Chương 60: Chuyện ma
[Nơi này là của tôi]
Đầu tiên, chủ ngữ "tôi" ở đây chính là Wasser, tiếp theo, "nơi này" chính là Lý Tấu Tinh hoặc là eo Lý Tấu Tinh.
Rất tốt, phiên dịch ra chính là: Lý Tấu Tinh là của Wasser, hoặc là, eo Lý Tấu Tinh là của Wasser.
Thế nhưng sao lại có khả năng này chứ?!
Khán giả xem phát sóng trực tiếp muốn điên hết rồi, a a a rốt cuộc cái này có ý gì!
Wasser, một GÃ ĐÀN ÔNG xuất hiện ở trường quân đội Thừa Dương cách đây không lâu để bóp nát tin đồn cha con và giới tính, lưu lại ký hiệu [Nơi này là của tôi] trên người CHÀNG TRAI được gã gọi là đối thủ tương lai.
Không chỉ khán giả trên mạng, đội Mộng Chi ở hiện trường cũng cảm thấy sốc tận óc.
Đây là ý gì?
Ý này... Có chút không đúng nha.
Nhậm Doanh Doanh nhịn không được bước tới, độ quan tâm của Học viện Hoàng gia cũng rất cao như trường quân đội Thừa Dương, "Wasser, Wasser là nam mà phải không?"
Hàm nghĩa của câu nói này... Cô ta nhìn nhìn Lý Tấu Tinh, cũng không phải nữ mà, hàm nghĩa của câu nói này sao lại kỳ lạ như thế chứ.
"Gã là nam," Hi Nam tự lẩm bẩm, rồi lại bắt đầu nghi ngờ bản thân, hỏi Tế Du bên cạnh, "Gã là nam mà!"
Tế Du chần chờ gật gật đầu, "Ngược lại Tấu Tinh cũng là con trai trăm phần trăm."
Lý Tấu Tinh sờ sờ eo, cười như không cười.
"Nơi này thuộc về gã," anh nói, "Ý là tôi thuộc về gã hả?"
Sự thỏa mãn trong lòng Cố Vấn Thành dâng lên chạm nóc, nếu như câu nói này không là một câu hỏi mà là một câu trần thuật, có lẽ bây giờ hắn sẽ sướng đến ch.ết mất.
Lý Tấu Tinh là của Cố Vấn Thành.
Thử nghĩ xem, bất cứ khi nào ai đó nhìn thấy Lý Tấu Tinh thì sẽ nhớ tới câu nói Wasser lưu lại này, hết thảy mọi người, tất cả mọi người, đều nghĩ tới câu nói anh là của Wasser này.
Chỉ mới nghĩ tới thôi mà tinh thần đã ngứa ngáy, ngón chân cuộn tròn.
Quá sướng.
Người ở đây bỗng lắc đầu, "Chắc chắn chúng ta nhầm rồi!"
"Nếu không thì," bọn họ nghiến răng nghiến lợi, "Tên khốn Wasser kia cố ý làm như vậy, tuyệt đối có mưu tính!"
Bọn họ rặt vẻ tam quan vỡ nát, Lý Tấu Tinh ho khan một tiếng, có chút áy náy, "Cũng có khả năng, từ nơi này cũng có thể chỉ sinh mạng của tôi mà."
Anh cố ý đè thấp giọng nói, "Sinh mạng Lý Tấu Tinh là của Wasser, ngoại trừ Wasser, không ai được phép chạm vào."
Rầm rầm...
Ánh mắt đờ đẫn của Hi Nam lướt qua Cố Vấn Thành, kỳ lạ, sao đối phương lại đỏ mặt chứ?
Nom có vẻ như đang cố hết sức đè nén hưng phấn...
Sinh mạng của đối thủ tương lai, trừ Wasser ra không ai được chạm vào.
Thật là sự xem trọng kỳ lạ .
Công dân đế quốc trên mạng im lặng hồi lâu, đột nhiên cảm thấy có lẽ đây mới chính là đáp án.
Không thì phải giải thích thế nào đây, Wasser muốn Lý Tấu Tinh ư?
