Chương 2: Hắc Khoa Kỹ Btop
Chiếc laptop mang nhãn hiệu “Btop”, hay còn gọi tắt là Btop này không phải là tài sản kẻ tiền nhiệm để lại, mà là “vật bất ly thân” của Dương Khoa ở thế giới cũ. Từ khi phát hiện ra món đồ này cùng đi theo hắn tới thế giới mới, ngày nào hắn cũng phải kiểm tr.a xem nó có còn ở bên cạnh hắn hay không. Và cứ mỗi lần mở ra ngăn tủ, theo thói quen hắn lại đưa tay nhẹ nhàng vuốt dọc thân máy nghĩ về những năm tháng ngày xưa.
Trường kỳ nằm trên giường bệnh khiến Dương Khoa không có nhiều lựa chọn trong việc tìm kiếm sự khuây khỏa, niềm vui thú nhằm quên đi nỗi đau đớn bệnh tật giày vò. Chiếc Btop này chính là một trong số ít những lựa chọn đó. Sở hữu thiết kế trang nhã cùng cấu hình cực mạnh, siêu việt toàn bộ những chiếc máy tính cùng loại, chiếc Btop này đã cùng hắn “chinh chiến” suốt quãng đời tuổi thơ trên khắp các mặt trận thế giới ảo: từ học tập, giải trí, xem phim, đọc truyện cho đến mặt trận tối thượng: trò chơi điện tử.
Nếu có ai bảo hắn đếm lại những trò chơi mà bản thân đã từng trải qua theo năm tháng, Dương Khoa chắc chắn sẽ lắc đầu. Bởi vì chính hắn cũng chẳng thể nào nhớ được mình đã từng chơi qua bao nhiêu trò chơi, bao nhiêu thể loại trong suốt quãng đời thơ ấu. Thưở ấy, hắn đam mê trò chơi điện tử đến mức chỉ cần một trò chơi vừa ra mắt là sẽ kéo ngay về máy, sau đó dành ra cả ngày để chơi một cách say sưa ngon lành.
Dường như với Dương Khoa, mục tiêu khi đến với trò chơi không phải là kiếm tìm vinh quang chiến thắng hay chạy theo trào lưu thời thượng mà là để trải nghiệm những giá trị quan, niềm vui thú từng trò chơi đem lại. Thế nên cứ có trò chơi là hắn chơi, chẳng vì thành tích phù vân hay trào lưu yêu ghét nhất thời như những người chơi khác.
... Được rồi, lời này có chút điêu.
Hắn chơi trò chơi ngoài việc để cho tâm hồn khuây khỏa còn có mục đích chính là kiếm tìm vinh quang thắng lợi, trổ tài khoe khoang trước sự ngưỡng mộ của bè bạn. Mà sự thực thì hắn cũng đã từng chơi ra một mảnh thiên địa:
Đăng đỉnh “Warcraft 3” với số level Battle.net bé hơn 10!
Đạt được danh hiệu “bá cháy” bậc nhất máy chủ: Thông thạo 7 đồng 5 trong “League of Legends”!
Bắn “Counter Strike” tỉ lệ Headshot luôn là 100%... Nha, kỳ thực hắn chỉ bắn có 1 ván, sau đó lấy lí do chóng mặt ảnh hưởng tới bệnh tật nên xóa trò chơi khỏi máy. Dù vậy hắn vẫn kịp thời chụp lại tấm hình bảng điểm hiển thị tỷ lệ Headshot 100% để khoe với bạn bè, thậm chí còn cài làm ảnh nền Btop, bất chấp tỷ số Kill/Death trên đó hiển thị 1/27.
Còn có những “Starcraft”, “Age of Empires”, “Grand Theft Auto”, “Heroes”... vô vàn những tựa trò chơi kinh điển hay không kinh điển, hắn đều đem một lượt treo lên đánh. Tất nhiên, tiền đề là trò chơi đó phải có mục Cheat (mã ăn gian).
