Chương 2: Lãnh giấy hôn thú?
Gặp Cố Nghị Quân không lên tiếng, Thích Hiểu chậm chạp một tý, lúc này mới xoay người, chuẩn bị mở cửa rời đi, sau lưng lại truyền đến giọng nói có chút tò mò của Âu Dương Thần Đông.
"Đại Boss, cậu đổi phụ tá?"
Nếu không phải Cố Nghị Quân kêu người phụ nữ này ra ngoài, hắn còn thật không có chú ý tới, lúc này mới đi đến trước mặt Thích Hiểu, ánh mắt đánh giá cô.
Một thân thon dài, mềm mại đáng yêu nhưng không mất đi sự thanh thuần, lông mi tỉ mỉ như được người miêu tả, giờ khắc này khuôn mặt trắng nõn của cô còn có chút đỏ ửng.
Quả nhiên là một bự vật hiếm có! Âu Dương Thần Đông không nhìn được thầm cảm thán trong lòng, tên tiểu tử thúi Cố Nghị Quân này thật đúng là có thể lăn qua lăn lại, mà ngay trợ lý bên cạnh, cũng có thể so với người ấy quốc tế.
Thích Hiểu hơi xấu hổ, nhất là cảm giác thấy ánh mắt lạnh lùng sau lưng, lưu, hai chân suýt nữa xụi lơ.
"Âu Dương tiên sinh, tôi không phải là trợ lý giám đốc, tôi chỉ là chuyên viên kế toán trong công ty...." Nở một nụ cười mê người, Thích Hiểu nhìn về phía hắn vuốt cằm.
Lần này, Âu Dương Thần Đông lại càng buồn bực, khoa trương vuốt lông mày, nhìn chằm chằm Thích Hiểu, "Cô biết tôi?"
Hai tay Cố Nghị Quân đã thành thói quen khoanh lại trước ngực, thân thể hơi nghiêng về phía trước, môi đỏ dày mỏng vừa phải nhếch lên, giống như đang chờ câu trả lời của cô.
"Tự nhiên biết." Rất tùy tiện gật đầu xác nhận, Thích Hiểu vuốt vuốt huyệt thái dương của mình, đáy mắt xẹt qua một tia hoảng loạn, "Đại danh của Âu Dương Thần Đông, từ mấy năm trước tôi đã được nghe nói, trên báo chí bốn phía đều có tên của anh, không muốn biết cũng khó....Ngài nói, phải hay không? Âu Dương tiên sinh?"
Con ngươi trong suốt toát ra vẻ dí dỏm, Thích Hiểu nhếch miệng cười một tiếng.
Mặc dù Âu Dương Thần Đông đã có gia đình, nhưng cũng không thể chống lại một mỹ nữ thuần khiết như vậy, dứt khoát chủ động đưa tay ra, tự giới thiệu, "Xin chào, tôi là Âu Dương Thần Đông, còn cô, cô tên gì?"
"Thích Hiểu." Cô đưa tay ra, cùng bắt tay với Âu Dương Thần Đông, sau đó chỉ về phía cửa, "Nếu như không có chuyện gì khác, tôi xin ra ngoài trước, cà phê lập tức đến."
"Tốt, tôi chờ!"
Mới từ phòng làm việc đi ra, Thích Hiểu liên tục hít sâu vài cái, bởi vì không khí đè nén, khuôn mặt nhỏ nhắn sờ giống như bị phỏng.
Móng vuốt dùng sức chà xát lên mặt, đột nhiên trên vai bị vỗ một cái.
"A! Ai a!" Ban ngày cũng không sợ hù ch.ết người!
Thích Hiểu quay đầu, đã thấy Tô Du Du mở to mắt kính nhìn cô, "Thích Hiểu, sai cô lại chạy đến phòng làm việc của giám đốc?"
"Cái kia, người ta nói, tôi làm sao báo biểu, con số trên đó nhiều hơn một con số không, tôi tới vì....."
Di, không đúng, Tô Du Du không phải là thư ký của anh sao? Hỏi thăm cô ấy một chút chắc không sao?
Thích Hiểu cười giảo hoạt, đột nhiên kéo tay Tô Du Du lại, kéo cô ấy đến chỗ khác, làm cho Tô Du Du mờ mịt, này, lại làm việc gì trái lương tâm sao?
"Du Du, hội nghị sáng nay chắc cô cũng tham gia chứ? Vậy đại boss và công ty đối tác, kí hợp đồng rồi sao? Số liệu tôi thống kê...."
"Tổng giám đốc ngốc như vậy sao? Anh ấy đã sớm phát hiện số liệu bị sai? Đã sửa rồi, chỉ là chúng tôi còn chưa thông báo cho các bộ phận, cô yên tâm đi, chuyện này đối với công ty, không tạo thành tổn thất gì...."