Ui là trời...
Kíƈɦ ŧɦíƈɦ quá lớn.
Người trong màn hình hay ngoài màn hình đều hoảng hết cả lên, dù cho có luôn tự nhủ với mình rằng ý Wasser là muốn chính gã lấy mạng Lý Tấu Tinh, nhưng suy nghĩ của con người luôn thần kỳ như thế đấy, trong sáng hay không trong sáng đều ập tới.
Nếu chỉ là đối thủ đơn thuần, vậy còn tặng hoa làm gì?
Mà nếu không phải là đối thủ, vậy lưu lại câu nói này làm chi?
Tư thái phách lối này của Wasser như thể gã muốn theo đuổi Lý Tấu Tinh trước mặt toàn bộ công dân đế quốc.
Vãi lìn! Theo đuổi gì chứ? Không có theo đuổi!
Một đám người mất lý trí cần được yên tĩnh, cần không gian để suy nghĩ.
Tay Lý Tấu Tinh vẫn còn xoa nhẹ eo, anh nghiêng đầu ngó xuống, quả thật chỗ đó có ký tự màu đen thần bí.
Song da thịt lại không nhô lên chút nào, rất thần kỳ, mà vị trí Cố Vấn Thành chọn này lại mang theo đánh giá trời sinh của đàn ông về sự gợi cảm.
Chữ viết của sao Mại Đắc không giống chữ mà giống hình vẽ, in lên da trông đẹp lạ thường.
"Vấn Thành," anh hỏi với vẻ thản nhiên, "Cậu thấy ký tự khi nào?"
Tinh thần mấy người Lăng Niên rung lên, vội nhìn về phía Cố Vấn Thành.
Trước đó bọn họ chưa từng chú ý tới, rốt cuộc Wasser đã lưu lại dấu ấn khi nào?
"Ngày hôm qua," Cố Vấn Thành suy nghĩ một chốc, "Khoảng chừng hôm qua, còn cụ thể là khi nào thì tôi không xác định được, chỉ tình cờ liếc mắt thấy, tôi còn cho rằng là ảo giác."
Thế nhưng hôm qua bọn họ chắc chắn không gặp Wasser mà?
Mặt đầy vẻ lo lắng.
Trong ống kính phát sóng trực tiếp cũng không có Wasser, ban tổ chức đã tr.a đi tr.a lại máy giám sát nhưng cũng không thấy bóng dáng Wasser đâu.
"Trừ phi Wasser đã lừa chúng ta," Lăng Niên suy nghĩ, "Cũng lừa thiết bị."
Đối phương có thể dùng tinh thần lực khống chế người, cũng có thể làm nhiễu máy móc
Swarin kinh ngạc nói: "Vậy chẳng phải Tấu Tinh rất nguy hiểm sao?"
Ánh mắt Cố Vấn Thành đuổi theo tay Lý Tấu Tinh, hắn thật muốn chạm vào đó, lần theo những dấu vết mà hắn đã lưu lại đụng chạm thêm vài lần nữa.
Quá phù hợp, sao có thể trông đẹp mắt thế chứ.
"Tôi sẽ luôn ở cạnh Tấu Tinh," hắn mở miệng, tràn đầy tình anh em, "Nửa bước không rời, nếu như Wasser thật sự xuất hiện, tôi sẽ lập tức nhờ các cậu giúp đỡ."
Lý Tấu Tinh buồn cười liếc xéo hắn, là cậu nửa bước không rời, chứ không phải là Wasser nửa bước không rời hả?
Anh không tiếp tục đề tài này nữa, bảo mọi người ngồi thành một vòng tròn kể chuyện ma cho bọn họ nghe.
Anh nóng lòng muốn làm việc này, cực kỳ mong chờ xem thử liệu Cố Vấn Thành vừa ung dung thể hiện quyền sở hữu có sợ đến mức trốn vào trong ngực anh không.
Câu chuyện này của anh vừa mới mẻ lại độc đáo, trong hang động chỉ có ánh sáng hắt ra từ quang não, ngoài động là đêm đen tăm tối, trong góc động cũng một màu đen, còn có tiếng gió rít gào, người đế quốc trước giờ chưa từng nghe qua câu chuyện ma nào bị dọa cho run lẩy bẩy, nổi hết cả da gà căng cứng cả người.
