Chương 2: Nhà mới , cuộc sống mới , bạn bè mới
Mở facebook lên, tôi đăng nhập và lên trang cá nhân của mình. Bao nhiêu tin nhắn, thông báo xuất hiện dồn dập. Nếu như trước kia, một cái ảnh của tôi cùng lắm nhiều nhất là sấp sỉ 43 like, nay hơn 100 hay hơn 500 like là chuyện như cơm bữa. Lúc đầu tôi thấy vui vui, hãnh diện nhưng càng về sau càng mệt mỏi, khó chịu. Tôi thầm ước có một ngày được bình yên như người bình thường nhưng đó chưa phải là tất cả. Càng ngày Long càng thân thiết với My - cô bạn hot girl của lớp đồng thời là bạn thân của tôi. Bọn nó đồn đoán ko ngừng về hai người rằng My và Long đang yêu nhau. Riêng tôi vì ko chấp nhận được sự thật này, tôi đã cãi nhau với My một trận lôi đình. Dẫn đến giận nhau mất hai tuần mà vẫn chưa làm lành được. Sau khi mất bạn, tôi ko thể mất thêm tình yêu, ko thể.
Tôi cố kìm nén nước mắt, vào nhóm lớp rồi đăng lên trang hai từ " hận 11A10 " và nhấn nút đăng. Tuy trong lòng thì tôi biết có một số đứa vô can nhưng do mang danh 11A10 nên bị tôi ghét lây ( nhọ).
Song xuôi tôi vô đăng xuất đồng thời khoá tài khoản. Tôi định bụng sau này sẽ lập một tài khoản khác để ko còn phải thấy 48 công dân của 11A10 trên facebook và cũng như thấy ngoài đời ( trừ Long).
- Thư con đã chuẩn bị xong hết đồ chưa? _ mẹ tôi vào phòng hỏi
- Rồi ạ!
- Con này trường mới bạn mới con có thấy buồn ko _ mẹ lo lắng xoa đầu tôi hỏi.
- Ko ạ _ làm sao mẹ biết được cảm giác sung sướng đến tận cùng của tôi lúc này cơ chứ. Thôi thì cứ diễn sâu để mẹ thấy con gái mình thi vào ĐH sân khấu là lựa chọn tốt nhất.
- Vậy con ngủ sớm đi, mai gia đình mình đi sớm đấy con.
- Vâng mẹ cũng đi ngủ sớm đi ạ.
Tôi hứa hươu hứa vượn với mẹ sẽ ngủ sớm, vậy mà lại hoá thân thành cú đêm ngồi máy tính cày phim the K đến tận 5h sáng mới xong. Hậu quả tôi trở thành con gấu trúc nửa người nửa thú ( vẫn xinh). Bố mẹ tôi cũng ko ngủ được vì sau khi bà mất, bố tôi ko lúc nào ngon giấc. Mẹ vì lo lắng mà đi xem bói, thầy bói có nói chúng tôi phải chuyển nhà thì mới làm ăn phát đạt và gia đình hạnh phúc hơn. Tuy ko tin vào mê tín cho lắm nhưng tránh còn tốt hơn. Cho nên bố đã nhờ bạn của bố ở Hà Nội mua giúp một ngôi nhà.
Đúng 7h chúng tôi xuất phát, đi ô tô của gia đình. Quá mệt tôi lăn đùng ra ngủ ở hàng ghế đằng sau. Bố mẹ nhìn thấy chỉ biết cười trừ. Hơn 10h chúng tôi đến nhà mới, bật mí một chút thì trường tôi học là trường THPT.......( ko nói cho âu ). Hai con mắt to tròn sáng rực lên như vớ được vàng khi trông thầy ngôi nhà mình sẽ ở. Nhà chỉ có ba người sống mà sao lại to, đẹp, lỗng lẫy như vậy. Nói đúng ra đây là biệt thự dành cho nhà giàu đấy nhen, mình trở thành tiểu thư lúc nào ko hay.
- Thư mau dọn đồ của con lên đi
- Vâng thưa bố.
Từ nay tôi có nhà mới, bạn mới hoàn toàn có thể chú tâm vào học, chăm sóc gia đình, bản thân làm điều mình thích mà ko phải lo nghĩ nhiều ( ahihi).