Chương 135:
Bên ngoài Không Tưởng Giới.
Lúc này có vô số người bất tỉnh nằm ở bên ngoài, sau một hồi thì bọn hắn lần lượt động đậy, cuối cùng cùng đều đồng loạt tỉnh giấc, cánh tay không ngừng đưa lên huyệt thái dương xoa xoa lấy giống như đang vô cùng đau đầu vậy.
"Chúng ta đang ở đâu a ?" Một tên tu sĩ nhìn xung quanh nghi ngờ hỏi.
"Là bên ngoài, chúng ta ra ngoài rồi!" Một tên tu sĩ khác xúc động đứng dậy, hưng phấn nhìn xem xung quanh.
"Ta nhớ rồi, lúc đầu rõ ràng chúng ta bị đám người của Ác Nhân Tông tập kích, sau đó bị bọn hắn nhốt vào trong một cái trận pháp không trốn ra được."
"Đúng đấy, sau đó chúng ta đã phải liều mạng chiến đấu, đến khi chúng ta gần như sắp thất bại thì Bạo Quân đột nhiên xuất hiện tập kích tên Ác Giả kia, sau đó lại nhốt chúng ta vào trong một cái không gian kì lạ khác."
"Đến cuối cùng thì tất cả chúng ta đã tiêu diệt sạch toàn bộ đám người Ác Nhân Tông, sau đó lại bị Bạo Quân cướp lấy toàn bộ nhẫn trữ vật."
"Sau đó thì..."
"Khoan đã, có gì đó không đúng, tại sao ta lại không nhớ chuyện sau đó nữa!"
"Ta cũng thế."
"Ta cũng như vậy."
Rất nhanh đám người tu sĩ này đã phát hiện ra điều bất thường, thấy rằng kí ức của bọn hắn dường như bị xóa đi một vài thứ, dù cố gắng thế nào cũng không nhớ lại được.
"Chẳng lẽ là do tên Bạo Quân đó sao ?"
"Nếu là thế thì thật đáng sợ đi, hắn vậy mà lại có thể đồng thời xóa hết toàn bộ kí ức của bọn hắn, thủ đoạn này quả thật rất đáng sợ."
Lúc này trong lòng mỗi tên tu sĩ ở đây đối với thủ đoạn của Nguyên Long càng thêm kinh sợ, có thể xóa bỏ kí ức của cùng lúc gần trăm người, cái này dù là Hồn Tu đến từ Hồn Điện đi nữa cũng không thể nào làm được.
Nhất thời đám người đồng loạt nhìn về cái trận pháp vẫn còn duy trì ở trước, trong miệng không khỏi nuốt một ngụm nước bọt.
"Chúng ta mau ra khỏi đây thôi, mắc công tên Bạo Quân kia đổi ý hoặc là đám người Ác Nhân Tông kia chạy tới nữa."
"Đúng đúng, chúng ta mau đi thôi, càng ở chỗ này lâu ta càng thấy có dự cảm không lành."
Cuối cùng một đám tu sĩ liền lần lượt hướng về đường khác bay đi, người nào về nhà nấy, tốc độ nhanh chóng như không muốn ở lại đây một chút nào nữa cả.
...
Đám người của Lâm Vân Tông cùng Lôi Linh Tông đứng cùng một chỗ.
"Bạo Quân đúng là biết giữ lời a, hắn thật sự thả mấy tên tu sĩ ra ngoài, nhưng mà...vì cái quái gì mà chúng ta vẫn còn ở đây a ?!" Lâm An gương mặt kho coi khóc không ra nước mắt nhìn lấy quan cảnh xung quanh, bọn hắn hiện tại vẫn còn trong cái không gian kì lạ này a.
"Chẳng lẽ tên Bạo Quân đó muốn đối với hai tông môn chúng ta làm gì sao ?" Lâm Bình quan sát lấy xung quanh, hắn thấy rất rõ ở đây cũng chỉ có người của hai tông môn bọn hắn, ngoài ra liền chẳng có ai hết.
"Đại ca, sẽ không phải vì huynh để hết gia sản ở nhà mà Bạo Quân mới bắt chúng ta lại không ?" Lâm An ánh mắt kinh nghi nhìn lấy Lâm Bình nói thầm.
Bốp!
"A!"
"Tên ngu ngốc này, chẳng lẽ Bạo Quân lại rãnh rỗi đi làm chuyện như thế hả ?!" Lâm Bình không khỏi tức giận hướng tên đệ đệ ngu ngốc này mắng.
