Chương 83: Cướp vũ trụ và anh hùng
Trên thế giới này, những chuyện khiến người khác cảm thấy choáng chợp chắc chắn bao gồm sự lột xác của thiếu niên.
Tốc độ phát triển của đội Mộng Chi dọa cho thượng tá Romond giật cả mình.
Đương nhiên anh ta biết uy lực của phòng huấn luyện kho số ba, rất ít binh sĩ có thể trụ được quá ba ngày trong đó. Khi Weiss nói với anh ta đội Mộng Chi đã ở trong đó được bảy ngày, anh ta đã nhìn tiểu đội này với cặp mắt khác xưa.
Nhưng chỉ khi chân chính gặp được bọn họ thì mới biết bọn họ đã biến hóa khiến người khác thán phục ra sao.
Người hay cười vẫn luôn mang theo nụ cười hoặc xán lạn hoặc dịu dàng, người mặt không cảm xúc vẫn hoàn mặt không cảm xúc. Trong mắt bọn họ ánh lên tia sáng tự tin, chẳng thèm che đậy khí thế, dũng cảm xông lên.
"Không tồi," Romond cười gật đầu, "Huấn luyện một tuần này giúp các cậu thay đổi rất nhiều."
Trên mặt sáu người là vẻ "Anh đừng nói nữa".
Với những khác người đây chỉ là một tuần nhưng đối với bọn họ thì đây là 49 ngày. Mỗi ngày đều trải qua trong thống khổ, thời khắc vui vẻ duy nhất chính là lúc tỉnh lại dùng dịch dinh dưỡng.
Mà dịch dinh dưỡng còn đặc biệt khó uống, chẳng có chút mùi vị gì!
Một mặt là vì làm màu, mặt khác cũng là vì không muốn thượng tá Romond vứt bọn họ vào phòng huấn luyện lần nữa, bọn họ đã cố gắng biểu diễn mặt ngầu nhất khí chất nhất của mình.
Romond không biết trong đầu những người trẻ tuổi này đang nghĩ cái gì. Bây giờ anh ta cực kỳ hài lòng với bọn họ, sau một tuần cuối cùng cũng chịu nói cho bọn họ biết một ít tin tức mới nhất, "Kim Địch ch.ết rồi."
Tin tức này quá mức bất ngờ, khiến đội Mộng Chi đã kinh qua bao nhiêu chuyện trong thế giới giả lập cảm thấy không chân thực.
"Kim Địch ch.ết rồi?" Lý Tấu Tinh cau chặt chân mày.
"Sao lại đột ngột như vậy?" Tế Du truy hỏi, "Chúng ta còn chưa..."
Hi Nam lẩm bẩm, "Thế mà lại ch.ết rồi."
Vẫn chưa tự tay báo thù cho Tấu Tinh, Cố Vấn Thành cũng nhăn mày.
"Bị Trùng Nghiệp gϊếŧ," thượng tá Romond nghiêm túc nhìn bọn họ, "Bất luận phe địch xảy ra chuyện gì, các cậu phải điều chỉnh kế hoạch tác chiến bất cứ khi nào, phải biết tùy cơ ứng biến, mà không phải là bộ dáng hoảng hốt này, hiểu chưa?"
Đội Mộng Chi thu cảm xúc, lại trở thành những chàng trai cool ngầu, "Rõ."
"Chúng tôi nghi ngờ trong đầu đối tượng thí nghiệm bị gắn chip," thượng tá nói rằng, "Trùng Nghiệp phát hiện ra dã tâm của Kim Địch, sau khi khử gã sẽ dự định tiếp quản thế lực của gã."
Tinh thần lực chui vào đầu đối tượng thí nghiệm của Cố Vấn Thành quả thực phát hiện ra một con chip nho nhỏ.
Trong lúc bọn họ thảo luận Weiss bước nhanh vào từ bên ngoài, "Thượng tá, có tin tức mới."
Romond liếc mắt nhìn đội Mộng Chi một cái, ra hiệu anh ta cứ nói thẳng. Tốc độ nói của Weiss tăng nhanh, "Người của chúng ta truyền tin tức, Trùng Nghiệp lấy được một phần danh sách từ Kim Địch, trong đó ghi chép thông tin của tổ chức buôn người ở các tinh cầu trong thiên hà."
