Chương 1: Nguyên Long
Hiện tại là đã hơn nửa đêm, tất cả mọi người đều đã chìm vào giấc ngủ, khắp nới trong thành phố đều chìm vào tĩnh lặng, làm cho mọi người cứ đây là một buổi bình thường như bao buổi tối khác nhưng không phải.
Ở một nơi khác, ở đây biển lửa tràn ngập khắp nơi, xung quang còn có nhiều công trình bị hư hại, nhiều chiếc xe có dấu hiệu va chạm nhau mà dẫn đến hư hỏng.
Xung quang còn có vài tên áo đem che kính mặt, không nhìn rõ là nam hay nữ. Nhưng tất cả bọn hắn đều đang nhìn vào trung tâm ngọn lửa đó.
Nếu nhìn kĩ vào thì đều sẽ thấy được có một người đang nằm đó, mặc bộ vét màu đen, bên ngoài thì khoát một bộ áo blouse dàng riêng cho bác sĩ.
Tình trạng người này hiện đang vô cùng nguy kịch, tay phải biến mất, xương khắp người gãy hết, thậm chí còn có vài cái xương sườn đâm vào trong nội tạng, đầu đổ đầy máu, khắp người đều bị bỏng nặng, cho dù bây giờ có hoa đà tái thế tới đi nữa cũng không cứu được.
Nhưng gương mặt người đó vẫn vô cùng bình thản, cũng mang một chút giải thoát, chờ đợi cái ch.ết đến.
Người này chính là nhân vật chính của chúng ta.
Xin chào các vị, để hiểu rõ hơn về nhân chính là ta đây thì ta xin giới thiệu sơ qua về cuộc đời ta và lí do ta rơi vào tình trạng này.
Ta tên là Long, khoảng 30 tuổi, là một bác sĩ ngoại khoa vô cùng ưu tú, trong sự nghiệp của mình, ta đã cứu rất nhiều người, nhất là những ca khó vì ta là người thích thử thách bản thân, đang đứng ở đỉnh cao cuộc đời.
Nhưng không biết vì sao tình duyên của ta vô cùng kém, hắn thừa nhận không cũng không đẹp trai như mấy oppa hàn quốc, nhưng cũng không quá xấu xí, cũng khoảng 7/10 điểm, nhưng chẳng tìm được tình yêu nào cả. Có lẽ là do ta quá tập trung vào sự nghiệp hay tầm mắt của ta cao a, ai biết được.
Là một bác sĩ đi, ta vô cũng vô cùng có trách nhiệm, bản thân không biết cách nói chuyện, an ủi các bệnh nhân hay thông cảm cho họ nhưng nếu hắn cứu được thì hắn vẫn sẽ cố gắng cứu dù có thù oán cá nhân hay không.
Cũng có nhiều lần cứu người nhưng bị kẻ thù của bệnh nhân tới uy hϊế͙p͙ nhưng hắn vẫn ra tay chữa trị a, không biết vì sao ta lại cứng đầu như vậy, cũng không biết là do ta có tinh thần trách nhiệm cao hay do lúc nhỏ cha mẹ ta đã dạy quá tốt.
Cũng vì thế mà hắn đắc tội hơi nhiều người đi. Cho nên vào một đêm, chính là đêm nay đi, hắn đang đi trên đường về sau khi có một ca phẫu thuật muộn, đến áo blouse hắn cũng làm biếng cởi ra.
Đột nhiên có vài chiếc xe màu đen xuất hiện, nếu là xe bình thường thì không nói, ta làm bác sĩ lâu năm nên vô cùng nhạy bén, trên mấy chiếc xe đó không hề có biển số, hắn đi nào là đi theo nơi đó, còn chặn cả hai bên cùng phía sau nữa. Khi nhìn kĩ bên trái thì thấy người lái xe đang đeo khăn trùm đầu, tới đây thì ta cũng biết là có chuyện gì.
Ta ngay lặp tức đạp mạnh ga phóng đi, máy tên kia cũng liền phản ứng đuổi theo, tốc độ không hề thua kém hắn chút nào, thế là một cuộc rượt đuổi trên đường cao tốc xảy ra.
Hắn cố gắng thế nào cũng không bỏ xa được nên đành điên một lần, liều mạnh a, quay tai lái thật nhanh tông vào một chiếc bên phải hắn, làm nó phải tông vào cột điện.