"Ta chỉ nói đùa a." Lâm An vẻ mặt vô tội đáp.
"Các ngươi đừng có làm ồn nữa, hiện tại cần phải nghĩ xem phải giải quyết tình huống trước mắt như thế nào." Lôi Ân không nhịn được hướng hai người nhắc nhở.
"Vậy ngươi nói xem phải giải quyết thế nào ?" Lâm An nhìn hắn khiêu khích nói.
"Rõ ràng chỉ có Lâm Vân Tông các ngươi ở đây phát lệnh truy nã Bạo Quân, thử tự sát tạ tội xem như thế nào." Lôi Ân thản nhiên nhìn xem Lâm An nói.
"Dkm, còn không phải người cũng bị nhốt vào trong đây hay sao, ngươi tự đi mà tự sát ấy!" Lâm An nghe xong lập tức trừng mắt nhìn hắn.
"Ta..." Lôi Ân vừa định mở miệng phản bác thứ gì nữa thì một thanh âm vang lên cắt dứt bọn hắn.
"Ồn ào như thế đủ rồi." Một thanh âm tràn đầy uy nghiêm vang lên, lập tức khiến cho đám người này chìm vào yên lặng, tất cả đều hướng ánh mắt về phía trên.
Lúc này chỉ thấy Nguyên Long chậm rãi hạ thấp độ cao xuống, trên người chậm rãi giải trừ Thiên Nguyên Biến, chỉ để lộ một thân ảnh trẻ tuổi, trên gương mặt đeo lấy một chiếc mặt nạ, người mặc trường bào, tất cả đều là một màu đen.
Không Tưởng Giới cũng chậm rãi thu hẹp phạm vi lại, vừa đủ cho đám người cùng đứng nói chuyện.
"Ta có chút chuyện muốn hỏi trưởng lão của tông môn các ngươi." Nguyên Long ánh mắt thản nhiên nhìn lấy đám người nói.
Đám người nghe như thế lập tức hai mắt nhìn nhau, nhất thời không biết nói gì.
"Thật có lỗi Bạo Quân, trưởng lão của bọn ta hiện đã bị thương rất nặng, lâm vào hôn mê, e rằng hai người không thể tỉnh dậy sớm được." Sau một lúc thì Lâm Bình cũng đi lên hướng Bạo Quân chấp tay nói.
Nguyên Long thấy như thế liền từ bên trong không gian của hệ thống lấy ra hai viên đan dược, sau đó liền đem ra ném cho Lâm Bình rồi nói: "Cho bọn hắn phục dụng hai viên đan được đó đi."
Lâm Bình vội vàng chụp lấy hai viên đan được mà Bạo Quân ném tới, ngay khi nhìn thấy hai viên đan được thì cả đám lập tức trừng to mắt lên.
Bởi vì hai viên đang được trong tay đẳng cấp không hề thấp chút nào, dựa vào nồng độ dược hương do nó tỏa ra có thể chắc chắn nó là Lục Phẩm đan được, hơn nửa phẩm chất còn không thấp.
Lục Phẩm đan dược đối với cường giả Luyện Hư Kì cũng vô cùng quý giá a, không phải Luyện Hư Kì cũng sở hữu đan dược tương xứng với tu vi của mình cả.
Lâm Bình lập tức vội vàng đem hai viên đan dược trong tay nhét vào miệng hai vị trưởng lão, sau đó lại dùng linh lực giúp bọn hắn luyện hóa.
Rất nhanh sau đó sắc mạnh hai người đã có chút khởi sắc, da thịt đã hồng lên được một chút, lúc này sau liền thấy mí mắt của hai người giật giật, cuối cùng liền mở lớn ra nhìn lấy thiên không.
"Trưởng lão!" xN
Đám người nhìn thấy trưởng lão của mình tỉnh lại đều kinh hô cả lên, khuôn mặt biểu lộ vui sướng.
"Ta vẫn sống sao ?" Lâm Thu cố gắng ngồi vậy, gương mặt bất khả tư nghị nói, Lâm An chạy lại đỡ lấy trưởng lão.
"Ta thế mà chưa ch.ết ?" Lôi Tân cũng biểu lộ khó tin như thế.
"Trưởng lão, hai người là do Bạo Quân cứu đấy." Lâm An ở kế bên nói.
"Bạo Quân ?" x2
Cả hai trưởng lão nghe thế liền kinh nghi, sau đó bọn hắn đều nhìn về phía một phía, lúc này đập vào mắt bọn hắn liền là thân ảnh một thiếu niên trẻ tuổi đeo lấy mặc nạ, với thần thức của bọn hắn cũng không thể dò xét được.
