Chương 118: Ác chiến.

Ầm!
Ầm!
Oanh!
"Ác Trảo!"
"Thủy Linh Chưởng!"
"Ác Thuấn!"
"Hỏa Liên Trảm!"
...
Ngay giờ phút này, ở ngay tại bên trong màn sương đỏ này, hai phe tu sĩ không ngừng hướng đối phương phát động chém giết điên cuồng, cảnh tượng trước mắt vô cùng hỗn loạn lẫn điên cuồng không thể hình dung.


Vô số các loại vũ kĩ được thi triển liên tục như vũ bão liên miên không ngừng nghỉ, vô số linh lực được điều động, vô số tiếng hết thảm thiết vang lên, vô số sinh mệnh ngã xuống, nhưng dù vậy cũng sự ác liệt của cuộc chém vẫn không hề có dấu hiệu giảm xuống.


Ở một góc cuộc hỗn chiến diễn ra, hai tên đệ tử Lâm Bình cùng Lâm An của Lâm Vân Tông đang trực tiếp đối đầu với ba tên đệ tử của Ác Nhân Tông, cả người bọn hắn đều có thực lực Hóa Thần Kỳ.
"Thiên Cấp Vũ Kĩ- Song Long Xuất Hải!"


Lâm An cùng Lâm Bình hai tay nhanh chóng kết thành một cái ấn, toàn thân điều động thủy linh lực rồi cùng chấp tay vào nhau, sau đó từ sau lưng bọn hắn liền xuất hiện một vòng xoáy nước to lớn.
Rống! x2


Hai đầu thủy long từ trong vòng xoáy bay thẳng ra, mang eo trầm trọng tiếng rống giận mở to miệng máu hướng về phía ba tên Ác Nhân Tông kia đồng thời khiến cho không gian xung quanh chấn động không ngừng.


Vũ kĩ này của bọn hắn là thiên cấp vũ kĩ, vốn không thể được thi triển bởi hai tên Hóa Thần Kì bọn hắn nhưng vũ kĩ này có đặc tính đặc biệt là có thể để hai người có cùng Thủy Linh Lực thi triển ra, mặc dù uy lực chắc chắn sẽ có phần giảm xuống.
"ch.ết tiệt! Là thiên cấp vũ kĩ!"


available on google playdownload on app store


Ba tên Ác Nhân Tông bọn hắn thấy hai đầu khủng bố thủy long liền biến sắc mặt, ngay lập tức chuyển sang kinh sợ, bọn hắn ngay lập tức điều đồng động ác lực tập trung vào đan điền, ngay khi ép súc đủ liền há miệng ra.
"Ác Hống!"


Ba luồng hắc ám quang trụ ngay lập tức từ trong miệng bọn hắn phóng ra mang theo khí thế thôn thiên phệ địa trực chỉ về phía song long.


Hai đầu thủy long vẫn như cũ mang theo to lớn lực lượng hướng thẳng về phía bọn hắn, vào đúng thời điểm cả hai va chạm nhau thì hai đầu thủy long ngay lập tức bay lượn theo hình xoán ốc, sau đó cả hai đầu thủy long liền hợp lại làm một rồi cuồng bạo xông phá xuyên qua ba đầu quang trụ do ba tên Ác Nhân Tông tạo ra.
RỐNG!


Thủy long giận dữ mở rộng long khẩu hướng về bọn hắn thôn phệ, ba tên Ác Nhân Tông vào giờ khắc này chẳng thể làm gì khác ngoài việc trừng đỏ mắt nhìn về phía nó.
OANH!


Không gian chấn động giống như đang dần sụp đổ vậy, dù cho ba tên Ác Nhân Tông kia có dồn lực vào Ác Hống thế nào đi nữa cũng không thể cản đường, bản thân thiên cấp vũ kĩ vốn là một phạm trù khác so với địa cấp trở xuống do nó có thể tự động thôn phệ linh khí để bổ uy lực của bản thân dù đã được thi chuyển.


"Phù, thật mệt a, không ngờ vũ kĩ chúng ta luyện bấy lâu nay thể mà lại thành công vào lúc này." Lâm An thở phào một tiếng hướng Lâm Bình ở bên cạnh nhếch miệng cười nói.
"Ân, nhưng nó cũng rút của chúng ta hết 5 thành linh lực rồi." Lâm Bình gương mặt cũng không có nhẹ nhõm mà còn mệt mỏi hơn trước.


"Sao ta chỉ mất có 3 thôi a." Lâm An nghe thể liền nghi vấn.
"Còn không phải do ngươi sao, thường ngay bảo người cố gắng tập luyện đi không chịu, lúc nãy nếu không phải ta gánh phần lớn thao tác thì cái vũ kĩ đó đã thất bại rồi." Lâm Binh nghe xong liền tức giận cóc đầu hắn một cái mắng.