Đó là chưa kể tới mặt trận trò chơi điện thoại, ha ha, hắn thậm chí còn bá đạo tới nỗi không thèm nhấc tay thao tác, chỉ cần điểm ngón trỏ vào nút “VIP 10” bên góc màn hình, toàn bộ địch nhân của hắn sẽ về với cát bụi.
Nỗ lực lắc đầu kéo ra khỏi quá khứ “huy hoàng”, Dương Khoa bấm nút khởi động Btop.
Không có biểu tượng quen thuộc chữ B của nhà sản xuất, không có âm thanh mô phỏng tiếng nổ vui tai vang lên mỗi khi khởi động, đèn tín hiệu trên thân máy lấp lóe một lúc rồi màn hình chợt hiện lên một giao diện vô cùng lạ lẫm.
Đối với cảnh tượng này Dương Khoa không hề tỏ ra ngạc nhiên. Chiếc Btop này cùng hắn xuyên qua tới đây, hiển nhiên giống như hắn nó đã được vận mệnh chú định bất phàm.
Hắc khoa kỹ.
Tuyệt đối là hắc khoa kỹ, đối với điểm này Dương Khoa hoàn toàn không hề nghi ngờ một chút nào. Đồng thời mỗi lần nhìn thấy giao diện hệ thống hiện lên trong lòng hắn lại cảm thấy vui vẻ khôn cùng, có hắc khoa kỹ trong tay thì xưng bá thế giới này sẽ không còn là một giấc mơ viển vông!
Thế nhưng rất nhanh thì Dương Khoa lại tỏ vẻ thất vọng, bởi vì thông tin của hệ thống hiện ra trên màn hình vẫn chẳng khác tẹo nào so với nửa tháng trước, không hề biểu thị ra sự nghịch thiên của một vật phẩm truyền kỳ mà nó nên có.
Hay nói đúng hơn, nó chưa biểu thị ra sự nghịch thiên mà nó nên có.
--- Người sở hữu: Dương Khoa
--- Danh vọng: 14
--- Nhập số danh vọng muốn dùng để mở khóa trò chơi mới ở đây, tối thiểu là 10
--- Lựa chọn hệ máy: Thiết bị di động - PC - VR
--- Bấm vào ô chữ hoa lệ này để bắt đầu quá trình mở khóa trò chơi ngẫu nhiên
--- Dung lượng đã sử dụng: 0 Byte / 80 MegaBytes
--- Mọi thắc mắc xin người sử dụng tự giải đáp, hệ thống không phụ trách giải thích gì thêm.
Mỗi lần nhìn bảng thông báo này hiện lên, Dương Khoa lại phải cố hết sức kìm nén xúc động muốn vung tay đấm vỡ màn hình. Con mẹ nó, rốt cuộc là tên lập trình viên lập dị cỡ nào mới có thể thiết kế ra một hệ thống quái đản như vậy?
Nhất định không giải thích gì thêm, trong khi hắn có vô vàn câu hỏi mong chờ được giải đáp!
... Được rồi, thực ra Dương Khoa cũng chẳng có bao nhiêu khúc mắc cần giải đáp, hắn chỉ bực mình vì cảm thấy mình bị trêu chọc mà thôi.
Danh vọng, tên như ý nghĩa, cái này hiển nhiên khiến cho Dương Khoa cảm thấy bực tức nhất mỗi khi nhìn đến. Bỏ qua kiếp trước bệnh tật không nói, rõ ràng kiếp này bản thân là cậu ấm thế gia, giao thiệp hồ bằng cẩu hữu cũng không ít đi, làm sao mà chỉ đạt được một con số khiêm tốn cùng cực như vậy? Nếu so với con số tối thiểu để rút thưởng ở bên dưới, vậy tức là sau 18 năm trời lăn lộn hắn chỉ được trời cao thương hại ban cho một lần rút thưởng?
Cứ như là phát quà tân thủ trong mấy trò chơi mì ăn liền hắn hay chơi vậy.
