Chương 79: Bước ra vị trí an toàn
Ngày đầu tiên đi học tôi vừa đi vừa mếu, tâm trạng như cục cứt í. Nhà bà Năm - hàng xóm ngay cạnh nhà mới tậu một con chó giống Tây Tạng về. Giống chó quý nên người nào mà bị nó cắn cũng quý theo. Mỗi lần có việc mà cần phải đi qua nhà bà Năm, tôi phải đứng ở ngoài cổng hét to: " Bà Năm ơi chó nhà bà có nhà ko? ". " Xích rồi ". Oke tiến thẳng. Cứ dăm ba bảy bữa như thế chắc tôi giảm đi gần chục tuổi.
Tới lớp tôi ngồi bàn thứ năm bên trong, cả bàn lần lượt từ phải sang trái Cường, Việt, Lan và tôi. Thằng Cường tôi chẳng có ấn tượng gì mấy chỉ biết nó là con trai nhưng mê đọc truyện ngôn tình, nhất là các tác phẩm của tác giả Đinh Mặc, Cố Mạn, Minh Hiểu Khê.....thằng Cường cày hết sạch. Cũng nhờ thế mà điểm văn cao đến nỗi bay lên cả mây xanh. Thằng Việt học hành bình thường, tính tốt và dại gái, gái nhờ vả cái gì là làm ngay. Nhìn non nớt thế thôi nhưng anh Việt nhà ta còn được lên hẳn Vân Xuyến Confessions vì vẻ đẹp mộc mạc, non tơ muốn được bảo vệ. Còn Lan thì ngây thơ vô số tội, nó là tình địch ko đội trời chung của My. Mà hai đứa này giống nhau lắm, mặc dù chẳng chung huyết thống gì.
Mấy phút sau thằng Hào ghẻ bước vào, nó vẫn thù tôi chuyện ko thành đôi với cái Linh nên tức tôi lắm. Đáng lẽ chỗ nó ngồi là bàn đầu nhưng xuống bàn thứ sáu, ngay đằng sau chỗ tôi ngồi. Rồi lần lượt những đứa khác rủ nhau ngồi vào chỗ, tôi mòn mỏi trông chờ con mắt đợi con Lan. Vậy mà khi nó tới, nó ko xuống chỗ tôi mà nhảy sang bàn cuối cùng bên ngoài.
Buồn cười lắm, cảm giác cả thế giới chống lại mình. Thằng Hào mỉa mai tôi: " Thôi Thư sang ngồi với người yêu cũ đi " Tôi biết nó đang cố tình nhắc tới ai, Long sao? Cậu ấy ngồi bàn đầu dãy ngoài. Mới ngày đầu giông bão đã ập tới, tôi tự an ủi mình, cố tránh những ánh mắt dò xét của những đứa mình ghét.
Sang dãy bên ngoài, tôi định ngồi xuống bàn cuối cùng con Lan thì con Thu Hương tuyên bố dõng dạc: " Chỗ này để con Giang ngồi rồi ". Ừ thì trả mày này, bố cóc thèm nhà mà bộ trên đấy dán tên nó à mà mày sủa. Chẳng qua con Giang thuộc hàng cực phẩm, ngồi cạnh ai cũng nói chuyện được nên đứa nào cũng quý bao gồm con Hương. Đến nỗi tôi vào bình luận một ảnh của của con Giang: " Sao mày chân to thế? ". Lúc sau thằng Viết nhắn tin cho tôi: " Nhà Thư có mấy người? ". Tôi trả lời: " Để giết à? " Bọn nó xem phim Người Phán Xử, kết quả là nhập tâm hết vào các nhân vật. Con Giang được giao vai Diễm My, thằng Huy là Phan Hải, thằng Viết: " Huy bảo là chê chân Giang to là có tội nên phải xử, cậu có gì thắc mắc thì gặp trực tiếp Huy nhé ". Cái gì cũng lôi tôi vào được, từ trò chơi trên lớp cho tới trên mạng. Lần thằng Hào đăng tus, muốn để ảnh gái có tên T. Ngay lập tức chúng nó vào bình luận tất " Thư ", " Tiên ", " Trang ", " Thuỳ ", " Thương "......những đứa bắt đầu bằng " T " mà tôi bị gọi hồn đầu tiên.