"Bằng giấy?"
"Vâng."
"Trước giờ bọn cướp vũ trụ luôn không tin tưởng vào quang não," Romond cau mày, "Chúng ta nhất định phải lấy được phần tài liệu này ."
Bằng không dưới sự dẫn dắt của Trùng Nghiệp nhóm người này sẽ phát triển càng thêm lớn mạnh.
Cố Vấn Thành tận tâm đề nghị, "Chúng tôi có thể tiếp cận Trùng Nghiệp để đánh cắp phần danh sách này."
Phần nhiệm vụ này chỉ là tiện tay, sớm muộn gì hắn cũng sẽ tới Trùng Nghiệp để lấy một bình NK-03 khác.
"Có thể ngụy trang thành cộng sự của Kim Địch," Lý Tấu Tinh biết ý định của hắn, vô cùng tán thành, "Để chúng tôi làm đi, thượng tá, cấp dưới thích hợp nhất của anh chính là chúng tôi nhỉ?"
Thượng tá Romond lườm anh một cái.
Khoa học kỹ thuật và nhân viên có giá trị vũ lực cao của Trùng Nghiệp quả thực khiến anh ta hết sức đau đầu. Xét về thực lực đội Mộng Chi dưới trướng anh ta tuyệt đối là lựa chọn tốt nhất, đừng nói Trùng Nghiệp, chỉ sợ toàn bộ đế quốc chỉ có Wasser mới có thể khiến bọn họ thất bại.
Nhưng trong chiến đấu thực tế rất nhiều chuyện không phải cứ có thực lực mạnh là có thể thành công.
Bọn họ trẻ tuổi nóng tính, cực kỳ có khả năng hành xử lỗ mãng, cho dù không bốc đồng thì cũng không chắc có thể đấu lại với Trùng Nghiệp quỷ kế đa đoan. Bên kia có rất nhiều vũ khí tân tiến và máy gây nhiễu, nguy hiểm sẽ dễ dàng cướp đi sinh mệnh của những người trẻ tuổi này.
Từ trước đến giờ Romond dám liều dám cược, nhưng khi đối mặt với đám nhóc mới vừa thành niên này thì ý nghĩ trong lòng không ngừng giằng kéo, vẫn là không dám để bọn họ mạo hiểm.
Dù sao đây cũng là tương lai của đế quốc, trụ cột sau này của quân đội, tuổi tác còn nhỏ như thế thì sao có thể gánh vác trọng trách lớn được?
"Thượng tá," Weiss đột nhiên nói, "Tôi đi cùng bọn họ."
Thượng tá Romond trầm ngâm một phen, "Việc này rất nguy hiểm, mà các cậu lại chưa từng làm loại nhiệm vụ này. Nếu Trùng Nghiệp bật máy làm nhiễu lên, các cậu cũng đâu phải Wasser, sao có thể chạy trốn chứ."
Lý Tấu Tinh nở nụ cười, không phải Wasser đang ở cạnh bọn họ sao, "Thượng tá Romond, đừng nên xem thường chúng tôi."
Ánh mắt nhìn chằm chằm thượng tá của các đồng đội lập lòe, tràn đầy mong đợi.
Weiss tiến lên một bước, liệt kê từng ưu khuyết điểm khi bọn họ chấp hành nhiệm vụ. Ai cũng biết bấy giờ bọn họ đang lâm vào thế bí, nếu để Trùng Nghiệp thí nghiệm thành công rồi tiếp quản thế lực của Kim Địch thì đến lúc ấy, từ một con sâu lớn chống lại đế quốc sẽ trở thành một quái vật khổng lồ chẳng thể đối phó được nữa.
Cuối cùng thượng tá Romond cũng gật đầu, ẩn dưới vẻ mặt không cảm xúc kia là nét lo lắng.
Đám Lý Tấu Tinh lại trái ngược hoàn toàn, bọn họ cực kỳ phấn khích.
Nhìn nhau nở nụ cười, lặng lẽ làm một động tác cố lên.
Thành Đỏ sao Tona.
Thành phố hỗn loạn vàng thau lẫn lộn, trên đường phố là đủ loại chủng tộc đi lại vội vã, cực kỳ sầm uất.
