Chương 88: Thế giới 4- Yêu là một tia ánh sáng màu xanh lục (3)
Editor: Tiêu
Beta: Min
Sau khi ký hợp đồng đánh cược này xong nguyên chủ không chịu ảnh hưởng vì Lâm Hạo Nhiên xuất hiện, có đầy đủ nguồn vốn liền bắt đầu chuẩn bị quay phim. Vẫn tự biên tự đạo, cậu tađối với tác phẩm của bản thân luôn có nhiệt tình cực kỳ mạnh mẽ, bộ phim này cũng là bộ phim đầu tiên cậu tathử nghiệm thể loại đặc hiệu, có một loại mong đợi cùng hưng phấn mà người khác khó có thể tưởng tượng được.
Nhưng kết quả lại cực kỳ khốc liệt.
Lâm Hạo Nhiên đối với Nhiếp Gia phản bội gã nhiều năm trước vẫn không biết là yêu hay hận.
Từ lúc định ra hợp đồng này, gã đã đào một cái hầm để nguyên chủ nhảy vào trong đó.
Sau khi hợp đồng có hiệu lực, nguyên chủ bỏ ra hơn một năm tỉ mỉ quay tác phẩm mới.
Giai đoạn tuyên truyền của phim mới nhậnđược phản ứng tốt đến kỳ lạ, dù sao đã từng có mấy bộ chất lượng cao làm tiền đề, bản thân nguyên chủ cũng có danh tiếng đảm bảo, trailer vừa ra khán giả liền vô cùng mong đợi. Có thể tưởng tượng được tương lai sáng lạn sau khi phim công chiếu,dựa vào danh tiếng cùng sức kêu gọi của Nhiếp đạo, đừng nói là 1 tỷ, phá vỡ kỷ lục lợi nhuận tiền vé trong nước cũng có thể.
Nhưng sau khi phim công chiếu, các rạp chiếu phim trên toàn quốc đều có xuất chiếu cực nhỏ, còn có một giai đoạn bị ác ý cấm chiếu, cứ thế, bộ phim chi phí hơn trăm triệu có tổng thu phòng vé chỉ có vài triệu…
Truyền thông Thế Gia bồi thường rất nặng, ngoại trừ bồi thường cho phía đầu tư 1 tỷ cùng 200 triệu lợi nhuận trong hai năm, trả giá nhân lực cùng vật lực trong gần hai năm đều trôi theo nước, chỉ chờ hết hạn hợp đồng thì truyền thông Thế Gia phải công bố phá sản.
Sự kết thúc đầy khốc liệt của bộ phim mới cũng không phải là đả kích với nguyên chủ, cậu ta cuối cùng cũng phục hồi lại tinh thần, hiện giờ Lâm Hạo Nhiên đang trả thù cậu ta, cậu ta tức giận cũng thống hận, nhưng đối phương quá mạnh mẽ, cậu ta căn bản không phải là đối thủ.
Lâm Hạo Nhiên cũng không thừa nhận hành vi ác ý phong sát phim, nhưng người trong nghề đều rõ ràng trong lòng, Lâm thị là hào môn Hạ thành, nhưng tay có dài như thế nào thì cũng không duỗi dài được đến mức đó, dù sao quyền thế của thương nhân cũng có hạn. Nhưng mà Lâm Hạo Nhiên lại khác, gã là cháu ngoại trai của Thời lão, Thời lão cũng chỉ thừa nhận một cháu trai là gã, thương không sao kể xiết, cùng là một mẹ đẻ ra, trước mặt Thời lão thì Lâm Tiện đến cái rắm cũng không dám thả, nhưng mà Lâm Hạo Nhiên lại có thể lên mái nhà lật ngói.
Thời gia Tần thành hắc bạch lưỡng đạo đều có, phong sát một bộ phim chẳng qua cũng chỉ là chuyện một câu nói.
Cho nên người có thể khiến nguyên chủ xuống dốc không phanh, có đủ thực lực cùng động cơ ngoại trừ Lâm Hạo Nhiên thì không còn người khác.
