Chương 4: Diễn viên phụ sử dụng quy tắc ngầm

Ngày hôm sau thời tiết ở Thượng Hải đột nhiên chuyển biến xấu, mưa nặng hạt và gió lớn liên tục quật mạnh khiến cho cây cối bên ngoài như muốn bay lên. Mà hôm nay ở phim trường, Tiêu Vy Vy có một phân đoạn phải quay cảnh ngoài trời, nhưng mắc phải trận mưa đột ngột này lại phải ngừng lại.


Tiêu Vy Vy đang lướt web trên mạng, không ngẩng đầu lên mà chỉ chầm chậm trả lời, "Ông ấy đi đến chỗ phòng quay phim rồi."
"Để làm gì vậy?" Lưu Ngạn Đình hỏi.


Tiêu Vy Vy dời mắt khỏi màn hình điện thoại, ngẩng đầu lên nhìn Lưu Ngạn Đình, khóe miệng nhếch lên nụ cười nhàn nhạt, nhướn mày nghi hoặc nói, "Đình Đình, tại sao hôm nay cậu lại quan tâm đến đạo diễn quá vậy?"


Ánh mắt Lưu Ngạn Đình đột nhiên trở nên phức tạp, cô ghé sát vào tai Tiêu Vy Vy, khẽ nói, "Lúc nãy mình tình cờ nhìn thấy đạo diễn đi cùng với Nam Ninh vào phòng thu hình, lúc đó mình liền cảm thấy có cái gì đó không ổn."


Tiêu Vy Vy nghe Lưu Ngạn Đình nói như vậy liền lập tức nhíu mày hiểu ngay vấn đề.
Nam Ninh trong lời nói của Đình Đình, chính là nữ diễn viên phụ hợp tác cùng trong bộ phim lần này mà cô đang đóng vai chính.


Đây là làng giải trí, việc cạnh tranh nhau là không thể tránh khỏi, cô cũng hiểu phần nào, muốn có một vai diễn tốt, đầu tiên là phải lọt vào mắt xanh của nhà đầu tư và đạo diễn của bộ phim đó.


available on google playdownload on app store


Nhiều người có năng lực nhưng lại chỉ được đóng những vai phụ, nhiều người không có năng lực lại chỉ cần nằm dưới thân của một người có quyền chức nào đó là có thể một bước bay đến tận trời, không cần làm gì cũng được người ta lăng xê thành người nổi tiếng.


Trường hợp của Nam Ninh chắc cũng không khác là bao, đó cũng là một cuộc giao dịch!
Một cuộc giao dịch thể xác và danh dự!
Không biết lần này cô ta chơi quy tắc ngầm, là muốn đối phó gì với cô đây?


Đang chìm trong suy nghĩ của mình, Tiêu Vy Vy hoàn toàn không để ý đến hai con người mà Lưu Ngạn Đình đang nhắc tới đã trở về phòng chụp hình từ khi nào. Đến khi cô ngẩng đầu lên, lúc đấy mới phát hiện, khuôn mặt Nam Ninh ửng đỏ giống như vừa mới vận động mạnh. Trong khoảng khắc đó, ánh mắt cô lập tức trở nên kỳ quái, sau đó là âm thầm cười lạnh.


Nam Ninh cũng bị ánh mắt chằm chằm của cô làm cho chú ý, cô ta quay qua nhìn cô, sau đó khóe miệng nâng lên nụ cười nửa miệng thách thức.


Mà Tiêu Vy Vy không phải người dễ bị chọc vào, trong đoàn phim này cô cũng là một nhân vật có tiếng nói riêng, cho nên không một ai dám động chạm đến cô, nhưng khi nhìn thấy điệu bộ khó ưa của Nam Ninh, cô lại không thể chịu được, cô lập tức nâng khóe miệng lên tạo thành một nụ cười lạnh nhạt, sau đó bình tĩnh mở miệng, "Nam Ninh, cổ cô hình như bị xước thì phải! Tại sao lại đỏ ửng lên như vậy?"


