Chương 10: Tiểu Thanh Mai, Quá Mạnh Mẽ (10)
Thích Hà một đường đi theo Phồn Tinh đến trường học, nhưng chỉ thấy cô không tới phòng học, mà là ngựa theo đường cũ đến phòng giáo viên ngữ văn.
Trên đường còn nhặt một viên đá lớn bằng nắm tay.
Muốn làm gì?
Thích Hà trong lòng nghi hoặc.
Lão đại đặc biệt thuần thục dùng viên đá đập vỡ cửa sổ, sau đó từ trong túi sánh lấy ra mấy thứ đang vặn vẹo giãy dụa...
Rắn
Mẹ!
Thích Hà lúc ấy rất là ngơ ngác.
Hơn nữa nếu không nhìn lầm, con rắn kia một thân hoa văn xinh đẹp, cái đầu bị Phồn Tinh nắm chặt có hình tam giác, đây là rắn kịch độc!
Thích Hà trong nháy mắt, dường như hiểu được đại não của lão đại đang nghĩ cái gì --
Tốt nhất không nên trước mặt mọi người bắt nạt người khác=ta trước mặt không làm gì được ngươi, vậy thì từ sau lưng làm ch.ết ngươi?
Hoàn toàn không nghĩ đến, tên ngốc này xuống tay độc đến như vậy!
Không chỉ Thích Hà không nghĩ đến, Sưu Thần Hào cũng không nghĩ đến!!
Sưu Thần Hào trong lòng mắng mẹ nó mấy cái.
Không phải nói ký chủ nhà nó là trí thông minh thấp, là một tên suy nhược trí tuệ sao?
Không phải nói là một tên đáng yêu vô hại lại ngốc ngốc sao?
Học đâu cái thao tác kinh người như thế chứ, phạm quy!
Lão đại tốc độ rất nhanh, lấy tư thế sét đánh không kịp bưng tai đem rắn ném vào trong văn phòng, Thích Hà thậm chí còn chưa kịp ngăn cản.
Thích Hà quyết định thật nhanh, vội vàng đem khóa của văn phòng phá ra.
May mắn là tài chính của trường học không tốt lắm, khóa cửa đều là loại giá rẻ, cả người hắn mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, thật vất vả mới đem ba con rắn độc Phồn Tinh ném vào đánh ch.ết hết.
Chỉ cảm thấy bản thân thật kề cận với cái ch.ết!
Mẹ hắn... Kích thích!
Hủy thi diệt tích xong, rắn cùng máu răn không còn, cửa sổ bị đập vỡ cùng với khóa cửa bị phá hỏng là không có biện pháp giải quyết, chỉ có thể nhanh chóng chạy trốn.
Thuận tiện còn xách theo Phồn Tinh, mạnh mẽ đen người trốn chạy," Đi, đồ ngốc nhà ngươi bị người bắt sẽ bị đánh ch.ết! "
Thích Hà sợ tới mức trái tim đập kịch liệt, cảm giác không thở nổi.
Không được, sáng hôm nay không thể đi học.
Hắn phải bình tĩnh!
"Đồ ngốc, ngươi xuống tay thật là ngoan độc!" Thích Hà trong lòng còn mang theo sợ hãi nắm chặt Phồn Tinh một đường chạy đến bờ sông, sau đó nằm vật ra trên cỏ.
Mẹ nó, hù ch.ết cha!
Lão đại yên lặng từ trong túi sánh lấy ra ba con rắn độc bị Thích Hà đánh ch.ết, Thích Hà vừa nhìn thấy động vật nguyễn thể này liền hoảng sợ vô cùng, hắn mặc dù là đàn ông con trai, nhưng mà hắn cũng sợ ch.ết!
Cảm giác thấy mấy con rắn này, có thể ngẩn đầu lên cắn người một cái.
" Nghe nói thịt răn ăn rất ngon, ngươi có thể làm được sao? "
Thích Hà lúc ấy liền...
Mmp
* Mụ bán phê: Phát âm là MA-MAI-PI, có thể viết thành từ viết tắt MMP. Đây là một từ mắng chửi vùng Tứ Xuyên, mang theo tính vũ nhục rất nặng, dịch thô ra tiếng Việt là “Đ-Ĩ M-Ẹ M-ÀY”. Vì nhân vật chửi rất nhiều từ, mình không thể việt hóa hết tất cả, bởi vì việt hóa ra mang nghĩa quá chung chung, không diễn tả được cảm xúc của nhân vật, nên mình để nguyên bản gốc.
" Giáo viên ngữ văn đó tuy rằng rất đáng ghét, nhưng ngươi trực tiếp thả rắn độc cắn ch.ết người, thế này cũng rất quá phận! " Còn là loại rắn cắn ch.ết người không phạm pháp!
" Bà ta bắt nạt ta. " Phồn Tinh bắt đầu lột da rắn, yên lặng lấy dao nhỏ gọt bút từ trong túi sánh, lưu loát sạch sẽ đem bụng rắn rạch một đường, đến cạnh bờ sông làm sạch.
Chỉ cần là thứ ăn được, cô đều ăn.
Kiêu ngạo.jpg
Bắt nạt người của cô, đều sẽ bị ghi tên lên sổ đen, sau đó... Bắt nạt lại.
Trong lòng lão đại nghĩ, công bằng? Không tồn tại.
Lúc ngươi bắt nạt cô, lại không bắt nạt ch.ết người.
Vậy lúc cô bắt nạt lại, có làm ra mạng người hay không, điều này không nói rõ được.
Thích Hà :"..." Vân Phồn Tinh quả thật là mãnh nữ, quá hung tàn.
" Hơn nữa bà ta còn mắng ngươi. "
Thích Hà ngơ ngác : Này có quan hệ gì với hắn?