô ven đường , khiến tất cả đồng thời bấm còi , sau đó một đường chạy như điên , rống to cảnh sát đến đây , hi vọng có thể đe dọa hiểu quả .
Quả nhiên , kẻ bắt cóc bị tiếng chói tai dọa chạy .


Sau đó , cô liền nhanh chóng gọi đến bệnh viện chạy đến cứu Elvis đã hôn mê .
Không biết qua bao lâu , khi nước mắt Chỉ Tinh đã khô , bác sĩ phụ trách cấp cứu cuối cùng cũng đi ra khỏi phòng cấp cứu .


Bác sĩ kéo khẩu trang xuống nói với hai cô : “ Người bệnh đã chụp X quang toàn thân , cánh tay gãy xương một chút , ngực và đùi cũng bị tụ máu , nhưng coi như may mắn , không có vấn đề nghiêm trọng gì , duy nhất cần lo là bởi vì gáy gặp đòn nghiêm trọng , cho nên có thể xuất hiện chấn động não , cần ở bệnh viện quan sát vài ngày .Nếu hắn có xuất hiện tình trạng nôn mửa , liên tục mê man hoặc là ý thức không rõ ràng , phải cho chúng tôi biết ngay lập tức để xử lý .”


“Tôi đã biết , cám ơn bác sĩ , cám ơn!” Chỉ Tinh cảm kích nói . “ Xin lỗi , khi nào tôi có thể vào thăm anh ấy ?” Cô muốn lập tức chạy đến bên cạnh chăm sóc hắn , cô không muốn hắn một mình cô độc nằm trên giường bệnh .


“Đợi chút nữa y tá sẽ đưa hắn đến phòng bệnh ở khoa ngoại , các cô có thể đến thăm .”
“Cám ơn bác sĩ .”


Elvis cảm thấy cổ họng vô cùng khát , đầu cũng đau đơn , toàn thân đều đau . Hắn giống như rơi vào trong bóng đêm vô biên vô hạn , hồn phách bồng bềnh trôi nổi , phía trước không có đường , không có phương hướng , chỉ có một mảng tối tăm lạnh lẽo .


Mình đang ở đâu ? Mờ mịt nhìn xung quanh tối đen , bỗng dưng , có người cầm tay hắn , một tiếng nói vô cùng ấm áp vang lên , không ngừng gọi tên hắn . “Elvis , Elvis…”


Chỉ Tinh ! Là tiếng của Chỉ Tinh ! Hồn phách dùng sức tìm về hướng thanh âm phát ra , mắt cũng cố gắng mở , đột nhiên hiện vào trong mắt hắn là gương mặt nhỏ nhắn che kín bởi nước mắt .


“ÔI trời ! Rốt cuộc anh cũng tỉnh ! Anh đã hôn mê một ngày một đêm …” Nhìn thấy hắn tỉnh lại , Chỉ Tinh vừa khóc vừa cười , khẩn trương hỏi hăn : “Có chỗ nào cảm thấy không thoải mái không ? Đầu có đau không ? Có muốn nôn mửa không ? Ngực có đau không ?”


Trong lúc hắn mê man , lòng cô nóng như lửa đốt , từng phút từng giây cũng không chịu rời khỏi giường nửa bước . Ban nãy bác sĩ cũng có đến nói rõ kết quả kiểm tr.a , cũng kiếp tr.a não , xác định không có vấn đề gì nghiêm trọng , cũng là lần thứ hai loại bỏ việc não có nguy cơ bị chấn động nghiêm trọng . Nhưng , cô vẫn rất lo lắng , hận không thể nằm trên giường bệnh là cô mà không phải hắn .


“Đợi một chút …” Huyệt thái dương có chút đau Elvis muốn đưa tay lên day , khi này mới phát hiện toàn thân mình quấn đầy băng , hắn kinh ngạc đưa tay lên đầu quấn băng . “ Anh làm sao vậy ?”