Còn lại đôi ba dòng chữ phía dưới đối với Dương Khoa mà nói không hề khó hiểu chút nào, chỉ cần nhìn một hai lượt là có thể hiểu ra ngay công dụng của cục kim loại thần kỳ màu đen này là để giúp hắn đi theo con đường của một nhà chế tác trò chơi.
Thế giới song song nơi Dương Khoa được ban tặng một cuộc sống thứ hai này không phải là sao chép y hệt như thế giới cũ. Nhìn chung thì nền khoa học kỹ thuật ở đây tiên tiến hơn rất nhiều so với Địa cầu phiên bản 1.0, mà nếu đi sâu hơn vào lĩnh vực giải trí thế giới ảo thì có thể thấy được điều khác biệt lớn nhất giữa hai thế giới là sự xuất hiện của VR.
VR - Trò chơi hiện tại thực tế ảo - được cộng đồng người chơi suy tôn là hình thức giải trí tối cao, xuất hiện như một viên lưu tinh hoành không xuất thế khoảng vài chục năm về trước. Ngay khi PC - máy tính cá nhân quen thuộc của chúng ta vừa vặn bước lên con đường phát triển thần tốc và các thiết bị di động còn đang đau đầu vì sự thô sơ của mình, thì VR cũng đồng thời xuất hiện. Bằng những ưu điểm vượt trội về mặt kỹ thuật của mình, nó nhanh chóng đánh bại cả hai hệ máy trong cuộc chạy đua không cân sức tại lĩnh vực trò chơi.
Có đôi lúc, Dương Khoa cảm thấy cái thế giới này tràn ngập thuyết âm mưu. Đời trước của hắn VR là một cái gì đó tương đối lạ lẫm, tất cả những nhà sản xuất trò chơi hàng đầu trên thế giới đều chỉ dừng lại ở mức khai phá thăm dò lĩnh vực này một cách chậm rãi. Thế nhưng sang tới đây thì lại khác biệt một trời một vực, VR không những đã được hoàn thiện từ rất sớm mà còn vươn lên trở thành cự đầu, là một trong những nhân tố then chốt kéo cả một nền khoa học công nghiệp thế giới sang một trang mới.
Chiếu theo độ tương tự lịch sử, không có khả năng người trên thế giới này tự mình xây dựng nên đế chế VR như hiện tại. Dưới góc nhìn của một kẻ ngoại lai, theo Dương Khoa chỉ có một lời giải thích hoàn mỹ cho việc này: đó là cha đẻ của công nghệ VR nghịch thiên này cũng giống hắn – là người đến từ thế giới khác.
Đột ngột xuất thế, phát triển sự nghiệp thần tốc, tiên liệu mọi việc như thần. Ừ, lại bảo không phải đồng hành xuyên việt giống hắn đi?
Chỉ là Dương Khoa cùng cha đẻ công nghệ VR này đơn giản là không cùng một đẳng cấp, quá nhiều tư liệu về lịch sử phát triển khoa học kỹ thuật đã chứng minh điều này. Trải qua nhiều phen nghiên cứu sách vở, từ trong đó hắn nhanh chóng nhặt ra được điểm mấu chốt: VR xuất hiện không chỉ đơn giản là thêm một hệ máy chơi trò chơi, mà còn là tác nhân then chốt xô đổ mọi tiêu chuẩn cũ kỹ về ngành công nghiệp trò chơi điện tử, nâng tầm vóc của nó lên cao hơn rất nhiều nếu so với thế giới cũ.
Vô cùng ghê gớm.
Như thế, bằng vào những hiểu biết cũ kỹ về lĩnh vực trò chơi Dương Khoa hắn còn có cơ hội chế tác trò chơi sao? Còn cơ hội đi lên đỉnh cao nhân sinh sao?
