Chương 7: Vì tiểu thư!

Tiểu thư… Hạ Tiểu Tiểu trừng mắt nghiến răng nhìn bóng dáng gầy yếu củ


a tiểu thư lẫn giữa đám mỹ nhân mũm mĩm đó, tiểu thư thật sự rất đáng thương, có phải do từ nhỏ đã hay ốm yếu, thân hnh không phát triển được, cho nên tới bây giờ mới vẫn bằng phẳng như vậy chăng? Tiểu thư vốn rất thiện lương, đám nữ nhân quá quắt đó nói nàng như vậy, mà nàng chỉ ngồi đó phe phẩy cây quạt, vẻ mặt cứ như là không biết phản kháng. Tiểu thư đang rất cần người bảo vệ, Hạ Tiểu Tiểu, ngươi vốn rất dũng cảm mà.Trách nhiệm của ngươi chẳng phải là bảo vệ tiểu thư, không để tiểu thư bị thương tổn gì sao? Hạ Tiểu Tiểu, đi thôi. Trong lòng Hạ Tiểu Tiểu tự vỗ tay cổ vũ mình, gom hết dũng khí dũng cảm đứng dậy!


“Ngươi…. Các người thật xấu xa! Sao lại nói tiểu thư nhà ta như vậy! Tiểu thư ta là người tốt nhất thế gian, là người xinh đẹp nhất trong những người xinh đẹp. Hừ! Tiểu thư, chúng ta đi, đi nói cho lão gia biết, chúng ta không muốn làm bạn với những người này”


Tiểu Tiểu, tốt lắm, mau đi nói với lão gia, đuổi sạch mấy mụ béo này cho ta! Vưu Đức Ân cười thỏa mãn, đứng dậy, đuổi theo nha hoàn của mình.


“Tiểu thư, ngươi tuyệt đối đừng nghe những lời nói nhảm của mấy người đó, tiểu thư không hề xấu chút nào, hơi gầy vì từ nhỏ tiểu thư đã không khỏe mạnh, sau này ăn nhiều đồ bổ hơn đảm bảo sẽ thay đổi được! Tiểu thư, người không phải khổ sở gì cả. Chúng ta đi!” Hạ Tiểu Tiểu kéo tay tiểu thư, men theo mạch tường ra tới đường đi, lao ra khỏi Mẫu Đơn Uyển.


“Lão gia, ôi…Lão gia, đám tiểu thiếp đó đều bắt nạt tiểu thư nhà ta, ôi…làm tiểu thư rất khổ tâm.” Đưa tiểu thư về Tùng Trúc Uyển xong, Hạ Tiểu Tiểu liền khóc lóc chạy đi tìm lão gia để cáo trạng.


available on google playdownload on app store


“Tiểu thiếp?” Vưu lão gia ngạc nhiên không hiểu, cho tới bây giờ hắn cũng chỉ có chính phòng, lấy đâu ra tiểu thiếp ?
“Hạ Tiểu Tiểu! Không được nói bậy! Lão gia có ý định lập thiếp bao giờ?” Quản gia đứng bên cạnh nạt ngang.


“Vậy mấy nữ nhân ở Mẫu Đơn Uyển không phải lão gia tự mình lựa chọn ra sao? Không phải lão gia muốn lấy vợ bé sao? Mấy nữ nhân đó đều kêu cần phải vào Vưu phủ, trong phủ nhà ta chỉ có một lão gia mà.”


“Tiểu Tiểu, không được nói lung tung! Đó là mấy tiểu thư mà lão gia tự mình chọn lựa cho thiếu gia, lầm, là biểu thiếu gia, là chọn vợ cho biểu thiếu giahiếu chút nữa thì lỡ miệng, quản gia mau chóng sửa lại.


Là chọn vợ cho biểu thiếu gia, những người kia cũng nhắc tới mấy chữ biểu thiếu gia này, hóa ra không phải là lão gia muốn nạp thiếp, có điều ….. “Biểu thiếu gia? Biểu thiếu gia nào?” Chín tuổi đã vào phủ, nhiều năm như vậy, cho tới bây giờ nàng chưa từng nghe nói có vị biểu thiếu gia nào.


“Biểu thiếu gia, a, chính là…..mà thôi, Tiểu Tiểu ngươi đừng hỏi nhiều nữa, vừa rồi ngươi nói cái gì? Những người đó đều bắt nạt tiểu thư? Hôm nay tiểu thư đã tới Uyển Mẫu Đơn sao? Tiểu Tiểu, ngươi làm tốt lắm! Quản gia, mau thưởng!” Không biết nên giải thích thế nào về sự tồn tại của biểu thiếu gia, Vưu lão gia liền nhanh chóng đánh trống lảng, nét mặt già nua bỗng sáng bừng hưng phấn. “Tiểu Tiểu, tiểu thư với mấy cô nương ở đó thế nào?” Ít ra cũng phải vừa ý một hai người chứ.


“Ồ… ở chung một chút cũng không tốt. Các nàng đều bắt nạt tiểu thư. Nói tiểu thư là đồ xấu xí, còn nguyền rủa tiểu thư đời này không thể gả ra ngoài. Tiểu thư khổ tâm đến nỗi nói không nên lời. Ô……” Hạ Tiểu Tiểu bật người nước mắt chan hòa.


” Cái gì!” Vưu lão gia nghe nói Tiểu Tiểu nói vậy liền vỗ bàn đứng dậy.” Dám nói Ân Ân của nhà ta là xấu xí! Đám người đó đáng ch.ết! Quản gia. Mau đuổi cáng nàng ra ngoài! Nói bà mối mau tìm người khác!”
” Dạ. Lão gia!” Quản gia đáp.


Vì thế mười hai vị tiểu thư ôm mộng bước chân vào cửa Vưu gia, vừa vào Vưu gia hôm trước hôm sau đã bị đuổi về nhà. Thậm chí các nàng còn chưa thấy qua mặt biểu thiếu gia nữa. Cũng không biết lí do là gì.


Không lâu sau có tin tức truyền đi, nếu muốn bước chân vào Vưu gia phải hòa hợp với Vưu gia tiểu thư Ân Ân, phải làm cho Ân Ân tiểu thư vui lòng. Tin tức này làm cho mười hai vị tiểu thư bị đuổi ra phủ đích kia liên tưởng đến vị tiểu thư thần bí đột nhiên xuất hiện trong vườn ngày hôm đó, nhất thời than thở không thôi, hối cũng chẳng kịp.


Không lâu sau lại có một cái tin khác được truyền đi. Hóa ra Ân Ân tiểu thư là con gái cưng độc nhất của Vưu lão gia, cho nên muốn để biểu thiếu gia cưới Ân Ân tiểu thư. Nhưng do Ân Ân tiểu thư thân thể yếu đuối, cho nên Vưu phủ mới muốn nạp cho biểu thiếu gia tiểu thiếp thân thể khỏe manh, có thể khai hoa tạo quả, kế thừa hương khói. Tin tức này vừa truyền ra, toàn thành điên cuồng. Cái tin này nghĩa là gì? Đại khái là Ân Ân tiểu thư vốn ốm yếu, không phải sẽ nhanh chóng qua đời sao. Mà cái vị tiểu thiếp thân thể khỏe mạnh kia sẽ nhanh chóng được trở thành chính thất. Quang minh chính đại trở thành Vưu phu nhân.Vưu gia gia sản nhiều không đếm xuể đều do đứa nhỏ của tiểu thiếp thừa kế đi. Còn gì hấp dẫn bằng? Cửa nhà của tất cả các bà mối trong thành Dương Châu đều bị người ta suýt phá hỏng.


“Vưu Tam, ngươi nói xem rốt cuộc Ân Ân thích dáng vẻ như thế nào?” Buổi chiều mỗi ngày, Vưu lão gia đều ngắm nghía một đống tranh vẽ hình các cô nương bày đầy trên bàn, tỏ vẻ lúng túng hỏi Vưu Tam.


” Tiểu nhân không biết, có điều tiểu nhân từ bên chỗ thiếu gia được biết, mấy cô nương lão gia chọn lần trước, Ân Ân tiểu thư đều không thích..”
” Ai, thật đáng tiếc, mấy cô nương đó kiều đồn nở nang, vừa thấy đã biết là người mắn đẻ rồi.”


“…… Lão gia, người cảm thấy nha đầu Hạ Tiểu Tiểu kia thế nào? Tiểu thư có vẻ rất cân nhắc lời của nàng.” Quản gia do dự mãi mới dám nói ra sự thật.


” Ai, Vưu Tam, ngươi hẳn cũng hiểu rõ suy nghĩ trong lòng ta đi, nha đầu Tiểu Tiểu kia, từ nhỏ đã thấy nàng lớn lên, tự nhiên ta rất thích nàng, vấn đề là tiểu thư không thích, nếu thích nàng, cả ngày cùng một chỗ đã sớm ăn sạch nàng rồi? Nhưng ngươi xem, hiện tại bọn chúng đều đã mười bảy, vậy mà không hề có động tĩnh gì, cho nên ta mới muốn mau chóng tìm đối tượng cho Ân Ân. Ngươi nói xem, có phải từ nhỏ Ân Ân đã bị nuôi dưỡng như một cô gái, nên mới như vậy?” Vưu lão gia đột nhiên hoài nghi hỏi. Nhà người ta con trai mười sáu mười bảy tuổi đều thành thân có cháu bế, Ân Ân nhà ta mười bảy rồi mà vẫn ung dung tự tại như vậy, chẳng hiểu biết gì cả, có phải hay không……


” Lão gia, người đừng nghĩ nhiều quá, người không nhớ lần trước tiểu thư bị chảy máu cam, đại phu đã nói những gì à?”


” Thôi, tốt nhất vẫn là phải nhanh chóng tìm một lão bà cho Ân Ân đi! Nếu Đức Ân hắn thích Tiểu Tiểu, đã sớm nói cho ta rồi.” Vưu lão gia tiếp tục vùi đầu vào mấy bức họa.
Trời mùa hè, lại sau giờ ngọ, chính là lúc yên tĩnh ngủ trưa, có điều vẫn có người cố tình không hiểu bi


” Tiểu thư, người còn chưa uống thuốc bổ?” Hạ Tiểu Tiểu bám riết không tha, ép tiểu thư ăn thuốc bổ là công việc hàng ngày của nàng, kỳ thực nàng còn muốn mỗi ngày đều giúp tiểu thư mát xa, đáng tiếc là tiểu thư kiên quyết không cho.


” Tiểu Tiểu, ta uống đủ rồi, không uống nổi thêm chút nào nữa đâu!” Vưu Đức Ân mới nhìn thấy thuốc bổ đã muốn phát ói, hắn đã tự mình chạy xuống hỏi qua Ngô mụ, biết đó là thuốc bổ chuyên dùng cho hắn, chứ không phải dành cho nữ nhân uống để làm ngực lớn, hắn mới yên tâm uống hàng ngày, có điều, phiền phức quá ah.


” Tiểu thư……” Hạ Tiểu Tiểu lệ đã mấp mé bờ mi
” Không được khóc!” Vưu Đức Ân lớn tiếng nạt, bực quá, nàng mãi vẫn dùng một chiêu ấy.
” Tiểu thư……” Nước mắt sắp tràn ra khỏi hốc mắt.


” Được rồi, được rồi, ta uống đây!” Vưu Đức Ân không chịu nổi phiền phức, bất đắc dĩ đành uống thêm một bát thuốc bổ nữa “Tốt lắm, ta uống xong rồi, ngươi có thể đi rồi đi? Ta muốn nghỉ ngơi một chút “


” Tiểu thư ngoan.” Giọt lệ như có ma thuật thoắt biến mất khỏi đôi mắt đẹp, Hạ Tiểu Tiểu thưởng cho thái độ ngoan ngoãn uống bổ dược của tiểu thư một nụ cười tươi rạng rỡ, bưng bát không ra ngoài.


Trời đất, rốt cục cũng có thể thoải mái một chút! Mắt nhìn theo thấy Tiểu Tiểu ra khỏi cửa, Vưu Đức Ân liền nhanh chóng cởi bỏ quần áo, phanh ngực trần, đóng mỗi cái khố thoải mái nằm lăn ra giường. Tiểu Tiểu từ nhỏ đã biết, lúc hắn đang ngủ sẽ không vào, mọi người trong nhà trừ phi hắn cho phép, làm gì có kẻ nào dám tùy tiện tiến vào, hắn như vậy giờ, rốt cuộc có thể không cần kiêng nể gì.


Thoải mái quá, thoáng đãng quá, con người phải được thoải mái thế này thì mới có thể khỏe mạnh! Cả ngày cứ phải nghiêm nghiêm nghị nghị như thế, chẳng mấy mà ch.ết. Vưu Đức Ân ở trên giường thích chí thoải mái đi vào giấc ngủ sâu.


Một lúc lâu qua đi, cửa khẽ mở, Hạ Tiểu Tiểu rụt đầu rụt cổ rón rén trộm vào. Tiểu thư thật là kỳ quái, lúc ngủ không bao giờ cho nàng hầu hạ, vì “ nghiệp vĩ đại” của tiểu thư, nàng quyết định phá vỡ điều cấm kỵ này, thừa dịp tiểu thư ngủ lén matxa cho nàng.






Truyện liên quan