Vừa hỏi xong , hắn liền nhớ lại . Hắn đến bãi đỗ xe bên ngoài bệnh viện tìm cô , lại cảnh cô bị ba tên đàn ông kiềm chế , lập tức , hắn giận không kiềm được đánh nhau với mấy tên khốn đấy . Sau đó , gáy đột nhiên bị đánh mạnh , hắn rất muốn tỉnh táo , nhưng liên tục bị mấy đòn hiểm khiến trước mắt hắn tối đen , cuối cùng vô lực ngã xuống .


Hắn ảo não bắt lấy tay Chỉ Tinh , lo lắng hỏi : ‘Ôi trời ! Em không sao chứ ? Anh bị bọn chúng đánh bất tỉnh , co phải không ? Bọn chúng có gây thương tổn cho em không ? Đều là lỗi của anh , anh không thể bảo vệ em cho tốt !”


“Em không sao , không có việc gì ….” Chỉ Tinh nước mắt liên tục rơi xuống . “ Anh thật ngốc , bản thâ bị thương nặng nằm trên giường bệnh lại còn lo lắng em có việc gì hay không … Yên tâm , lúc đó em gái em đúng lúc đi xuống tìm chúng ta , nó rất tỉnh táo kích động xe bên đường bấm còi inh ỏi ,r ồi lớn tiếng gọi to , dễ dàng dọa cho ba tên khốn kiếp đó chạy mất.”


“Thật vậy sao ? Em thật sự không có chuyện gì ?” Hắn dùng tay quấn đầy băng vuốt ve mái tóc của cô , đau lòng lau đi nước mắt trên mặt cô . “Vậy vì sao em khóc thành như vậy ? Đừng khóc.” Nước mắt của cô luôn có thể dễ dàng nhéo đau trái tim hắn , hắn không nỡ nhìn cô khóc .


“Bởi vì là em hại anh bị thương ….” Chỉ Tinh muốn khống chế cảm xúc , nhưng nước mắt vẫn vỡ đê mà ra . “ Mấy tên khốc kiếp ch.ết tiệt đó lại dám dùng gậy đánh anh …. Em rất tức giận … Anh nhất định rất đau , thật xin lỗi…”


“Anh không đau , ngoan , đừng khóc .” Hắn dịu dàng an ủi cô , cố gắng dùng bàn tay đang đau lau đi nước mắt của cô . “Chỉ cần em không bị thương là tốt rồi , thân thể của anh vốn khỏe mạnh , sẽ khỏi rất nhanh thôi , yên tâm .”


“Đừng nói nữa , để tay xuống nghỉ ngơi thật tốt .” Chỉ Tinh đau lòng cầm tay hắn đặt xuống kéo chăn đáp lên . Người đàn ông này nằm ở trên giường bệnh , nhưng sau khi tỉnh lại căn bản không hề quan tâm thương thế của mình , chỉ một lòng hỏi cô có bị thương không ? Hắn sao có thể đối tốt với cô như vậy ?


“Thật sự đừng khóc , em vừa khóc , chỗ này của anh liền đau.” Elvis mỉm cười chỉ vào trái tim của mình , đánh trống lảng . “ Không ngờ được là anh bị đánh bất tỉnh đó . Ai , thật là mất mặt . Sau này anh nhất định phải tập thể hình thật tốt , phải để bản thân uy vũ cường tráng , như vậy mới có thể hảo hảo bảo vệ em , có đến ba mươi tên vạm vỡ anh cũng không sợ !”


Biết hắn nghĩ cách muốn cô cười , Chỉ Tinh rất phối hợp tìm cách tươi cười , nhưng không biết sao khóe miệng vừa nhếch lên , nước mắt lại rơi xuống . “ Không phải lỗi của anh , ba tên khốn kiếp cùng vậy đánh một người , còn dùng gậy đánh ! Anh nhất định rất đau đúng không ? Nói thật , bây giờ anh có cảm giác buồn nôn hay không ? Bác sĩ nói anh vẫn phải kiểm tr.a xem có chấn động não hay không , cho nên chỉ cần có chút gì không thoải mái , anh nhất định phải lập tức nói với em .”


