Chương 37: Cuồng Nhìn Trộm

Sau khi xuống phi thuyền Lý Tấu Tinh bèn dẫn theo Cố Vấn Thành đi tìm thi thể kẻ đánh lén kia.
Dòng máu nhỏ xuống trên bờ cát vào hai ngày trước đã mất tăm, Lý Tấu Tinh dẫn hắn tiến vào rừng rậm, khi đến nơi thì lại không thấy thi thể đâu.


Cố Vấn Thành tìm thấy trong bụi cỏ dưới tàng cây vài vết máu lác đác, hắn trầm tư một chút, "Cậu có chắc là đã giết ch.ết gã không?"
Lý Tấu Tinh gật đầu, "Tôi vô cùng chắc chắn đã giết ch.ết gã."
Anh ngồi xổm bên cạnh Cố Vấn Thành, "Gã trộm các cậu bắt được nói thế nào?"


"Ý muốn nhất thời, có cả một đội gây án," Cố Vấn Thành liếc anh một cái, "Đều là tội phạm trên bảng truy nã, chúng tôi đã giao gã cho đội bảo vệ."
Nhưng giờ đã ch.ết, ch.ết dưới tinh thần lực của hắn, Cố Vấn Thành cũng không định nói cho Lý Tấu Tinh biết.


Lý Tấu Tinh sờ sờ cằm, nhìn lại vết tích trên đất lần nữa, chỉ có chỗ bụi cỏ kín đáo này có chứ mấy vết máu bắn ra của gã kia đã bị xử lý sạch sẽ.
Anh vỗ vỗ cánh tay Cố Vấn Thành, "Đi gặp tiểu đệ của tôi trước đã."


Danh xưng tiểu đệ này cũng moe như cách bé người cá gọi đại ca vậy.
Cố Vấn Thành nhịn cười, đứng lên quay về cùng anh, "Đã làm đại ca của bé người cá thì cậu phải nhớ chăm sóc tiểu đệ cho tốt đấy."


"Vậy cậu cũng phải chăm sóc tôi cho tốt," Lý Tấu Tinh khoát vai hắn, "Tôi cũng là tiểu đệ của cậu."
Nhìn không ra đấy.
Tâm tình Cố Vấn Thành vui vẻ, "Cậu sùng bái tôi à?"
Trông kìa, vậy mà còn cười nữa cơ.


available on google playdownload on app store


Lý Tấu Tinh hết sức nghiêm túc gật gật đầu, "Tôi cực kỳ sùng bái cậu, ai bảo cậu đẹp trai, mạnh, lại còn tốt tính cơ chứ."
Cố Vấn Thành toan nhoẻn môi cười, nhưng không biết nghĩ tới điều gì lại thay đổi sắc mặt, bắt đầu khó chịu.


Lúc đi qua một vùng hoa hạt, Lý Tấu Tinh bèn dán sát sau lưng Cố Vấn Thành, biểu hiện cực kỳ nhát gan, víu chặt lấy cánh tay, thiếu điều nép cả thân hình cao lớn của mình vào trong lồng ngực người ta.


"Vấn Thành, cậu nhất định phải bảo vệ trinh tiết của tiểu đệ mình cho tốt," anh nói, "Nhìn thấy mấy cây hoa kia không? Bọn nó đều là lưu manh thèm muốn sắc đẹp của tôi."
Cố Vấn Thành vốn đang mặt mày cau có lập tức bị chọc phát cười, hắn quay đầu che miệng cười.


Cái tên này học ở đâu cái thói miệng lưỡi trơn tru, luôn có cách chọc cười người khác thế không biết.


Lý Tấu Tinh cũng nghiêng đầu tiến gần đến trước mặt hắn, tiếng cười Cố Vấn Thành đột nhiên ngừng bặt, cảnh tượng quen thuộc này làm hắn nhớ tới hình ảnh Lý Tấu Tinh không ngừng đuổi theo đôi môi của mình vào tối hôm qua.


Sự lúng túng và cảm giác nóng bức kỳ lạ vốn luôn bị phớt lờ bỗng nhiên dâng trào.
Cố Vấn Thành vội vã nghiêng đầu qua chỗ khác, nhưng không ngờ tới Lý Tấu Tinh cũng nghiêng theo.


"Cậu đang cười trộm," Lý Tấu Tinh nổi ý xấu, trên mặt là vẻ tủi thân, "Lẽ nào tôi không đẹp trai, tôi không có sắc đẹp ư?"
"...!Cậu có."
Lý Tấu Tinh vẫn cảm thấy chưa đủ, "Lẽ nào vóc người của tôi không đẹp, cơ bắp không đủ đẹp mắt ư?"


