Chương 13
Từ khi sinh ra tới giờ, tôi thừa nhận, đây là lần đầu tôi rung động thế này. Người đàn ông ấy có khuôn mặt rất đẹp.
Tôi trước nay không tin đi xem mắt cũng có thể gặp được soái ca, nhưng bây giờ đúng thật đã gặp được, trái tim trong lồng ngực đập thịch thật mạnh. Nhưng mà, bất quá cũng chỉ đập thịch một cái thôi.
Qua bàn tay tôi luyện của tên nhãi Thôi Nam, tôi đã sớm thấm thía một đạo lý, nam sắc vô cùng nguy hiểm, động vào là phải cẩn thận. Tìm soái ca làm bạn trai tuyệt đối là một hạng mục đầu tư nguy hiểm, huống chi nam sắc trước mặt tôi còn ăn đứt cả Thôi Nam, hơn nữa còn có tiền tài vật chất làm chỗ đứng.
Ngay lúc đó, trong lòng tôi có một dự cảm mãnh liệt, tên này không phải tìm tôi chỉ để vui vẻ đó chứ? Nhìn hỏa lực anh ta trang bị, thì dù có son phấn dày cỡ nào cũng bị quét sạch sẽ không thương tiếc, muốn làm đường tiến rộng mở cũng không phải là chuyện khó khăn, nhưng mà tôi cũng không phải dạng dễ xơi đâu.
Nhưng, tôi lại nghĩ tới phân tích của An An. Nếu là lừa tiền, mục tiêu tôi đây sẽ làm anh ta tức hộc máu. Nếu là lừa sắc, tôi quan sát khuôn mặt anh ta, thì tôi cũng không bị lừa nhiều cho lắm.
Bà A Mai chẳng cho tôi nhiều thời gian suy nghĩ, thân thiết nắm lấy tay tôi kéo qua một bên, ấn tôi ngồi đối diện với anh rùa vàng kia, bắt đầu giới thiệu về tôi: "Gia Gia, đây là Nha Nha, nha đầu này rất giỏi, có nghe nói đến tập đoàn Thiên Thịnh chưa? Nó đang làm ở bộ phận trọng yếu của Thiên Thịnh đó."
Tôi bắt đầu đổ môi hột, công phu miệng lưỡi của bà A Mai quả nhiên không chỉ thể hiện tốt trên bàn mạt chược mà cả ở ngoài cũng thế, tôi chỉ là một nhân viên nho nhỏ như thế, vào miệng bà sao lại thành nhân viên trọng yếu thế kia, tôi không khỏi hoài nghi những lời bà từng nói về anh rùa vàng này.
Anh rùa vàng hư hư thực thực kia vẫn mỉm cười lắng nghe, thân người hơi đổ về phía trước, thỉnh thoảng lại phối hợp nói với bà A Mai vài tiếng, lại đệm thêm mấy câu "Không sai." Lời nói dù linh tinh, nhưng vẫn thể hiện vẻ vô cùng hứng thú. Bộ dạng của anh ta giống như châm thêm lửa cho bà A Mai, bà bắt đầu kể tất tần tật chuyện của tôi ra, kể cả chuyện nhà. "Gia đình của Nha Nha cũng rất tốt, mẹ làm ở cục Giáo dục, cha làm ở cục Vệ sinh, là dòng dõi thư hương đó nha."
Tôi bấn loạn, bà ấy chém cũng dữ quá rồi, mẹ tôi chỉ là nhân viên vệ sinh ở cục Giáo dục, cha tôi chỉ là nhân viên nấu ăn ở cục Vệ sinh mà thôi, sao có thể nâng lên thành dòng dõi thư hương chứ?
Tôi đang chuẩn bị mở miệng, thì thấy khóe môi soái ca bên kia giần giật, vẻ mặt anh ta có chút quái dị, không giống vẻ hứng thú ban nãy, mà giống đang nhịn cười hơn. Lòng tôi thót một cái, tên này, chẳng lẽ biết cái gì sao?
Tôi bắt đầu thật sự đánh giá người đàn ông quyến rũ trước mặt, tôi càng nhìn càng thấy kì quái, trông anh ta càng nhìn càng thấy quen!
Nhưng mà tôi dám khẳng định, trong cuộc sống chán nản mờ mịt như phòng không gắn cửa sổ của tôi, nếu đã từng gặp qua tuyệt thế mỹ nam như này, nhất định ấn tượng sẽ khắc sâu không quên, cơ mà người trước mặt tôi nghĩ tới nứt óc cũng không nhớ ra là ai. Tôi muốn hỏi anh ta quá, sao khuôn mặt anh ta lại trông quen đến thế cơ chứ?
Bà A Mai rốt cục đã giới thiệu xong gia cảnh nhà gái, quay đầu lại phía tôi bắt đầu giới thiệu gia cảnh nhà trai: "Nha Nha, đây là Trình Gia Gia."
Hóa ra anh rùa vàng hư hư thực thực này tên là Trình Gia Gia, trong đầu tôi lục tìm lại lần nữa cái tên này. Không có ấn tượng. Cuối cùng tôi xác định là tôi không hề quen biết anh ta. Đại khái là tôi đang nhìn anh ta quá chăm chú, phá hỏng cả hình tượng thục nữ xinh đẹp ban đầu, khiến anh ta rời mắt khỏi bà A Mai, nhìn tôi, trong mắt tỏa ra tia hứng thú.
Bên dười bàn, bà A Mai huých chân tôi, tôi vội vàng thu hồi tầm mắt, ngồi lại nghiêm chỉnh, khôi phục phong thái thanh tú lịch thiệp.
Vừa rồi bà A Mai nói một đống về thân thế nhà anh ta, tôi một chữ cũng nghe không vào, chỉ lo chăm chú nhìn. Kì thật, dựa vào việc bà A Mai giới thiệu gia cảnh nhà tôi, thì chẳng thể trông cậy được vào những gì bà ấy nói về gia cảnh của anh ta.
Tôi không tiền cũng không sắc, soái ca này coi như cũng bị bà A Mai lừa đến rồi. Tôi nhã nhặn nhấp ngụm trà thơm, thôi quên đi, cứ xem như tôi đây bồi già trẻ bọn họ một bữa trà. Nhưng mà gấu mèo trên nông trại ảo của tôi hôm nay sinh con, thế nào cũng có rất nhiều người rình ở trển.
Mùi trà thơm mát ngọt lành, đề tài nói chuyện thoải mái, đối diện là mỹ nhân xinh đẹp tươi cười, còn có một bà già nói nhiều, cảnh đẹp vô cùng hòa hợp, vô cùng sảng khoái.
"Không còn sớm nữa rồi, cháu bà ở nhà còn chờ bà về ru ngủ, bà về trước nhé." Bà A Mai sau khi uống vài chén trà, nhìn thấy tình hình tốt đẹp, tìm cớ chuẩn bị rời đi.
Tôi đang lo lắng cho gấu mèo con của mình đang bị rất nhiều người rình, thấy thế cũng đứng lên muốn trốn đi, ai ngờ Trình Gia Gia lại mở miệng. "Bà A Mai đi thong thả ạ. Lý tiểu thư, thời gian còn sớm, chi bằng chúng ta đi dạo một chút, cảnh ở bờ sông rất đẹp."
Tôi ngẩng đầu lên, thấy Trình thiếu gia đang nhìn tôi, vẻ mặt chờ mong rất chân thật, không giống giả bộ.
Này này, biểu hiện của tôi giống như sẽ tiến thêm một bước với anh sao?
Bà A Mai đi tới cửa rồi mà cũng xoay người lại giúp tôi trả lời. "Tốt lắm, tốt lắm. Nha Nha, dù gì cũng thành người một nhà cả rồi, con ra ngoài đi dạo với Gia Gia đi."
Gấu mèo con ơi, coi như chúng ta không có duyên phận rồi!!!
Tôi mỉm cười, dịu dàng nhận lời: "Vâng."
Đối với Trình Gia Gia đầy nghi vấn kia, tôi chọn phương pháp bảo thủ, binh đến tướng chặn, thủy đến thổ đấu, tôi dù không có lương duyên, cũng không hồ đồ liều lĩnh được. Ngày mai phải về hỏi kinh nghiệm An đại tỷ mới được, hai mươi bảy năm kinh nghiệm sống phong phú của cô ấy tuyệt đối có thể soạn thành một cuốn sử thi tình cảm cho tôi tham khảo.