“Yên tâm.” Hắn mỉm cười cầm lấy tay cô . “ Anh thật sự không sao , chỉ cần em ở bên cạnh anh , anh một chút cũng không đau.” Đôi mắt màu lam thâm tình nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn che kín nước mắt . “ Ngoan , cười một cái cho anh xem , đã lâu không thấy được nụ cười rực rỡ của em , mấy ngày nay , em đối với anh rất lạnh nhạt …”


“Thật xin lỗi …” Lời của hắn khiến Chỉ Tinh càng thêm tự trách , lau đi nước mắt không ngừng rơi xuống , nghẹn ngào nói . “ Đều là lỗi của em , em thật vô tâm … Em hiểu lầm anh , em không biết anh đang ghen , còn tưởng rằng anh đột nhiên không muốn đến nhà của em là vì anh cảm thấy phiền chán tất cả chuyện này , anh không muốn ở bên em nữa , còn muốn rời khỏi Đài Loan …” Ở trong lòng cô trịnh trọng thề , đời này cô không bao giờ …. hoài nghi hắn nữa ! Bởi vì hắn đã lấy tính mạng đến bảo vệ cô , còn đem tính mạng cô còn quan trọng hơn tính mạng hắn .


“Anh nghĩ không muốn bên em ? Ôi trời , làm sao em lại có cái suy nghĩ vớ vẩn như vậy ?” Elvis thở dài , lắc đầu cười . “ Được rồi , anh thừa nhận mình quả thực ăn dấm chua với cái tên họ Tô kia , anh ghét nhìn thấy ánh mắt nóng bỏng của hắn nhìn em chằm chằm , ghét hắn hơi tí lại tìm cơ hội cuốn lấy em , bởi vì em là của anh , anh không cho phép bất kì là kẻ bào hy vọng có được .”


“Em thề , sẽ không nói chuyện một câu với anh ta nữa . Sau này bệnh tình của cha , em sẽ đến hỏi bác sĩ phụ trách.”


Lời hứa của cô khiến Elvis cười vô cùng thoải mái , đem tay cô cầm thật chặt . “ Cũng không cần nghiêm trọng như vậy , nhưng mà , bảo bối , đáp ứng anh , sau này không cho phép liếc mắt nhìn người đàn ông khác , càng không thể nghi ngờ chân tâm của anh , không cho phép lạnh nhạt với anh .”


“Được được được , tất cả đều đồng ý với anh !” Chỉ Tinh ra sức gật đầu , cô yêu ch.ết hắn , bây giờ mặc kệ là hắn nói gì đều coi như thánh chỉ mà tôn sùng .


“Rất ngoan .” Khuôn mặt nhỏ nhắn dễ bảo của cô như tỏa sáng , a , hắn thật muốn dừng lực hôn môi cô ! Bọn họ hình như đã tám trăm năm chưa triền miên hôn qua . Nhìn quanh bốn phía , nhận thấy chỗ hắn ở là phòng bệnh riêng , bên cạnh không có người khác ở … Ha ha , thật tốt .


Đôi mắt màu lam nhiễm lêm một luồng tà ác . “Anh thấy đầu hình như có chút đau …”
“Thật sao ?” Chỉ Tinh thật khẩn trương . “Em lập tức đi mời bác sĩ tới đây.”


“Đừng vội .” Hắn giữ chặt cô xoay người còn muốn chạy lại , biếng nhác mỉm cười . “Chỉ có một chút hơi đau mà thôi , không cần làm lớn chuyện vậy . Chỉ cần em hôn anh một cái , anh nhất định sẽ không đau nữa .” Nói xong , hắn chớp chớp đôi mắt màu lam sáng , rất hưng phấn chờ đợi .


“Anh …” Chỉ Tinh phải mất mấy giây mới hiểu được người này rõ ràng đang trêu đùa cô , không khỏi tức khí cong cái miệng nhỏ nhắn lên , trừng mắt nhìn hắn : “Anh thật quá đáng ! Người ta lo lắng gần ch.ết ,anh còn ở đây nói giỡn sao ?”


Ha ha ~ Hắn rất thích nhìn bộ dạng vừa thẹn vừa tức này của cô , thật sự là nhìn mãi không chán mà ! Cầm tay cô đưa lên môi hôn , cười nói : “Chỉ nói giỡn thôi! Anh có tâm tình nói giỡn tức là chứng minh được tình trạng vết thương không thành vấn đề , em phải vui vẻ mới đúng chứ!”


