Chương 52: Cuộc tụ họp của những người ko fa
Do ba ngày tết của tác giả chẳng có gì đặc biệt nên tác giả xin được phép khước và nhảy sang quãng thời gian hết tết nhé Kamsamita.
Một sự thực rất đắng lòng mà hầu hết các bạn học sinh ko thể chấp nhận được. Đó là hết tết lại phải đi học, quay lại đống bài tập như núi, kiểm tr.a một tiết và mười lăm phút rồi chuẩn bị chiến đấu với kiểm tr.a học kỳ hai, nghĩ thôi đã thấy mệt người. Nhưng tôi ko muốn thế, đặc biệt mối quan hệ giữa tôi và tứ cô nương đã ngày càng nhạt dần. Đã thế sang năm Nhiên sẽ chính thức về nhà chồng, thiếu Nhiên làm sao tôi trụ nổi với ba cô nương còn lại.
Còn việc thứ hai ko được phép quên là Trình Anh sẽ trở thành đệ của tôi. Ý là tôi hoá thành gia sư dạy văn cho cậu ta đấy, ko đùa được đâu. Thân mình chưa lo xong đã lo cho người khác. Mắc mệt!
- Mẹ bảo con nhổ lông gà, con đang làm cái gì đấy? _ à thì mẹ sai tôi đi vặt hết lông của con gà để làm cỗ.
Nhìn con gà đã ch.ết khi bị chọc tiết thật thảm thương, để rồi những con gà khác trong chuồng cũng giương đôi mắt nuối tiếc nhìn anh gà của chúng lên thớt đầu tiên. Chắc chúng sẽ nghĩ lần sau sẽ là con gà nào được hoá kiếp tiếp theo.
- Mẹ ơi, trứng có trước hay gà có trước? _ câu đố này cứ ám ảnh tôi hoài.
Lúc tôi hỏi là lúc mẹ đang nhổ từng cái lông trên thân con gà, nghe tôi hỏi mẹ liền dừng lại nhìn chằm chằm vào lũ gà: " Cái này mày phải hỏi con gà chứ hỏi gì ta " _ trả lời xong mẹ lại bắt tay vào công việc làm sạch thân gà.
Ây gu câu trả lời quen thuộc dã man, nếu tôi nhớ ko nhầm thì Táo Chí Trung hay Táo Quang Thắng từng trả lời giống y câu mẹ vừa nói.
- Mẹ chiều con đi chơi với Long, ko về ăn cơm tối đâu
- Thích làm gì thì làm miễn mày làm sạch con gà cho ta
Thôi Thuỷ phu nhân dỗi, có nên gọi Hùng đại nhân đến dỗ dành ko ( tự chị dỗ đi, đừng làm phiền người khác).
Dù có lạnh nhạt đến mấy với tứ đại cô nương thì tôi vẫn phải nể mặt đại tiểu thư An Nhiên đi uống nước nhân buổi đầu tiên gặp mặt chồng sắp cưới của cậu ấy. Và người mang danh xưng chồng của Nhiên chẳng cần phải tò mò ở đâu cho xa mà chính là cái tên đấm Long lần ở công viên đấy, chính là hắn, tức ói máu.
Tầm 17h tôi và Long có mặt ở quán cafe K.A nổi tiếng là chất và đồ ăn ở đây đắt lác mắt. Trước khi đến đây tôi phải tự dặn lòng mình kiềm chế ham muốn ăn uống. Đến nơi là lúc tam cô nương đã ngồi ấm chỗ, bên cạnh còn xuất hiện thêm ba vị công tử quen tên mà mặt thì lạ hoắc. Tuy nhiên nhìn về cách họ ngồi, tôi thừa biết anh con trai mặt lạnh như tiền đi đôi giày Alexander Mc Queen, áo khoác thể thao Nike ngồi cạnh Hằng tên Nguyễn Mạnh Quân và hơn chúng tôi một tuổi. Tiếp theo anh con trai mặt baby, mặt búng ra sữa, quần áo thì tôi mò mãi vẫn ko biết của hãng nào tên Lê Duy Việt kém chúng tôi một tuổi ngồi cạnh Phương và cuối cùng bạn trai của Linh. Bạn trai của Linh hoàn hảo đến mức tôi còn chẳng dám mặt đối mặt, chính tôi cũng chắc chắn sẽ ko bao giờ có chuyện thằng Hào tán đổ Linh mà ko bước qua xác của Vương Phan Anh này, bằng tuổi chúng tôi. Thế đấy một người thích gấu hơn tuổi, người kia thì thích phi công lái máy bay bà già và người còn lại thích bằng tuổi. Đúng là người tính ko bằng ba vị cô nương đây.
- Ngồi đi _ Phương niềm nở mời tôi và Long ngồi xuống bên cạnh.
- Sao Nhiên vẫn chưa đến? _ cứ tưởng tôi đến cuối cùng, ai ngờ nhân vật chính còn chưa vác mặt đến cơ.
- Đây là Nguyễn Hoàng Long, anh chàng khiến cậu ch.ết mê ch.ết mệt đấy à _ con mụ Linh nói câu nào ức câu đó, lại cố tình đánh trống lảng rồi.
- Thảo nào bọn tớ giới thiệu anh nào là chối bỏ hết _ sao Hằng ko ngồi bấm đt đi, cậu ko nói ko ai bảo câm đâu.