Hợp đồng lập tức đến kỳ hạn, nguyên chủ căn bản không có lòng để đi chất vấn Lâm Hạo Nhiên, cậu takháng cự lần cuối cùng, còn một năm rưỡi, 1 tỷ mấy là chuyện nhỏ, việc phải chuyển nhượng cổ phần mới là chuyện lớn.Cậu tahoảng hốt, bắt đầu tùy tiện quay những bộ phim thương mại tiêu phí sức hiệu triệu của mình, muốn kiếm 1 tỷ mấy bù đắp để có thể giữ được công ty.
Nhưng hậu quả của việc nguyên chủ thử mọi thứ khi tuyệt vọng chính là phim rác chồng chất, không chỉ không kiếm được tiền mà còn triệt để phá hủy danh tiếng mà trước đây cậu tatích lũy được.
Rốt cục chỉ trong một năm ngắn ngủi, cái tên Nhiếp Gia từ một đạo diễn thiên tài trở thành đại biểu cho sự thối nát, rác rưởi.
Không có ai nguyện ý đầu tư hạng mục của cậu ta, càng không có khán giả nguyện ý vào rạp xem phim cậu talàm.
Số tiền kia nguyên chủ làm như thế nào cũng không thể bù vào được, trong tuyệt cảnh, Lâm Hạo Nhiên khoanh tay đứng nhìn, thưởng thức nỗi thống khổ của cậu ta thật lâu, mới có hành động.
Gã chuẩn bị hợp đồng thứ hai cho nguyên chủ.
làʍ ȶìиɦ nhân của gã năm năm, ngoan ngoãn nghe lời, gọi tới phải tới, gã liền từ bỏ phần hợp đồng đánh cược trước đó. Ngoại trừ việc không cần truyền thông Thế Gia thực hiện lời hứa bồi thường, 25% cổ phần của truyền thông Thế Gia gã cũng không cần.
Đương nhiên, tất cả đều dựa trên tiền đề là nguyên chủ nghe lời.
Lúc này nguyên chủ đã cùng đường mạt lộ*, vì tự vệ, chỉ có thể ký bản hợp đồng thứ hai, làʍ ȶìиɦ nhân của Lâm Hạo Nhiên.
(*) cùng đường mạt lộ: cùng đường bí lối; chui vào ngõ cụt; không còn lối thoát; đến bước đường cùng
Một phần hợp đồng này dù không có hiệu lực về mặt pháp luật, nhưng quyền khống chế nằm trong tay của Lâm Hạo Nhiên, mặc dù pháp luật không thừa nhận nhưng nguyên chủ cũng phải ngoan ngoãn thực hiện lời hứa, đây chính là cường quyền.
Nguyên chủ đối với việc phải lựa chọn này vẫn luôn rất thoải mái, cậu tabiết chọn như thế nào để bản thân có lợi nhất, cho nên chưa bao giờ sẽ do dự.
Cậu takhông dây dưa dài dòng mà lập tức ký hợp đồng, Lâm Hạo Nhiên đạt được mục đích, trong lòng lại không hề vui vẻ. Cậuta vì tiền mà ở với gã, cũng vì tiền mà rời bỏ gã, giờ vẫn vì tiền mà ngoan ngoãn trở lại bên cạnh gã…
Lâm Hạo Nhiên chỉ cảm thấy bản thân đáng thương đến cực điểm,chẳng qua cũng chỉ là một món đồ chơi có thể dùng tiền mua được, vậy mà trước đây gã còn coi cậu tathành báu vật mà nâng lên đầu quả tim để yêu thương.
Một lần nữa ở cùng nhau, Lâm Hạo Nhiên vẫn giống như trước, thường xuyên mang theo cậu tabên người, ra vào công ty cũng như đi gặp bạn bè, nhưng sẽ không cẩn thận bảo vệcậu tagiống như trước kia. Gương mặt của Nhiếp Gia cực kỳ đẹp, đặc biệt là đôi mắt màu nâu nhạt xán lạn, đám công tử bột bên người Lâm Hạo Nhiên theo dõi cậu tarất nhiều, chờ Lâm Hạo Nhiên buông tay thì có thể cho bọn họ nếm thử.
Giống như ngày hôm nay vậy.