Hắn chỉ vào mặt mình , xấu xa thúc giục . “Nhanh lên , anh còn đang đợi đấy”
Hai má Chỉ Tinh ửng đỏ , hờn dỗn trừng mắt với hắn . Người đàn ông này thật xấu , nhưng , cho dù hắn xấu đến mấy , cô vẫn yêu ch.ết hắn , yêu đến không có đường lui .


Được rồi, hôn thì hôn . Cô e lệ rụt rè hôn xuống trán hắn .


“A~ Thật ngọt , thật thoải mái , thật cảm động a ~~” Elvis híp mắt cười , diễn cảm vui sướng như thể ‘ nắng hạn gặp mưa to’ vậy , sau đó lại tiếp tục chỉ vào gương mặt mình , cái mũi với cám cằm . “Bên này , bên này , còn có bên này cũng đau , cũng muốn hôn nhẹ , nhanh một chút .”


Chỉ Tinh vừa bực vừa buồn người nhìn hắn , sau đó lại tiếp tục ở gương mặt hắn , cái mũi , cái tai , cằm đều hạ xuống thâm tình hôn .


Nàng thật quá thơm , cánh môi so với mật còn ngọt hơn , hơi thở như lan càng thêm kích thích dục vọng nam tính của hắn , hắn ôm giai thân , cho cô một nụ hôn nồng nhiệt triền miên . Ai , thật đáng tiếc , hắn vẫn còn bị thương , địa điểm cũng không thích hợp , bằng không , hắn có thể tận tận làm mấy chuyện xấu với cô gái nhỏ mềm mại này , đối với cô như vậy rồi lại vậy …


Elvis đem cô hôn đến thở không nổi mới bằng lòng buông cô ra , đôi mắt mài lam tạng rỡ thưởng thức gương mặt giống như hoa nở rộ của cô , bá đạo ra lệnh : “Đi lên nằm cùng anh .”
“Không được vậy!”


Chỉ Tinh kích động mãnh liệt lắc đầu . My god ! Hắn không phải là muốn xằng bậy ở trong phòng bệnh với cô đấy chứ ? Trời ạ , thật là ác ! Hỏng nhất chính là cô có thể đã bị hắn trêu trọc đến ý loạn tình mê , tự nhiên muốn lên giường dứt cúc áo của hắn … Xong đời , cô bị hắn dạy hư rồi!


“Chúng ta … ách … không thể ở bệnh viện … Cái kia … À ừm , dù sao cũng không nên vậy …”


“Ha ha …” Nhìn thấy dáng vẻ hoảng đến không nói thành nời của cô , Elvis thoải mái cười to . “Yên tâm , ở đây là bệnh viện , anh sẽ không làm gì xằng bậy với em . Nhưng mà , nằm trên giường bệnh một mình rất cô đơn ! Lên với anh đi mà , anh cam đoan sẽ không làm gì quá đáng .”


Đôi mắt xanh như biển phóng điện với cô , vạn sợi tơ tình theo luồng điệc “tách tách tách” truyền đến trên người cô Chỉ Tinh trong nháy mắt bị điện quay đến trời đât ngả ngiêng . Ai , cô biết , thật ra , chính cô cũng muốn ôm hắn , nhớ cảm giác rúc vào trong ngực của hắn , để cho hơi thở của hắn bao bọc lấy mình .


“Được rồi , nhưng chỉ có thể nằm , tuyệt đối không được xằng bậy .” Cô đỏ mặt nằm lên giường , để cho hắn ôm cô chặt chẽ vào trong lòng , hai người thân mật rúc vào trong chăn , mặt cùng mặt dán lại với nhau .


Hắn dịu dàng hôn lên lông mày cô , thâm tình chân thành nói : “Bảo bối , đồng ý với anh , sau này chúng ta tuyệt đối không cãi nhau nữa .”