"Gì?" Lần này, Thích Hiểu thật sự bối rối.
"Làm sao vậy? Tổng giám đốc mắng cô rồi?" Tô Du Du dò xét nhiệt độ trên trán cô, "Cô không sao chứ?"
Thích Hiểu lắc đầu giống như bị điện giật, "Không có, không có... Du Du, tôi không nói chuyện với cô nữa, tôi đi pha một ly cà phê cho đại boss trước, để còn đi xuống lầu làm việc."
Pha cà phê? Tô Du Du mờ mịt nhìn chằm chằm bóng dáng Thích Hiểu chạy như bay, trăm mối như tơ vò.
Loại chuyện như vậy, không phải nên giao cho thư ký đi làm sao? Khi nào thì đến phiên bộ tài vụ đến tiếp?
Trong phòng làm việc, Âu Dương Thần Đông thích ý nằm trên bàn gỗ, vừa xoay bút trong tay vừa lắc chân dài.
"Cáu cô gái gọi là Thích Hiểu kia, lớn lên thật không tệ, chi bằng cậu sớm làm thủ tục ly hôn, sau đó cùng với cô ấy..... Dù sao cái cô Tống Gia Nghiên kia, cũng sẽ ngây ngốc ở nước ngoài một thời gian.... Nếu cứ tiếp tục như thế này, không sớm thì muộn cậu cũng sẽ mắc chứng chướng ngại chức năng......"
Cố Nghị Quân cười nhẹ, "Chứng chướng ngại chức năng? Cậu thật đúng là cho rằng tôi là cậu sao? Loại chuyện như vậy, vĩnh viễn cũng sẽ không xuất hiện trên người tớ!"
Không chút để ý lời nói của Âu Dương Thần Đông, sau đó dập tắt điếu thuốc trong cái gạt tàn thuốc.
Động tác liên tiếp ưu nhã, làm cho Âu Dương Thần Đông không vui nhíu mày, vô lại nói, "Dù sao lão tử không tiếp tục tán gẫu, cũng sẽ không giống như cậu, cưới một người bản thân không thích làm vợ, cậu ngày ngày đối mặt với gương mặt đó, cũng không biết khó chịu?"
"Cậu biết, cô gái vừa rồi.... Là ai không?"
Cố Nghị Quân hiển nhiên đã mất kiên nhẫn, dứt khoát hỏi.
"Ừ? Cô gái vừa rồi? Chính là một người của bộ phận tài vụ?" Âu Dương Thần Đông liếc anh một cái, nhếch miệng, "Thích Hiểu a, cô ấy không phải là đã giới thiệu qua chính mình sao..."
Thích Hiểu... Thích Hiểu...
Cái tên này, như thế nào nghe quen thuộc như vậy a!
Lại xem xét vẻ mặt Cố Nghị Quân âm hiểm quỷ quyệt, Âu Dương Thần Đông chỉ cảm thấy sau lưng có một cơn gió lạnh tập kích, tóc gáy cũng dựng đứng lên.
Trời ạ, cô gái kia, tên Thích Hiểu a!
"Cô ấy... Cô ấy chính là người..."
Chính là người lãnh giấy kết hôn với Cố Nghị Quân ---- thiên kim nhà họ Thích?
Cố Nghị Quân ưu nhã vuốt cằm, khóe môi vui vẻ, mân thành một độ cong không sâu.
NND! Âu Dương Thần Đông cuối cùng cũng thấy được người đàn ông âm hiềm, làm hại anh không lựa lời nói ra một loạt lời nói không hay, lại bị tuôn ra một tin tức động trời như vậy!
Quả thực so với người phụ nữ còn muốn ác độc hơn!
Còn nữa, ai có thể nghĩ tới, thiên kim tiểu thư nhf họ Thích cao quý như vậy, lại cam tâm tình nguyện chạy đến tập đoàn Thanh Vinh làm một kế toán nho nhỏ!
Cố Nghị Quân nhìn anh một cái, cũng đã tính toán đến tâm tư của anh, thuận miệng bổ sung một câu, "Đây là ý của lão gia tử."
An bài cô đến tập đoàn đi làm, thuận tiện để hai người bồi dưỡng tình cảm, mà kế hoạch ban đầu của lão gia tử là để cô làm trợ lý của anh, không nghĩ tới Thích Hiểu chủ động yêu cầu làm một kế toán nhỏ, Cố Nghị Quân tự nhiên sẽ không cự tuyệt yêu cầu như thế.
Hơn nữa, hai người bọn họ trong lúc đó, cũng chỉ là quan hệ lợi ích.