May mắn, hắn biết trời cao, vận mệnh cùng tác giả, nếu đã cho hắn sống thêm một đời thì tất nhiên cũng sẽ cho hắn một cơ hội để bù đắp những tiếc nuối kiếp trước bản thân đã trải qua. Mà sự thực cũng chính là như vậy.
Câu trả lời cho câu hỏi trên là có, Dương Khoa hắn hoàn toàn có cơ hội đi lên đỉnh cao nhân sinh chỉ bằng những kiến thức về trò chơi đã được tích lũy theo năm tháng nằm trên giường bệnh. Bởi vì dưới sự thiếu hụt của thế giới này, những thông tin tưởng chừng như chẳng đem lại một chút ích lợi nào cho cuộc sống ấy nay lại trở thành vốn liếng để hắn có thể khuấy động phong vân!
Thế giới này, khuyết thiếu sáng tạo!
Hay nói cho đúng, trò chơi ở thế giới này, khuyết thiếu sáng tạo!
Cực kỳ khuyết thiếu sáng tạo! Chuyện trọng yếu phải viết ba lần.
Có lẽ là vì bản thân VR thể hiện ra đầy đủ các loại đặc điểm ưu tú khiến cho các nhà sản xuất trò chơi nhanh chóng lao đầu chạy theo nó, trực tiếp đốt cháy giai đoạn tìm tòi, phát triển trò chơi trên nền tảng hai hệ máy còn lại. Điều này vô hình chung khiến việc phát triển trò chơi trên hai hệ máy kia rơi vào thung lũng.
Thậm chí, những hệ máy console nổi tiếng ở thế giới cũ như XBOX, Playstation, PSP cầm tay gì đó vốn là một thế lực không thể khinh thường, ra đời song song với sự phát triển nghiên cứu hệ máy PC thì ở nơi đây không hề xuất hiện.
PC cấu hình mạnh mẽ, cộng thêm kiểu dáng tiện lợi, bàn phím tay chuột kiêm dung thêm điều khiển tay cầm tựa như những hệ máy console thế giới cũ, cùng với giá cả phải chăng là lựa chọn đầu tiên của người dân khi nghĩ đến chơi trò chơi.
Giải trí di động không cần Gameboy, PSP hay DS, đã có điện thoại thông minh cùng máy tính bảng đủ mọi thể loại, kiểu dáng đa dạng thay thế. Nó nhanh chóng xây dựng cho mình một quần thể người chơi tất bật với công việc hàng ngày nhưng lại muốn tận dụng khoảng thời gian rỗi ít ỏi của mình bôn ba khắp thế giới ảo.
Cả PC lẫn thiết bị di động như điện thoại, máy tính bảng đều có nền tảng tương đối vững chắc, bù đắp mọi thiếu hụt kỹ thuật nếu so với những phiên bản ở thế giới cũ, chưa kể nó còn thay thế hoàn mỹ những hệ máy chơi trò chơi không xuất hiện. Điều này Dương Khoa lý giải có thể là do sự phát triển của công nghệ VR kéo theo cả hai cùng tiến bộ.
Tuy nhiên, kỹ thuật thì có thể đảm bảo, thế nhưng sáng ý?
Ngại quá, trò chơi ở thế giới cũ trực tiếp cho ngươi hít khỏi cả cây số!
Quanh đi quẩn lại chỉ có vài loại hình trò chơi, ngươi xào của ta, ta lại chép của ngươi. Thật không biết các tín đồ thế giới ảo nơi đây sống trong thời kỳ mông muội mấy chục năm như thế khổ sở tới mức nào?
Đó là câu chuyện của PC và thiết bị di động, còn VR?
Người chơi ở thế giới này, sau khi nhập hố VR, trực tiếp bị vẻ đẹp khốc lệ, trải nghiệm gần như chân thực 100% của nó bắt lại không thoát ra được. Cứ việc nó là hệ máy chơi trò chơi tốn tiền nhất, cồng kềnh bất tiện nhất, cùng với vô vàn rào cản sức khỏe, độ tuổi vân vân... đủ loại hạn chế trải nghiệm trò chơi, người chơi khắp thế giới vẫn đổ xô tìm đến vòng tay VR ôm ấp.