"Chính là cái tay này," giọng điệu Lý Tấu Tinh âm u, ánh sáng từ quang não rọi từ cằm lên mặt, khuôn mặt anh tuấn lúc này vô cùng khủng bố, "Duỗi ra từ dưới gầm giường..."
[Ôi mẹ ơi!!! Xin anh đừng nói nữa mà a a a!]
[Bây giờ tui đang trốn trong chăn run rẩy đây, tui sợ lắm, cứ cảm thấy có người tới gõ cửa phòng của tui, không ngừng đi tới đi lui bên ngoài phòng tui]
[Người em nổi hết cả da gà lên rồi, nhưng mà vẫn không nhịn được muốn nghe tiếp, em cảm thấy sau lưng lành lạnh, cứ như có người đứng sau lưng em á]
Chỉ vừa mới bắt đầu câu chuyện ma mà bình luận trong phòng phát sóng trực tiếp đã nhanh chóng tăng gấp mấy lần, lúc mới đầu tất cả đều tò mò, nhưng đến lúc sau chia thành hai phe.
Một là khóc lóc cầu xin đừng kể nữa, một là càng nghe càng sợ nhưng lại cảm thấy rất kíƈɦ ŧɦíƈɦ.
[Trời ơiii... Nếu câu chuyện ma này mà được quay thành phim ba chiều*...]
(*gốc: 全息电影 - theo như mình tr.a thì cái này không yêu cầu góc nhìn, khác với 3D có những yêu cầu nhất định về khoảng cách và góc nhìn)
[Không dám nghĩ không dám nghĩ, thật sự sẽ có người dám đi trải nghiệm ư?]
[Tui nhất định sẽ không đi trải nghiệm!!! Tuyệt đối không!!! Thật cmn kinh khủng bây giờ tui còn không dám nhìn xuống gầm giường đây này!]
Hi Nam bắt lấy Tế Du, ngón tay run rẩy.
Thật, thật là đáng sợ!
Thế giới này có ma tồn tại ư?
Tế Du cũng rùng mình, run run rẩy rẩy, nói: "Shh, Swarin, tay, tay của cậu."
Sao tay cậu lại lạnh như vậy.
Giọng nói yếu ớt của Lăng Niên vang lên bên tai ắn, "Đây là tay tôi."
"!"
Chuyện bỉ ổi nhất không phải là Lý Tấu Tinh kể chuyện ma cho bọn họ nghe, mà là anh vừa kể chuyện ma, vừa tạo bầu không khí đáng sợ.
Cố Vấn Thành nghiêm mặt cứng ngắc, mặt không cảm xúc.
Hắn từng gϊếŧ rất nhiều người, nếu như thật sự có ma quỷ thì hắn đã sớm bị những ma quỷ này trả thù mà ch.ết rồi. Tất nhiên hắn không sợ, mà là hắn cưng chiều Lý Tấu Tinh nên phối hợp diễn xuất với anh.
Còn thỉnh thoảng thừa dịp cao trào mà ôm chặt lấy anh, sau đó lại lợi dụng sàm sỡ.
Sau khi câu chuyện xen kẽ các loại ma siêu dài này kết thúc, Nhậm Doanh Doanh run giọng hỏi, "Có thể, có thể kể tiếp một câu chuyện nữa không?"
Em gái này hình như đã được mở ra một loại công năng đặc biệt nào đó, thế mà lại là người đầu tiên trong đám đàn ông con trai get được điểm sảng khoái của câu chuyện ma.
Mấy đồng bọn nhỏ của đội Mộng Chi nửa muốn nghe tiếp nửa lại không, ánh mắt xoắn xuýt.
Loại chuyện này như có ma lực, không dừng lại thì thấy sợ, dừng lại thì cảm thấy thiêu thiếu.
Còn câu chuyện nàng tiên cá lúc trước nữa... Chẳng lẽ cái tên này là câu chuyện đầu thai mà thành ư?
Bình luận ở phòng phát sóng trực tiếp cũng chia thành hai nửa, thậm chí còn có người uy hϊế͙p͙: [Kể tiếp là tui không thèm xem nữa đâu đó!]
[Đúng đó đúng đó, đêm hôm khuya khoắt mà kể loại chuyện này là đáng sợ lắm đó QAQ]
Nhưng số lượng người xem lại cứ tăng lên.
Lý Tấu Tinh ôm "người đẹp" trong ngực, hỏi Cố Vấn Thành, "Ổn không, Vấn Thành?"
"Tôi rất ổn," hắn thừa dịp vừa rồi mọi người đang ổn định lại tâm trạng, nhân cơ hội đưa tay sờ soạng hết một lượt những nơi có thể sờ được, "Chốc nữa có cần tắt hết đèn không?"
Nhậm Doanh Doanh cực kỳ ngạc nhiên mừng rỡ: "Tôi cảm thấy cần!"
Cô ta kích động đến mức dám tiếp lời Cố Vấn Thành luôn.
Em gái kia đã nói thế sao mấy ông anh này dám nói không được chứ.
Một đám người ỉu xìu gật gật đầu.
Trong bóng tối, tầm nhìn vào ban đêm dù có thấy lờ mờ nhưng cũng không thể nhìn rõ từng chi tiết được.
Lý Tấu Tinh cảm nhận được một bàn ấm áp đang phủ lên tay mình, là tay của Cố Vấn Thành.
"Tôi có hơi sợ." Đối phương dùng tinh thần lực nói như vậy.
Lý Tấu Tinh cầm tay hắn, "Còn sợ không?"
"Tinh thần lực của cậu," Cố Vấn Thành kìm lòng không đậu, "Cho tôi mượn một ít."
Theo lý thuyết những người khác không thể chạm vào tinh thần lực, thế nhưng Cố Vấn Thành và Lý Tấu Tinh lại có thể tùy ý chạm vào tinh thần lực của đối phương.
Lý Tấu Tinh tách ra một tia tinh thần lực cho hắn.
Dù tầm nhìn vào ban đêm không thấy rõ chi tiết nhưng cũng không thể hôn nhau được, mà bọn họ đã không hôn nhau hai ngày rồi.
Bây giờ dưới bầu không khí này, lý trí cứ lung lay chực đổ.
Trong lúc tinh thần lực màu trắng bạc tỏa ánh sáng làm người khác chú ý, Cố Vấn Thành đã dùng tinh thần lực vô hình của mình bao lấy nó. Tinh thần lực của hắn thèm muốn khao khát vây lấy tinh thần lực thuộc về Lý Tấu Tinh, song dưới sự khống chế của chủ nhân lại không thể chạm vào dù chỉ một chút.
Sau khi tiếp nhận tinh thần lực, Cố Vấn Thành phân tán tinh thần lực của mình, kế đó dưới sự che giấu trong đêm đen, ngậm tia tinh thần lực kia của Lý Tấu Tinh vào miệng.
Trong khoảnh khắc tiến vào miệng hắn, tinh thần lực của Lý Tấu Tinh liền nhanh nhẹn hoạt bát quấn quanh bao bọc lấy đầu lưỡi hắn.
Trong miệng Lý Tấu Tinh tràn ngập từng tí từng tí vị ngọt, hết thảy xúc cảm như có cảm nhận giống nhau.
Lời đang nói vô thức khựng lại một chốc, lại lập tức bị thúc giục nhanh nhanh tiếp lời.
Cố Vấn Thành cười như không cười liếc Lý Tấu Tinh.
Tinh thần lực trong miệng vô cùng hoạt bát, gấp gáp không chờ được nữa như anh.
Hóa ra trong lòng đối phương, cũng khát khao được thân mật giống hắn.
Câu chuyện ma vẫn cứ được kể tiếp, Cố Vấn Thành lại nở nụ cười.
Bị Nhậm Doanh Doanh vô tình chiếu ánh sáng quang não trông thấy ý cười nơi khóe miệng hắn.
... Ôi ôi ôi ôi đáng sợ quá.