"Khụ, như vậy phải cảm ơn ngươi a, có gì thì..." Lâm An nghe thế liền gượng cười, sau đó hắn liền tĩnh nói một cái gì đó nữa thì hắn ngay lập tức bị Lâm Bình đá ra sau.
Xẹt!


Một cái ám trảo to lớn mang theo uy lực mười phần ngay tức khắc phóng nhanh đi qua vị trí vừa mới nãy của Lâm An, nếu như đòn này bị đánh trúng thì Lâm An không ch.ết thì chắc chỉ còn nửa cái mệnh.
"Má, xem nữa ta lên bàn thờ ngắm gà rồi!"


"Cmn, tập trung vào, mấy tên này đéo có dễ ch.ết như thế đâu!" Lâm Bình lần nữa mắng xối xả.
Lâm An với Lâm Bình ngay lập tức nhìn về phía xuất ra Ám Trảo, chỉ thấy ở đó chỉ có một cái bãi bùn đen xì trong rất buồn nôn, ở phía trên đống bùn đó còn có một cái cánh tay.


Cái đống bùn đó ngay lập tức nặn hình từ từ, cuối cùng liền hình thành một cái quái vật trong rất giống tên Ác Lí lúc trước, khí thế phát ra liền đạt tới Luyện Hư Sơ Kì.
"Thôi xong." Lâm An gương mặt xám như tro nói ra.


Bọn hắn hiện chỉ có Hóa Thần Sơ Kì cùng Hóa Thần Viên Mãn thôi a, đối phương thế nhưng là Luyện Hư Sơ Kì, cái này có thể đánh sao ?


"Đừng hốt hoảng, bọn hắn chỉ là nhất thời dùng thủ đoạn để trở thành Luyện Hư thôi, so với Luyện Hư bình thường yếu nhiều lắm, ngươi cứ tập trung đánh đi, qua đợt này ta liền sẽ đích thân chỉ dạy ngươi." Lâm Bình ở kế bên bình tĩnh hướng Lâm An nói ra, dù vậy thì sắc mặc của hắn vẫn như cũ kiên kị.


"Chúng ta còn có khả năng sống qua đợt này à ?" Lâm An nghe thế liền bi quan nói.
"Dm, có xuống địa ngục thì ta cũng dạy ngươi được chưa ?!" Lâm Bình trán nổi gân xanh hậm hực nói, nếu Lâm An không phải đệ đệ hắn thì hắn đã đánh ch.ết tên này lâu rồi.


"Thế thì lên a, dù sao có ngươi đi theo cũng đỡ chán." Lâm An cười một cái liền điều động linh lực xong, Lâm Bình thấy thế cũng cắn lấy đan được rồi xong tới.
...
Ở chỗ khác.
"Kết Trận - Lôi Vũ Vệ Môn."
Ầm! Ầm! Ầm!


Mấy tên đệ tử của Lôi Linh Tông nhanh chóng kết thành một loại trận pháp, trận pháp này tạo thành do bốn người tạo thành, ba người đứng ở ba góc tạo thành một hình tam giác, dưới trận từng đường trận văn được vẽ ra rồi tập trung lôi linh lực vào người ở giữa, người này liền sẽ chịu trách nhiệm phòng thủ lẫn tấn công của trận pháp.


Trong bốn người này liền có ba cái Hóa Thần Kì cùng một cái Luyện Hư Sơ Kì là sư huynh bọn hắn, cũng là người chịu trách nhiệm duy trì trận pháp.


Trận pháp này liền rộng tới gần 100m, hơn nữa còn nằm ở trung tâm của cái sương đỏ này, cứ cách một khoảng thời gian thì trong trong trận pháp liền có lôi kiếp đánh ra, mang theo uy lực mười phần khủng bố diệt sát người của Ác Nhân Tông, ngay cả mấy tên Ác Đồ cũng vô cùng kiên dè nó.


Mấy tên tu sĩ khác thấy thế cũng dần dần tụ tập xung quanh trận pháp để được bảo vệ càng khiến cho trận pháp khó bị tiếp cận hơn.
"Lôi Ân sư huynh, ngươi có thể duy trì trận pháp này được bao lâu ?" Một tên sư đệ hướng lên trên trận pháp hỏi.