“Được , tuyệt không cãi nhau , cũng không chiến tranh lạnh .” Cô thuận theo gật đầu . Tranh cãi cùng hắn c, cô cũng khó sống đến ch.ết , ai mà thích cãi lộn được chứ ?


Cô để lộ đôi lúm đồng tiên , khẽ vuốt gương mặt của hắn . “Ngoan ngoãn ngủ đi , chúc ngủ ngon.” Tuy rằng nơi này là bệnh viện , nhưng , chỉ cần hai người có thể ôm nhau cùng một chỗ , cô cảm thấy vô cùng ấp áp , vô cùng an tâm .
“Chúc ngủ ngon .”


Chỉ Tinh đột nhiên đỏ mặt kháng nghị nói : “Chân của anh không được phép đặt lên người của em đâu đấy ! Còn tay anh đừng sờ loạn nữa , an phận chút đi.” Đúng là trứng thối . Cô dùng sức quất ma chưởng đang muốn trượt xuống cái mông của mình .


“Được , được , được , anh sẽ ngoan ngoãn .” Hắn cười thật giống như một đứa trẻ bướng bỉnh , càng dùng thêm sức ôm thân thể mềm mại như không xương sát vào mình . Ừm ~ ~ Thơm quá , thơm quá , là một mùi thơm tinh khiết của con gái , hắn tin rằng tối nay nhất định có thể mơ được mộng đẹp .


Trong bệnh viện ngập trong mùi thuốc khủ trừng , nhưng việc này đối với hai người yêu nhau lại hoàn toàn không chút ảnh hưởng , hệt như một đôi hiện nga quấn lấy nhau , yêu say đắm rúc trong ngực của nhau , hấp thụ hơi thở của đối phương , nghe nhịp tim đập của đối phương , mang theo nụ cười ngọt ngào đi vào mộng đẹp …


Nhờ Chỉ Tinh hết lòng chăm sóc , vết thương của Elvis đã khá hơn không ít , ở bệnh viện quan sát ba ngày , bác sĩ liền cho phép hắn xuất viện , đáng ăn mừng nữa chính là , bệnh tình của Nguyễn ba ba cũng chuyển tốt , ngày Elvis ra viện , ông cũng có thể trở về nhà .


Thân thích tới đọn bọn họ ra viện , một đám người đến nhà ăn uống chúc mừng , cả một bàn toàn thức ăn ngon , liên hoan vui vẻ , lấy nước trái cây thay rượu nâng chén chúc mừng . Chuyện lần này làm cho họ hiểu được , không có bất cứ thứ gì so sánh được với sức khỏe người nhà , bình an vẫn là quan trọng nhất .Bình an chính là hạnh phúc .


Ăn xong bữa tối , vợ chồng Nguyễn thị ngồi tàu cùng người thân , suốt đêm quay về Gia Ngĩa , bởi vì hai người rời nhà đã nhiều ngày nên cũng rất nhớ căn nhà của mình .
Vưu Tinh thì đáp chuyến tàu đêm trở lại Đài Bắc , dự định ngày mai trở lại với công việc .


Chỉ Tinh và Elvis tay trong tay , nhàn nhã tản bộ . Elvis rất thích không khí láng mạn của sông Ái Hà , hai người bước dọc đường sông , vui vẻ hóng gió , bàn bạc xem ngày mai muốn đi đâu chơi.
Linh linh ~~


Di động Elvis vang lên , hắn vừa nghe xong , khuôn mặt tuấn tú lộ ra biểu tình khó tin . “Christine ? Sao cô đột nhiên lại gọi điện thoại cho tôi?”


Đối phương không biết nói những việc gì , vẻ mặt hắn biến đổi lớn vài lần , giọng nói cũng chuyển sang căng thẳng . “Thật xin lỗi , tôi không nghe rõ … Cô , có thể nói lại một lần nữa không ?”


Sau đó, vẻ mặt của hắn giống như bị đánh một gậy , ánh mắt sắc bén biến thành mờ mịt , rất lâu cũng không nói câu nào .
Hắn lên tiếng khàn giọng nói : ‘Tôi hiểu rồi , tôi sẽ lập tức quay lại Bali.” Nói xong , hắn cúp điện thoại , cả người vẫn đờ ra .


