Chương 42

(dem: mong mọi người thông cảm cho gần tết công việc của mình nhiều phải tăng ca suốt, chỉ có chủ nhật mới rảnh edit nên đăng chậm trễ. Chương này cảnh nóng nên mong mọi người nhớ làm mát trước.)
--- ---
Chương 42
Editor: demcodon


Yến Thần Dật bị nam nhân ba hai cái cởi hếtphục, chờ hắn lấy lại tinh thần thì đã bị nam nhân ôm vào trong thùng tắm.
Nước ấm áp ngâm thân thể trần trụi, hắn giống như con tôm nấu chín, cả người đỏ lên.


Tư Bác duỗi tay cầm khăn vải lau thân thể giúp hắn,hắn chỉ có thể cứng ngắt tùy ý động tác của nam nhân. Hắn muốn nói cái gì một chút nhưng hắn phát hiện mình hiện tại một âm cũng đều phát không ra, yết hầu khô sáp, thân thể khô nóng.


“Thần Thần......” Hơi thở của nam nhân nóng hổi phun ở trên vai trần của hắn, từ hơi thở đến gần cho đến khi nam nhân nhẹ nhàng hôn, chầm chậm mang theo nụ hôn quyến luyến dừng ở trên vai mình.
“Tư Bác......” Yến Thần Dật giật giật thân thể.


Thùng tắm không lớn, hai đại nam nhân chen ở bên trong đừng nói tùy tiện hoạt động, chỉ sợ muốn tách ra chút khoảng cách cũng không có khả năng.


Dưới mông hắn bị phân thân của nam nhân dâng trào chống lên, chỉ cần hắn vừa di chuyển thì nam nhân sẽ đuổi theo đến dùng cây gậy thịt hùng vĩ kia đâm vào kẽ đùi hắn. Hai má Yến Thần Dật đỏ bừng quay đầu nhìn, Tư Bác vừa vặn ngẩng đầu, ánh mắt hai người cứ như vậy chống lại.
“Huynh......”


available on google playdownload on app store


Lời còn chưa kịp nói đã bị nam nhân chặn miệng ngậm trở về.


Tư Bác dùng một tay vòng thân thể hắn dùng sức ôm vào trong lòng mình, một tay khác đỡ đầu hắn hơi ngửa lên. Y hút đôi môi hắn bởi vì hắn khẩn trương mà run rẩy, đầu lưỡi y linh hoạt chui vào trong miệng của hắn, ôm lấy hắn đang trốn tránh đầu lưỡi mà dùng sức ɭϊếʍƈ láp. Y ɭϊếʍƈ rất cẩn thận, từ môi đến nướu, đến trong khoang miệng mềm mại, thậm chí hút đầu lưỡi của hắn vào trong miệng mình.


Yến Thần Dật bị bắt há miệng tùy ý đầu lưỡi y đang tàn sát bừa bãi ở trong miệng mình, hít thở càng ngày càng dồn dập.


Không chỉ có như thế, nam nhân hôn môi mang theo cường thế hung ác, một cái tay khác đang ôm vai hắn cũng di chuyển đến trước ngực hắn. Đầu tiên là nhẹ nhàng nắm khéo léo nụ hoa màu hồng phấn của hắn, cho đến khi nó biến thành cứng mới di chuyển đến một bên khác tiếp tục xoa nắn.


Yến Thần Dật bị y hôn thở không nổi, hai nụ hoa trước ngực bị y xoa nắn tê dại, thân thể không khống chế nổi run rẩy. Hắn thật khẩn trương, hắn biết nam nhân này muốn làm cái gì, nhưng hắn không có sức lực đi đẩy nam nhân ra.


Tư Bác gắt gao đặt hắn ở bên cạnh thành thùng tắm, gậy thịt dâng trào ở trong nước cọ xát mông thịt tròn trĩnh kia.
“Thần Thần...... đệ thật nóng......” Tiếng nói mang theo khàn khàn, trong ánh mắt chứa đầy sắc màu dục vọng.


Tư Bác buông đôi môi hắn ra bị y hút cắn đến sưng đỏ, nâng cánh tay y lên đến gần cúi đầu ɭϊếʍƈ ɭϊếʍƈ dưới nách hắn.
Yến Thần Dật sợ nhột trốn tránh, tiếp theo bị đôi tay lớn mạnh mẽ khỏe mạnh kia của nam nhân nhấc một chút ngồi ở trên đùi nam nhân......


“Ưm... ” Đầu ɖú bị hút trong chớp mắt Yến Thần Dật không khống chế nổi lên tiếng rên rỉ, khuôn mặt rất đỏ giống như sắp nhỏ máu.
“Đừng cắn......” Hắn kinh ngạc che miệng lại, âm thanh như thế làm sao sẽ do hắn phát ra chứ?