Các nhà sản xuất trò chơi, tận cùng bản chất họ cũng chỉ là một loại thương nhân, đáp ứng quan hệ cung - cầu trong xã hội. Vì thế chẳng mấy ngạc nhiên khi tất cả đều lấy việc tập trung phát triển trò chơi VR làm mục tiêu chủ đạo, xét cho cùng khối bánh to nhất vẫn là hấp dẫn người ta nhất. Mà nói đến đáp ứng quan hệ cung - cầu, thứ mà người chơi VR muốn nhất chính là trải nghiệm hoàn toàn hòa mình vào một thế giới mới với giác quan 100% chân thật, với họ điều đó đã là quá đủ. Nếu đã như vậy các nhà sản xuất chỉ cần chiều theo ý muốn khách hàng, thành thật kinh doanh xoay quanh thế mạnh đó là có thể kiếm lớn, ai sẽ nguyện ý bốc lên mạo hiểm khai phá sự sáng tạo độc đáo? Nên nhớ rằng chi phí để tạo ra một trò chơi trên hệ máy VR là cực kỳ lớn.
Nguy hiểm cao, mà được cũng khó bù lại mất. Tránh nặng tìm nhẹ âu cũng là lẽ thường.
Thế nên bao nhiêu năm tháng qua đi, trò chơi VR càng ngày càng đẹp, càng lung linh, càng đem lại cảm giác tiệm cận 100% chân thực, nhưng sáng ý?
Dương Khoa xin thề, khoảng vài ngày sau khi bắt đầu một cuộc sống mới, hắn theo thói quen cố hữu tìm đọc một số tin tức về trò chơi trên mạng trong lúc rảnh rỗi. Tại một trang web đánh giá trò chơi có tiếng ở thế giới này, khi đọc tới giới thiệu hạng mục “Trò chơi của năm” dành cho hệ máy VR vào năm ngoái - “Chiến vương xuất kích”, hắn gần như lồi mắt ra ngoài.
Đừng đùa, đây không phải “Serious Sam” nhập khẩu từ thế giới cũ sang sao?
Một trò chơi bắn súng, khi tiến vào nhân vật của người chơi sẽ được thả vào một bản đồ cực kỳ rộng lớn. Sau đó người chơi sẽ xách vũ khí lên tiêu diệt kẻ địch từ mười phương tám hướng bu lại, cứ hết lớp này đến lớp khác như thế rồi sẽ đến những con trùm hầm hố xuất hiện. Tiêu diệt chúng và “Bùm!”, người chơi chuyển sang màn chơi khác để tiếp tục hành trình giống y hệt những màn trước đó cho tới khi trò chơi kết thúc thì thôi.
Hình ảnh đẹp đẽ như bước ra từ đời thực, âm thanh sống động không thể chê vào đâu được, thao tác hành động chân thật lôi cuốn, thêm vào điểm cộng phong cách hài hước đen chắc ít nhiều làm người chơi cảm thấy hứng thú. Nhưng với lối chơi lặp đi lặp lại như vậy mà giật được giải “Trò chơi của năm”?
Danh hiệu cao quý bậc nhất mà bất cứ người chế tác trò chơi nào cũng tha thiết muốn có được?
Ha ha.
Nội hàm, lối chơi đơn điệu nhàm chán như vậy mà giật giải “Trò chơi của năm”, giám khảo đổi nghề tấu hài đi thôi.
Dương Khoa phì cười đóng lại trang web, nụ cười đểu giả trên khuôn mặt chỉ khép lại sau khi hắn mở ra hai trang web đánh giá trò chơi khác có những bài viết tương tự.
Sự kết hợp hoàn hảo giữa Đấu La và Pokemon,hài hước,kịch tính,theo dõi sâu nhỏ hóa rồng như nào*Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Có Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng*