Chương 63: Vai chính cần phải chết(9)

Editor: Gấu Lam


Đại Tề vẫn luôn là kình địch hàng đầu của Yến quốc, bởi vì hai nước sát nhau hoàn cảnh cũng tương đương, Đại Tề lại giàu mạnh hơn Yến quốc một chút, nhiều năm qua vẫn luôn muốn thâu tóm Yến quốc. May có Tư Không Hàn dụng binh như thần, giữ nghiêm chiến tuyến Tây Bắc, quân đội Đại Tề nhiều lần bất lực trở về thương vong vô số, chưa bao giờ ở trên tay Tư Không Hàn chiếm được một phân tiện nghi nào.


Một chiến thần như thế, bảo vệ lãnh thổ Yến quốc cùng con dân, công lao hãn huyết đủ để lưu danh sử sách lại bị bạo quân mày cũng không nhíu một cái bắn ch.ết, không hề niệm tình hắn vì Yến quốc cống hiến lớn lao cỡ nào, coi dân tâm như không là gì.


Hiện giờ sau khi mất đi chiến thần Tư Không, quân Tây Bắc lại lần nữa đại thắng trở về, bá tánh Trác Lộc thành hoan hô mãnh liệt, trong lòng không khỏi mơ hồ có chút bi thương, cũng âm thầm chờ mong quân Tây Bắc khi nhìn thấy thi thể trên tường thành liệu trong cơn giận dữ có bao vây vương cung, giết ch.ết bạo quân, báo thù cho Tư Không tướng quân!


5 năm trước, trên dưới Yến quốc đều chờ mong một ngày bạo quân mất mạng, từ triều thần cho tới khất cái, nhưng không có người nào dám động thủ.


Bá tánh không biết, nhưng sau khi trải cái qua đêm đông huyết tẩy Xích Vân Cung đó, các triều thần nhìn thấy Huyền Giáp. Một chi ám vệ thực lực sâu không lường được, như bóng với hình ở bên người bạo quân, cơ hồ một tấc cũng không rời, chỉ một buổi tối giết sạch mười mấy năm tử sĩ mà Binh Bộ đại thần nuôi dưỡng.


available on google playdownload on app store


Bọn họ mới là mấu chốt lật đổ Quân Trường Sinh! Chỉ cần bọn họ ch.ết, làm gì còn bạo quân nữa, vương vị cũng chỉ là một thứ vô dụng mà thôi.


Trong mắt Tư Không Hàn sóng ngầm cuồn cuộn, đối với Huyền Giáp sâu cạn ra sao hắn đã từng cảm thụ qua...... Vừa nhớ tới đã cảm thấy tứ chi ẩn ẩn đau, cho dù hiện tại đã đổi một thân thể khác, nhưng thống khổ tứ chi bị vặn gãy sớm đã ăn sau vào trong trí nhớ hắn. Ngày đầu tiên sau khi trọng sinh Tư Không Hàn hiểu rằng muốn diệt trừ Quân Trường Sinh, nhất định phải xuống tay với Huyền Giáp trước.


Lúc trước ở Tây Bắc hắn vốn có cơ hội, đáng tiếc Quân Trường Sinh kịp thời triệu sáu tên Huyền Giáp ở Tây Bắc về, mất đi cơ hội tốt.


Đương nhiên đám đó cũng không phải người hắn cần lo, hiện giờ mối họa lớn nhất của Tư Không Hàn tự nhiên là thống lĩnh Huyền Giáp, hắn ta chỉ một chiêu đã phế đi một tay ám vệ! Nếu không phải Quân Trường Sinh muốn người sống, Tư Không Hàn không chút nghi ngờ người kia có thể lặng yên không một tiếng động lấy đầu hắn, khiến hắn ch.ết cũng không biết mình ch.ết như thế nào.


Đáng sợ tới cực hạn.


Tư Không Hàn được xưng là chiến thần Yến quốc, cho dù là địch quốc Đại Tề cũng đem hắn coi làm đệ nhất mãnh tướng, trong lòng Tư Không Hàn hoặc nhiều hoặc ít cũng đánh giá mình như thế. Thẳng đến buổi tối bị bắt ngày đó, Tư Không Hàn mới khiếp sợ rằng Yến quốc vẫn có người võ nghệ ở trên người, một mãnh tướng như hắn, trước mặt người này không chịu nỗi một kích!


Đây mới chân chính là mối họa lớn nhất...... Tư Không Hàn nhắm mắt lại, chậm rãi để mình bình tĩnh trở lại.
Quân Trường Duyệt chỉ cho rằng nỗi lòng hắn khó bình, chỉ lặng lẽ xoa xoa trên vai hắn.