Sau khi Lâm Hạo Nhiên dùng hợp đồng buộc người ở cạnh gã, ý muốn ngược đãi là không thể thiếu, đôi khi tâm trạng không thoải mái sẽ ra tay, tất cả những thứ này đều bắt nguồn từ yêu hận của gã đối với nguyên chủ, nhưng không có nghĩa là y có thể khoan nhượng cho kẻ bắt nạt nguyên chủ. Ngày hôm nay, nếu dữ liệu của Nhiếp Gia không truyền tới thì Lâm Hạo Nhiên sẽ đúng lúc ngăn Hoàng Nhất Kiệt làm nhục nguyên chủ, dẫn y rời đi.
Nhưng vì suýt nữa bị cưỡng hϊế͙p͙ khiến nguyên chủ khuất nhục lại sợ hãi, cậu tabiết Lâm Hạo Nhiên đang trả thù cậu ta nhưng vì công ty, cậu ta cắn răng nhẫn nhục rốt cục qua thời hạn hợp đồng đánh cược ba năm kia.
Có lẽ là Lâm Hạo Nhiên muốn cho cậu ta một đòn cảnh cáo, rõ ràng nói chỉ cần ở cạnh gã, ngoan ngoãn nghe lời, Lâm Hạo Nhiên sẽ hủy bản hợp đồng đánh cược kia, nhưng mà thời hạn ba năm vừa đến, Lâm Hạo Nhiên không chút do dự thực hiện bản hợp đồng kia, cầm đi cổ phần của truyền thông Thế Gia cũng như tổn thất tiền bán vé, dùng 11% cổ phần của Thế Gia để bù vào.
Nguyên chủ hoàn toàn mất đi quyền khống chế công ty.
Đại bộ phận cổ phần đều nằm trong tay Lâm Hạo Nhiên, nói cách khác, Lâm Hạo Nhiên không chỉ là đại cổ đông của truyền thông Thế Gia còn nắm giữ 30% quyền đầu tư, giờ gã muốn Thế Gia sống liền sống, gã muốn Thế Gia ch.ết phải ch.ết.
Lâm Hạo Nhiên dùng thủ đoạn mạnh mẽ nhất đoạt đi toàn bộ những gì nguyên chủ có, muốn trói người ở bên mình.
Sau mọi chuyện, nguyên chủ lại không hề hận gã, Lâm Hạo Nhiên chỉ là giống cậu ta, chọn một lựa chọn có lợi với gã, là cậu ta thua.
Thua triệt triệt để để.
Nửa đời trước của nguyên chủ gần như là vì truyền thông Thế Gia mà dốc sức, cuối cùng lại mất đi quyền nắm giữ công ty, tâm huyết nửa đời hủy sạch, không biết là nghĩ thông rồi hay không nghĩ thông, cuối cùng thừa dịp Lâm Hạo Nhiên đến công ty không có ở nhà mà trực tiếp nhảy từ trên ban công xuống.
Nhiếp Gia xem tư liệu xong, mở cửa sổ xe ra, một tay cầm lái, một tay chống cửa sổ xe hóng gió.
Gió thổi ngược tóc rối của y ra sau, lộ ra đôi lông mày thon dài như dao xếp.
Y bỗng nở nụ cười, lạnh lùng mà hung tàn “Cho nên nói, vừa nãy ta đánh kim chủ của mình một trận?”
【Đúng thế.】KK cực kỳ đau đớn, tình huống vốn không ổn, Nhiếp tiên sinh đánh một trận còn làm Lâm Hạo Nhiên gãy một tay, giờ phải làm sao đây chứ.
Nhiếp Gia lại một bộ nhẹ như mây đưa gió thoảng, y nhàn nhạt mở miệng nói: “Tâm nguyện là gì?”
KK nói 【Tâm nguyện của nguyên chủ là bảo bệ truyền thông Thế Gia】
Nhiếp Gia có chút bất ngờ, y còn tưởng nguyên chủ hy vọng nhất chính là có thể hoàn toàn thoát khỏi Lâm Hạo Nhiên.
“Không gánh nổi.” Nhiếp Gia nhìn dòng xe cộ trước mặt, không chút nghĩ ngợi hờ hững nói: “Hợp đồng chỉ còn nửa năm, trong tay ta, thứ duy nhất có thể biến thành tiền chỉ có cổ phần của truyền thông Thế Gia, trong đó có 25% không thể động, muốn đoạt 25% trong tay Lâm Hạo Nhiên thì phải động tới 26% cổ phần khác, nếu không làm sao ta có thể kiếm được 1 tỷ 2 trong nửa năm để bồi thường cho Lâm Hạo Nhiên?”
KK a hai tiếng【Thực ra truyền thông Thế Gia chỉ là một khái niệm, là giấc mộng của nguyện chủ, cậu ta chỉ muốn tự do quay phim, bảo vệ truyền thông Thế Gia là bảo bệ quyền tự do sáng tác của nguyên chủ, đây mới là quan trọng nhất.】
Ánh mắt của Nhiếp Gia lạnh nhạt, không có hứng mà đáp một tiếng rồi không nói gì nữa.
Y liếc mắt nhìn gương chiếu hậu, thấy sự lạnh nhạt giữa chân mày của mình.
Bỗng nhiên trong túi truyền tới độ rung, Nhiếp Gia nhận điện thoại, bên kia là giọng nói vội vàng của một người phụ nữ: “Ông chủ, công ty Hoa Chương bỗng nhiên rút vốn khỏi hạng mục thứ 3 của chúng ta rồi!”
Công ty Hoa Chương?
KK nhắc nhở:【Hoa Chương là một công ty con dưới cờ Lâm thị, giám đốc điều hành vừa bị ngài đập một bình rượu vào đầu khiến não bị chấn động.】
Nhiếp Gia hiểu, đêm nay y ở trong phòng đánh đấm lung tung, ngoại trừ Lâm Hạo Nhiên thì cũng đắc tội không ít nhà đầu tư.
“Rút thì cứ rút đi, mấy ngày tới sẽ còn mấy hạng mục nữa bị rút vốn, không cần để ý đến bọn họ.” Cũng chỉ là mấy trò trẻ con của Lâm Hạo Nhiên, gã sẽ không để truyền thông Thế Gia kiếm được quá nhiều lời, nhưng vừa vặn có thể duy trì số lãi nhất định để nguyên chủ hy vọng.
Nhiếp Gia nói xong liền cúp điện thoại.
Lúc trước y nói Lâm Hạo Nhiên là kim chủ cũng không sai, Lâm Hạo Nhiên có quyền đầu tư của truyền thông Thế Gia, sau khi bọn họ ở cùng nhau thì nguyên chủ ngoài việc ở cùng gã ra thì chính là xử lý công ty, cậu ta vừa mắt cái nào thì Lâm Hạo Nhiên cũng sẽ không hỏi đến, chỉ cần quan tâm kinh phí cho cậu ta tùy tiện chơi, có thể nói tự do sáng tác của nguyên chủ là có, nhưng Lâm Hạo Nhiên tuyệt đối sẽ không để cậu ta kiếm lời.
【Trước mắt ngài có tính toán gì không? Tôi có thể giúp ngài phân tích phương án tốt nhất, dữ liệu trưởng phòng khóa kín càng ngày càng nhiều, quyền hạn của tôi cũng càng lúc càng lớn, hy vọng có thể giúp đỡ ngài lúc khó khăn.】KK chân thànhnói.
Nhiếp Gia lái xe bên bờ sông, có chút không hăng say mà nói: “Bây giờ mày có thể xác định được vị trí của Thời Kham không?”
KK nói:【Chương trình của tôi trói chặt với dữ liệu của ngài, trưởng phòng lại là dữ liệu ngoại lai, rất xin lỗi, tôi không có cánh nào có được thông tin của trưởng phòng trong chốc lát, nhưng trưởng phòng sẽ theo thói quen mà bảo lưu dữ liệu cá nhân của ngài cùng ngài ấy, đầu tiên là vẻ ngoài cùng tên… Cho nên tôi suy đoán, trong thế giới này, trưởng phòng rất có thể là con trai của Thời lão ở Tần thành, cũng là cậu của Lâm Hạo Nhiên.】
"Tên gì?"
"Thời Kham."
Hết chương 88.
Editor có lời mún nói: Tui sẽ không khai ra răng tui mải đu zai quá nên lười đăng truyện đâu :>>> Chương này là quà bù do dồn chương nha :>>