Nam Ninh có tật giật mình, liếc mắt nhìn mấy người trong phòng, sau đó cô ta mới nâng tay che đi dấu đỏ trên cổ, khuôn mặt mất tự nhiên nói, "Lúc nãy tôi va phải cánh cửa nên nó mới như vậy."


Nếu như để ý đến, lúc cô hỏi câu đó, khuôn mặt đạo diễn Cố hình như cũng bị giật giật vài cái... cũng thật là đôi nam nữ tằng tịu với nhau còn sợ người ta phát hiện được.


Tiêu Vy Vy mỉm cười, "Đụng cũng thật khéo, vết xước đó nhìn vào lại không khác gì vết hôn! Nam Ninh, cô cũng nên cần thận một chút, nếu như gặp phải người nào không biết ý, có thể người ta sẽ hiểu lầm đấy..."


Lưu Ngạn Đình ở bên âm thầm cười trộm, mà mấy người trong đoàn phim sau khi nghe xong cũng dần hiểu ra vấn đề, ánh mắt phức tạp nhìn Nam Ninh, chỉ có đạo diễn Cố là dùng ánh mắt phức tạp nhìn Tiêu Vy Vy.


"Đạo diễn Cố, về phân đoạn hôm nay, có phải có cảnh nữ chính đánh nữ phụ hay không?" Tiêu Vy Vy liếc mắt hỏi.


"Cái này..." Đạo diễn Cố hơi ngập ngừng, khóe mắt liếc nhìn Nam Ninh, thấy khuôn mặt cô ta hơi căng thẳng, vì thế liền nói, "Phân đoạn đó tôi muốn thay đổi một chút, là đối thành nữ phụ đánh nữ chính."


"A..." Tiêu Vy Vy kêu nhẹ một tiếng, sau đó ủy khuất nói, "Đạo diễn Cố, phân đoạn này là yêu cầu đánh thật đấy, tôi là nữ chính, phía sau còn có rất nhiều cảnh quay, ông nỡ để tôi bị đánh hay sao?"


Khuôn mặt đạo diễn Cố hiện lên vẻ khó xử, trong làng giải trí này ai mà không biết Tiêu Vy Vy có gia thế giàu có, nếu như đắc tội đến cô, không khác nào ông ta tự rước hoạ vào thân, nhưng còn Nam Ninh, lúc nãy cô ta cũng đã nhờ vả ông, bây giờ nếu như không làm hài lòng hai bên, người chịu thiệt chỉ có thể là ông ta.


Nam Ninh nhíu mày nhìn đạo diễn Cố, rõ ràng lo lắng muốn ch.ết rồi nhưng cô ta vẫn giả vờ như đang bình tĩnh nghe chuyện.


Tiêu Vy Vy nhìn tình cảnh như vậy, âm thầm cười lạnh, đối với đạo diễn Lâm, cô yêu mến tác phong của ông ấy bao nhiêu thì với đạo diễn Cố cô lại khinh thường tác phong của ông ta bấy nhiêu.
"Sao vậy? Chuyện này cũng cần suy nghĩ lâu vậy sao?" Tiêu Vy Vy nhướn mày hỏi.


Đạo diễn Cố đổ mồ hôi, quyết định, "Hay là cứ để như cũ đi, Vy Vy còn rất nhiều phân đoạn, khuôn mặt cũng rất quan trọng..."
"Đạo diễn Cố..." Vẻ mặt Nam Ninh có vẻ không tình nguyện, đồng thời cũng trừng mắt liếc nhìn Tiêu Vy Vy với sự căm hận không thôi.


Cô ta đã dùng nhiều tâm tư như vậy, cuối cùng đạo diễn Cố vẫn không chịu nhân nhượng là sao?
"Nam Ninh, cảnh quay đã phân rồi, cô cũng đừng bất mãn nữa." Đạo diễn Cố dùng ánh mắt phức tạp nhìn cô ta.
Nam Ninh cắn răng im lặng, khó chịu nhìn cô.


Đoàn phim cũng theo đó mà đánh giá tình hình hiện giờ... có chút khinh bỉ nhìn Nam Ninh, dù cho cô ta có xinh đẹp nhưng lòng dạ mưu mô thì cũng không nhận được sự đồng cảm từ mọi người.
Tiêu Vy Vy đứng dậy, từ trên cao nhìn Nam Ninh, bình tĩnh nói, "Chúng ta có nên tập luyện một chút trước khi quay hay không?"


Mọi người ngay lập tức chuyển ánh mắt qua Nam Ninh, mà Lưu Ngạn Đình trước nay làm việc nghiêm túc cũng thích thú ngồi xem trò vui.


Trái tim Nam Ninh đập một tiếng "thình thịch", đột nhiên nhen nhóm một tia bất an, cô ta định từ chối nhưng khi nhìn đến khuôn mặt giả bộ hòa nhã của cô, không nhịn được cảm thấy khó chịu, sau đó cô ta liền đồng ý.


Cô ta muốn nhìn xem, Tiêu Vy Vy có thực sự độc ác dám đánh cô ta trước sự chứng kiến của mọi người như vậy hay không?
Đứng đối diện với nhau, Tiêu Vy Vy từ từ đọc lời thoại, "Tại sao cô làm vậy với tôi?"


Nam Ninh không nhập tâm, giọng nói vẫn hơi run, "Làm vậy thì đã sao? Dù gì cô cũng chỉ là một con tiện nhân bị Lạp Khắc Nhĩ bao nuôi mà thôi, cho dù cô có ch.ết, cũng không ai thương tiếc..."
"Bốp..." một cái bạt tai vang dội lập tức đáp thẳng lên mặt Nam Ninh.


Cô ta lùi lại mấy bước, kinh sợ nhìn Tiêu Vy Vy, không ngờ cô dám đánh thật khi đang là phân đoạn diễn thử...
"Cô..." Đôi môi cô ta mấp máy không nói nên lời.


Phòng làm phim đã quá quen với cảnh diễn viên đấu đá lẫn nhau rồi cho nên cũng chỉ xem tình huống trước mắt như một bộ phim, ai nấy đều hứng thú ngồi xem.
Tiêu Vy Vy xoa cổ tay, nhếch môi cười nhạt, "Hình như cô nói sai lời thoại rồi thì phải?"


Mặt Nam Ninh đỏ gay, "Tiêu Vy Vy, cô đừng có ức hϊế͙p͙ người quá đáng!"


Tiêu Vy Vy nâng ánh mắt lạnh lùng lên, khóe miệng nhếch lên khinh bỉ, "Nam Ninh, cô là diễn viên, gặp phải những phân đoạn này là điều khó có thể tránh khỏi, nếu như chỉ vì muốn bảo vệ gương mặt xinh đẹp của cô mà cô lại dùng những âm mưu không trong sạch thì sớm muộn gì cô cũng không thể sống lâu trong làng giải trí này được đâu."


Hô hấp dồn dập, Nam Ninh trừng mắt nhìn cô, "Cô thì biết cái gì mà nói chứ?"


Tiêu Vy Vy cười nhạt, không trả lời câu hỏi của cô ta, mà trên gương mặt xinh đẹp của cô cũng không có biểu hiện gì quá nhiều, liếc mắt nhìn cô ta, sau đó nói, "Diễn lại một lần nữa, hy vọng lần này cô sẽ không đọc sai lời thoại."


Nam Ninh nghe vậy liền không phục, cô ta nghiến chặt răng nói, "Cảnh này tôi không muốn quay nữa..."
Nói xong câu đó, cô ta liền tức giận xoay người rời đi, sự nhẫn nhịn lập tức bị xé rách.


Tiêu Vy Vy nâng mắt dõi theo bóng của cô ta dần khuất sau cánh cửa, khóe miệng nâng lên tạo thành một nụ cười lạnh lùng. Cô ta muốn đấu với cô, phải xem năng lực của cô ta đến đâu.






Truyện liên quan