Chương 25

Tinh Niệm đang tại một hang động bí mật cách địa bàn của Kim Sí Điểu vạn dặm xa.


Tại trong hang động, Tinh Niệm thân thể rách tung toé, ma khí tán loạn, hồn lực suy kiệt. Nhớ lại trận chiến vừa rồi mà hắn vẫn còn sợ hãi.


Nói đúng hơn là một cuộc vờn đuổi chứ không phải trận chiến vì Tinh Niệm chỉ có cắm đầu chạy, không dám dừng lại một hơi chứ nói chi chiến đấu.


Khoảng cách thực lực quá lớn, muốn chạy cũng khó.


Cũng may Tinh Niệm trên đường bố trí nhiều bẫy mới cản chậm tốc độ của Kim Sí Điểu, tại trước đó tạo nhiều nguỵ đạo, bố trí đường lui. Kim Sí Điểu cũng không muốn rời quá xa tổ mình nên Tinh Niệm mới có thể trốn đến nơi này.


Tinh Niệm chính là rút kinh nghiệm từ lần bị đuổi bắt trước của Ly Miêu nên mới bố trí nhiều hậu thủ phía sau. Nhờ vậy mới lấy về một cái mạng.


available on google playdownload on app store


Nhưng cái giá phải trả cũng vô cùng lớn, Tinh Niệm nuốt vào đan dược trị thương, lại lấy ra một nắm ma thạch hấp thụ. Hắn đã không còn nhiều sự lựa chọn, buộc phải dùng đan dược.


Thời gian mười ngày trôi qua, Tinh Niệm lúc này mới ổn định thương thế.


Tinh Niệm quyết định trở lại Thực Nguyệt thành, kết thúc đợt rèn luyện này.


Có thể nói lần đầu ra ngoài rèn luyện, Tinh Niệm mất nhiều hơn được.


Cái được là tu vi đột phá tiến vào Luyện Linh ngũ trọng trung kỳ, kinh nghiệm cùng tâm cảnh tăng lên một tầng cao mới, cùng kiếm được một ít tài nguyên.


Thế nhưng hắn nhiều lần dùng đan dược tạp chất tích tụ càng dày, không thể lấy được nguyệt tinh hoa, mất đi chiến nô cùng nhiều món bảo vật.


Tinh Niệm bước ra khỏi hang dùng ý niệm câu thông kêu gọi Tiểu Tinh.


Tiểu Tinh lúc này đang thoải mái bơi lội trong nguyệt tinh hoa, tay chân vẫy vùng, nguyệt tinh hoa bay tung toé. Nếu Tinh Niệm thấy cảnh này nhất định sẽ tức ch.ết, hắn liều cả mạng sống cũng không thấy hình dáng của nguyệt tinh hoa thế nào vậy mà Tiểu Tinh lại coi như nước tắm.


Tiểu Tinh cảm thấy sự kêu gọi của Tinh Niệm liền đứng lên, há miệng thôn phệ hết nguyệt tinh hoa sau đó bay đi.


Sau nửa ngày, Tiểu Tinh đến chỗ Tinh Niệm, đứng trên vai hắn, vẫn không một chút biểu cảm.


Tinh Niệm nhìn Tiểu Tinh có chút phức tạp.


Lúc xuất phát có hắn, chiến nô, Tiểu Tinh. Trong đó Tiểu Tinh yếu nhất tưởng rằng sẽ ch.ết đầu tiên nhưng không ngờ chiến nô ch.ết, hắn trọng thương mà Tiểu Tinh vẫn không có chuyện gì.


Nếu như hắn biết Tiểu Tinh trong chuyến đi này thu hoạch chắc chắn sẽ không chỉ có biểu cảm này.


Tinh Niệm phất tay nói: “Đi thôi.”


….


Hai tháng sau, Tinh Niệm thuận lợi trở lại Thực Nguyệt thành.


Đứng trước cổng thành, Tinh Niệm lần đầu cảm thấy nhớ nơi này.


Tinh Niệm vào thành, không vội trở về phủ mà tiến vào một cửa hàng.


