Chương 57

Tần Khai Dịch còn không biết thân phận mình đã bị nhi tử biết được. Bị Tử Dương Bội mang đi vội vàng, chờ hắn phản ứng lại mới nhớ tới, hắn còn rất nhiều thứ trong động phủ không kịp mang theo a.
Tuy thế, nhưng nghe đến.


|Hệ thống: Hoàn thành nhiệm vụ – Tần Thạch phản bội Linh Sơn phái. Nhận được nhân hai phần thưởng. Hiện nay có 35% tiến độ trở về, điểm tiến độ đã được một phần ba. Hoàn thành nhiệm vụ nhân hai phần thưởng, thất bại trừ gấp hai lần.|


Sắc mặt Tần Khai Dịch nháy mắt vui mừng khôn siết – từ lúc đến thế giới này, đây là lần đầu tiên hắn cảm giác thấy khoảng cách hắn về nhà gần đến thế.


Ăn nghẹn không nhẹ từ Thẩm Phi Tiếu, Tử Dương Bội hiển nhiên tâm tình không tốt lắm. Sắc mặt cũng không có bất cần đời như trước, ngược lại có vẻ âm trầm.


Tần Khai Dịch bị Tử Dương Bội kéo tay bay một thời gian dài, xác định mình an toàn Linh Sơn phái mới sâu kín mở miệng: “Ta nói Tử Dương huynh, mặt của ngươi rất khó coi a.”


“Hừ.” Thẩm Phi Tiếu làm Tử Dương Bội khó chịu. Hiện tại, thái độ Tử Dương Bội đối với Thẩm Phi Tiếu cũng không quá thân thiết. Hắn liếc Tần Khai Dịch một cái, nửa ngày sau mới mở miệng: “Bị tiểu sư đệ ngươi tâm tâm niệm niệm đuổi giết cảm giác thế nào?”


available on google playdownload on app store


Tần Khai Dịch vừa nghe câu này đương nhiên sẽ không để cho Tử Dương Bội dễ dàng như nguyện. Hắn không chút do dự trái lương tâm nói: “Nhìn sư đệ nhà mình càng ngày càng có tiền đồ tất nhiên là sảng khoái, vui vẻ a … Ta nghĩ Tử Dương huynh đại khái không biết rõ loại cảm giác huynh đệ này đi.”


“Mạnh miệng.” Tay nắm lấy Tần Khai Dịch khẽ dùng lực, cho thấy tâm tình Tử Dương Bội càng thêm không ổn. Hắn trào phúng nhìn Tần Khai Dịch: “Thẩm Phi Tiếu nói muốn đánh với ngươi, sao lúc đó ngươi lại không có tiền đồ như hiện tại a.”


“Ách … Cái này sao.” Tần Khai Dịch nghe vậy xấu hổ sờ sờ cái mũi: “Đây không phải là sợ thương tổn đến hắn sao, khụ khụ.”


“Thương tổn đến hắn?” Như là nghe được chuyện cười, ánh mắt Tử Dương Bội hận không thể soi Tần Khai Dịch thành hai cái động: “Ngay cả ta cũng không thể thương tổn đến sư đệ tâm ái của ngươi, chỉ bằng với công phu mèo quào của ngươi chỉ sợ ngay cả một cọng tóc của hắn cũng không thể chạm đến.”


“A, vậy sao.” Nghe Tử Dương Bội trào phúng, Tần Khai Dịch cũng không xấu hổ, ho khan hai tiếng sau đó nói: “Kia … hắn cũng không thương tổn được ta a … Thế giới yêu cầu hòa bình a.”


Tử Dương Bội nghe Tần Khai Dịch nói bậy bạ, có một loại cảm giác như đấm vào bông. Hắn tưởng, sau khi bị Thẩm Phi Tiếu uy hϊế͙p͙ Tần Khai Dịch không thương tâm muốn ch.ết thì cũng *** thần sa sút vài phần. Nhưng nhìn bộ dạng Tần Khai Dịch hiện tại, còn muốn sinh long hoạt hổ hơn hồi nãy, điều này làm cho lòng Tử Dương Bội tà hỏa đốt càng tăng lên. Hắn biết Thẩm Phi Tiếu đã bắt đầu hoài nghi thân phận Tần Thạch vì hắn quen thuộc với Tần Thạch. Nhưng không biết sau khi hắn mang Tần Khai Dịch đi thì Thẩm Phi Tiếu cũng đã biết được chân tướng.