“Có thoải mái không?” Nam nhân nhếch mắt nhìn hắn, nhưng nụ hoa nho nhỏ ở trong miệng y lại không có buông ra, dùng răng nanh nhẹ nhàng cắn cắn, vừa lòng cảm nhận được thân thể Yến Thần Dật đang ở trong lòng mình run rẩy.


“Không...... a......đừng......” Cái loại tê dại xa lạ này chạy thẳng đến đại não, hắn vặn vẹo thân thể lại càng như là đang ưỡn ngực đang tỏ vẻ hùa theo nam nhân. Yến Thần Dật bị dục vọng xa lạ này hù dọa, nhưng thân thể lại rất vui thích.


“Thần Thần, đệ thích......” Một bên nụ hoa đã bị y hút đỏ lên, Tư Bác thở sâu buông miệng ra đổi sang một bên khác. Dưới nước, đôi tay kia lại tìm đến trước người Yến Thần Dật, nhẹ nhàng cầm gậy thịt hồng nhạt đã đứng thẳng: “Nhìn đệ có tinh thần như vậy nhất định rất thích.”


“Không phải...... ưm......” Cái quan trọng của Yến Thần Dật bị cầm càng cứng hơn.


Tư Bác chớp mắt mấy cái đến gần hôn hôn khuôn mặt hắn nóng hầm hập, một tay nhẹ nhàng lên xuống gậy thịt cứng ngắt nắm ở trong tay, một tay còn lại lặng lẽ thăm dò về phía tiểu huyệt phía sau Yến Thần Dật bị chen ở trong kẽ mông.


“Ưm......” Yến Thần Dật kinh hoảng quay đầu nhìn y, trong mắt chứa đầy kháng cự: “Đừng......”
“Ta chỉ sờ, không làm gì khác.” Y vừa nói chuyện ngón tay lại dựa theo nước ấm áp trong thùng tắm nhẹ nhàng ấn xoa chọc vào nếp uốn ở của huyệt.
Yến Thần Dật cắn môi, trong ánh mắt chứa hơi nước.


Tư Bác thở sâu, ở cửa huyệt căng chật kia nhẹ nhàng chen vào một lóng ngón tay. Yến Thần Dật lập tức nhíu mày lại, biểu cảm mang theo đau đớn.


Chỉ có một lóng ngón tay cũng đã gắt gao bị cửa huyệt thịt mềm kia hút vào, muốn lại chen vào bên trong đã thấy sắc mặt Yến Thần Dật tái xanh chỉ có thể buông tay. Nhưng y cũng không có lấy ngón tay ra mà là nhẹ nhàng chuyển động ở bên trong, vừa hôn cổ hắn vừa trấn an: “Thần Thần thả lỏng, ta chỉ sờ thôi, thả lỏng có được không? Để cho ta sờ.”


Yến Thần Dật rầm rì vài tiếng, thân thể lại không do tự chủ bởi vì giọng nam nhân dịu dàng dụ dỗ mà chậm rãi trầm tĩnh lại. Sau đó...... một tiếng kêu rên từ trong miệng hắn phát ra, thân thể không chịu nổi run rẩy.


Ngón tay được bao vây ở giữa vách hậu môn căng chặt mà nóng hầm của hắn, gậy thịt ở giữa hai chân Tư Bác càng là đứng thẳng thêm vài phần.
“Đau......”


“Đệ thật nhanh, Thần Thần......” Tư Bác thật sự rất muốn mang gậy thịt của mình đâm vào trong thân thể hắn, nhưng vẻ mặt Yến Thần Dật giờ phút này lại làm cho y đau lòng. Cho dù mình đã sắp nhịn không được cũng không có biện pháp làm thương tổn hắn.


Y thở sâu, ngón tay nhẹ nhàng ấn xoa ở trong thân thể hắn, chậm rãi làm động tác cắm rút.


“Tư Bác...... đau quá......” Giọng Yến Thần Dật đều mang theo chút khóc nức nở, động tác qua lại trong thân thể và tay lớn trước người vẫn hoạt động nhanh làm cho hắn có hai loại cảm giác cực đoan, rốt cuộc nhịn không được, cùng với động tác vuốt càng lúc càng nhanh, hắn thẳng lưng bắn ra tinh hoa lần đầu tiên của thân thể này.


“A!” Hắn ngửa đầu, hai tay nắm chặt thành thùng tắm kêu ra.
Tư Bác nhân cơ hội thân thể hắn trong chớp mắt thả lỏng thì lại đưa ngón tay dò xét vào bên trong, tiếp theo bị gắt gao hút giữ. Y chớp mắt mấy cái, vừa rồi ngón tay giống như đụng đến chỗ không bình thường.


Vốn là trong vách hậu môn bóng loáng có một chỗ hơi hơi lộ ra, y tò mò đè lên, lập tức thân thể người trong lòng thẳng thắng run run không thôi, ngay cả giọng cũng không khống chế nổi.


“A...... không...... a...... đừng...... đừng đụng chỗ đó......” Yến Thần Dật biết chỗ vừa đụng chạm chính là tuyến tiền liệt của nam nhân lộ ra, chỗ kia nếu như bị chạm vào thì thần tiên cũng biến thành con sâu ɖâʍ đãng.


Nhưng Tư Bác lại không hiểu, giống như phát hiện món đồ chơi mới, cảm nhận được hắn càng ngày càng thả lỏng hậu môn thì ngón tay ra ra vào vào càng ngày linh hoạt không ít; mà gậy thịt của hằn vốn bắn qua một lần lại cứng rắn lên lần nữa, mà thừa dịp lúc Yến Thần Dật chìm sâu vào dục vọng phóng đáng kêu lên thì lại lặng lẽ dò xét vào một chỗ đó......


Yến Thần Dật chỉ cảm thấy mình như là đám mây đang trôi nổi, thân thể giống như là không phải của mình.
Ba ngón tay mang theo nước ấm tiến vào thân thể, càng lần lượt dùng sức kích thích vào trong vách hậu môn của hắn, làm cho hắn chìm sâu trong dục vọng.
“Tư Bác......”


“Hử?” Tư Bác từng chút hôn lên khóe miệng hắn, ngón tay từ trong huyệt thịt của hắn rút ra mang gậy thịt đứng thẳng của mình chống vào cửa huyệt đã bị y xoa nắn đến mềm mại, nhẹ giọng hỏi: “Để cho ta đi vào có được hay không? Thần Thần? Ta muốn chàng......”


Yến Thần Dật nhìn mặt y, trong lúc nhất thời có chút hoảng loạn.
“Có được hay không?”
“Ừm......”
Tiếp theo lời hắn đồng ý thì gậy thịt cứng ngẩng lên của nam nhân chậm rãi chen vào cửa huyệt. Mặc dù đã bị ba ngón tay căng ra một đoạn thời gian, nhưng gậy thịt y lại vẫn tiến vào khó khăn.


Chỉ có quy đầu mới tiến vào mà Yến Thần Dật đã chịu không nổi vặn vẹo thân thể.
“Đau quá...... Tư Bác...... đừng làm......”


Tư Bác không có biện pháp, y thầy Thần Thần đã khóc chỉ có thể buông tay. Y kéo tay hắn qua thăm dò gậy thịt của mình, cắn cắn cổ hằn, nam nhân than thở: “Được rồi, giúp ta làm cho nó ra......”
Yến Thần Dật nhẹ nhàng thở ra, động tác trên tay lại đưa lên.
......


Yến Thần Dật cảm thấy hắn chưa từng có tắm rửa mệt mỏi như vậy.
Mềm nhũn dựa vào trên thùng tắm, ánh mắt cũng không muốn mở.
“Thần Thần......” Tư Bác đến gần hôn hôn bờ môi của hắn, bước ra thùng tắm tùy tiện lau lau thân thể, sau đó vớt hắn từ trong thùng ra.


“Ta thật mệt...... huynh đừng ép buộc......” Giọng Yến Thần Dật nghẹn nói, hai chân như nhũn bước ra thùng tắm, hai mắt như là đã khóc phủ một lớp hơi nước.
“Ta ôm chàng đi ngủ.” Tư Bác lau sạch sẽ giọt nước trên người cho hắn, sau đó ôm hắn về giường.


Toàn bộ hành trình Yến Thần Dật nửa khép mắt, mê mang.
Thời khắc bị để trên giường thì hắn lăn vào bên trong, thuận tay kéo chăn qua che người mình. Sau đó nhắm mắt lại, không nói gì lập tức thiếp đi.


Tư Bác ɭϊếʍƈ ɭϊếʍƈ khóe miệng, mặc dù không có làm đến bước cuối cùng nhưng vẫn là thỏa mãn không thôi. Thần Thần có thể để cho mình thưởng chút ngon ngọt đã không tệ, y có cảm giác nếu hôm nay là ở trong nhà chỉ sợ chuyện này cũng đã thành. Bất quá y không vội, tiến hành theo thứ tự mới sẽ không làm cho Thần Thần bài xích y.


