Chương 62: Tể Tướng Đại Nhân, Quản Phu Nhân Của Ngài Đi (3)
Sưu Thần Hào phản ứng một chút, phát hiện suy nghĩ của lão đại. . . Vậy mà rất có đạo lý!
【. . . Có khả năng, là chân ái chăng? 】 Sưu Thần Hào thử trả lời.
Bởi vì nó phát hiện tư duy của nữ chính Giản Hân Hân, quả thật rất khó hiểu, ngoại trừ là chân ái, nó thật sự tìm không được lý do nào nữa cả.
"A."
Giản Hân Hân đã được như ý nguyện trở thành Ngũ hoàng tử phi, nếu nói Tần Phồn Nhi là chướng ngại vật lớn nhất nàng ta muốn loại bỏ, vậy thì Từ Thụy Khanh thì là kẻ thù không đội trời chung mà nàng ta nhất định phải diệt trừ!
Kiếp trước.
Tiểu tử nông thôn xuất thân bần hàn này , tuổi còn trẻ đã trúng tam nguyên, được bệ hạ khâm điểm làm Trạng Nguyên.
Tâm tính hắn cứng cỏi mạnh mẽ, túc trí đa mưu, có quyết đoán và tàn nhẫn mà người cùng tuổi khó lòng có được!
Lúc tất cả mọi người xem trọng những vị hoàng tử khác có thế lực cường đại thì hắn đã bắt đầu tạo quan hệ tốt đẹp với Ngũ hoàng tử Thiệu Huyền Viễn, chờ Thiệu Huyền Viễn sau khi lên ngôi, liền đặc biệt được trọng dụng, trở thành tể tướng đương triều nhỏ tuổi nhất trong lịch sử.
Bình Nam tướng quân phủ bị hủy diệt, không thể thiếu dấu vết của Từ Thụy Khanh.
Thật là một con chó trung thành tận tâm!
Chuyện này khiến cho Giản Hân Hân sau trọng sinh lại, liền hận không thể ăn tươi nuốt sống hắn.
Cũng là vì nàng ta là nữ nhi ở nội trạch, đầu tiên là ở hậu trạch phủ Bình Nam tướng quân tranh đấu, sau đó lại cùng cùng cái khuê các nữ tử nhà khác ganh đua sắc đẹp, ngoan ngoãn nhu thuận khéo léo lấy lòng bệ hạ và thái hậu, căn bản không thể ra tay đối phó Từ Thụy Khanh chưa kịp xuất đầu lộ diện trên quan trường.
Chỉ có thể đợi đối phương xuất hiện ở đô thành,rồi nghĩ biện pháp sau.
Dựa lộ tuyến của nội dung cốt truyện, Giản Hân Hân vì ngăn cản con đường thăng tiến của Từ Thụy Khanh, nghĩ mọi biện pháp đối với hắn hạ thủ đoạn.
Từ Thụy Khanh đầu tiên là bởi bị người khiêu khích, bỏ lỡ khoa khảo năm đó, chỉ có thể đợi chờ ba năm sau. Ba năm sau thi đậu Trạng Nguyên, lại bởi vì ở trong cung say rượu thất lễ, đường đột với cung nữ mà bị tước phong hào Trạng Nguyên, cả đời không được tiến quan trường.
Danh tiếng mất hết!
Chật vật không chịu nổi!
Mà, cửa nát nhà tan, liền người thân đều không một ai may mắn thoát khỏi, trở thành một kẻ cô đơn có danh có thực!
Tại đủ loại vu oan hãm hại dưới, Từ Thụy Khanh tuy không biết bản thân rốt cuộc có ân oán gì với vị hoàng tử phi này, nhưng mà hiểu được, nếu như không tìm đường ra, sợ là sẽ ch.ết ở trong tay đối phương!
Nếu trời xanh không cho đường sống, vậy hắn ở trong tử huyệt, tự mình tìm ra một con đường sống?
Vì thế đơn giản quyết định, liền rời đi bỏ quê hương, đến địch quốc.
Bằng lòng dạ thâm hiểm, cùng tầng tầng lớp lớp thủ đoạn, ở địch quốc nâng đỡ tân hoàng đăng cơ, trở thành Nhiếp chính vương tiếng tăm lừng lẫy.
Sau khi ổn định triều cục xong, liền lập tức thay đổi đầu kiếm, tấn công cố quốc Đại Triệu.
Không tiếc bất cứ giá nào, sinh linh đồ sát, tay nhiễm máu tươi, tâm tính như ma.
Cuối cùng, Đại Triệu diệt quốc.
Từ Thụy Khanh vị này Nhiếp chính vương địch quốc, giẫm lên xương trắng chồng chất mà đi, ở địch quốc trở thành loại tồn tại nói một thì không có ai nói hai.
Hắn tính tình thâm trầm bất định, thủ đoạn âm hiểm tàn khốc, trở thành nhân vật phản diện làm rất thuận buồm xuôi gió.
Về phần nguyên chủ Mộc Phồn Tinh, ở trong toàn bộ nội dung cốt truyện chỉ là một vật hy sinh không hơn không kém.
Thân là đích tiểu thư của Tần quốc công phủ, cô lúc năm tuổi bị bắt cóc.
Bảy năm sau, Tần quốc công phủ hao hết tâm tư trăm đắng nghìn cay tìm lại đích tiểu thư mất tích bao lâu!
Nhỏ máu nghiệm thân, trên người còn mang tấm thẻ gỗ có thể chứng minh thân phận. Tấm thẻ gỗ kia tuy nhìn không đáng tiền, nhưng mà lúc Tần Phồn Nhi còn nhỏ bị bệnh thì thỉnh cầu đại quốc sư khai bút tặng cho, ý nghĩa phi phàm, đủ có thể chứng minh thân phận.
Giản Hân Hân vì triệt hết đường sống của Tần Phồn Nhi đường, cố ý chuẩn bị một vật giả mạo thay thế như vậy.
Đích tiểu thư đã trở về, từ nay về sau bất luận là kẻ nào xuất hiện điều là kẻ giả mạo!
Cha nuôi nuôi dưỡng Mộc Phồn Tinh trước lúc qua đời, nói cho nàng biết, nàng có khả năng là thiên kim tiểu thư của nhà giàu ở kinh đô.
Hắn lúc đầu nhặt đứa nhỏ này về, đứa nhỏ này vẫn nói mình là tiểu thư của Tần quốc công phủ, chỉ là sau này bị bệnh vài lần, nóng hỏng đầu óc, mọi chuyện từ lúc nhỏ đều quên hết.
Hắn là một người góa vợ, vất vả lắm mới nuôi dưỡng được một đứa trẻ, tự nhiên không muốn làm nàng đi tìm cha mẹ ruột. Nhất thời ích kỷ, liền dấu diếm đi .
Đợi đến lúc gần qua đời, mới lo lắng con gái sau này không có ai chăm sóc, vì thế cho Phồn Tinh cầm vàng bạc tích góp đi đô thành nhận thân.
Không nhận thân còn tốt, một nhận thân, liền mất luôn một cái mạng nhỏ, thậm chí ngay cả cửa của Tần quốc công phủ cũng chưa vào được.