Còn chờ mong xem cuộc vui, Tử Dương Bội đè nén lửa giận trong lòng. Thấy đã cách xa Linh Sơn phái, lúc này mới bắt đầu *** tế đánh giá Tần Khai Dịch.


So với mấy năm trước, người trước mắt hiển nhiên lại nhiều thêm vài phần tuấn dật, có lẽ là do tu vi đã đến kết đan. Trên người Tần Thạch thêm một phần khí chất thanh nhuận, tựa như một khối ngọc được cẩn thận mài dũa, khiến người rất khó dời mắt.


Thấy biến hóa trên người Tần Khai Dịch, Tử Dương Bội mở miệng trêu chọc: “Người ta kết đan đều là tu vi đại trướng. Ngươi ngược lại bề ngoài càng đẹp thêm vài phần. Tần Thạch, ta thấy ngươi không vào Hợp Hoan Tông quả thực rất đáng tiếc.”


“…” Tần Khai Dịch nghe Tử Dương Bội “khích lệ” khóe miệng co rút, trầm mặc một hồi mới suy yếu khiêm nhượng: “Tử Dương huynh quá khách khí … Kỳ thật Tử Dương huynh cũng lớn lên cũng không tồi, không cần tự ti …”


“…” Tử Dương Bội nghe Tần Khai Dịch nói vậy xém nữa hít thở không thông. Cái tên Tần Thạch ở đâu nghe ra hắn tự ti?


“Ân, quả thật không thể so với Thẩm Phi Tiếu nhà ta đúng không? Nhưng bỉ thượng bất túc bỉ hạ hữu dư, tướng mạo Tử Dương huynh kỳ thật cũng không tệ lắm.” Như không thấy Tử Dương Bội buồn bực, Tần Khai Dịch vẫn tiếp tục “hảo tâm” trấn an: “Tướng mạo Tử Dương huynh cho dù so với Linh Nhi sư muội cũng là chỉ có hơn chứ không có kém.” – Linh Nhi, vô cớ nằm cũng trúng đạn ngươi nhất định phải tha thứ cho sư huynh a…


Bỉ thượng bất túc bỉ hạ hữu dư: giống như câu nói ‘trông lên thì chẳng bằng ai, trông xuống thì cũng chẳng ai bằng mình’.


“…” Tử Dương Bội giờ phút này rốt cục hiểu, tên Tần Thạch khốn kiếp này đang muốn chọc tức mình đây mà. Khi không lại lấy một nữ tử mới lớn so sánh với mình. Cái này không phải nói mình nam không ra nam, nữ không ra nữ sao.


“Ngươi cũng chỉ có thể chiếm tiện nghi ngoài miệng.” Tử Dương Bội nghe Tần Khai Dịch châm chọc cũng không giận. Ngược lại còn đối với Tần Khai Dịch cười sáng lạn.


Tần Khai Dịch vừa thấy liền biết lão yêu quái muốn bão nổi. Quả nhiên, câu đầu tiên Tử Dương Bội nói chính là: “Không biết cổ trùng ta hạ, Tiểu Thạch có thích không?”


“… Rất thích.” Nghe đến cái tên Tiểu Thạch làm Tần Khai Dịch âm thầm nghiến răng, lại không thể phản bác Tử Dương Bội. Dù sao hiện tại mình đang trong tay hắn, chọc hắn xù lông, chỉ sợ không chịu nổi hậu quả a.


“Thích thì tốt rồi.” Tử Dương Bội căn bản không quan tâm Tần Khai Dịch nói trái ý mình. Hắn nhẹ nhàng mỉm cười làm như không nhìn thấy ánh mắt Tần Khai Dịch khát vọng muốn biết chân tướng, thay đổi đề tài: “Nếu Tiểu Thạch ngươi đã phản bội Linh Sơn phái, lại đi cùng ta rồi. Vậy từ hôm nay trở đi ngươi chính là người Liên Hoa giáo, tuy ta không phải giáo chủ, nhưng thu nạp ngươi nhập giáo vẫn có thể. Nếu ngươi ngoan ngoãn nghe lời ta, đãi ngộ sau này cam đoan sẽ không thua kém khi ngươi ở Linh Sơn phái.”


