Chương 19
Mục Túc đối với chuyện tương lai cũng không suy nghĩ gì nhiều. Y chỉ cần chỗ nào đó có nước uống có thức ăn có thể lấp đầy bụng và một chỗ ở an định là tốt rồi.
Mục Túc từng nói với tộc trưởng bộ lạc kia, Quang là thủ lĩnh của y, thật ra thì hiện tại trong lòng của Mục Túc cũng bắt đầu nhận định như vậy rồi. Đầu tiên là bản thân bị lạc không trở về bộ lạc được, sau đó tộc nhân lại đổi y cho Quang, từ ý nào đó mà nói Quang đã xem như là chủ nhân của y. Hơn nữa, từng hành động của Quang cũng đều chứng tỏ chỉ có thủ lĩnh tốt mới có thể làm được, luôn khiến cho tộc nhân của mình nhận được đầy đủ ấm no.
Mục Túc nhìn Quang, đối với hắn y thập phần tin tưởng, chỉ cần đi theo thủ lĩnh là được rồi.
Mục Túc ăn xong, chủ động nhận lấy trường mâu Quang đang cầm.
“Chúng ta hiện đang hướng đi đâu đây?”
“Hướng nam.”
Mục Túc đi theo Quang hướng về phía nam. Đột nhiên, trước mắt lại xổ ra một đám tinh tinh khiến Mục Túc sợ hết hồn. Mục Túc vội vàng trốn ra đằng sau Quang. Đám tinh tinh này từng khiến bộ lạc của y chịu thiệt không nhỏ a.
Mấy con kia đều là đồ cường hãn, chuyên cướp đoạt thức ăn của bọn y. Mục Túc còn từng bị một con tinh tinh tát một cái bất tỉnh nhân sự nữa.
Quang lộ ra vẻ mặt rất hưng phấn nhìn tinh tinh, thấy tụi nó chạy xa, liền kéo Mục Túc đuổi theo.
“Mục Túc đuổi theo bọn nó.”
“Quang, không cần mà, bọn nó rất đáng sợ.”
“Không, bọn nó là bạn tốt của Quang, dạy Quang rất nhiều thứ.”
Mục Tục bị Quang kéo đến chỗ đám tinh tinh tụ tập.
Nhìn Quang tập trung tinh thần quan sát nhất cử nhất động của tinh tinh, Mục Túc nằm úp sấp tại chỗ ngủ. Đến khi có một mùi hương kỳ quái bay ngang qua mũi, Mục Túc mới mở mắt nhìn Quang.
“Quang, những thứ này là gì?”
“Trái cây. Quang vừa mới thử rồi, ăn rất ngon.”
“Quang tùy tiện hái trái cây không sợ có độc sao?”
“Không đâu, ta thấy bọn nó ăn rồi. Có thể ăn.”
Quang chỉ một ngón tay về phía tinh tinh.
Mục Túc cầm lấy trái cây nếm thử một miếng. Trái cây kia màu sắc tuy quái dị nhưng mùi vị không tệ, cũng có thể xem là món ăn ngon.
Quang học theo tinh tinh leo lên cây chọn trứng chim, dùng mấy dây leo chắc khỏe mà đu qua đu lại.
Quang nói, tinh tinh sống ở những địa phương khác nhau sẽ ăn những thứ khác nhau, tập tính cũng không giống nhau. Nếu muốn tìm một nơi sống tốt hơn, biện pháp tốt nhất chính là quan sát quần thể inh tinh tại địa phương đó, thông qua nó, ngươi có thể tìm được những thứ ngươi cho là không thể ăn nhưng hóa ra lại có thể, thông qua bọn nó có thể học được rất nhiều điều mới lạ.
Mục Túc nhìn qua bên trái, có một con tinh tinh đang dùng một cành cây nhỏ chọt chọt vào động moi kiến và mối ăn. Mục Túc định học tập làm thử một chút, muốn tìm hiểu xem mùi vị con mối nó như thế nào.
Quang thì nhìn qua bên phải, cách đó không xa có một đôi tinh tinh đang giao phối. Cái tư thế kia thật là ưu nhã nha, con cái đang quỳ rạp trên mặt đất, chổng mổng lên trước mặt con đực, tính khí của con đực lập tức dán lên mông con cái, nó đưa tay khoác ra đằng sau lưng con cái, một tay khác thì chống xuống đất, bắt đầu luật động…. Dùng một tư thái cực kỳ thoải mái tùy tiện mà tiến hành giao phối với con cái.
Quang quay đầu nhìn Mục Túc. Tại sao bọn họ giao phối lại phí sức lực như vậy a?
“Mục Túc, nằm xuống.”
Quang la một tiếng. Mục Túc lơ ngơ lập tức làm theo lời Quang nằm xuống đất mặc dù bản thân chả biết là đang xảy ra chuyện gì.
Quang đi tới, vỗ vỗ mông y.
“Chổng mông lên.”
Mục Túc làm theo, cái mông rất nhanh đã lộ ra dưới ánh mặt trời. Quang học theo tư thế giao phối của tinh tinh mà nhắm thẳng tới hậu huyệt Mục Túc.
Mục Túc giãy dụa, bất đắc dĩ, Quang dùng một tay nắm chặt lấy bờ vai y, một tay chống xuống mặt đất cố định thân thể, dùng một loại tư thế cực kỳ ổn định không ngừng đỉnh nhập vào thân thể Mục Túc.
Bốn phía vang lên tiếng la hét của tinh tinh. Mục Tục nằm phục trên mặt đất, không rõ Quang từ nơi nào học được chiêu này, hơn nữa lại còn có hứng thú giao phối với y giữa ban ngày ban mặt a.