“làm sao vậy ? Đã xảy ra chuyện gì ?” Chỉ Tinh lo lắng hỏi , cô rất ít khi nhìn thấy biểu tình nghiêm túc như vậy của hắn .


“Tinh.” Elvis vẻ mặt ngưng đọng cầm chặt tay cô , đôi mắt màu lam nhiễm lên một tầng sương nói . “Nói cho anh biết , em tin tướng vào tình cảm của anh với em, tin tưởng anh tuyệt đối sẽ không thay lòng đổi dạ , cũng sẽ không làm bất cứ chuyện gì thương tổn em , đúng không ? Em nguyện ý tin tưởng anh không ?”


Chỉ Tinh nhìn khuôn mặt vô cùng trầm trọng của hắn , cảm giác bất an ở ngực dần dần lan tràn , cô đột nhiên cảm thấy rất hoảng , tựa như có chuyện gì đó đáng sợ sắp xảy ra . Cô có dự cảm , chuyện này có lẽ không phải chuyện cô có thể thừa nhận được .


Nhưng , nhìn đôi mắt màu lam của hắn , Chỉ Tinh vẫn kiên định gật đầu . ‘Ừ , em trăm phần trăm tin tưởng anh .”
Có lẽ tương lại còn có rất nhiều khảo nghiệm đang chờ bọn họ , nhưng ở trên thế giới này , hắn vĩnh viễn là người đàn ông cô tin cậy nhất .


“Cám ơn em .” Hắn thâm tình đưa tay cô lên hôn , đôi mắt màu lam sâu không lường được , tạm dừng một hồi khá lâu mới nói : “Anh muốn nói cho em biết một việc , nhưng , Tinh , em nhất định phải đáp ứng với anh , sau khi nghe xong tuyệt đối không được sợ , nếu em giận , có thể đánh anh , mắng anh , nhưng không cho phép không để ý đến anh.”


Chỉ Tinh bị bộ dạng cẩn thận của hắn khiến cho càng khẩn trưng . Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì ?


“Được , em tuyệt đối sẽ không không để ý đến anh.” Cô gật đầu . Người đàn ông này lấy tính mạng để yêu cô , trái tim hai người bọn họ đã sớm liền một chỗ, mặc kệ có phát sinh chuyện gì đi nữa , bọn họ không nên bị ngã gục .


Vẻ lo âu chiếu trong mắt hắn , Elvis suy tư một lúc lâu , lo lắng nên dùng từ ngữ cẩn thận . “Đại khái là năm năm trước , thời gian khi anh còn học ở Paris , có quen với một người bạn gái , tên là Christine , dù cô ấy là bạn gái thứ hai của anh , anh rất nghiêm túc quan hệ với cô ấy , đoạn tình cảm này kéo dài đến hai năm , mãi cho đến khi anh trở về Bali thì không có chung nhận thức về tương lai , cho nên bọn anh chia tay.”


Chỉ Tinh nghe , nhịn không được hỏi : “Không có chung nhận thức về tương lai ? Là chỉ cái gì?”


“Christine gia thế tốt , cha cô ấy ở Paris có tập đoàn khổng lồ , cô ấy lại là con gái một . Tuy rằng công ty có người chuyên nghiệp quản lí , không cần cô ấy phải chuẩn bị gì , nhưng dù sao thì cô ấy cũng vẫn là người thừa kế duy nhất , hơn nữa , cô ấy lại rất thích ở nước Pháp , dự định ở luôn tại Paris . Nhưng anh lại dự tính sau khi nhận được học vị thạc sĩ , đầu tiên vào tập đoàn LOUISE thực tập , phải thường xuyên đi khắp nơi trên thế giới như NewYork , Milan , Tokyo , Đài Bắc , Thượng Hải , HongKong , Băng Cốc , để thị sát , nhất à thi trường Châu Á , bởi vì tập đoàn LOUISE vô cùng chú trọng thị trường ở khu vực Châu Á, do vậy anh đã sớm dự tính tương lai có thể phải thường xuyên ở NewYork và khu Châu Á.”


