Chương 45
Ngày hôm sau..... - Zac à, con xuống ăn sáng nào. - Mẹ hắn từ dưới nói vọng lên.
- Vâng ạ.
- Bảo bối, hình như em quan tâm đến con hơn anh? - Trương Anh Bình đang đọc báo thì lên tiếng.
- Vậy anh ghen với con trai của mình sao?
- Em chỉ thuộc về một mình anh/.
- Bố yêu dấu, đó cũng là mẹ của con mà, bố đừng nổi tính chiếm hữu vậy chứ? - Hắn xách balo từ trên lầu đi xuống.
- Con trai, bố đã nhẫn nhịn nhường mẹ con cho con đủ lâu rồi.
- Thôi anh ăn sáng đi. Zac, ra đây ăn nào - An An dẹp loạn.
- Dạ không cần, con đi đón Hani. Con mà ăn sáng cùng mẹ chắc bố không chịu nổi mà đốt nhà mất..haha..
- Tối nay con đưa con bé về nhà đi. Mẹ muốn gặp con dâu của mẹ.
- Được thôi. Tạm biệt mẹ yêu - Hắn hôn má mẹ một cái.
- Con nói đúng, con mà ở đây lâu thêm nữa chắc ta đốt nhà mất. - Trương Anh Bình nhìn hành động của hắn mà tức giận.
- Haha..
Hắn cười rồi phóng xe đi. Đúng là bố mà, lúc nào về cũng chỉ sợ hắn chiếm mất vợ của mình. Không nhẽ về sau hắn và nó mà có con, hắn cũng nổi tính chiếm hữu hữu giống bố mình? (Anh ơi lo xa quá =="). Lúc hắn đến nhà nó cũng là lúc nó vừa ra khỏi nhà. Nhìn thấy hắn, nó cười một cái rồi tiến đến gần
- Anh không phải đón em đâu.
- Đó là nhiệm vụ của anh. - Hắn mở cửa xe cho nó vào.
- Em đi bộ cũng được.
- Không thể được. À đúng rồi, mẹ anh mời em tới nhà.
- Hôm nay sao?
- Phải. Đi học xong anh sẽ đón em.
- Được thôi.
Trong lớp..............
- Emily à, anh hỏi em. - Eric nói.
- Anh hỏi đi.
- Nếu được quay trở về quá khứ, em sẽ vẫn yêu anh chứ?
- Đương nhiên rồi.
- Hì, anh yêu em nhất - Eric hôn nhẹ lên má Emily.
Kevin nhìn cặp đôi ấy mà ghen tỵ. Quay ra thì thấy Stacy chỉ chăm chú nhìn điện thoại, không thèm quan tâm đến người bên cạnh.
- Stacy, nếu được trở về quá khứ, em sẽ yêu anh chứ?
- Sao anh tự nhiên hỏi thế/
- Em cứ trả lời đi.
- Không, em sẽ đi mua vé số.
Kevin nghe câu trả lời mà khuôn mặt nhăn như khỉ ăn ớt. Không thể ngờ, vợ tương lai của anh lại có thể nói như vậy. Đúng lúc đó, hắn và nó bước vào. Nhìn thấy mặt Kevin vừa nhăn nhí vừa nhìn Stacy, còn Stacy thì vẫn chăm chú vào cái điện thoại, hắn đã đoán được chuyện gì xảy ra.
- Này Kevin, sao mặt nhăn như ông tôi thế? - Hắn kéo Kevin ra một góc.
- Cậu biết không? Trước khi gặp Stacy, cuộc đời tôi rẻ nhạt vô cùng, suốt ngày cũng chỉ biết đi tới các quán bar.
- Bây giờ thì sao?
- Bây giờ thì tôi cảm thấy đó là thời gian hạnh phúc nhất cuộc đời của tôi.
- Haha..bạn của tôi, lại cãi nhau sao?
- Cô ấy bảo nếu quay trở về thời gian, cô ấy sẽ đi mua vé số.
- Nếu là tôi thì tôi cũng thế.
- Cậu không về phe người bạn này sao?! - Kevin đen mặt nhìn hắn.
- Chạy...chạy..chạy đi!!!! - Kai chạy hớt hải vào lớp kêu to.
- Có chuyện gì sao? - Nó chạy đến.
- Chạy đi nếu mọi người muốn giữ lấy mạng!!!!! - Kai không kịp thở đã chạy vọt đi.
- Nên chạy không? - Stacy nói.
- Đợi nào. - Hắn ra dấu im lặng
1....
2....
3....
Bùm..!! Bùm..!! Bùm..!!
Tiếng bo nổ dần dần vang to. Kin từ ngoài chạy vào, đầu tóc rối mù hết cả lên
- Tên Kai kia đâu?!!!!
- Kin, bình tĩnh nào, có chuyện gì? - Nó chạy đến đưa Kin vào chỗ ngồi.
- Tôi phải giết tên đó!! - Kin khong kiềm chế dược mà hét lên.
- Bình tĩnh, cậu ta đã làm gì? - Hắn đến trấn an Kin.
- Cậu ta đột nhập vào gara nhà tôi, cướp xe đi!
- Chẳng phải cậu sống cùng Hani sao? - Emily hỏi.
- Cậu ấy đã chuyển ra ngoài ở được mấy ngày rồi. - Nó giải thích.
- Con xe nào? Con xe phiên bản giới hạn đó sao? - Kevin chạy đến tò mò hỏi.
- Phải.
- Cậu đừng tức nữa. Tôi sẽ giúp cậu đột nhập vào nhà Kai, trộm xe của cậu ta. Coi như gậy ông đập lưng ông. - Hắn cười.
- Nói được thì hãy làm được.
- Tôi lấy danh dự ra đảm bảo. -Hắn giơ bàn tay lên thề.
Nói rồi hắn, Kevin và Eric đi lên san thượng, nơi Kai đang ẩn nấp.
- Sao rồi? Các cậu không sao chứ? - Nhìn thấy 3 người, Kai chạy ra lo lắng hỏi
- Cậu đúng là gan dạ. Đột nhập vào nhà của người chế tạo bom để lấy xe. - Eric vỗ tay.
- Ai bảo tên thối tha này không đền xe cho tôi. - Kai tức giận chỉ tay vao mặt hắn.
- Tốt nhất mấy ngày nay nên tăng cường bảo vệ trong nhà - Hắn thản nhiên cảnh báo.
- Có ý gì?
- Cậu ta sẽ giúp Kin trộm xe của cậu. - Kevin giải thích.
- Cậu dám làm thế với tôi sao Zac?
- Sao không? - Hắn nhếch mép.
- Đi xuống thôi. Nghe nói sư tử hà đông sẽ đến đó. - Eric dẹp loạn.
- Chẳng phải bà ấy đang nghỉ phép sao? - Kevin nhíu mày.
- Chắc là nhớ lớp ta quá rồi.
- Chúng ta nên đón tiếp nồng hậu nhỉ? - Kevin cười xấu xa.
-------------------------------------------------
Xin lỗi mọi người nếu truyện có sai chính tả, do mình đánh máy nhanh quá nên mới vậy, hihi, mong mọi người tha lỗi. Cảm ơn mọi người đã đọc truyện của mình. 사랑해요!!!!!! <3