"Tại sao ngươi lại cứu bọn ta ?" Lâm Thu ánh mắt nghi ngờ nhìn về phía Bạo Quân, rõ ràng Bạo Quân sớm biết Lâm Vân Tông bọn bọn hắn đã truy nã bản thân, vậy mà còn cứu hắn, rốt cược Bạo Quân muốn cái gì.
"Ta muốn hỏi các ngươi một chút chuyện về tông môn của mình." Nguyên Long nhìn lấy bọn hắn thản nhiên nói.
"Tông môn của bọn ta ?" Lâm Thu nghe thế liền hơi khó hiểu.
"Ngươi muốn bọn ta khai ra tình báo của tông môn sao, đừng có hòng!" Lôi Tân thì vừa nghe Bạo Quân nói xong liền tức giận nói.
Nguyên Long không thèm để y tới thái độ của hắn, chỉ thấy Nguyên Long chậm rãi đưa tay lên, sau đó liền nhanh chóng búng một cái.
"Aaa!"
Lôi Tân lập tức ôm đầu gào hét như heo bị cắt tiết nằm lăn lộn dưới đất, vẻ mặt biểu lộ đau đớn vô cùng.
"Trưởng lão, ngươi rốt cuộc làm gì trưởng lão!" Lôi Ân lập tức chạy tới giữ chặt trưởng lão, gương mặt câm tức nhìn về phía Bạo Quân chất vấn.
Nguyên Long không thèm để liếc nhìn hắn dù chỉ một cái, ngay lập tức Lôi Ân cũng theo sau trưởng lão của hắn ôm đầu, biểu lộ đau đớn cùng cực, để cho đám người xung quanh không khỏi nuốt một ngụm nước bọt, vẻ mặt lộ ra thần sắc sợ hãi.
Bạo Quân đúng là Bạo Quân a, không nói hai lời liền giáng xuống trừng phạt.
Lôi Tân cùng Lôi Ân sở dĩ đau đớn như thế là do Nguyên Long lấy linh hồn bản nguyên của hắn trong lúc hắn bất tỉnh, cho nên nói chính xác hơn chính là mạng sống của tất cả đám người này ở đây đều đã thuộc về hắn chưởng khống.
Sau một lát thì Nguyên Long cũng đưa tay, lần nữa búng tay một cái, lúc này hai người kia mới ngừng giãy dụa, vẻ mặt biểu lộ được giải thoát, mở miệng không ngừng hô hấp trầm trọng, mắt đỏ như máu.
Rất rõ ràng bọn hắn đã chịu đau đớn rất lâu.
"Câu đầu tiên, ta rất tò mò là làm sao hai người các ngươi lại có thể sử dụng dung hợp kĩ, nếu như ta nhớ không lầm thì hai tông môn của các ngươi là kình địch của nhau đi." Nguyên Long ánh mắt không đổi, giọng nói bình thản hướng bọn hắn hỏi câu hỏi thứ nhất.
"Đại nhân, chuyện là thế này, thật ra không chỉ riêng Lâm Vân Tông cùng Lôi Linh Tông chúng ta mà cả Mộc Linh Tông đã từng là một tông môn thống nhất." Lâm Bình ở kế bên cung kính đối với Nguyên Long kể ra.
Lâm Thu nhìn thấy tình trạng của hai người kia liền đã kiểm tr.a linh hồn của mình, phát hiện ta linh bản nguyên linh hồn của mình thiếu đi một gốc, từ đây hắn cũng đoán ra mạng sống của đám người bọn hắn đều nằm trong tay bạo quân cả.
"Cái gì ?! Trưởng lão, ngài nói là thật sao ?" Lâm An ở kế bên nghe thế liền lập tức kinh hô lên, mà không chỉ hắn, tất cả đệ tử ở đây nghe thế đều biểu lộ vô cùng bất khả tư nghị.
Đây là lần đầu tiên bọn hắn nghe được việc này, cả ba tông môn trong mắt tu tiên giới thường xuyên đối địch với nhau vậy mà lại từng là một tông môn thống nhất, thật không thể tưởng tượng nổi a.
=============== Ấn Thích 💖 mấy ông ơi==========
✨✨P.s: Cầu Donate cho có động lực ra chương mấy ông ạ✨✨
Chủ tài khoản: DO PHI LONG
👉👈 Momo:
👉👈 Zalopay:
👉👈 Vietcombank: