Chương 15: Sự bất hòa trong tầng chót của các chiến minh
Bảy con nhền nhện Huyết Ma, đối với một tiểu đội năm người mà nói, thì có sự uy hϊế͙p͙ trí mạng!
Nhưng chỉ cần lợi dụng địa hình một cách thích hợp một chút, đưa cả đội đi vào trong hang động thì sự uy hϊế͙p͙ của bảy con nhền nhện Huyết Ma sẽ hạ xuống mức thấp nhất ngay. Thứ có thể thực sự uy hϊế͙p͙ cũng chỉ có hai con nhền nhện Huyết Ma đứng trước mặt của Trái Tim Giết Chóc và tiểu Thanh.
Hoa Hồng Lửa dưới sự bảo vệ của hai tên chiến sĩ chỉ việc ung dung ngưng tụ ra phép thuật diện rộng Địa Ngục Lửa, bao phủ toàn bộ đường kính mười mét ở trước cửa hang là xong. Trong môi trường lờ mờ của tầng hai này, đám lửa cháy như đang nhảy múa kia trông rực rỡ bắt mắt cực kỳ!
Xạ thủ ánh trăng Ngả đại MM mặc dù không thể gây tổn thương số đông, nhưng lại có thể trói hai con nhền nhện Huyết Ma ở phía trước đội giúp hai tên chiến sĩ, một lần nữa làm giảm đi sự xung kích của chúng.
Bởi vì như thế, lượng công việc của Tần Nhược lại càng ít đi. Hắn an tâm đứng nơi hậu phương, thi thoảng lại phóng ra một phép Thủy Liệu, sau đó chầm chậm đợi cho Địa Ngục Lửa nướng lũ nhền nhện Huyết Ma thành nhền nhện nướng.
Không đến 10 giây, một loạt nhền nhện Huyết Ma đã mang theo mùi thịt nướng nức mũi nằm bẹp dí. Thừa dịp Trái Tim Giết Chóc và tiểu Thanh nhặt chiến lợi phẩm, Tần Nhược và Hoa Hồng Lửa cùng tiến vào trong trạng thái ‘thiền’, tranh thủ mỗi giây để gia tăng tốc độ hồi phục MP.
Thời gian quái vật nảy mới là cố định: 1 phút.
1 phút có thể hồi phục lại được 30 điểm MP, như thế rất nhanh Tần Nhược đã có thể hồi phục đến trạng thái tốt nhất.
Hoa Hồng Lửa có chút buồn bực, lúc thường bọn họ có mục sư ánh sáng tăng cường lực tấn công, cho nên trong thời gian 8 giây có thể hoàn tất việc chiến đấu, số MP tiêu hao cũng có thể theo thời gian còn lại mà khôi phục lại một cách đầy đủ. Đáng tiếc hiện giờ thì... Thời gian khôi phục chỉ đủ để MP gần đầy thôi. Không có mục sư thật khiến người ta chán nản quá.
Hoa Hồng Lửa dĩ nhiên sẽ không biểu lộ ra sự chán nản này ra mặt rồi. Đều là do chị Lan nhẫn tâm kia cả, nếu không phải do chị ta chạy đi theo bạn trai, vậy các cô cũng sẽ không bết bát tới mức nhờ vào một tên khống nước bậc ba chống đỡ hậu cần như thế này đâu.
Điều may mắn duy nhất chính là, tên khống nước bậc ba này từ đầu đến giờ vẫn làm không tệ...
Cô không biết là giờ này Tần Nhược đang hí hửng tính toán số điểm kinh nghiệm hắn đạt được đấy. 630 điểm một con, tổng cộng 7 con, 1 phút 10 giây là một vòng, vậy sau 1 tiếng đồng hồ sẽ là...
Ha ha ha! Phỏng chừng chưa đến nửa giờ là có thể thăng cấp được rồi! Nếu sớm biết nơi này sướng như vậy, cho dù có phải trải qua hai lượt ác mộng trên đường đi như hồi nãy thì cũng đáng đấy mà!
Song song với sự sung sướng của Tần Nhược, thì thu hoạch của Trái Tim Giết Chóc và tiểu Thanh cũng không nhỏ, tỷ lệ rớt đồ ở nơi này hình như cao hơn so với bên ngoài một chút, mỗi giết năm đến sáu lượt là sẽ có rớt Tơ nhện hoặc Túi độc một lần. Lần trước đó thậm chí còn rớt ra cả hạt nhân của nhền nhện Huyết Ma nữa, thứ này là hạt nhân bậc bốn hệ bóng tối đấy, giá không thấp hơn 800 đồng vàng đâu...
Chẳng trách gì bảy chiến minh muốn chiếm hữu nội bộ nơi này được, mà cũng chẳng trách gì bốn người bọn Trái Tim Giết Chóc ra tay hào phóng như thế, đây quả là thiên đường của người chơi mà! Mà cũng chẳng trách được các MM xinh đẹp như bọn Hoa Hồng Lửa đây lại có thể bình tĩnh trước dáng vẻ của lũ nhền nhện Huyết Ma như thế.
Ai có thể mặt nặng mày nhẹ với tiền được chứ?
Thời gian cứ một phút một phút trôi qua, Tần Nhược càng ngày càng kinh hãi cho tỷ lệ rớt đồ và tốc độ tăng kinh nghiệm nơi đây hơn, cho đến khi cả người hắn bị một màn hào quang màu vàng bao vây, và hệ thống nhắc nhở hắn đã lên cấp 36... Khi mọi người nhao nhao chúc mừng, hắn rốt cục cũng không nhịn được mà mở miệng dò hỏi, xem có phải mọi điểm đánh trong này đều có tỷ lệ rớt đồ như vậy hay không.
Trái Tim Giết Chóc lắc đầu, đáp:
“Cả thảy tầng hai của di chỉ chỉ có năm điểm đánh bảy con nhền nhện như thế này mà thôi, những điểm đánh khác tôi chưa đi qua, có điều hẳn không hiệu quả như thế này.”
“Chỉ có năm cái?”
Tần Nhược hơi có chút kinh hãi. Không biết vì sao, trong đầu hắn không nhịn được mà nhớ lại ánh mắt âm u lạnh lẽo của tên mục sư thuộc Vuốt Quỷ Âm Ty khi nãy.
“Ừm, bí mật này chỉ có rất ít người biết được, cậu ngàn vạn lần đừng nói cho người khác biết đấy...” Nói đến đây, Trái Tim Giết Chóc đột nhiên bật cười, nói: “A, thực ra có nói với người khác cũng vô dụng thôi, nơi này là khu vực chiếm hữu nội bộ của Hoa Tử Kinh và Vuốt Quỷ Âm Ty rồi, trừ thành viên của bảy chiến minh ra thì không ai có thể đến đây luyện cấp được. Hơn nữa, năm điểm đánh này một ngày hai mươi bốn giờ đều có người canh giữ cả, sẽ không chừa cơ hội cho người xa lạ được.”
Tần Nhược lặng lẽ gật gật đầu, cấp tốc phóng một phép Thủy Liệu cho tiểu Thanh, rồi sau đó hỏi vấn đề mà hắn vẫn luôn thắc mắc kể từ sau khi tên mục sư ấy rời đi:
“Đúng rồi, đã nơi này là khu vực chiếm hữu nội bộ của Hoa Tử Kinh và Vuốt Quỷ Âm Ty, vậy sao hồi nãy anh có thể bảo tên mục sư ấy rời khỏi thế?”
Hắn vừa nhắc tới tên mục sư ấy, Ngả Tiểu Tiễn đã cười lạnh nói ngay:
“Cái tên Hũ Máu Điên Cuồng vừa mới rời khỏi ấy hả? Hừ, thằng nhãi này lúc trước từng tổ đội với chúng tôi, năng lực hồi máu thì không ra sao, mà năng lực hỏi này hỏi nọ lại là hàng đầu, thật giống y như một con đàn bà vậy, mà còn là cái dạng bình hoa nữa...”
“... A.”
Tần Nhược nghe hình dung của Ngả Tiểu Tiễn về tên kia mà chỉ hé hé miệng, không biết phải nói gì. Có điều sau khi hồi tưởng lại cái ánh mắt âm u lạnh lẽo đến cực điểm của tên Hũ Máu Điên Cuồng ấy, cùng với hành động không hề hé răng lúc rời đi của đối phương, hắn bèn gật gật đầu, quả thật là có cảm giác như vậy thật.
“Ây, đừng có mất tập trung à!”
Bị tiểu Thanh đánh thức khỏi dòng suy nghĩ, Tần Nhược vội vàng liên tục phóng hai phép Thủy Liệu ngay. Sau khi kết thúc việc chiến đấu, Hoa Hồng Lửa nói tiếp:
“Không chỉ có người trong Hoa Tử Kinh ghét hắn, mà ngay cả trong Vuốt Quỷ Âm Ty cũng có nhiều người nhìn hắn không thuận mắt nữa. Có điều thằng nhãi này cũng biết lung lạc lắm, kéo được từ bên ngoài tới một đám đàn em, ngày ngày dựa vào danh nghĩa của Vuốt Quỷ Âm Ty ở nơi đây làm càn, có một lần còn ỷ vào nhiều người cướp điểm đánh của bọn tôi nữa, sau đó bị đội trưởng của bọn tôi dạy cho một trận.”
Tần Nhược nhất thời giật mình...
Hóa ra chuyện là như vậy đấy, chẳng trách gì vừa gặp mặt là tóe ra lửa như thế này. Coi bộ quan hệ giữa bảy chiến minh cũng không hề đoàn kết chặt chẽ như hắn từng tưởng tượng đó nha.
Trong khi hắn còn suy nghĩ thì bên tai đã truyền đến tiếng của Trái Tim Giết Chóc:
“Tần Nhược, sau này cứ theo bọn tôi luyện đi, thế nào? Dù sao cậu cũng mới chỉ là bậc ba, không hút được bao nhiêu điểm kinh nghiệm của bọn tôi cả.” Có vẻ hắn rất vừa lòng đối với tên khống nước bậc ba mà mình tùy ý lựa chọn này.
Được!”
Tần Nhược mừng rỡ, lập tức đáp ứng ngay. Mình cũng đang định luyện cấp đây mà, nếu thật sự có thể ngày ngày tới nơi này lăn lộn, vậy chắc chắn trong vòng 2 ngày có thể lên được tới cấp 40 ngay! Chậc chậc, vốn chỉ là trong khi nhàm chán mới nhận lời chịu mướn để kiếm ít tiền, ai ngờ lại gặp được chuyện tốt như thế này đấy, không đáp ứng thì là đồ ngu rồi.
Có điều tiếp đó Tần Nhược lại nhíu mày ngay:
“Có điều sau giờ tan ca buổi chiều tôi mới có thời gian online được...” Hắn có phần lo lắng, rằng nếu mặt thời gian không phù hợp, khi người ta luyện cấp cũng không thể vì một tên gà con mà quay về thành được. Mà hắn thì lại không có khả năng một mình chạy đến nổi nơi đây... Ít nhất thì trong một khoảng thời gian ngắn thì cũng không thể nào làm nổi.
“Buổi tối mới đúng dịp! Bọn tôi cũng không phải là dân chuyên nghiệp, ban ngày cũng phải đến công ty đi làm.” Hoa Hồng Lửa mở miệng đánh tan đi sự băn khoăn ở trong lòng Tần Nhược.
“Ừm, nói vậy thì ổn rồi! Mỗi ngày vào bảy giờ tối, bọn tôi đều tập hợp nơi thị trấn Savis, ngay ở chỗ chúng ta lần đầu gặp mặt ấy, đến lúc đó cậu chỉ cần chạy đến là được.”
Nói đến đây, đột nhiên Trái Tim Giết Chóc thở dài một hơi: “Nếu không phải là nơi này sẽ tùy cơ hội nảy mới ‘yêu nhện Huyết Ma’, thì ngày ngày ở nơi này đánh quái phải tốt hơn đi làm công cho người ta nhiều lắm.”
Yêu nhện Huyết Ma? Nghe được cái tên này, lòng hiếu kỳ ‘gà con’ của Tần Nhược lại một lần nữa phát tác lên: “Đó là quái thú bậc bốn dạng tinh anh hay là...” Hắn còn chưa nói xong, thì nơi không xa đã truyền đến một luồng dao động của nguyên tố bóng tối khiến người ta phải kinh khiếp, tiếp đó có một tiếng rít chói tai nghe như đến từ trong địa ngục truyền ra.
Tần Nhược thầm run sợ:
BOSS!
Cũng đồng thời với lúc ấy, Hoa Hồng Lửa bỗng nhiên biến sắc, phút chốc giải trừ đi trạng thái thiền, đứng lên!
“Xui thật, nhắc Tào Tháo là Tào Tháo đến ngay, muốn luyện nữa cũng không được rồi.”
Nương theo ánh mắt của mọi người, Tần Nhược nhìn thấy cách đây chưa đầy trăm mét có một bóng đen hình người đang chậm rãi xoay người lại... Sáu đôi mắt sáng một cách âm trầm của nó mở ra một nửa, nhìn về phía bên này...