Chương 20: Mẹ nào con nấy
" Đám cưới đám cưới về trên vùng quê, cô dâu váy cưới dây chuyền vàng.....", bài hát này đã được bật đến lần thứ n trong một ngày rồi đấy. Nói thật thì tôi thấy đám cưới chả có gì vui và hay hết, chỉ có người đến chúc mừng, đến ăn rồi về. Ngoài ra còn được nghe miễn phí cơ man là giọng ca trứ danh thuộc dòng dõi Lệ Rơi ( nghe xong chỉ muốn khóc vì xúc động). Còn nữa để tổ chức đám cưới thì còn phải bỏ ra hàng trăm hay nhiều hơn là hàng tỉ đồng chỉ để cho người khác biết địa vị của mình. Thà dùng số tiền kia cho mục đích hay hơn thì có phải tốt hơn ko. - Con gặp Quân Anh chưa? _ mẹ tôi bỗng dưng xuất hiện nhắc tên tào tháo.
- Ý mẹ là gì? _ tôi cố tình giả ngu đó.
- Con chưa gặp à?
- Gặp ai mới được chứ? Mẹ nói như thế thì làm sao con hiểu được.
- Thôi con đi làm việc của con đi _ ô hay hôm nay mej uống phải cái gì mà lạ thế ko biết.
- Trình Quân Anh chứ gì? Gặp đàng hoàng rồi nhưng con nói trước cậu ta có ny xinh hơn con gấp trăm lần. Vả lại con gái mẹ cũng ko có cửa đâu, ok _ tôi tuôn một tua xuống mặc kệ việc mẹ có hiểu hay ko rồi bỏ đi thẳng.
Chuyện cậu ta có ny là thật đó ( hơi tiếc nhưng ko wtam vì Long với tôi là nhất). Sau khi nghe tên cậu ta, tôi mới phát hiện cái tên í chính xác là hot boy nhà giàu sài 6s plus, cưỡi con xe SH, nhà thì giàu nứt tường đổ vách ở trường cũ của tôi. Đặc biệt có cô ny xứng đôi, hợp cạ tên là Lâm - nick FB là Lâm Luti. Xinh đẹp, học bình thường, đàn giỏi, hát hay, múa đẹp. Nói chung ngoại trừ việc học hành ra thì Lâm Luti xứng đáng con gái nhà người ta ko hơn ko kém.
- Con bị đâm vào một con điên nên hỏng xe _ tiếng nói ồm ồm của một tên con trai khiến tôi ko thể ngoảnh mặt làm ngơ.
- Vậy có sao ko? _ mẹ cậu ta đang hỏi thăm đấy.
- Dạ cũng chỉ xây xát nhẹ, mẹ con đói.
- Thôi vào ăn đi con nhân lúc thức ăn còn nóng.
- Vâng.
Mi chin " con điên " á, Trình Quân Anh dám nói tôi là con điên đấy. Đúng là trông mặt mà ko thể bắt hình dong được, cứ tưởng nụ cười lúc nãy là có ý với mình. Nào ngờ bên trong lại đáng ghét đến mức ko thể chấp nhận được. Được thôi muốn chơi thì bản cô nương sẽ chiều đến cùng, chiều đến khi nào nhà ngươi hết chiêu thì bản cô nương sẽ trả lại hết ( ko thừa một chiêu nào).
- À kia rồi, bạn Trình Quân Anh ơi, con điên mà bạn nói đến tạ lỗi với bạn này _ ôm hộp bánh cho co pie lên làm màu, tôi vừa chạy đến vừa cố gắng cho ra nước mắt.
Gặp lại tôi là lúc cậu ta đang ăn, thế nên khi nghe thấy tôi nói vậy, toàn bộ thức ăn trong miệng cậu ta đã bị nghẹn ắng hẳn lại. Riêng mẹ cậu ta thì hết sức ngạc nhiên gặng hỏi tôi: " Cháu vừa nói cái gì vậy? ".
- Dạ, cháu thành thật xin lỗi vì đã gây tai nạn cho bạn Trình Anh đây, hơn nữa tại cháu mà bị hỏng cái tay lái _ xác định là sẽ thi vào đại học sân khấu điện ảnh.