Hắn thản nhiên lắc đầu , nói tiếp : “Nhưng Christine không đồng ý . Cô ấy hi vọng anh lập tức kết hôn cùng cô ấy , coi như cô ấy không kế thừa tập đoàn đi nữa ít nhất cũng phải ở lại Paris , không thể ở chỗ khác . Nhưng , điều đó là không có khả năng , anh là một người đàn ông , anh cũng có chí lớn của mình , anh nahats định phải đi ra bên ngoài rèn luyện một lần , chứng minh năng lực của mình . Hơn nữa cha mẹ anh đều định cư ở Bali , anh hy vọng có thể thường xuyên quay về Bali thăm bọn họ , đây cũng là nguyên nhân anh đáp ứng đảm nhiện chứ tổng thanh tr.a khu vực Châu Á của LOUISE . Dù sao , anh cũng là con một của họ , bọn họ cũng không muốn một năm không gặp nổi anh hai lần .”


“Nhưng Christine lại không chịu rời Paris , thậm chí cô ấy còn trực tiếp nói cho anh biết – cô ấy không thích ở đâu ngoại trừ Châu Âu , cả đời này cô ấy cũng sẽ không thích ứng nổi khí hậu Châu Á , cô ấy không có khả năng theo anh ở Châu Á ! Về vấn đề kế hoạch trong tương lai của hai người quá khác biệt , cho nên có vô số lần khắc khẩu , bọn anh cuối cùng cũng bình tĩnh quyết định chia tay.”


Chỉ Tinh trầm mặc nghe . Cô biết , chuyện này nhất định không dừng ở đấy , nếu không , giờ phút này Elvis sẽ không nhắc đến chuyện xưa với cô .


Elvis tiếp tục nói : “Sau khi chia tay , bọn anh cơ hồ không có liên lạc , chỉ vào dịp giáng Sinh có gửi một tin nhắn , nhưng chỉ là chào hỏi đơn giản . Cô ấy nói cho anh biết , cô ấy đã có bạn trai , bạn trai đối với cô ấy vô cùng quan tâm , cô ấy rất hạnh phúc .”


Elvis cười có chút chua sót . “Anh nghĩ chuyện này cũng đã xong , Chiristine chỉ là một đoạn hồi ức trước kia , tuy rằng đã chia tay , nhưng anh thấy rất vui khi cô ấy tìm được người đàn ông thích hợp . Nhưng anh trăm triệu lần không nghĩ tới , năm năm sau khi chia tay , cô ấy lại gọi điện thoại cho anh , hơn nữa còn cho anh biết , cô ấy hiện giờ đang ở Bali , đã thuê phòng khách sạn gần nhà bố mẹ anh .”


Bali ? Chỉ Tinh cũng rất kinh ngạc . “Nhưng , vì sao cô ấy lại đột nhiên chạy đến Bali ? Cô ấy không phải nói là không thích Châu Á sao ?” Đáy lòng không yên , cô biết , người con gái cô chưa từng gặp này có thể sẽ ném cho bọn họ một quả bom rất lớn .


“Tinh” Đôi mắt màu lam của Elvis tràn đầy cảm xúc phức tạp , hai tay gắt gao ôm lấy cô . “Em đồng ý với anh , mặc kệ có phát sinh bất cứ chuyện gì ,em cũng sẽ không rời xa anh .”
“Được , em đồng ý với anh .” Tim Chỉ Tinh đập nhanh , thúc giục nói , “Rốt cuộc là làm sao ? Nói cho em biết .”


Khuôn mặt anh tuấn của hắn phủ đầy lo lắng , mệt mỏi thở dài . “Anh … Anh quả thực không thể tin được , trong điện thoại Christine nói cho anh biết – cô ấy muốn cho anh thấy con của bọn anh , một đứa con trai bốn tuổi.”
Cái gì ? Cái gì?


Dường như có tiếng sấm nổ bên tai , chỉ trong nháy mắt , tai cô còn tiếng ù ù , còn lại hết thảy không nghe thấy gì . Nếu có thể , cô thật hy vọng bản thân chưa từng nghe được câu nói kia !
Elvis …. Con trai ?!






Truyện liên quan