Chương 20: Con riêng hào môn, mắt kính play(20)
Editor: Gấu Lam
Này đều không tính cái gì, quan trọng nhất chính là, Phương Nghiên đã chỉ ra và xác nhận làm chủ phía sau màn mưu sát Giang Hách chính là Mạnh Khiêm. Hơn nữa trừ bỏ lời khai của Phương Nghiên, cảnh sát còn bắt được chứng cứ xác thực chứng minh Mạnh Khiêm chính là đầu sỏ gây tội, Tổ Công Tố nhanh chóng khởi tố Mạnh Khiêm.
Nguyên bản hiềm nghi tẩy tiền trên người Mạnh Khiêm đã là ván đã đóng thuyền, số tiền rất lớn, tù dưới mười năm là không chạy thoát. Nhưng hiện giờ chân tướng án giết người vừa lộ, Mạnh Khiêm tử hình cơ hồ không có bất luận trì hoãn gì.
Lần này hoàn toàn tạc nồi, toàn bộ Nguyệt Thành đều sôi trào lên, quần chúng ăn dưa sôi nổi tỏ vẻ quả nhiên không nhìn lầm Mạnh Khiêm, chuyện lớn nói làm liền làm.
Án tử càng đào càng lớn, cứ việc sự tình ở hướng trong sáng mà tiến bước, nhưng lại làm người ta cảm thấy càng thêm khó bề phân biệt.
Giang Hách chính là anh họ Giang Dương, hơn nữa Giang Dương vẫn luôn đối đãi vị anh họ của hắn không tồi, Mạnh Khiêm vì cái gì muốn giết Giang Hách? Mạnh Khiêm một kẻ vẽ tranh, hơn một tháng trước ở tiệc đính hôn còn cùng Giang Hách vừa nói vừa cười, như thế nào chỉ chớp mắt đã đem người giết rồi? Trong đó cùng Giang Dương có quan hệ hay không?
Thực mau dư luận lại lần nữa đem Giang Dương đẩy đến đầu ngọn gió, hơn nữa đem sự tình thị trưởng nhận hối lộ cùng tập đoàn Giang thị liên hệ cùng nhau, thậm chí có người suy đoán nói không chừng toàn bộ tập đoàn Giang thị cùng án tẩy tiền của Phương Nghiên có quan hệ.
Giang Dương từ tối tiệc đính hôn ngày đó sống không quá một ngày yên lặng, ngắn ngủn một tháng rưỡi, biến đổi bất ngờ, tuổi tác vừa mới 30 cũng đã xuất hiện sự uể oải, mỗi ngày sứt đầu mẻ trán ở văn phòng tiện tay phát giận với người dưới. Giang thị bị cuốn vào gièm pha như vậy, thị trường chứng khoán bị hao tổn là không thể tránh khỏi, huống chi đây là Bí thư Tỉnh ủy từ giữa cản tay, tin tức truyền thông các loại đưa tin hoàn toàn không có năng lực khống chế, chỉ có thể ngày càng phát triển, Giang thị lại lần nữa lâm vào nguy cơ lung lay sắp đổ.
Hắn biết hết thảy đều là bút tích của Yến Tô, là Yến Tô trả thù, từ khi về nước đã đối với mình như hổ rình mồi, nguyên bản cho rằng được Hoắc Thanh duy trì Yến Tô sẽ biết khó mà lui, Giang Dương ý thức được chính mình sơ suất quá, thả lỏng cảnh giác với Yến Tô làm để cậu ta sấn hư mà nhập(?).
(?): tận dụng
Nhưng Giang Dương trước đó như thế nào sẽ biết Yến Tô thế nhưng có thể thỉnh động Bí thư Tỉnh ủy, từ chỗ Mạnh Khiêm là có thể một tiếng trống làm tinh thần hăng hái thêm đem mình cùng toàn bộ Giang thị đều túm xuống nước!
Bảy ngày sau Giang Dương đến sở cảnh sát thấy Mạnh Khiêm gầy một vòng lớn, sắc mặt cậu tái nhợt ăn mặc trang phục tù nhân bị đưa tới nơi thăm người, gương mặt gầy càng khiến đôi mắt có vẻ cực kỳ to, sau khi nhìn thấy Giang Dương càng khống chế không được hai mắt đẫm lệ mông lung.
"Giang Dương......" Mạnh Khiêm giống như nai con bị nhốt ở trong nhà thợ săn, sợ hãi lại tràn ngập mong đợi nhìn vị hôn phu của mình, có vẻ nhu nhược đáng thương cực kỳ.
Dĩ vãng Giang Dương nơi nào bỏ được Mạnh Khiêm chịu ủy khuất, Mạnh Khiêm vẽ tranh hơi chút mệt ngủ một hồi hắn đều đau lòng đến không chịu được, nhưng hiện tại nhìn thấy bộ dáng Mạnh Khiêm chịu tr.a tấn, trong lòng hắn lại tràn ngập sự căm ghét!
Nếu Mạnh Khiêm không có giúp Phương Nghiên tẩy tiền, không có thông qua Phương Nghiên giết người, Giang thị làm sao đến nỗi bị liên lụy thành như bây giờ!
"Phương Nghiên cùng người động thủ giết Giang Hách đều khai ra em là người phía sau màn, anh sẽ mời đoàn luật sư tốt nhất cả nước tới đánh trận kiện tụng này, yên tâm, anh nhất định sẽ không để em bị phán tử hình."
Giang Dương ngồi ở đối diện Mạnh Khiêm, bình tĩnh mà nói, "Luật sư sẽ tận lực tranh thủ cho em, người rốt cuộc không phải em tự mình giết, tình huống lạc quan nói không chừng giảm hình phạt nhiều lắm mười mấy năm."
Biểu tình Mạnh Khiêm tức khắc từ ủy khuất biến thành kinh ngạc, cậu không thể tin tưởng mà nhìn Giang Dương: "Anh có ý tứ gì?"
Giang Dương thâm tình mà bỏ thêm một câu: "Anh sẽ chờ em."
Mạnh Khiêm ước chừng sửng sốt hơn một phút, mới cười lạnh chảy xuống nước mắt tuyệt vọng, "Giang Dương, tao vì cái gì muốn giết Giang Hách mày có phải không nhớ rõ hay không? Không có chuyện xấu trước kia của mày, tao giết Giang Hách làm gì? Tao là vì bảo hộ mày! Tao vì bảo hộ danh dự hôm nay của mày mới có thể ngồi ở chỗ này! Mày hiện tại nghĩ đem hết thảy đều đẩy ở trên đầu tao? Lương tâm của mày bị chó ăn sao!"
Đuôi lông mày khóe mắt của Giang Dương lạnh nhạt bất động, hắn nhàn nhạt nói: "Tài sản của em đều đã bị tịch thu, ông em còn ở phòng bệnh săn sóc đặc biệt dưỡng bệnh, các hạng phí dụng một ngày đã tới bốn vạn. Không muốn tôi cắt đi phí chữa bệnh của ông em, thì đem miệng khóa cho chặt, em hiểu ý tứ của tôi đi?"
Mạnh Khiêm trợn to mắt lệ, cắn răng cả người phát run mà nhìn Giang Dương, không thể tin được đây là người yêu đã từng nói muốn yêu cậu ta vĩnh sinh vĩnh thế.
Giang Dương đem mục đích chuyến này nói ra sau đó thong thả ung dung đứng lên gài nút tây trang, từ trên cao nhìn xuống Mạnh Khiêm, lạnh lùng nói: "Em an tâm ở tù, tôi nói rồi sẽ chờ em tuyệt đối không nuốt lời. Chờ em ra, Giang gia như cũ có vị trí của em."
Dứt lời sửa sang lại cổ tay áo một chút liền lãnh khốc vô tình mà rời đi phòng thăm.
Đôi mắt Mạnh Khiêm đều đỏ, rõ ràng đã là rơi lệ đầy mặt, lại nhìn không ra chút thương tâm nào, trong mắt tràn đầy căm hận.
"Ngu ngốc mới có thể tin tưởng chuyện ma quỷ của mày. Mày hãm hại tao, chính mình cũng đừng nghĩ tốt quá, muốn ch.ết thì cùng ch.ết!" Đôi mắt Mạnh Khiêm chớp cũng không nháy mắt mà nhìn chằm chằm phương hươngd Giang Dương biến mất, nghiến răng nghiến lợi lẩm bẩm.
Hơn nửa tháng tới công chúng đối vụ án này bảo trì nhiệt tình chưa từng có, theo một ngày một cái lệnh làm người nghẹn họng nhìn trân trối điểm bạo, nhiệt độ vụ án ở lâu không xuống, đầu tiên là các trang web lớn cả nước thành lập chuyên đề liên tục đưa tin, kênh quốc gia cũng tham dự trong đó, đối nhân vật trung tâm vụ án tiến hành phỏng vấn.
Chỉ là ngay từ đầu phóng viên trước đó đến trại tạm giam chuẩn bị phỏng vấn Mạnh Khiêm thì bị Mạnh Khiêm cự tuyệt, hơn nữa thái độ kiên quyết, phóng viên lui về cầu đến Giang Dương. Đây chính là kênh quốc gia rất có tầm ảnh hưởng, trong khoảng thời gian Giang Dương bất hạnh bị các nhà truyền thông lớn cường thế bôi đen không chỗ giải oan, vui vẻ tiếp nhận phỏng vấn.
Giang Dương ở trước màn ảnh biểu hiện ra đối hành động của vị hôn phu Mạnh Khiêm khiếp sợ cùng thương tiếc, cũng vì cậu ta tìm lấy cớ, Mạnh Khiêm chẳng qua là bởi vì Giang Hách mang Yến Du tiến vào làm xáo trộn tiệc đính hôn của bọn họ, nhất thời xúc động mới làm chuyênh không thể tha thứ đó. Cũng thản ngôn dù vậy chính mình như cũ thâm ái Mạnh Khiêm, trong lúc Mạnh Khiêm ở trong tù hắn nhất định sẽ chờ cậu.
Giang Dương không có vì Mạnh Khiêm giải vây, hơn nữa ở trước mặt công chúng trừ bỏ thay Mạnh Khiêm chân thành tạ lỗi, còn tú một phen chính mình thâm tình, ngược lại thật sự có chút thanh âm nhảy ra vì Giang Dương minh oan, sự tình công bố rồi đều là Mạnh Khiêm làm Giang Dương bị liên luỵ.
Sau cuộc phỏng vấn Giang Dương được như ý nguyện đạt tới mục đích của chính mình, người vì hắn minh oan càng ngày càng nhiều, rốt cuộc đàn ông đẹp trai lắm tiền lại thâm tình luôn dễ dàng đạt được tha thứ, huống hồ sự tình vốn dĩ cũng không phải Giang Dương làm, Giang Dương dựa vào cái gì phải gánh vác bêu danh chứ.
Đều nói trí nhớ của quần chúng không tốt, cũng đích xác như thế, Giang Dương chỉ là ở trước màn ảnh than mấy hơi thở, mọi người liền đem chuyện Giang Dương lừa hôn quên mất tiêu.