Tiểu tạp vụ cửa hàng thấy Tinh Niệm thì hồ hởi tới đón:


“Không biết công tử đến cửa hàng là muốn mua hay bán vật gì?”


“Cửa hàng Thuận Phong giá cả hợp lý, già trẻ không gạt, đảm bảo giá cả công đạo cho công tử.”


Tinh Niệm mở miệng: “Là bán đồ”


Tên tạp vụ này không thấy hắn mang sau lưng một túi lớn đồ hay sao? Chắc chắn là bán đồ rồi, tên này nhiều chuyện làm hắn có chút bực.


Tên tạp vụ đưa Tinh Niệm đến một căn phòng chờ.


Chỉ một lát sau, một nữ phụ quản sự đi vào trong phòng.


Nữ quản sự mỉm cười: “Không biết công tử muốn bán đồ gì?”


Tinh Niệm không nhiều lời, đặt túi lên bàn.


Bên trong túi chủ yếu là bộ phận ma thú, một ít khoáng thạch, cùng một ít thảo dược.


Lúc trước hắn có không ít thảo dược, thế nhưng trong trận chiến với Ly Miêu, hắn đã quăng đi một túi lớn, chỉ còn lại một ít cùng với trên đường về thuận tiện hái lấy.


Sau một hồi kiểm tr.a tính toán, nữ quản sự mở miệng cười nói:


“nguyên liệu luyện khí ma thú cấp thấp 231 món tính giá 231 ma thạch.”


“hai mươi sáu cây thảo dược cấp thấp tính giá hai mươi sáu ma thạch”


“mười hai loại khoáng thạch tính giá hai mươi ma thạch.”


“Tổng cộng 277 ma thạch, công tử có vừa lòng với giá này.”


Tinh Niệm gật đầu, giá này tương đương giá thị trường, coi như công đạo.


Nữ quản sự lấy ra một túi ma thạch giao cho Tinh Niệm.


….


Tại Ma giới dùng chủ yếu là hồn binh, chia làm ba cấp độ: hồn binh cao cấp, hồn binh trung cấp, hồn binh hạ cấp.


Hợp Nhất cảnh thường dùng hồn binh cao cấp, Tạo Thể cảnh thường dùng hồn binh trung cấp, Luyện Linh cảnh thường dùng hồn binh hạ cấp.


Trên thực tế thì hồn binh hạ cấp cũng có thể tổn hại ma linh của Hợp Nhất cảnh nhưng tác dụng rất nhỏ như thể muỗi chích voi.


Vậy nên tuỳ theo cảnh giới mà sử dụng hồn binh phù hợp.


Luyện hồn binh đơn giản mà nói thì:


Dùng một chiếc răng sói Luyện Linh cảnh cùng một số nguyện liệu phụ chế tác, vậy là ngươi đã có một thanh đao hồn binh hạ cấp từ răng sói. Tương tự với hồn binh trung cấp, hồn binh thượng cấp là nguyên liệu ma thú Tạo Thể cảnh, ma thú Hợp Nhất cảnh.


Hồn binh phức tạp hơn có thể dùng nhiều nguyên liệu hơn như: một chiếc vũ phiến dùng tới trăm chiếc lông từ một loại ma thú, cũng có thể là từ các loại ma thú khác nhau.


Vậy nên chế tạo hồn binh nói dễ thì dễ nói khó thì khó, một món hồn binh thượng cấp có khi lại dễ chế tạo hơn hồn binh trung cấp.


Tại Ma giới, ai cũng có thể luyện hồn binh nhưng muốn trở thành luyện khí sư lại mười phần khó. Luyện khí sư có địa vị ngang với luyện linh sư, là một nghề cao cấp.


….


Tinh Niệm lúc này đứng trước một ngôi biệt phủ, hắn lúc này mới có cảm giác an toàn. Nhà là nơi trở về.


Tinh Niệm bước vào sảnh chính thì thấy một trung niên đang đứng đấy nhìn hắn. Chính là Hắc Tông.


Hắc Tông sớm đã phát hiện hắn trở về nên đứng đây chờ.


Lúc này Hắc Tông mở miệng: “Trở về rồi à!”


Tinh Niệm chấp tay làm lễ, đạo: “Sư tôn, đồ nhi phụ sự mong đợi của ngài.”


Hắc Tông cười ôn hoà: “Không sao!”


“Ngươi tu vi tiến bộ nhưng khí tức lại uể oải suy yếu, hẳn là đã gặp rất nhiều chuyện đi.”


Tinh Niệm cùng Hắc Tông ngồi xuống. Tinh Niệm đem sự việc tại Liên Vân sơn mạch tuần thuật lại.


Hắc Tông nghe xong thì âm trầm, không nói.


Tinh Niệm sốt ruột hỏi: “Sư tôn, liệu còn cách khác giải quyết tạp chất trong cơ thể đồ nhi.”


Hắc Tông đạo: “Trong thời gian ngươi đi rèn luyện ta có tìm ra vài cách.”


“Thật sao?” Tinh Niệm mừng rỡ.


“Ngươi không nên quá vui. Cách thì có nhưng mà vẫn không hiệu quả bằng nguyệt tinh hoa, hay bản thân tự lấy hồn lực cọ rửa.”


“Đó là ngâm thuốc. Phương pháp này là trong một cuốn dược cổ ta tìm được.”


“Phương pháp này chỉ sợ ngươi phải chịu chút khổ, nếu kiên trì ngâm thuốc thì hai mươi năm có thể loại bỏ hết tạp chất của ngươi.”


“Nếu cộng thêm dùng hồn lực cọ rửa tạp chất thì với ngươi hiện tại sẽ mắt từ năm đến tám năm.”


Tinh Niệm nghe vậy thì thở ra một ngụm trọc khí, đây đã là cách tốt nhất với hắn.


Trải qua lần này rèn luyện tâm cảnh của hắn đã thay đổi, không còn tìm biện pháp thập toàn thập mỹ nữa, đối với mọi sự việc cách nhìn cũng rộng hơn. Buông bỏ một số thứ vì một số thứ.


Ngày hôm sau, tại hậu viện, một thùng nước lớn đang được đun sôi sùng sục, Hắc Tông không ngừng thả vào đấy thảo dược, còn có xác côn trùng, máu ma thú, mấy loại bột khoáng thạch… rất nhiều thứ mà Tinh Niệm cũng không biết tên.


Hắc Tông đạo: “Đã sẵn sàng chưa?”


Tinh Niệm gật đầu.


Hắc Tông: “Vậy vào thôi.”


Tinh Niệm hít lấy một ngụm ma khí, sau đó nhảy vào thùng nước.


Cảm giác đầu tiên chính là đau như ngàn mũi kim đâm vào từng ngóc ngách cơ thể. Sau đó là vô số cảm giác khác: ngứa, rát, khó chịu, phỏng, tê,….


Tinh Niệm cắn răng chịu đựng nhưng vậy trong cổ họng vẫn phát ra tiếng rên đau đớn.


Hắc Tông đạo:


“Cố gắng chịu đựng! phải giữ được bình tĩnh. Nhanh chóng vận chuyển hồn lực phối hợp với thuốc.”


Tinh Niệm cố thủ tâm thần vận chuyển hồn lực.


Từng tia hồn lực dẫn dắt dược lực, cả hai phối hợp tấn công vào tầng tầng lớp lớp tạp chất.


Nửa canh giờ sau lớp tạp chất mới có dấu hiệu mềm hoá. Nhưng mà cũng đã đến giới hạn chịu đựng của Tinh Niệm. Lần thứ nhất ngâm thuốc kết thúc tại đây.


Kết quả chưa thật rõ ràng nhưng lại khả quan, cho thấy cách này có thể áp dụng.


Còn nhớ lúc trên đường trở về, Tinh Niệm liên tục dùng hồn lực cọ rửa tạp chất nhưng vô dụng. Tạp chất đã đóng thành một lớp dày, cứng, ngoan cố. Hồn lực không thể xuyên phá lớp tạp chất này.


Hôm nay nhờ sự trợ giúp của dược lực, hồn lực của Tinh Niệm tăng lên cả về cường độ lẫn số lượng mới có thể làm mềm hoá tạp chất.


Nếu như Tinh Niệm có thể kiên trì lâu hơn hẳn là có kết quả tốt hơn nữa nhưng mà chuyện này không thể vội vã chỉ có thể từ từ.


Ngày thứ hai, đau đớn vẫn không giảm đi, Tinh Niệm cắn răng chống đỡ. Tạp chất bắt đầu tan rã.


Ngày thứ ba….


Một tháng sau, nỗi đau vẫn như ngày đầu tiên, Tinh Niệm vẫn không chịu nổi quá lâu. Kết quả mười phần khả quan, tạp chất bị đánh bay một mảng lớn.


Kết quả này tương đương với trước đây Tinh Niệm chỉ dùng hồn lực cọ rửa trong ba tháng.


Trong lúc Tinh Niệm đang đau khổ vì tạp chất thì tại một góc nhỏ căn phòng không ai để ý.


Tiểu Tinh nằm co quắt, đau đớn, mắt nhắm nghiền, từ miệng trào ra ma khí.


Trong cơ thể Tiểu Tinh lúc này một cỗ năng lượng tinh thuần đang chiếm giữa một phần thân thể Tiểu Tinh, phần còn lại thì bị ma khí, hồn lực ngoại lại chiếm giữ.


Hạt giống bản năng cùng hạt giống cảm xúc đối với ma khí, hồn lực ngoại lai này cảm thấy vô cùng chán ghét, vô cùng khó chịu. Cả hai bọn chúng đang thúc đẩy năng lượng tinh thuần tấn công ma khí, hồn lực ngoại lai.


Trước đây có lẽ hai hạt giống còn không thể làm gì chỉ có thể tạo ra một vùng không gian nhỏ trốn tránh ma khí, hồn lực ngoại lai nhưng trải qua lần rèn luyện tại Liên Vân sơn mạch, Tiểu Tinh đã thôn phệ rất nhiều năng lượng, đặc biệt là nguyệt tinh hoa.


Các loại năng lượng này được hắc động chuyển hoá, phần lớn sau đó được đưa tới chỗ hai hạt giống.


Hai hạt giống cảm thấy đã đủ lực lượng liền tiến công ma khí, hồn lực ngoại lai.


Quả nhiên lúc này, ma khí cùng hồn lực không ngừng bị ép tràn ra ngoài.


Cả thân thể Tiểu Tinh tản ra hồn lực. Mắt, mũi, miệng, tai không ngừng có từng sợi ma khí chảy ra.


Hắc động lúc này cũng không ngừng mở rộng thôn phệ lấy ma khí, hồn lực ngoại lai. Trước đây, ma khí, hồn lực ngoại lai hoà hợp với thân thể Tiểu Tinh như một bộ phận của Tiểu Tinh mà hắc động cũng là một bộ phận của Tiểu Tinh nên hắc động không thể thôn phệ.


Nhưng bây giờ ma khí, hồn lực ngoại lai bị hai hạt giống ép ra khỏi cơ thể Tiểu Tinh trở thành bên ngoài nên bị hắc động cho là kẻ xâm nhập không ngừng thôn phệ.


Ma khí, hồn lực ngoại lai không có ý thức, không có sự bổ sung, không được dẫn dắt nên liên tục bại lui.


Đến cuối cùng ma khí, hồn lực ngoại lai chỉ còn lại một phần rất nhỏ đang tụ tập lại tại một chỗ.


Chỗ này là Hồn Phách Ấn Ký do Tinh Niệm đánh vào Tiểu Tinh lúc chế tạo hồn nô.


Mỗi hồn nô đều có ấn ký như thế này, nó khiến cho hồn nô tuyệt đối phục tùng, chỉ vâng lệnh chủ ấn ký, và đặc biệt ấn ký khiến hồn nô không thể sinh ra linh trí.






Truyện liên quan