Chương 58: Hải Triều bí cảnh

Gió thổi mây trôi, xuân đi rồi đến, lại qua một năm. Nguyễn Long Duy thành công đột phá luyện khí tầng 4, cả Mộc lẫn Phong pháp lực đều đạt mức cao nhất, căn cơ vững chắc vô cùng. Luyện tạng kỳ cũng đã tiến triển rõ rệt, tóm gọn trong mấy chữ khai tâm, trừ độc, phát dục, dưỡng khí, thấu thiên, thính địa. Nếu như hắn có thể gặp lại Hoàng sư huynh trước kia, ắt hẳn có đủ sức chiến một trận.


Trời vào buổi sáng, gà trống cất tiếng gáy lần 3, ngoài cửa đình viện có tiếng báo thức vang lên inh ỏi. Nguyễn Long Duy tỉnh dậy từ trong cơn ngủ say. Khuôn mặt của hắn vô cùng mệt mỏi, miệng chảy nước dãi, biểu cảm bực mình, cố gắng dùng hai tay vô lực chậm rãi tạo thành một chưởng khí, đem cửa phòng ngủ lẫn cửa đình viện đều mở ra.


Một tờ linh phù trôi nổi trước mặt Nguyễn Long Duy, liên tục phát ra tiếng "reng" "reng".


Nguyễn Long Duy gật gù đưa tay cách không chộp lấy linh phù, mãi đến lần thứ 3 mới thành công. Ngay khi pháp lực vừa được truyền vào bên trong. Linh phù nứt thành từng mảnh, hóa thành một đoàn sương trắng, viết ra một hàng chữ lớn, kèm theo một giọng nói nữ tính.


"Chử lưu manh, mau đến! Ngay lập tức! Có đại nhân vật!"
Nguyễn Long Duy vốn đang mơ màng nhưng khi thấy được dòng chữ thì lập tức tỉnh ngủ. Hắn phi tốc sửa soạn trong tức khắc. Thật hận mình không thể chạy bằng ba chân bống cẳng, vội vàng chạy nhanh đi gặp "sếp lớn".


Vừa đến trước cửa tiệm, Nguyễn Long Duy đã nhìn thấy đầy người bao vây lại cửa trước. Những người này rất quen mặt, hiển nhiên đều là những nhân viên chuyên phụ giúp cho Tiểu Ninh.
Nguyễn Long Duy lẩm bẩm, lại lấy tay chỉnh lại tóc tai thật ngay ngắn: "Sếp lớn đến a. Phàm nhân đều bị đuổi hết ra ngoài."


available on google playdownload on app store


Hắn nghiêm chỉnh thẳng lưng bước vào trong. Phía chính giữa thương hội vốn là chỗ cho Tiểu Du Khoái nằm thì bây giờ lại xuất hiện thêm một cái ghế lớn, còn có một người đang ngồi trên đó, xoay lưng về phía hắn, hai bên được hai người mặc áo đen đứng cạnh. Nguyễn Long Duy cảm giác được hai người này có tu vi rất cao, cảm giác đồng dạng như khi hắn ở cùng với Hạo Khánh, hẳn là tu sĩ Trúc cơ.


Nguyễn Long Duy vội vàng cúi đầu, hành lễ: "Vãn bối Chử Sen, xin ra mắt các vị tiền bối."
"Ngươi là Chử Sen? Lềm mề cái gì? Qua đây cho bản chấp sự nhìn một chút." Thanh âm từ phía sau ghế truyền ra.


Nguyễn Long Duy nghe thấy hai chữ "chấp sự" trong lòng bộp chộp, không còn dám suy nghĩ lung tung nữa, lập tức đánh một vòng tròn đi đến trước ghế: "Bẩm chấp sự. Chính là vãn bối."
Nguyễn Long Duy lúc này vẫn cúi thấp đầu. Nói đùa, chấp sự là Ngưng Đan chân nhân, hắn còn dám làm gì?


Tiểu Ninh đứng nép sát trong góc tường, yên lặng không hé nửa lời.


Vị đại nhân này chậm rãi đánh giá Nguyễn Long Duy, lại hỏi: "Ngươi là người sở hữu Phong linh căn kia? Nhưng vì sao trên người lại xuất hiện Mộc linh lực dao động? Là do ngươi gần đây chó ngáp phải ruồi nên ăn vào cái thiên tài địa bảo gì rồi? Hay còn là do thể chất đặc thù? Tu vi xem ra có hơi thấp một chút, tuy nhiên căn cơ rất vững, lại có Hạo Nhiên chính khí cùng Chân khí. Thú vị đấy. Ngẩng đầu lên đi."


Loáng một cái đã bị nói ra hết sạch bên trong thân thể của mình, Nguyễn Long Duy hoàn toàn chấn kinh. Đây là thủ đoạn gì? Vì sao nhìn thấy được Mộc linh căn của ta, ta dùng chân khí che đậy rồi mà? À không đúng, hắn nói Mộc linh lực, không phải linh căn.


Nguyễn Long Duy trong giây lát đã nghĩ ra một đống giả thuyết. Tuy nhiên những thứ này không quan trọng, quan trọng là phải tìm cách trả lời mà không bị nghi ngờ.


Tuân theo mệnh lệnh mà ngẩng đầu lên, Nguyễn Long Duy nhìn thấy được một vị đàn ông tầm 50 tuổi, cái bụng hắn phệ xuống, trên má trái có một nốt ruồi, mặc một cái quần ống rộng nhịp nhịp hai chân nhìn về phía chính mình chờ đợi câu trả lời.


Nguyễn Long Duy suy nghĩ một chút, toàn lực vận dụng hết thảy kiến thức từng đọc qua, sau một lúc, hắn trả lời:
"Bẩm tiền bối, tại hạ lúc trước có một vị sư phụ. Khi ta còn nhỏ, cơ thể rất ốm yếu, vô cùng thiếu sức sống. Lúc đó sư phụ của ta xuất hiện, nắm tay ta, nói ra một câu mà ta đến giờ vẫn nhớ.


"Tiểu oa tử, ngươi căn cơ rất tốt, ngươi có nguyện ý bái ta làm thầy? Ta có thể cho ngươi ăn."
Sau đó, vãn bối đồng ý bái hắn làm thầy, được ban cho một viên đan dược. Hình như là cái gì Linh Bổ Đan. Nhờ vậy mà có thể một đường thuận lợi tu luyện."
"À không đúng. Là Bổ Linh Đan."


Mặc dù lời nói có rất nhiều chỗ vô lý, nhưng Nguyễn Long Duy thấy được trên gương mặt của vị đại nhân kia tràn đầy chấn kinh, giọng hắn lặp lại mấy chữ: "Bổ... Bổ Linh đan... Bổ linh đan." Sau đó, vị đại nhân này lấy lại tinh thần, truy vấn kỹ càng: "Tiểu tử, ngươi nói sư phụ ngươi cho ngươi ăn Bổ Linh Đan. Loại đan dược có thể phục hồi linh căn bị phế, bồi bổ linh căn bị thương tổn, hóa thành một phần linh khí vĩnh cửu trong cơ thể của người dùng?"


Nguyễn Long Duy hài lòng với thái độ của vị này, ngoài mặt lại gật đầu cung kính nói:
"Bẩm đại nhân, đúng vậy. Sư phụ ta nói ta thiếu sức sống nên cho ta một viên hệ Mộc. Nhờ vậy cơ thể ta bây giờ mới có thể khỏe mạnh như vậy."


Thật ra, đây là Nguyễn Long Duy chế ra, hắn chỉ vô tình đọc qua được thứ này. Đây là đan dược mà Thiên cấp thế lực trở lên mới có, cả Tây Vực ngàn năm mới có chưa đến mười viên, chỉ được ưu tiên dùng cho truyền nhân đời sau của thế lực.


Vị đại nhân này vội vàng đổi cách nói chuyện, nhẹ nhàng xin lỗi: "Tiểu Chử à, khi nãy là do bản chấp sự quá đáng, không có việc gì lại đi dò xét ngươi. Ngươi đừng hiểu lầm bản chấp sự. Tiện thể, ngươi có thể nói ra tên sư phụ của ngươi không? Nếu như thương minh biết được ngươi có chỗ dựa, thương minh sẽ tăng đãi ngộ cho ngươi càng cao."


Nguyễn Long Duy lắc đầu trả lời, giọng lộ rõ vẻ tiếc nuối: "Bẩm chấp sự đại nhân, ta không rõ. Sư phụ không nói cho ta biết tên, chỉ dạy ta tu luyện đến luyện khí kỳ liền thả ta xuống núi. Xong rồi lại cưỡi mây mà đi. Ta thật sự không biết rõ sư phụ ta là ai cũng như là người ở đâu."


Chấp sự gật đầu, trong đầu liên tưởng đến rất nhiều điển cố, sau đó nói:
"Cũng đúng. Bậc đại tu sĩ như vậy, làm sao lại lưu lại tên chứ. Nhưng xét đến việc tiện tay cho ngươi một viên Bổ Linh Đan cứu ngươi một mạng đã cho thấy sư phụ của ngươi là nhân vật cấp cao rồi."


"Về vấn đề này, chúng ta cũng không cần bàn thêm. Quay trở về chủ đề chính đi. Tiểu Chử, hôm nay chúng ta đến đây là có nhiệm vụ giao cho ngươi. Ừ đúng rồi, quên mất chưa giới thiệu, ta tên là Lỗ Thâm. Ngươi có thể gọi ta một tiếng Lỗ chấp sự. Hai người này là Hàn Lạc và Phí Vũ, đều là phó chấp sự."


Nguyễn Long Duy lại chào hỏi lần nữa, hỏi: "Xin ra mắt Lỗ chấp sự, Hàn phó chấp sự, Phí phó chấp sự. Không biết các vị lặn lội đường xa đến đây tìm vãn bối có việc gì quan trọng?"


Lỗ chấp sự nhìn Tiểu Ninh, lại ra lệnh cho nàng cho lui ra ngoài. Sau đó, hắn đưa tay vuốt râu, ra vẻ thần bí mà hỏi: "Ngươi còn nhớ lá thư kia chứ? Đó là thư cho ta giao cho Mục Niên. Trước đó, Hạo Khánh chỉ hỗ trợ truyền lại mà thôi."


Mục Niên là tên của Mục lão. Nguyễn Long Duy gật đầu, trả lời: "Vãn bối nhớ rõ. Lúc đó chính ta đã đưa tận tay cho Mục lão phong thư."


Lỗ chấp sự vuốt râu, giải thích: "Ta lần này đến đây cũng là vì việc này. Nội dung trong thư liên quan bí cảnh của Hải Triều tông gần đây. Nghe nói chỉ cần là tu sĩ tu luyện Thủy hành đi vào bên trong thì có thể tăng lên 2 phần tỉ lệ Trúc cơ thành công."


Lỗ Thâm còn có một việc chưa nói, bên trong phong thư ngoài tin tức thông báo cho Mục Niên còn đi kèm hai lá truyền tin linh phù, chỉ cần xé nát là Lỗ Thâm có thể nhận được tín hiệu.


Nguyễn Long Duy nghe thấy câu này, liền đã hiểu, hắn hỏi: "Lỗ chấp sự, như vậy ý của ngài là vào ba năm trước Mục lão đã đi vào Hải Triều Tông hay sao? Còn nữa, bí cảnh của Hải Triều tông là cái gì?"


Lỗ chấp sự nhìn về phía bên phải, gật đầu ra hiệu. Người đứng ở bên phải tên Hàn Lạc, vội vàng lấy ra một tấm ngọc giản chứa đựng thông tin ném cho Nguyễn Long Duy rồi nói:


"Hơn 200 năm trước, Hải Triều Tông trước từng là Thiên cấp tông môn, bởi vì dám đắc tội với thượng tông cho nên bị liên hợp vây công, tiêu diệt toàn bộ tông môn không để lại người sống."


Nguyễn Long Duy tiếp nhận ngọc giản, còn chưa kịp thăm dò thì đã nghe thấy được bốn chữ Thiên cấp tông môn, trong lòng liền thấy không ổn, hắn thử hỏi dò Lỗ chấp sự thắc mắc của mình:
"Lỗ chấp sự, Thiên cấp tông môn có phải là do phía trên Kết Đan tu sĩ tọa trấn? Như vậy trên Thiên cấp là gì?"


Lỗ chấp sự cười nói: "Tu vi ngươi quá thấp, không nên tò mò quá nhiều. Tuy nhiên, xét đến việc sư phụ của ngươi là đại nhân vật, việc này hẳn sẽ không thành vấn đề. Trên Kết Đan là Nguyên Anh, trên Nguyên Anh là Hóa thần. Mà tu sĩ Nguyên Anh kỳ chính là chủ lực của Thiên cấp tông môn."






Truyện liên quan