Mấy ngày qua bọn họ đã được lĩnh hội cực kỳ đầy đủ sự tàn ác của Weiss, đội Mộng Chi vô cùng hoài nghi anh ta ra ngoài với bọn họ chẳng phải vì để hoàn thành nhiệm vụ, mà là muốn ghi lại lịch sử đen của bọn họ.
"Giả gái?!"
Sắc mặt đoàn người tối sầm lại, "Anh lặp lại lần nữa xem?"
"Giả gái," Weiss thành thật gật gật đầu, chẳng hề kinh sợ trụ cột tương lai của đế quốc chút nào, rõ ràng là đang xem kịch vui, "Đàn ông mà, chỉ hạ thấp cảnh giác với phụ nữ thôi. Mấy người chúng ta đều là đàn ông to con thô kệch, điều này khó tránh khỏi sẽ làm bọn chúng tăng cao phòng bị, nhưng nếu trong chúng ta có phụ nữ thì mọi chuyện sẽ khác."
"... Không phải chứ," Tế Du từ chối, "Với chiều cao này của chúng tôi thì sao mà giả gái được."
Weiss móc ra ba cái vòng tay từ trên người, "Có công nghệ cao ở đây các cậu cứ yên tâm, có thể hoàn hảo che đi đặc điểm nam giới của các cậu, là thần khí thiết yếu khi làm nhiệm vụ bên ngoài đó."
Ngay cả nụ cười giả dối mấy người cũng không duy trì được nữa.
Mặt Lý Tấu Tinh đầy ý cự tuyệt, "Tôi tuyệt đối sẽ không mặc đồ con gái."
Anh ngẩng gương mặt tuấn tú lên, nỗ lực để cho Weiss thấy rõ khuôn mặt này đẹp trai đến cỡ nào, sao có thể cam lòng chà đạp gương mặt đẹp trai như vậy chứ.
"Tôi cũng không được." Cố Vấn Thành cũng cực kỳ kiên định.
Tấu Tinh không muốn mặc đồ con gái thì sao hắn phải mặc đồ con gái chứ?
Tuyệt đối tuyệt đối không thể.
Lý Tấu Tinh nhìn hắn, Cố Vấn Thành sờ sờ chỏm tóc trên đỉnh đầu anh, "Đừng sợ, anh trai sẽ không để cho ai ép buộc em mặc đồ con gái."
"..." Lý Tấu Tinh, "Ban ngày gọi anh trai, buổi tối anh trai gọi."
Ban ngày ban mặt mà sεメ joke, Cố Vấn Thành mím môi giả bộ tức giận, cuối cùng lại không nhịn cười được, "Biến đi."
*ờm câu gốc kia là 白天叫哥哥,晚上哥哥叫, mình hông hiểu lắm về cái joke này, chắc chỉ việc buổi tối mần chuyện người lớn trên giường í :v
May mà mọi người vẫn còn đang xoắn xuýt vụ giả gái, hoàn toàn không chú ý đến hai người bọn họ đang liếc mắt đưa tình với nhau.
Hi Nam vui mừng, ưỡn cơ ngực phô ra vóc người cường tráng của mình, "Người ta thật sự không thể mặc đồ con gái mà."
Còn lại ba người Tế Du, Lăng Niên và Swarin mặt không cảm xúc: "..."
Ai muốn mặc chứ?
... Nhưng Weiss nói quả thật rất có lý.
Vẻ mặt bọn họ hơi vặn vẹo.
...
Cuối cùng, ba vị thục nữ treo nụ cười cứng ngắc và bốn người đàn ông cùng đi vào khách sạn.
"Đừng lo lắng, thân ái," Lý Tấu Tinh vỗ vỗ tay Lăng Niên, nói với vẻ săn sóc, "Nhìn cái tay lạnh băng của em kìa, làm anh đau lòng quá."
"Lý Tấu Tinh," tinh thần lực của Lăng Niên nghiến răng nghiến lợi, "Muốn đánh nhau hả?"
Giọng Cố Vấn Thành mang ý cười, "Tấu Tinh, thân ái, em đang gọi ai vậy, hửm?"
Tinh thần lực của hắn mang theo luồng điện vuốt nhẹ bên cổ Lý Tấu Tinh nhắc nhở, mang theo cảm giác tê dại. Lý Tấu Tinh buông tay, tỏ vẻ vô tội, "Chỉ đùa chút thôi, cậu mới là người thân yêu nhất."
Câu nói này khiến cho các đồng đội nhịn không được "Chao ôi" một tiếng.
Lúc luyện tập tập thể trong thế giới giả lập bọn họ đã hình thành thói quen dùng tinh thần lực nói chuyện, khả năng điều khiển tinh thần lực tốt hơn rất nhiều so với trước kia nên đối thoại của bọn họ chỉ có các đồng đội nghe được. Mà trong quá trình này, Cố Vấn Thành luôn đam mê khoe ân ái cùng bạn trai thân yêu, bất kể khi nào ở đâu, đều cưỡng ép đút cơm chó cho mọi người.
Từ đầu đến cuối người duy nhất vui vẻ ăn cơm chó chỉ có Swarin, còn những người khác đã bị ngọt ngấy, hở chút là muốn đánh hai người bọn họ, xua tan bầu không khí ngọt ngấy trong đội. Nhưng bọn họ đánh không lại hai người kia.
"Các cậu có thể ngừng mắc ói như vậy không," Lăng Niên nói hung hăng, "Có bản lĩnh thì bây giờ ôm nhau hôn luôn đi."
"Mấy ngày nay không được thân thiết với nhau rồi nhỉ?" Tế Du khẽ mỉm cười, tóc giả phía sau làm nổi bật cảm giác thục nữ dịu dàng, "Chi bằng tối nay ngủ cùng nhau đi, lại phải quấy rầy các cậu không được ở chung thân mật với nhau rồi."
Quần áo con gái mặc trên người bọn họ thật sự quá "diễm tuyệt", đúng chuẩn lịch sử đen. Thừa dịp Lý Tấu Tinh và Cố Vấn Thành thu hút lực chú ý của bọn họ, Hi Nam nhân cơ hội chụp ảnh và quay video lại rất nhiều, hí hửng cười trộm.
Weiss cười híp mắt đi phía sau bọn họ. Có thể gài đội Mộng Chi lẫy lừng giả gái, đây cũng xem như là một công lao vĩ đại của anh ta.
Chờ chụp xong lịch sử đen của đội Mộng Chi, Weiss kín đáo đưa cho nhân viên một tấm thẻ màu đen.
Biểu cảm nhân viên bất biến, khẽ gật đầu với anh ta một cái.
Đội Mộng Chi dường như không thấy, thản nhiên đi vào khách sạn đầy sâu mọt này.
Nơi này là căn cứ của Trùng Nghiệp ở sao Tona, người lui tới xung quanh bọn họ đều là sâu mọt của Trùng Nghiệp.
Nghe thôi đã kíƈɦ ŧɦíƈɦ, đội Mộng Chi phấn khích cực kỳ.
Bọn họ còn có tâm trạng pha trò trên kênh của tiểu đội.
"Tôi với Tấu Tinh có thể thân mật bất cứ lúc nào," Cố Vấn Thành kéo Tế Du, không nhanh không chậm, "Trong lúc các cậu ngủ, hoặc là ngay bây giờ."
Hắn khẽ ɭϊếʍƈ môi một cái, Lý Tấu Tinh khống chế tinh thần lực chạm vào đầu lưỡi hồng nhuận của hắn.
"A... Thoải mái quá."
Các đồng đội, "..."
Vì đề phòng lúc sử dụng tinh thần lực sẽ bị người khác phát hiện, Cố Vấn Thành đã đặc biệt dạy bọn họ cách ẩn giấu tinh thần lực.
Nhưng không ai ngờ Lý Tấu Tinh lại ɖâʍ đến vậy, thế mà lại dùng tinh thần lực làm chuyện đấy, còn ở ngay trước mặt bọn họ quang minh chính đại ve vãn nhau!
Nhưng thật sự Lý Tấu Tinh và Cố Vấn Thành đã lâu không thân thiết với nhau, vì thời gian gấp gáp, nhiều lắm chỉ là da kề da chứ không có đi sâu.
Nhân viên dẫn bọn họ vào phòng, cung kính nói: "Xin chờ một lát."
Ngay sau đó nhìn Weiss, "Mời anh đi với tôi."
Weiss cười cười, bình tĩnh ung dung đi cùng gã, bên tai truyền đến một câu, "Chúng tôi sẽ luôn quan sát anh, yên tâm, chúng tôi sẽ có mặt kịp thời trước khi nguy hiểm xảy ra."
Anh ta lặng lẽ gật đầu, dưới sự bảo đảm của mấy thiếu niên này, tâm lý quả thật có thả lỏng đôi chút.
Bên trong gian phòng.
Đây là địa bàn của Trùng Nghiệp, ngay cả khi không tìm ra máy giám sát bọn họ cũng không thả lỏng cảnh giác.
Dưới lồng phòng hộ, Cố Vấn Thành đột nhiên biến sắc, "Đối tượng thí nghiệm sắp bắt đầu được thí nghiệm rồi!"
Lý Tấu Tinh bật dậy từ trên giường, "Đến bước nào rồi?"
"Đang tiêm Nan vào," vẻ mặt Cố Vấn Thành khó coi, "Bọn họ tạm thời đẩy kế hoạch lên sớm, hẳn là đã phát giác ra có gì không đúng."
"Đệt!"
Việc này không nên chậm trễ, mấy người chạy ra ngoài. Vốn dĩ bọn họ không muốn đánh rắn động cỏ lấy danh sách của Kim Địch trước rồi mới bắt giữ đám cướp làm nhiều việc ác này lại, nhưng bây giờ còn chờ cái đếch, tuyệt đối không thể để cho thí nghiệm thành công! Giả gái làm quái gì nữa!
Vẻ mặt ba người giả gái dữ tợn, vừa chạy vừa dùng tinh thần lực xé quần áo ra, "Thông báo cho Weiss."
"Tôi và Tấu Tinh đi lấy thuốc với gϊếŧ đối tượng thí nghiệm," ngón tay Cố Vấn Thành khẽ nhúc nhích, một tia tinh thần lực chẳng ai chú ý lao ra khỏi đám người báo cho thuộc hạ của hắn, "Các cậu đi tìm danh sách với Weiss."
Không hề do dự, đội Mộng Chi chia ra hai đường, tinh thần lực luôn luôn liên lạc.
Tinh thần lực phủ kín toàn bộ khách sạn, lúc này bọn họ mới phát hiện dưới lầu còn có một căn cứ bí mật khổng lồ.
Tốc độ Lý Tấu Tinh rất nhanh, bất chợt dừng bước chân.
Bởi vì Cố Vấn Thành ở phía sau anh đang nhỏ giọng thôi miên: "Dừng lại, chờ ở chỗ này."
Lý Tấu Tinh không nhúc nhích.
Cố Vấn Thành vòng tới trước mặt Lý Tấu Tinh sờ vào gò má anh, đôi mắt chất chứa vẻ phức tạp u ám tới cực điểm.
"Đại nhân," Nord bước ra từ khúc ngoặt, "Cái nhóm sâu bọ ghê tởm này đã lấy NK-03 ra."
Cố Vấn Thành nhẹ giọng, "Phải không?"
Hắn nhận lấy mặt nạ Nord đưa tới, nhẹ nhàng mang vào trước đôi mắt vô hồn của Lý Tấu Tinh.
Phút chốc, Cố Vấn Thành biến mất không còn tăm hơi, nơi đó chỉ còn Wasser lạnh lùng vô tình.
"Vậy thì đi lấy đi."
Giọng điệu Wasser hờ hững, ánh mắt chưa từng rời khỏi Lý Tấu Tinh.
Vô vàn cảm xúc trào dâng trong lòng, nỗi đau lừa dối người yêu và người yêu không thể tiếp thu được thân phận của hắn chiếm phần lớn.
Cuối cùng, Wasser rũ mi, đoạn đến gần Lý Tấu Tinh, cách mặt nạ, nhẹ nhàng lưu lại một nụ hôn trên môi anh.
Không thể nói hết có bao nhiêu quý trọng.
"Cậu bé của tôi," hắn phủ lên người Lý Tấu Tinh từng lớp từng lớp bảo vệ rồi đặt anh bên tường, "Gϊếŧ chóc cứ giao cho tôi."
"Để cho tên cướp Wasser dính đầy máu tươi ch.ết đi, bởi vì Cố Vấn Thành chỉ muốn làm anh hùng có một không hai của em.