"Bình thường thì có thể duy trì tới một tháng đi, dù sao trận pháp này vốn có thể hút linh khí để duy trì, nhưng mà trong cái sương đỏ quỷ dị này khiến cho linh lực chỉ có tiêu hao nhanh hơn chứ không thể bổ sung được chút gì cả, bây giờ chỉ có thể cầm cự ít nhất mấy ngày, nếu như bị tấn công thì còn rút ngắn hơn nữa." Lôi Ân sắc mặt vô cùng tập trung phân tích tình hình nói ra.


"Chỉ mong mấy người ở Thanh Linh Thanh mau chóng nhận ra vấn đề rồi đến cứu chúng ta a." Tên sư đệ kia sắc mặt chán nản nói.
Ầm! Ầm! Ầm!


Đột nhiên trận pháp rung rẩy dữ dội, Lôi Ân ngay lập tức chú ý về một phía, chỉ thấy có mấy tên Ác Đồ cùng vài tên tên Ác Nhân Tông khác đang phá trận pháp, thậm chí còn có mấy tên Ác Thú ở đó nữa.


"Hừ, muốn phá trận của ta sao ? Nằm mơ đi!" Lôi Ân ngay lập tức điều động toàn bộ trận pháp hướng về bọn hắn oanh kích.
Những tia lôi kiếp lần này được phân tán ra thành nhiều tia riêng lẻ mang theo uy lực khác nhau, so với lúc đầu thì yếu đi một chút.


"Đáng ch.ết! Bọn ta sau khi phá được trận pháp này liền sẽ có Lôi Linh Tông các ngươi biết thế nào là sống không bằng ch.ết! Tất cả mau dùng toàn lực phá cho ta!" Một tên Ác Đồ đứng bên ngoài trận pháp mang theo phẫn nộ thần sắc rống giận, từ trên tay lấy ra một thanh cốt đao tỏa ra khí tức của một thanh địa cấp pháp bảo.


Ác Lực quấn quanh thanh đao tạo thành một màu đen kịt, không hề có một tia sáng phản xạ ra từ nó giống như là nó đã ăn hết ánh sáng vậy.
"Thiên Cấp Hạ Phẩm Vũ Kĩ-Ác Liệt Trảm!"


Thanh đao vừa hạ xuống, từ lưỡi đao liền xuất ra một đường đen như mực hình bán nguyệt xoay tròn không ngừng phóng nhanh như chớp về phía trận pháp, không gian nó đi qua liền để lại một đường đen như mực cắt xén đi.
Keng!
Rắc!


Ngay lập tức phía trên tận pháp liền xuất hiện một vết nứt nhỏ, trận pháp kiên cố nãy giờ không hề rung chuyển bây giờ liền đã xuất hiện vết nứt, có thể thấy được đòn lúc nãy mạnh cỡ nào.
Phụt!


"Cmn, không ngờ bọn hắn lại có Địa Cấp Pháp Bảo, kết hợp với uy lực của Thiên Cấp Vũ Kĩ liền không hề dễ nuối chút nào." Lôi Ân phun ra một ngụm mấy, sắc mặt trở nên khó coi, trận pháp bị ảnh hưởng liền ngươi thi trận là hắn cũng chịu tổn thương.
"Sư huynh, ngươi vẫn ổn chứ ?!"


"Không sao, còn chưa ch.ết được đâu!" Lôi Ân nói xong liền lần nữa kết ấn, vết nứt nhỏ phía trên trận pháp liền nhanh chóng lành lại.
"Nếu tên kia cứ tiếp tục tấn công như thế thì chỉ sợ trận pháp không duy trì nổi 1 ngay đi." Lôi Ân trong lòng tính toán đến trường hợp xấu nhất.


"Mấy tên tu sĩ các ngươi, nếu muốn sống thì mau giúp ta toàn lực ngăn cản bọn chúng phá trận đi!" Lôi Ân ngay lập tức hướng ra ngoài rống to, hắn liền muốn mấy tên này kéo dài thời gian.


Mặc dù giọng điệu của Lôi Ân khiến bọn hắn vô cùng khó chịu nhưng vì mạng sống thì bọn hắn cũng không thể không làm theo a.


"Hừ, các ngươi giãy dụa vô ích thôi, chờ trưởng lão của bọn ta xử lí xong hai tên kia liền sẽ là giờ ch.ết của các ngươi!" Ác Đồ gương mặt khinh thường nhìn xem đám ngươi chống cự nói, sau đó liền nhấc lên thanh đao, chuẩn bị lần nữa tấn công trận pháp.
=============== Ấn Thích 💖 mấy ông ơi==========


✨✨P.s: Cầu Donate cho có động lực ra chương mấy ông ạ,mỗi tháng 10k là ta vui rồi ✨✨
Chủ tài khoản: DO PHI LONG
👉👈 Momo:
👉👈 Vietcombank:






Truyện liên quan