Cố Vấn Thành nhanh chóng liếc anh một cái, "Đẹp lắm, chỉ kém tôi một chút thôi."
Điều này do chính miệng Lý Tấu Tinh thừa nhận.
Vóc người của tôi thua cậu ư?
Tôi chỉ thua cậu cái mông thôi.


Lý Tấu Tinh kiên trì đùa giỡn đến cùng, "Nếu mặt tôi đẹp như thế, vậy Cố Vấn Thành, sao cậu lại nhìn trời nhìn đất mà không chịu nhìn tôi?"
"Cậu có cái gì hay mà nhìn?" Cố Vấn Thành học theo lời anh từng nói, mang theo chút ít giọng điệu mỉa mai, "Cậu có đẹp như mỹ nữ không?"


Nói qua nói lại mấy câu bọn họ đã đi ra khỏi vùng hoa hạt kia, đồng đội đương ở bên bờ biển gọi tộc người cá để cảm ơn sự giúp đỡ của bọn họ đồng thời báo bình an.


Bé người cá vô cùng không nỡ, nhưng nhớ tới mệnh lệnh đàn ông con trai không được khóc của đại ca nên vẫn luôn cố nhịn không khóc, cực kỳ khổ sở, "Đại ca, anh phải nhớ đến thăm em nha."
Hai mắt đẫm nước nhưng lại cố nhịn không cho rơi xuống, vừa đáng thương vừa buồn cười.


Lý Tấu Tinh cảm thấy mình quả thật nghiệp chướng nặng nề, anh ngồi xổm xuống nhìn thẳng vào bé người cá, thở dài, "Được rồi, anh sẽ nhớ tới thăm nhóc, nghe đại ca nói nè, cố gắng học tập...!học tập bơi lội."


Bây giờ anh cũng ngại nói cho nhóc biết anh trai phù thủy là một người đàn bà không có thật, may mà bé người cá vẫn ổn, không bị anh dạy hư, bằng không cả đời này anh không dám bước vào sao Hải Bạch nữa.
Sau khi chào tạm biệt với nhóm người cá xong bọn họ bèn lái phi thuyền loại nhỏ chuẩn bị quay trở về.


Lý Tấu Tinh không hay dùng quang não, trước kia là vì tin đồn với Wasser quá nhiều nên mới tránh đi, lần này anh dùng quang não cũng chỉ là muốn xem tin tức về sao Thác Bang và tình hình trong trường.
Nhưng vừa mới lên diễn đàn trường thì một thông báo hiện ra.


[Nữ thần Bách Đồng sẽ đến hát trong lễ kỷ niệm 310 năm ngày thành lập trường chúng ta.]
Dòng thông báo này được bôi đỏ in đậm, nhấp nháy khoảng năm lần mới biến mất.
"Lễ kỷ niệm 310 năm ngày thành lập trường?" Lý Tấu Tinh, "Trường quân đội Thừa Dương đã được 310 năm rồi à?"


"Đúng rồi," Swarin lấy dũng khí trả lời đầu tiên.
Bây giờ hắn đang cố gắng dung nhập vào đội ngũ, tích cực thể hiện sự lạc quan hoạt bát của mình, "310 năm."
Nhưng tất cả mọi người lại không nhìn ra hắn hoạt bát chỗ nào cả _(:з" ∠)_
Lăng Niên nhìn nhìn quang não, "Còn mười ngày nữa."


Lúc còn ba ngày nữa trường học sẽ gọi tất cả học sinh còn làm nhiệm vụ ở bên ngoài trở về, bọn họ quay về rất đúng lúc.
Lý Tấu Tinh lướt mấy lần, rất tốt, toàn trường đều bị lễ kỷ niệm thành lập trường ảnh hưởng, hoàn toàn không nhớ tin đồn của anh với Wasser nữa.


Bách Đồng cũng sẽ hát ở buổi biểu diễn, Lý Tấu Tinh tò mò, "Trừ Bách Đồng ra còn có danh nhân nào khác không?"
"Có lẽ Wasser cũng tới," Tế Du pha trò, "Tôi thấy gã rất thích trường chúng ta."
Những người khác im lặng liếc nhìn Tế Du, hận không thể quay ngược thời gian bịt cái miệng của hắn lại.