Nhưng khi hạ xông một chiếc thì đột nhiên lại xuất hiện thêm một chiếc xe nữa thay thế chỗ nãy, ta lúc đó trợn to mắt, bọn chúng còn có nhiều người nữa sao.
Thế là cả ba chiếc xe ép sát vào xe của ta, đẩy hết tốc độ về phía trước, ta còn chưa biết bọn chúng tính làm gì thì một chiếc xe chở đầu hỏa đột nhiên chắn ngang trước mặt, ta lúc đó liền hiểu ra a, rốt cuộc ta đắc tội tên nào mà kể cả phải hi sinh cũng phải giết hắn cho bằng được.
Bùm!!!
Một vụ nổ xảy ra, biển lửa bao trùm cả con đường.
Câu chuyện chính là như vậy a, như vậy ta liền quay lại thời điểm hiện tại.
Hắn nằm hấp hối trên mặt đất, chờ đợi cái ch.ết, nhưng đột nhiên nghĩ tới gì đó, hắn ráng lấy hơi sức cuối cùng hỏi đám người áo đen.
"Có thể cho ta biết... ta đã đắc tội ai không ?" Giọng nói khàn khàn, yếu ớt, giống như sẽ đứt hơi bất cứ lúc nào
"Vì ngươi đã cứu một người con gái không nên cứu" Mấy tên áo đen đồng thanh trả lời, điều này vô cùng bất thường nhưng hắn bây giờ cũng không để ý tới làm gì, hắn bây giờ đang nhớ lại cô gái mà bọn chúng nói.
"Có lẽ là nàng đi" Hắn bắt đầu hồi tưởng lại.
Đó cũng là một đêm giống hôm nay, hắn bữa đó làm ca đêm nên đang ở bệnh viện, đột nhiên xuất hiện một ca cấp cứu, bệnh nhân là một cô gái, mặc dù do trong tình trạng đó nên gương mặt trở nên vô cùng tiều tụy nhưng hắn có thể thấy rằng cô gái này là một người vô cùng xinh đẹp là cô gái đẹp nhất mà hắn từng thấy.
Thế là hắn liền nhanh chóng nhận ca này rồi tiến hành cứu chữa, trong phòng phẫu thuật chỉ có mình hắn là bác sĩ và mấy cô y tá thôi vì chỉ có hắn là đủ khả năng thôi với lại hắn trước giờ chỉ thích làm một mình nên quan hệ với mấy đồng nghiệp cũng không được tốt lắm.
Cũng không hiểu sao lúc đó trong lòng hắn có hơi vui vẻ vì hắn là nam nhân duy nhất thấy được cơ thể nàng, đây là lần đầy tiên hắn có một ý nghĩ ích kỉ như vậy.
Tổn hại của nàng ấy vô cùng nghiêm trọng, có những vết thương mà hắn cảm thấy không phải người bình thường sẽ bị, nhưng hắn không quan tâm, hắn bây giờ chỉ muốn cố hết sức để cứu lấy nàng thôi, hắn đã cố gắng vượt qua cả khả năng của mình, cuộc phẫu thuật diễn ra rất lâu nhưng cuối cùng cũng kết thúc.
Hắn khâu lại mũi kim cuối cùng, dọn dẹp dụng cụ, hắn nhìn nàng một lần nữa sau đó bước phòng giải phẫu, vừa mới bước ra hắn liền ngay lập tức ngất xỉu do đã làm quá sức.
Tới khi hắn tỉnh lại đã là một ngày sau đó, hắn ngay lập tức muốn ngồi dậy đi tìm nàng nhưng nữ y tá chăm sóc nói rằng sau khi phẫu thuật xong thì nàng đã bỏ trốn ngay sau đó, điều đó làm mọi người kể cả hắn đều hết sức kinh ngạc, cái tình trạnh cơ thể mà có thể bỏ trốn được, nàng là zombie à.
Nghe thấy thế hắn liền nằm yên lại, gương mặt buồn bã, hắn còn muốn biết tên nàng đâu, xem ra ta đúng là không có duyên với nữ nhân.
Hồi tưởng kết thúc.
"Haiz" Nhớ tới đó hắn liền thở dài.
"Nếu như kiếp này ta có gì tiếc nuối thì chính là nàng à, nếu như có kiếp sau ta mong có thể gặp được nàng" Hắn nói xong liền trúc hơi thở cuối cùng. Thấy hắn đã tăt thở mấy tên áo đen đó cũng bỏ đi như chưa có gì xảy ra.
Đương nhiên câu chuyện vẫn chưa kết thúc ở đây, đã là nhân vật chính thì ch.ết làm sao được (^_^)
Không một ai nhận ra rằng linh hồn của hắn đã biến mất, cũng không ai biết đã đi đâu. Nhưng chắc chắn một điều là nó đã không còn ở thế giới này.
Cũng không biết qua bao lâu, tự nhiên hắn bị cơn đau đánh thức.
"A a a" Cơn đau truyền khắp cả người làm hắn lập tức tỉnh dậy.
"Cái gì đây a, ta mặc dù không phải một cái bác sĩ tốt nhưng cũng không nên xuống địa ngục đi" Hắn vẫn chưa định hình lại tình huống hiện tại còn tưởng mình đã ch.ết đây.
"Khoan a, có gì đó không đúng!" Hắn lập tức thấy có gì đó sai sai, hắn mở mắt nhìn xung quang, khắp nơi đều là cây cỏ, trên bầu trời còn có mặt trời chiếu sáng thẳng vào mặt hắn.
"Ta không nghĩ địa ngục tốt tới vậy a, ta bây giờ đang ở trong rừng đi, không lẽ ta lại xuyên qua như trong tiểu thuyết" Hắn liền nhanh chóng hiểu rõ tình huống đi, kiếp trước ngoài làm bác sĩ ra thì hắn làm nhiều nhất chính là xem phim với đọc truyện, tiểu thuyết các kiểu để giải trí nên cũng biết khái niệm xuyên qua. Một bác sĩ tin vào khoa học như hắn lại được xuyên qua a, thật trơ trêu thay.
Hơi tự giễu một chút, hắn sau đó liền xem xét lại cơ thể hiện tại, cả người hắn khắp nơi đều bị thương, thậm chí còn có chỗ xương bị rạn nứt, có lẽ là do bị người vây đánh. Hắn dùng hết sức ngồi dậy bước tới một gốc cây ngồi dựa vào sau đó lại tiếp tục thâm dò kí ức của cái cơ thể này.
Nguyên Long sao, xem ra chúng ta rất có duyên a, tên đều có chữ Long.
Đúng vậy, tên của cái cơ thể này chính là Nguyên Long. Hắn có lẽ là một cô nhi đi vì trong kí ức không hề có tin tức gì về cha mẹ hắn cả, hắn hiện đang sống nương tựa vào một gia tộc họ Chu, là một cái hạ cấp thế lực, đám người này không hề có quan hệ máu mủ gì với hắn cả, hình như bọn họ nhận lệnh từ ai đó phải giữ cho hắn sống nên chỉ cần mỗi ngày đưa đồ ăn cho hắn là được còn hắn có bị thương hay tàn phế là việc của hắn.
Nói về tàn phế, cái cơ thể này đúng là phế thật, còn là phế thảm nhất đi. Nơi hắn hiện tại là một cái thế giới tu tiên huyền huyễn, nới mà mọi người đều tu luyện trở thành cường giả tự do bay lượng trên bầu trời này thì hắn lại là một tên không thể tu luyện.
Đúng vậy a, không thể tu luyện trong một thế giới tu tiên, mỗi người khi được sinh ra đều sẽ có một hay nhiều cái gọi là linh căn tùy vào thiên phú của mỗi ngươi, bước đầu tiên muốn tu tiên thì bắt buộc phải có linh căn, nếu không chỉ có thể làm người phàm thôi, hắn nhưng là có linh căn a, nhưng là một cái vô sắc linh căn, cái linh căn mà có một không hai, không một ai có ngoài hắn.
Cũng không biết linh căn có phải phế linh căn không nhưng hắn lại không cách nào tu luyện, nên hắn bị xem như là phế vật, mỗi ngày bị mấy tên trong gia tộc vây đánh lấy ra làm bao cát, hôm nay hắn cũng bị đánh dẫn tới nội thương cộng với ất ức trong quá khứ tới giờ nên bị tức ch.ết. Sau đó lại bị một tên mới ch.ết như hắn nhập vô, đáng buồn a.
Hắn lắc đầu bỏ qua suy nghĩ, tiếp tục mò lấy kí ức trong đầu, cái tinh cầu này tên là Long Cơ tinh cầu, to hơn trái đất kiếp trước của hắn khoảng bốn đến năm lần, đại lục chiếm hai phần ba bề mặt tinh cầu, chia làm bốn phần đại diện cho bốn thế lực khác nhau, hai phần tư chính là của nhân tộc, chiếm một diện tính rất lớn đi, nhưng hai bên lại chia ra hai cực Ianta.
Một bên là Diễm hoang đại lục, hoàn cảnh vô cùng thích hợp cho tu tiên giả có linh căn hỏa, thổ, kim và lôi thuộc tính. Bên còn lại là Thủy Hoang đại lục, hoàn cảnh thích hợp cho thủy, mộc, phong và băng thuộc tính, cũng là vị trí của hắn hiện tại.
Hai bên này từ lúc xa xưa đã xảy ra mâu thuẫn gì đó nên hai bên vô cùng ngứa mắt nhau, lâu lâu lại làm ra vài cái chiến tranh, đúng là dù ở đâu thì con người vẫn cứ chiến tranh a.
Hai đại lục còn lại phân biệt mỗi người chiếm một phần tư.
Một bên là Sâm Lâm đại lục, là nơi sinh sống của các yêu thú, bọn này nổi tiếng về lực lượng nhục thân và huyết mạch, nhưng tu luyện thường lâu hơn nhân loại, các chiến đấu cũng kém đa dạng hơn.
Bên còn ại là Dị Linh đại lục, đại lục này có tên vậy là có rất nhiều sinh linh, dị tộc khác nhau tụ tập về một chỗ, có tinh linh, tiên tộc, người lùn, ma tộc, hồn tộc và rất nhiều nữa, thậm chí có cả mĩ nhân ngư.
Khác với nhân loại là hai đại lục này rất đoàn kết, rất hiếm khi xảy ra nội chiến, trừ mấy trường hợp như đám yêu sói khát máu bên yêu tộc hay đám ma tộc bên dị tộc, bọn này thường hay gây chuyện với những tộc khác.
Tiếp đến là tới thế lực, thế lực ở đâu là do cường giả làm chủ, nấm đấm ai to thì người đó có quyền, thế giới này chính là một nơi dựa vào thực lực để nói chuyện.
Các thế lực được đơn gian chia làm bốn cấp, từ thấp đến cao là hạ cấp thế lực, trung cấp thế lực, cao cấp thế lực và siêu thế cấp thế, ví dụ cho siêu cấp thế lực chính là hai đế quốc của nhân tộc Lôi Hoàng đế quốc và Băng Hoàng đế quốc, cũng đừng nghĩ rằng hai đế quốc chỉ dùng Lôi và Băng linh căn, chỉ là thường dùng thôi cũng không phải mạnh nhất.
Quay lại chỗ hắn, gia tộc Chu này là một cái hạ cấp thế lực, còn là hạ trong hạ nữa, nơi này xảy ra chuyện gì cũng không ai thèm quan tâm. Có lẽ người đưa hắn đến đây là muốn che giấu đi hắn a.
Đúng là dù xuyên qua cũng không được sống bình yên, dù sao cũng cảm ơn chủ nhân của cái cơ thể này đi, để ta giúp ngươi sống tiếp sống cuộc tốt hơn.
Sau khi nói xong hắn cảm giác cơ thể nhẹ nhõm ra, xem ra linh hồn của cơ thể này đã giải thoát đi đầu thai đi.
Kể từ giờ tên của ta sẽ là Nguyên Long, ta nhất định sẽ cái tên này vang danh khắp cả tinh cầu, kể cả vũ trụ này, dù sao kiếp trước hắn đã điên một lần rồi, điên thêm lần nữa cũng không sao.
Nguyên Long nghĩ tới cái gì đó, hắn nhếch miệng cười một tiếng, đôi mắt nhắm lại, nói nhẹ một tiếng.
"Hệ thống a, ngươi cũng nên xuất hiện đi"
Khoảng vài giây trôi qua, đợi cho đến khi hắn nghi ngờ bản thân không có bàn tay vàng thì một giọng nói máy mọc vang lên, nhưng cũng có một chút nhân tính.
"Bổn hệ thống lần đầu ra mắt túc chủ, mong chúng ta sẽ hợp tác vui vẻ"
----------------
P.s: Chuyện đầu tay, các vị đạo hữu nhấn thích cuối chương ủng hộ a.