Chương 86: Lời hối tiếc muộn màng
Lớp 12 là lớp đầu đàn tôi dần nhận ra những áp lực thi cử mà mình sắp phải đối mặt. Tôi ước được học một tiết của thầy Duy và cô Hương, dù chỉ là mấy phút tôi cũng chấp nhận. Tôi đã ko gặp lại cô Hương từ lúc kết thúc năm học lớp 11 cho đến giờ. Tôi chỉ muốn hỏi: " Dạo này cô có khoẻ ko ạ? " thực sự rất nhớ hai người họ. Hôm hai mươi tháng mười một tôi đã cố gắng tìm hai thầy cô, muốn chụp chung một tấm với hai người, muốn nói lời xin lỗi dù biết là " muộn màng ".