Kỳ thật ngày Tử Dương Bội bức bách Tần Khai Dịch tu ma, hắn đã sớm biết sẽ có ngày Tần Khai Dịch phản lại Linh Sơn phái. Dù sao cũng là ma tu, dù ngươi có công pháp che giấu ma khí lợi hại đến cỡ nào, tu luyện trong địa bàn đạo tu cũng không phải kế lâu dài. Tần Khai Dịch cũng tốt số lắm, trong bí cảnh gặp Viêm Cốt tạm thời có thể che giấu ma khí, nhưng lại thế nào đâu? Cuối cùng Tần Khai Dịch không phải lựa chọn rời đi sao … Nhưng lại vì tiểu sư đệ một lòng muốn bảo hộ kia …


Tử Dương Bội nghĩ đến đây, trong đầu đột nhiên lóe lên một suy nghĩ kỳ quái. Hắn tuyệt đối không tin Thẩm Phi Tiếu là con Tần Khai Dịch, cùng với cái gì mà tin tưởng … Hắn lại cảm giác Tần Khai Dịch có một loại tình cảm đặc biệt với Thẩm Phi Tiếu. Nhưng rốt cuộc đó là cái tình cảm gì? Tử Dương Bội nhìn lướt qua biểu tình được cho là cô đơn của Tần Khai Dịch, trong lòng nhảy ra một đáp án làm hắn kinh ngạc – Tần Thạch thích Thẩm Phi Tiếu! Hơn nữa lại không phải là thích giữa sư huynh đệ với nhau!


Nếu không thích, thì sao lại vì Thẩm Phi Tiếu mà lập linh hồn khế ước với mình. Nếu không thích, sao lại vì Thẩm Phi Tiếu tự nguyện nhảy xuống dung nham. Nếu không thích, sao lại không muốn Thẩm Phi Tiếu biết thân phận của hắn …


Tử Dương Bội sống hơn vạn năm, đối với loại tình yêu giữa nam tử với nhau đương nhiên thấy qua không ít. Nhưng dù không ít, khi hắn nghĩ đến điều đó, trong lòng lại cảm thấy rất khó chịu. Thật giống như đồ vật của mình bị người khác đột nhiên tới cướp mất.


“Tần Thạch, ngươi không phải là thích Thẩm Phi Tiếu chứ?” Tử Dương Bội chậm rãi mở miệng, cái miệng hơi hơi trề xuống lộ ra tâm tình không vui.


“A?” Còn đang suy nghĩ đến những ngày tháng sau này phải sống thế nào trong Liên Hoa giáo. Bị Tử Dương Bội mạc danh kỳ diệu hỏi vấn đề này trong lúc nhất thời hoàn toàn ngây ngẩn cả người.


Mà biểu tình sửng sốt của Tần Khai Dịch trong mắt Tử Dương Bội lại thành kinh ngạc vì bị đâm trúng tim đen. Hắn nháy mắt mất hứng, tay nắm lấy tay Tần Khai Dịch chậm rãi dùng lực kéo Tần Khai Dịch vào ngực mình, tay kia thì không chút do dự nắm lấy cằm Tần Khai Dịch: “Ngươi đến Liên Hoa giáo của ta, nghĩ cũng không được nghĩ đến ngoại nhân. Nếu để ta biết ngươi còn lén lút lui tới với Thẩm Phi Tiếu …”


“…” Tần Khai Dịch hoàn toàn không kịp phản ứng Tử Dương Bội rốt cuộc trúng cái gió gì.
“Ta liền hung hăng phạt ngươi.” Ngón tay ái muội lướt qua môi Tần Khai Dịch, Tử Dương Bội lộ ra một nụ cười mị hoặc.