Hi Nam vô cùng đau đớn, "Tế Du, cậu lại nói lời không nên nói rồi!"
"Nếu Wasser xuất hiện trong buổi lễ kỷ niệm ngày thành lập trường lần này, vậy một nửa công lao thuộc về cậu," Cố Vấn Thành cũng pha trò, "Lúc đó có thể đi tìm Bouvid, bảo thầy ấy tặng cho cậu một giải tiên đoán."


Đi tìm hiệu trưởng? Hiệu trưởng sẽ trực tiếp đánh ch.ết hắn mất! Vẻ mặt Tế Du đau khổ, kịp thời đổi giọng, "Không, không cần đâu, dù sao Tấu Tinh không thích Wasser, nên tốt hơn hết là Wasser đừng có đến."


Lý Tấu Tinh giơ một ngón tay lên lắc qua lắc lại, "Không không không, tôi đã thay đổi cách nhìn của mình về Wasser rồi, thực ra bây giờ tôi rất tán thưởng gã."
Lời này vừa dứt đã đưa tới một loạt ánh mắt hóng hớt.


Dù sao thái độ trước đây của Lý Tấu Tinh đối với Wasser ra sao bọn họ đều biết cả.


Wasser tặng hoa đùa bỡn Tấu Tinh trước mặt mọi người, sau đó lại cưỡng ép kéo anh nhảy lầu, nguyên nhân dẫn đến lần ra ngoài này của bọn họ cũng vì Wasser, từng việc từng việc một, cái này tiếp cái kia mà có thể khiến Lý Tấu Tinh thay đổi ư?


Một đám như hổ như sói tập trung vào Lý Tấu Tinh, tâm tình Cố Vấn Thành phức tạp, không rõ là vui hay khó chịu.


Ngay trước mặt Wasser, Lý Tấu Tinh lưu loát nói mấy trăm chữ khen hắn, lời khen còn rất khách quan, nhưng trải qua chuyện tối qua, Cố Vấn Thành biết vì sao anh lại đột nhiên đổi mới cái nhìn, khóe miệng hắn càng ngày càng mím lại thành một đường thẳng.


Nếu như trước đây Lý Tấu Tinh đã sớm tiết lộ hành tung của Wasser, song lần này, đến thời điểm bây giờ anh không có hành vi nào cho thấy sẽ báo cáo lên cấp trên.
Chỉ một cái hôn, cộng thêm tin đồn bị tình nghi là phụ nữ thật thật giả giả, người này thế mà lại thay đổi lớn như vậy.


Còn nói cái gì mà phải tin lời một người đàn ông như cậu ta, nếu tin cậu ta là một người đàn ông, thì có tên đàn ông nào lại tích cực khen Wasser khi gã không có mặt không?
...!Mẹ kiếp, sinh viên trường quân đội chó má.
"Cho nên giờ cậu không ghét Wasser," Cố Vấn Thành cụp mắt hỏi, "Đúng không?"


Lý Tấu Tinh là một nhan cẩu, không nói đến chuyện biết hắn là Wasser, nếu Wasser có một gương mặt dễ nhìn thì Lý Tấu Tinh cũng có thể cười híp mắt sẵn sàng tha thứ một ít chuyện mà hắn đã làm.


Lý Tấu Tinh không tỏ rõ ý kiến với câu hỏi của hắn, để lại cho mình một đường lui, "Chán ghét với tán thưởng chẳng hề mâu thuẫn, phải không?"
Cố Vấn Thành càng nghĩ nhiều hơn.
Trong loại tâm tình phức tạp này, cuối cùng bọn họ cũng về tới trường quân đội Thừa Dương.


Trường quân đội Thừa Dương rất chú trọng lễ nghi, vì lần chào mừng này mà đã chuẩn bị rất nhiều.


310 cũng không phải là số chẵn hay có ý nghĩa đặc biệt gì, sở dĩ chuẩn bị rầm rộ như vậy là vì nguyên thủ đế quốc, hoàng đế bệ hạ cùng các công chúa và hoàng tử cũng sẽ tới tham gia chúc mừng.


Ngay khi bọn Lý Tấu Tinh vừa tới trường thì người máy trí tuệ nhân tạo liền đưa tới năm bộ quần áo.
Đồng phục học sinh ba sao có màu trắng bạc, ánh bạc lấp lánh bên ngoài bộ đồng phục, trông trầm và lạnh hơn so với màu trắng, lại ít đi mấy phần áp bách so với màu đen.


Lúc hoàng đế bệ hạ đến thì tất cả học sinh trường quân đội Thừa Dương đều đã có mặt để gặp gỡ những lãnh đạo cấp cao của đế quốc.
Dựa theo phân chia cấp bậc, từ ba sao đến năm sao đều sẽ được hoàng đế bệ hạ cổ vũ khích lệ.
Mà vừa hay bọn họ dừng ở mức ba sao.


Hi Nam nói việc mình có thể thực thể hóa tinh thần lực cho Mã Nam biết, nhà trường lại hân hoan sửa đổi dữ liệu, mới khai giảng không lâu mà nhân tài có thể thực thể hóa tinh thần lực lại thêm một người, lúc báo cáo cho hoàng đế bệ hạ cũng thêm vài phần mặt mũi.


Ngay trong buổi tối bọn họ trở về trường đó, Na An với Sofia một trước một sau tới thăm.
Các cô chọn thời điểm rất khéo, đúng lúc đụng mặt nhau.
Một cô gái thanh thuần với một phụ nữ trưởng thành liếc nhìn nhau, đều nhìn ra ý đồ đến đây cùng nỗi lòng của đối phương.


Trong lòng dâng lên sự phòng bị lẫn nhau, Sofia híp mắt nở nụ cười, sải dài bước chân đến ngồi trên ghế sô pha phòng khách, không cho Na An cơ hội mở miệng trước, trực tiếp nói với Cố Vấn Thành: "Tôi có thể may mắn trở thành bạn nhảy của cậu ở dạ hội kỷ niệm ngày thành lập trường không?"


Sắc mặt Na An trắng nhợt, cắn môi đứng phía sau ghế sô pha.
Dù có ngu đến đâu cũng hiểu ý đồ đến đây của hai người bọn họ, Lăng Niên với Tế Du kéo hai bên trái phải Lý Tấu Tinh, lôi tên đần không hiểu bầu không khí đương dính cứng ngắc trên ghế sô pha qua một bên.


Cố Vấn Thành nhìn bọn họ kéo người lôi đi, lại nhìn Tế Du dán sát bên tai Lý Tấu Tinh, nhỏ giọng nói chuyện với anh.


Thị lực của hắn cực kỳ tốt, tinh thần lực vô hình từ đầu thoát ra, bay tới bên người Lý Tấu Tinh, giúp Cố Vấn Thành có thể rõ ràng nhìn thấy luồng khí thoát ra khi Tế Du nói chuyện làm lay động lông tơ trên tai Lý Tấu Tinh.
Ánh mắt hắn trầm xuống.


"Cưng ơi," Sofia vừa đợi hắn trả lời vừa nghịch tóc mình, ánh mắt nhìn sang cực kỳ gợi cảm, quyến rũ vô cùng, "Cậu thấy đề nghị này của tôi thế nào?"


Nhưng giọng nói của cô phải qua rất lâu mới có thể truyền tới tai Cố Vấn Thành trong tai, vì tinh thần lực truyền đối thoại của Lý Tấu Tinh với Tế Du cho hắn nghe trước.
"Hai quý cô kia đều có ý với Vấn Thành." Tế Du nói.
"Phải không," Lý Tấu Tinh trả lời, "Tôi mới biết đó."


Tinh thần lực của hắn trải rộng lan tràn, vây quanh Lý Tấu Tinh từ đầu đến chân, mỗi một nhịp thở của anh, mỗi một lay động của sợi tóc, ngay cả sự rung động nơi đầu lưỡi khi anh nhả chữ, đều được Cố Vấn Thành bắt lấy toàn bộ.
Điều này là không đúng.


Không nên dùng tinh thần lực làm chuyện như vậy.
Việc này thậm chí có chút biến thái.
Cố Vấn Thành tự nói với bản thân mình như vậy, nhưng tinh thần lực nghe theo con tim hắn lại vui vẻ vòng quanh Lý Tấu Tinh, thậm chí ngày càng tới gần, quấn cả người Lý Tấu Tinh vào vòng vây của mình.


Lý Tấu Tinh vừa nói chuyện vừa thay đổi tư thế.
Anh ngồi nghiêng trên bàn, hai tay chống ra phía sau.


Tư thế này làm cho anh thoạt trông không chút đề phòng, toàn bộ lồng ngực và phần dưới bại lộ trong không khí, cao ngất thẳng tắp, hình dáng nơi kia càng thêm căng phồng, so với sự quyến rũ của Sofia, anh như vậy trái lại càng có một loại...!ý tứ trêu chọc.
Sofia nghi hoặc, "Cố Vấn Thành?"


Cố Vấn Thành thấp giọng ho khan mấy lần, đương muốn dời tầm mắt đi chỗ khác thì Lý Tấu Tinh bèn động đậy.
Hai cái chân vừa dài vừa có lực kia của anh, một chân cong lại giẫm lên mặt bàn, một chân tùy ý thả lỏng.


Tinh thần lực đang vây quanh anh của hắn rất thông minh, chớp mắt chuyển hướng xông lên từ giữa hai chân anh, xuyên qua vùng tam giác, nhắm thẳng vào mặt Lý Tấu Tinh.


"Mặt sao đỏ thế?" Sofia ngậm cười mở miệng, động tác quấn quanh lọn tóc đẹp ngày càng chầm chậm, "Cưng ơi, đừng như vậy mà, tôi sẽ thích đến phát rồ mất."
Cố Vấn Thành, "Xin lỗi quý cô, tôi không định tìm bạn nhảy."
Sofia và Na An đồng thời sửng sốt, "Tại sao?"


"Cậu ấy từ chối," Lý Tấu Tinh nói với Tế Du, "Vấn Thành kén chọn quá."
Tế Du thở dài, "Tốt quá rồi, mọi người đều một mình, vậy thì có thể bắt cặp với nhau."
"Cậu thật lạc quan." Lý Tấu Tinh cười to.


Tinh thần lực nằm trên lồng ngực của anh quả thực muốn nhũn thành vũng nước, lúc Lý Tấu Tinh cười lên khiến toàn bộ lồng ngực run rẩy, nằm ở đây nghe giọng của anh còn trầm thấp dễ nghe hơn khi nghe anh nói ra khỏi miệng.


Nhưng chúng nó chỉ dám cách không khí và quần áo chạm vào Lý Tấu Tinh, Cố Vấn Thành còn phải cố gắng tỉ mỉ che giấu tung tích, chỉ lo Lý Tấu Tinh phát hiện có gì không đúng.
Sofia không chấp nhận câu trả lời này, huống chi lúc này còn có tình địch ở đây.


Cô ta hít sâu một hơi, đứng dậy ngồi xuống bên người Cố Vấn Thành, "Có thể nói cho tôi biết nguyên nhân tại sao không?"
Na An hâm mộ dũng khí của cô ta, nhưng trong lòng lại không thể khống chế mình thầm cười nhạo cô ta tự rước lấy mất mặt.


Trong tình yêu, dù hiền lành cách mấy con gái cũng sẽ có lòng ganh tỵ.
Cố Vấn Thành nhíu nhíu mày, liếc mắt nhìn Sofia.
Sofia bị cái nhìn này của hắn đóng đinh tại chỗ, tay chân luống cuống.


"Tôi nói," sự không kiên nhẫn bắt đầu biểu lộ, sau khi trút bỏ dáng vẻ lịch thiệp, càng lộ ra khí thế kinh người, "Không cần bạn nhảy, không có nguyên nhân, cô Sofia, cô nghe có hiểu không?"
Sofia vô thức đáp lại, "Vâng!"
Bầu không khí bắt đầu lúng túng, Lý Tấu Tinh đột nhiên nhảy khỏi bàn, "Tôi đi vệ sinh."


Cố Vấn Thành đang muốn cho tinh thần lực dừng đi theo sau, Na An lại đột nhiên nói rằng: "Vậy Vấn Thành...!các cậu, các cậu nghỉ ngơi cho khỏe đi."
Cô cắt ngang ý nghĩ giải tán tinh thần lực của Cố Vấn Thành, chờ câu này nói xong, tinh thần lực của Cố Vấn Thành đã vô cùng tự giác đi theo Lý Tấu Tinh vào phòng vệ sinh.


Sắc mặt Cố Vấn Thành đổi tới đổi lui, hắn xin thề, hắn thật sự không biến thái đến mức này.
Lý Tấu Tinh ở phòng vệ sinh ung dung thong thả đặt tay lên thắt lưng.
Tinh thần lực vây quanh anh có vẻ xấu hổ, bỗng chốc lui lại, sau đó lại chậm rì rì tiến lên vây quanh.


Cảm giác bị nhòm ngó khiến Lý Tấu Tinh dựng tóc gáy, cơ thể căng cứng.
Nhưng trạng thái căng thẳng lại làm cho đường nét phần lưng của anh nom vô cùng xinh đẹp.
Thật không ngờ Cố Vấn Thành lại là một tên cuồng nhìn trộm.
Lý Tấu Tinh "xả nước", miệng khẽ ngâm nga.
...Nhóc biến thái..






Truyện liên quan