Chương 48: Tôi là con gì ?

Chợt nhận ra chỉ còn tuần nữa là đến tết nhưng sao chẳng thấy ko khi tết thế nhỉ! Ko biết năm nay gia đình tôi sẽ đón tết ở đâu, ở Hà Nội hay lại về quê đây. Với cả còn một chuyện buồn hơn nữa, đó là những cô gái vàng Wonder Girls tan rã. Thần tượng hơn 8 năm của tôi đã đường ai nấy đi rồi. Ngồi buồn tôi rảnh rỗi sinh nông nổi đi bộ dạo phố ( đi xe đạp đấy), đạp đến đầu ngõ bất giác lù lù xuất hiện một tên con trai dù có hoá thành tro tôi cũng nhận ra là thằng Hào ghẻ. Ôi giời tết nhất đến nơi lại chơi quả đầu hất mái ngược được nhuộm vàng sáng chói. Với tôi quả đầu của nó y cục shit í, nó ngang nhiên đứng tựa lưng vào tường, hai tay để sau đầu. Riêng khoản tạo dáng của nó, tôi thấy còn xơi mới bằng Long nhà tôi và tôi sẽ chấm cho thằng Hào điểm trên 0 dưới 1 ( mình thấy trên 5 dưới 6 là hợp lí nhất).


- Người xa lạ đi đâu đấy? _ nó cố tình ko thèm gọi tên tôi.
Tôi giả vờ ko nghe, đến khi nào thằng Hào chịu gọi bằng tên tôi mới chịu trả lời. Gọi năm, sáu lần mà tôi vẫn ko chú ý, đâm ra thằng Hào phải năn nỉ, xuống nước:
- Bạn Thư xinh đẹp ơi!
- Ơi! _ con gái được khen xinh ai chả thích


- Giúp Hào chuyện này nhé.
- Chuyện gì? _ chỉ cần ko quá đáng tôi sẽ giúp ( thật ko?)
- Thì chuyện về Linh đấy _ hành động xoa đầu của thằng Hào đúng là chối tỉ, hoá ra con trai ngượng ngùng là thế này đây.
- Ok _ tôi lấy tay ra hiệu đồng ý.


- Nhưng mà...... _ dù tôi đã đồng ý nhưng thằng Hào vẫn ko tin.
- Thật ra......vừa nãy Hào có gặp Linh nhưng bạn ấy ko nhận ra Hào.
Thì ra là thế, tôi thấy tiếc thay cho thằng Hào quá.
- Tội nghiệp thằng bé nhưng ko sao cứ tự tin lên _ tôi vỗ vai, an ủi thằng Hào.


Nhưng mà có gì đấy sai sai, tại sao tôi phải giúp thằng Hào chứ, lại còn thằng Hào lấy tư cách gì để tán Linh vì xung quanh con bạn ko thiếu gì các thiếu gia theo đuổi. Tuy nhiên tôi đồng ý giúp mất rồi giờ mà rút lời thì mất uy tín lắm. Thôi thì cứ mang tiếng giúp, dù sao tôi thừa biết là ko có kết quả.


- Nhưng Hào phải làm gián điệp cho Thư vì lỡ có cô nào tiếp cận Long là phải báo cho tôi ngay _ tôi đã giúp là phải có đi có lại.
- Biết rồi, khổ lắm, nói mãi.


available on google playdownload on app store


Thoả thuận xong tôi và thằng Hào chia tay từ đây, tôi ra chợ Xanh sắm tết, tôi dự định sẽ mua hai bộ váy và một chiếc quần bò. Nhưng có vẻ điều đó hơi khó khăn vì chợ Xanh đông ngùn ngùn chẳng biết đâu mà lần. Để rồi tôi lại gặp người quen tiếp, vấn đề là cậu ta chính là Trình Anh và quan trọng hơn cậu ta đi cùng Lâm Luti. Cơ mà nghe đâu giang hồ đồn thổi bọn họ chia tay ghê lắm mà hay là lại quay về với nhau. Thôi mặc kệ chuyện nhà người ta cứ để người ta giải quyết, chuyện mình còn chưa lo xong.


- Này _ hình như có người gọi tôi lại, ngoảnh đầu lại.....100% là Trình Anh.
- Anh gọi tôi à? _ lỡ đâu ko phải tôi.
- Ko phải cậu còn ai nữa.
- Rất nhiều người ở đây mà.
- Đứa con gái nào mặc váy trắng, áo màu tím, đi giày đen Nike hả _ Trình Anh bắt đầu giận rồi nha.


- Thế tôi là con gì? _ hỏi ngu vl
- Bản thân mình là con gì cũng ko biết?
- Ko!!!!!!!






Truyện liên quan