Tần Khai Dịch choáng váng nửa ngày mới kịp phản ứng, Tử Dương Bội cái tên cờ hó này dám đùa giỡn mình … Hắn tất nhiên không hề biết suy nghĩ trong lòng Tử Dương Bội lúc này, còn tưởng Tử Dương Bội bị Thẩm Phi Tiếu gây sức ép tới phát điên. Trầm mặc nửa ngày sau mới có lòng khuyên giải: “Tử Dương huynh … Lúc nên thả lỏng thì cứ thả lỏng đừng cứ nghẹn như vậy … Cho dù không đấu lại với Thẩm Phi Tiếu người ta thì cũng là trang hảo hán a. Ân, đánh không lại, còn không thể chạy sao.”


“…” Tử Dương Bội rốt cục hiểu câu ‘ông nói gà, bà nói vịt’ là sao – Tần Thạch, Tần Thạch, đúng là tảng đá mà!


“Aiz …” Tần Khai Dịch vuốt mũi mình nhìn Tử Dương Bội lúc trắng lúc xanh. Còn đang buồn rầu nghĩ cuộc sống sau này của mình như thế nào. Liên Hoa giáo cái gì, tuyệt đối không phải là địa phương gì tốt đẹp. Cũng y như tính cách Tử Dương Bội ngoan độc, nói không chừng mình xảy gặp chuyện gì đó. Hơn nữa nội dung vở kịch sau này … thấy thế nào nguy hiểm cũng quá lớn a.


Nhân sinh tựa như một cuộc gọi điện thoại, ngươi không cúp trước thì chính là ta cúp trước a … Tần Khai Dịch tin tương lai phía trước nhất định sẽ tươi sáng.


Tử Dương Bội tạm thời cũng buông tha Tần Khai Dịch. Hắn cầm tay Tần Khai Dịch tiếp tục hướng về phía phân đàn Liên Hóa giáo gần đây bay đến. Không cần phải gấp gáp – sau này thời gian giữa hắn cùng Tần Thạch … còn có rất nhiều.


Bên này Tử Dương Bội mang Tần Khai Dịch đi, bên kia Thẩm Phi Tiếu bắt đầu thâu tóm Linh Sơn phái.


Kỳ thật lúc phát giác ra quan hệ giữa Tử Dương Bội cùng Tần Thạch, Thẩm Phi Tiếu liền hoài nghi thân phận Tần Thạch tới cực điểm. Từ bên trong bí cảnh tìm được đường sống trong chỗ ch.ết, vết thương khả nghi trên cổ Tần Thạch, còn lúc phản ứng kì quái khi người đeo mặt nạ cõng mình trên lưng, còn có biểu tình do dự của chồn tía làm Thẩm Phi Tiếu càng lúc càng hoài nghi. Cho đến khi hắn nhìn thấy Tần Thạch đau đớn vì cổ trung Tử Dương Bội khu động mới có căn cứ xác thực.


Tuy không nhìn rõ nhưng hoa văn liên hoa mơ mơ hồ hồ hiển lộ ra lại làm cho Thẩm Phi Tiếu có tám phần nắm chắc. Không biết vì sao hoa văn này chỉ có mình nhìn thấy, Tử Dương Bội lại hoàn toàn thờ ơ …


Chồn tía trở về càng làm Thẩm Phi Tiếu hoàn toàn kết luận. Hắn nhìn con súc sinh mình từng yêu thương lại không hiểu sao sinh ra một cảm giác châm chọc. Nếu không phải lúc ấy hắn quá mức tin tưởng chồn tía, sao lại mất đi nhiều cơ hội biết được chân tướng?
Thật đúng là … ngu xuẩn a.


Thẩm Phi Tiếu ngồi trên ghế dùng tay chống cằm, mặt không đổi sắc trầm tư tính toán chuyện kế tiếp. Hiện tại, địa vị Tần Thạch ở Linh Sơn phái đã hoàn toàn sụp đổ, Thanh Hư Tử lại đang bế quan … Mà mình, chẳng những có Sơn Vân Tiểu Ký, còn có Vũ Lâm Linh.


Cơ hội này nếu không nhanh chóng nắm chắc, Thẩm Phi Tiếu cũng không thể tha thứ cho chính mình.


“Nếu sư huynh tự tay đem Linh Sơn phái dâng đến tay ta.” Không có người ngoài, nam nhân mặt không đổi sắc toàn thân tỏa ra khí thế làm lòng người lạnh giá: “Ta đây không tiếp thu … Liền thật sự xin lỗi hảo ý của sư huynh rồi.”


Về phần hiện tại, đại sư huynh của ta … ngươi cứ hưởng thụ những ngày tự do cuối cùng của ngươi đi. Chờ ta đạt được lực lượng tuyệt đối, ta sẽ đón nhân sinh sau này của ngươi về tay ta.
|Tà Mị| Chương 58






Truyện liên quan

Khiêu Khích Mất Khống Chế, Gặp Gỡ Nhân Vật Lớn Cực Phẩm

Khiêu Khích Mất Khống Chế, Gặp Gỡ Nhân Vật Lớn Cực Phẩm

Nhật Lạc Cách Tang Hoa143 chươngFull

403 lượt xem

Tứ Đại Tài Phiệt: Gặp Gỡ Nhân Vật Lớn Hàng Tỷ

Tứ Đại Tài Phiệt: Gặp Gỡ Nhân Vật Lớn Hàng Tỷ

Ân Tầm393 chươngFull

8.1 k lượt xem

Mạt Thế Trọng Sinh Chi Tiểu Nhân Vật

Mạt Thế Trọng Sinh Chi Tiểu Nhân Vật

Hồng Trà Ngận Hảo Hát93 chươngFull

12.3 k lượt xem

Hệ Thống Lưu Nhân Vật Chính Ta Gia Nhập Group Chat

Hệ Thống Lưu Nhân Vật Chính Ta Gia Nhập Group Chat

Cực Địa Lữ Giả621 chươngĐang ra

17.6 k lượt xem

Không Cẩn Thận Gặp Phải Nhân Vật Lớn

Không Cẩn Thận Gặp Phải Nhân Vật Lớn

Khiết Tâm10 chươngFull

46 lượt xem

Nhân Vật Phản Diện: Phản Cái Rắm, Ta Đi Thao Nữ Chính!!!

Nhân Vật Phản Diện: Phản Cái Rắm, Ta Đi Thao Nữ Chính!!!

Thua Goku76 chươngTạm ngưng

31.2 k lượt xem

Kế Hoạch Xuyên Không Của Vật Hi Sinh: Cải Tạo Nhân Vật Phản Diện

Kế Hoạch Xuyên Không Của Vật Hi Sinh: Cải Tạo Nhân Vật Phản Diện

Sát Tiểu Hoàn106 chươngFull

5.5 k lượt xem

Viết Lại Tiểu Thuyết: Tôi Không Muốn Làm Nhân Vật Phản Diện

Viết Lại Tiểu Thuyết: Tôi Không Muốn Làm Nhân Vật Phản Diện

Nhật Yên Vân34 chươngTạm ngưng

364 lượt xem

Tận Thế: Tài Phiệt Thái Tử, Bắt Đầu Nhân Vật Phản Diện Đỉnh Phong!

Tận Thế: Tài Phiệt Thái Tử, Bắt Đầu Nhân Vật Phản Diện Đỉnh Phong!

Dữu Tử Dữu Tử Hữu Tử300 chươngFull

18.6 k lượt xem

Xin Lỗi, Ta Chỉ Là Nhân Vật Quần Chúng!

Xin Lỗi, Ta Chỉ Là Nhân Vật Quần Chúng!

Lăng Lam Ca87 chươngTạm ngưng

259 lượt xem

Kế Hoạch Xuyên Không Của Vật Hy Sinh: Cải Tạo Nhân Vật Phản Diện

Kế Hoạch Xuyên Không Của Vật Hy Sinh: Cải Tạo Nhân Vật Phản Diện

Sát Tiểu Hoàn106 chươngFull

1.3 k lượt xem

Tránh Xa Nam Chủ: Ta Muốn Làm Nhân Vật Quần Chúng!

Tránh Xa Nam Chủ: Ta Muốn Làm Nhân Vật Quần Chúng!

Nhan Thiển Thiển30 chươngTạm ngưng

673 lượt xem