Tư Không Hàn mở to mắt nhìn hắn mỏi mệt cười, đang muốn nói cái gì, lại cảm thấy sau cổ phát lạnh, phảng phất như bị người kề kiếm sát cổ, loại sát khí này hắn quá quen thuộc......


Tư Không Hàn đột nhiên quay đầu lại, chỉ thấy ở gần cột cờ trên tường thành có một bóng người thon dài. Người nọ mặc một thân huyền hắc võ y, không chút sứt mẻ đứng ở đó lẳng lặng nhìn quân Tây Bắc...... Hoặc là nói là nhìn Tư Không Hàn phía trước kỵ binh.


Trên mặt hắn đội mũ giáp che khuất miệng mũi, chỉ lộ ra một cặp mày cương nghị cùng đôi mắt như sói, trong tay cầm huyết nhận, tóc đen buông thả ở trong gió tung bay, sát khí đầy người giống như thần ch.ết, mang theo ác ý tuyệt đối.


Đó là ai, nháy mắt trong lòng Tư Không Hàn đã có đáp án. Trong lòng hắn phát lạnh, cả người cứng ngắt ở trên lưng ngựa, hận ý ngập trời vừa mới trọng sinh bỗng chốc thay thế thành sợ hãi, chỉ muốn chạy trốn!


"Làm sao vậy?" Quân Trường Duyệt nhận thấy hắn dị thường nhẹ giọng hỏi một câu, theo tầm mắt hắn quay đầu nhìn nhìn, lại không thấy gì cả.


Tư Không Hàn bị thanh âm của hắn kêu hoàn hồn, giật mình một cái, lại chăm chú nhìn lại trên tường thành đã không có một bóng người, trên cột cờ chỉ có gió nhẹ lưu luyến nào còn có ai.
"Không có gì......" Sắc mặt Tư Không Hàn tái nhợt quay đầu lại, trong lúc lơ đãng hô hấp đã hỗn loạn.


Hắn tuyệt sẽ không nhìn lầm, thân thủ người này đã gần như xuất quỷ nhập thần. Tư Không Hàn nắm chặt cương ngựa, hắn có thể nghe thấy thanh âm trái tim mình đập liên hồi, hắn biết chính mình đang sợ hãi, hắn vì bản thân khiếp đảm mà cảm thấy thẹn!


Hắn là người từng ch.ết một lần, trước khi ch.ết chịu dày vò còn có thể thong dong kêu gào bạo quân bất quá là bởi vì chưa bao giờ nghĩ mình có thể trọng sinh.
ch.ết một lần rồi, mới biết được ch.ết có bao nhiêu đáng sợ......
Tư Không Hàn không thể tin được có một ngày hắn sẽ sợ ch.ết.


"Ta trước về vương cung thăm hỏi Vương huynh, tránh người khác nghi ngờ, hẳn là sẽ xa nhiều ngày, sợ là không thể ở bên ngươi." Sau khi an trí quân đội trước phủ Vân Huy tướng quân, Quân Trường Duyệt cũng không thể ở lâu, cùng Tư Không Hàn trốn ở một góc nói lời tạm biệt.


Hắn luyến tiếc ôm láy Tư Không Hàn, Tư Không Hàn cũng luyến tiếc hắn, lúc này lại chỉ thuận thế ôm Quân Trường Duyệt cũng không nói lời nói nào, tựa hồ có chút thất thần.
"Ngươi làm sao vậy?" Quân Trường Duyệt ngẩng đầu hỏi hắn: " Từ khi vào thành tâm thần ngươi luôn không yên."


"Không có việc gì, chỉ là 21người Huyền Giáp là hoạ của chúng ta, hiện giờ trở về thành, trong lòng khó tránh khỏi khó nén lệ khí, ta chỉ sợ bản thân xúc động làm ra chuyện xấu." Tư Không Hàn giải thích nói.


Cho tới nay, trừ bỏ yêu ra, Quân Trường Duyệt đối với Tư Không Hàn vô cùng sùng bái, hắn sao có thể nói cho Quân Trường Duyệt biết trong lòng hắn chỉ còn nỗi khiếp sợ chứ, lệ khí sớm đã tiêu tán từ khi vào thành nhìn thoáng qua qua người nọ......


"Ta biết ngươi cực kỳ hận, ta cũng vậy. Nhưng hiện tại Vương huynh tuy rằng mất hết dân tâm, xú danh ngàn dặm, nhưng trong tay hắn vẫn cầm quyền sinh sát, bên người lại có ám vệ sâu không lường được, chúng ta phải cẩn thận trù tính mới được. Thù, nhất định báo." Hắn mỉm cười dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng miêu tả khuôn mặt của tình lang, tuy rằng bây giờ thay đổi thân xác, nhưng tình ý trong mắt hắn mảy may không đổi.


Tư Không Hàn gật gật đầu, nhìn sắc trời nói: " Tiết trời không còn sớm, trời tối thêm sẽ lạnh, ngươi hồi cung đi."


Hai người lưu luyến không rời mà từ biệt, một người vào vương cung, một người âm thầm liên hệ với người đã bố trí trước kia. Tư Không Hàn cũng không dễ dàng lộ ra thân phận mình, chỉ là hỏi thăm chuyện hậu sự của Tư Không nhất tộc.


Người hắn liên lạc kêu Trương Hội, đã từng nghe lệnh dưới trướng hắn, đối với mình trung thành và tận tâm liền âm thầm đề bạt hắn tới Quân Cơ Xử Trác Lộc thành, làm việc cho mình, Tư Không Hàn tin Trương Hội, ít nhất một vài chuyện không liên quan đến cơ mật hắn tin tưởng Trương Hội sẽ không nói dối.


"49 người Tư Không nhất tộc bị xẻo sống thật là kết cục bi thảm không thể hình dung nỗi, bao nhiêu máu nhiễm đỏ toàn bộ Trác Lộc thành. Tư Không tướng quân nghe nói là bị Đại vương bắn ch.ết, so sánh thì hắn cũng coi như là may mắn, ch.ết thống thống khoái khoái." Trương Hội nhấp miếng rượu, liên tục thở dài, sau đó đổ chén rượu xuống trên mặt đất, xem như hiếu kính Tư Không tướng quân dưới hoàng tuyền.


Tư Không Hàn mỗi lần nghe một chữ hắn nói hô hấp lại nặng thêm một phần, răng cơ hồ cắn nát! Hắn tưởng tượng đến cảnh người nhà mình bị xẻo sống, cừu hận trong mắt như sắp trào ra!


Lúc này Trương Hội lại ai thở dài một tiếng, nói: "Bá tánh có lẽ không biết, nhưng huynh đệ Quân Cơ Xử chúng ta đều rõ, Tư Không tướng quân sở dĩ miễn lăng trì, là vì có Tĩnh Vương điện hạ cầu tình. Đáng tiếc, Tĩnh Vương điện hạ dù có được Đại vương sủng ái, trong mắt lại chỉ có Tư Không tướng quân. Sau khi Tướng quân ch.ết, Đại vương tuy hạ lệnh không cho tế bái, nhưng cũng không đề cập đến những người khác của Tư Không nhất tộc. 49 thi cốt đến nay còn ném ở sườn núi, chúng ta làm hạ nhân cũng không dám đụng vào. Nhưng Tĩnh Vương điện hạ vậy mà sau khi tướng quân ch.ết cũng mặc kệ không hỏi, tùy ý dã thú gặm thi cốt tan tác, cũng không biết trên phố truyền lưu Tĩnh Vương điện hạ có tình ý với tướng quân liệu có thật hay không."


Tư Không Hàn ngẩn ra, trong lòng chậm rãi nảy sinh ra một tia khác thường.
Trương Hội liếc xéo hắn một cái, dùng khuỷu tay thúc hắ, lặng lẽ nói: "Những lời này nếu truyền ra ngoài, cái đầu dưa hấu trên cổ này khó có thể giữ được, ta thấy ngươi là quân Tây Bắc mới nói."


"Ta minh bạch, đa tạ." Trong lòng Tư Không Hàn cực kỳ hụt hẫng, chủ động đem tiền thưởng mới nhận trả tiền rồi mất hồn mất vía rời đi quán rượu.
Lúc này Trương Hội kia vẻ mặt vốn tiếc hận đau lòng tức thì tiêu tán, nhìn phương hướng Tư Không Hàn biến mất phát ra một tiếng cười nhạo lạnh lùng.


Biết được tin tức cụ thể Tư Không Hàn xem như thông minh không tự mình ra sau núi nhặt xác cho người nhà, mà nhờ Vân Huy tướng quân âm thầm đem thi cốt chôn ngay tại chỗ sườn núi, miễn cho lại bị dã thú quấy rầy. Vân Huy tướng quân cũng xem như tâm lớn, hàng năm ở Tây Bắc chinh chiến nên không biết Tư Không nhất tộc ch.ết bao nhiêu người, hay không biết bạo quân có hung lệ như đồn đãi hay không, Tư Không Hàn mới vừa nói hắn đã đáp ứng.


Buổi tối Tư Không Hàn phòng mình uống chuếnh choáng, hướng về phía sườn núi bái lạy thật sâu, lệ nóng rơi đầy đất.


Đồng thời trong Xích Vân Cung, Nhiếp Gia mới tắm ra, tóc đen tán loạn còn vương hơi nước dựa vào trên giường, cùng Thời Kham chơi cờ, cung nhân ở một bên nhẹ nhàng chậm chạp đánh phiến, lão thái giám tiến vào thông truyền: "Bẩm Đại vương, Tĩnh Vương điện hạ theo quân Tây Bắc trở lại, lúc này đã tiến cung cầu kiến đang chờ ở ngoài."


Nhiếp Gia còn chưa nói lời nào, Thời Kham đã hờ hững nói: "Vậy để hắn chờ."
Nhiếp Gia đạm cười liếc hắn một cái, nói: "Ta thắng."
Thời Kham câu môi cười nói: "Ngươi luôn có thể thắng ta, vẫn còn hứng thú sao?"


Nhiếp Gia vê đầu quân cờ lạnh lẽo ánh mắt kiều diễm nhìn xương quai xanh của Thời Kham, chậm rãi nói: "Như vậy không thú vị, không bằng chúng ta đổi luật chơi đi? Ai thua, người đó cởi một kiện xiêm y."
"Bướng bỉnh." Ánh mắt Thời Kham ôn nhu hẳn.


Lão thái giám tức khắc không dám nghe nữa, thấy Đại vương cũng không muốn gặp Tĩnh Vương ý tứ trong lòng đã hiểu rõ, cúi đầu chạy đi.
Quân Trường Duyệt thấy lão thái giám ra còn tưởng rằng Vương huynh muốn gặp hắn, vội vàng đi vào trong, lại bị người cản lại.






Truyện liên quan

Khiêu Khích Mất Khống Chế, Gặp Gỡ Nhân Vật Lớn Cực Phẩm

Khiêu Khích Mất Khống Chế, Gặp Gỡ Nhân Vật Lớn Cực Phẩm

Nhật Lạc Cách Tang Hoa143 chươngFull

403 lượt xem

Tứ Đại Tài Phiệt: Gặp Gỡ Nhân Vật Lớn Hàng Tỷ

Tứ Đại Tài Phiệt: Gặp Gỡ Nhân Vật Lớn Hàng Tỷ

Ân Tầm393 chươngFull

8.1 k lượt xem

Mạt Thế Trọng Sinh Chi Tiểu Nhân Vật

Mạt Thế Trọng Sinh Chi Tiểu Nhân Vật

Hồng Trà Ngận Hảo Hát93 chươngFull

12.3 k lượt xem

Hệ Thống Lưu Nhân Vật Chính Ta Gia Nhập Group Chat

Hệ Thống Lưu Nhân Vật Chính Ta Gia Nhập Group Chat

Cực Địa Lữ Giả621 chươngĐang ra

17.9 k lượt xem

Không Cẩn Thận Gặp Phải Nhân Vật Lớn

Không Cẩn Thận Gặp Phải Nhân Vật Lớn

Khiết Tâm10 chươngFull

47 lượt xem

Nhân Vật Phản Diện: Phản Cái Rắm, Ta Đi Thao Nữ Chính!!!

Nhân Vật Phản Diện: Phản Cái Rắm, Ta Đi Thao Nữ Chính!!!

Thua Goku76 chươngTạm ngưng

31.6 k lượt xem

Kế Hoạch Xuyên Không Của Vật Hi Sinh: Cải Tạo Nhân Vật Phản Diện

Kế Hoạch Xuyên Không Của Vật Hi Sinh: Cải Tạo Nhân Vật Phản Diện

Sát Tiểu Hoàn106 chươngFull

5.5 k lượt xem

Viết Lại Tiểu Thuyết: Tôi Không Muốn Làm Nhân Vật Phản Diện

Viết Lại Tiểu Thuyết: Tôi Không Muốn Làm Nhân Vật Phản Diện

Nhật Yên Vân34 chươngTạm ngưng

365 lượt xem

Tận Thế: Tài Phiệt Thái Tử, Bắt Đầu Nhân Vật Phản Diện Đỉnh Phong!

Tận Thế: Tài Phiệt Thái Tử, Bắt Đầu Nhân Vật Phản Diện Đỉnh Phong!

Dữu Tử Dữu Tử Hữu Tử300 chươngFull

18.8 k lượt xem

Xin Lỗi, Ta Chỉ Là Nhân Vật Quần Chúng!

Xin Lỗi, Ta Chỉ Là Nhân Vật Quần Chúng!

Lăng Lam Ca87 chươngTạm ngưng

259 lượt xem

Kế Hoạch Xuyên Không Của Vật Hy Sinh: Cải Tạo Nhân Vật Phản Diện

Kế Hoạch Xuyên Không Của Vật Hy Sinh: Cải Tạo Nhân Vật Phản Diện

Sát Tiểu Hoàn106 chươngFull

1.3 k lượt xem

Tránh Xa Nam Chủ: Ta Muốn Làm Nhân Vật Quần Chúng!

Tránh Xa Nam Chủ: Ta Muốn Làm Nhân Vật Quần Chúng!

Nhan Thiển Thiển30 chươngTạm ngưng

673 lượt xem