Tư Bác cầm vải khô ngồi ở bên giường, thuận tay vớt Yến Thần Dật đã ngủ say dùng khăn vải cứ lặp lại lau khô đầu tóc đang ướt nhẹp cho hắn, trong mắt nam nhân tràn đầy tình yêu dịu dàng.
Người này lập tức phải thuộc về y, chỉ là ngẫm lại thì đặc biệt thỏa mãn.


Chờ đến khi tóc Yến Thần Dật nửa khô thì Tư Bác đổi cái khăn khác tiếp tục chà lau, sau đó lên giường ôm hắn vào trong ngực thỏa mãn nhắm mắt lại ngủ.


Buổi sáng ngày hôm sau, Yến Thần Dật theo thói quen dậy sớm, mở mắt ra nhìn thấy Tư Bác vẫn đang ngủ say, lúc này mới phản ứng lại đây không phải ở nhà, không cần dậy sớm như vậy.


Hắn giật giật thân thể, trở mình ở trong lòng ấm áp của nam nhân, bĩu môi tiếp tục ngủ. Nhưng vừa nhắm mắt lại uyên uyên hí thủy* đêm qua lại rõ ràng trước mắt. Hai má hắn một chút thì đỏ lên, ngay cả thân thể cũng cứng đờ rất nhiều.
(*Uyên ương hí thủy: đôi uyên ương đùa giỡn trong nước.)


Tư Bác ngay lúc hắn trở người cũng đã tỉnh, bất quá sợ hắn xấu hổ không lên tiếng. Nhưng thân thể người trong lòng cứng đờ vẫn là làm cho trong lòng y có chút khẩn trương. Y giật giật giả vờ giống như vừa tỉnh lại, lập tức người trong lòng càng là khẩn trương mang theo chút run rẩy.


Nam nhân hơi hơi nheo mắt lại, giây tiếp theo lập tức rầm rì lại gần dùng mặt cọ cọ cổ hắn: “Thần Thần ~~”
Yến Thần Dật không lên tiếng.
“Thần Thần~~ chào buổi sáng.” Tiếng nói mang theo tỉnh ngủ khàn khàn, nam nhân ôm sát cánh tay, cũng không tin hắn còn có thể giả vờ được nữa.


Yến Thần Dật thở ra một hơi, khẽ ừ một tiếng.
“Chào.”
“Thần Thần, không ngủ đủ, còn muốn ngủ tiếp.” Nam nhân ôm hắn lại cọ cọ lầm bầm.


“Ngủ tiếp nửa canh giờ thì phải thức dậy, hôm nay là đại hội ngắm hoa còn tổ chức một ngày, chúng ta còn phải làm không ít điểm tâm đi bán.” Yến Thần Dật thấy nam nhân chưa nóigì trong lòng cũng nhẹ nhàng thở ra. Hắn không phải muốn trốn tránh thân mật đêm qua mà là có chút thẹn thùng.


Hai nam nhân còn có thể làm chuyện làm cho người xấu hổ như vậy thật sự là hắn chỉ nhìn thấy ở bên ngoài. Cho nên Yến Thần Dật có chút tâm lý đà điểu, nhưng Tư Bác không có làm ra chuyện gì làm cho hắn lại xấu hổ nên hắn đã thả lỏng xuống.


“Ừm, ngủ tiếp một lát, một lát ta giúp Thần Thần làm mỡ bò, còn muốn giúp Thần Thần làm trái cây nhỏ, hắc hắc, ta cũng muốn ăn đá bào.” Khóe miệng nam nhân ôm lấy nụ cười, dáng vẻ xấu xa không thôi nhưng nói ra lại ngốc nghếch.


Đáng tiếc Yến Thần Dật đưa lưng về phía nam nhân nên nhìn không được đắc ý và tính kế trong mắt y.
* * *
Canh ba giờ thìn [bảy giờ rưỡi], Yến Thần Dật và Tư Bác rời giường rửa mặt, mở cửa hít thở không khí trong lành.


Yến Thần Dật lại cảm thán: "cuộc sống cổ đại này duy nhất có chỗ tốt chính là không cần lo lắng không khí ô nhiễm và sương mù."
“Chào tiểu tiên sinh!" Trong hậu viện, tiểu nhị và tiểu đầu bếp đều bắt đầu một ngày bận rộn, nhìn thấy hắn từ trong phòng đi ra thì nhanh chóng chào hỏi.


Yến Thần Dật cười tủm tỉm gật đầu.
Lúc này Trương lão bản từ trong phòng đi ra, sau khi nhìn thấy hắn thì vẫy tay bảo hắn lại đây: “Tiểu tiên sinh, ta muốn thương lượng với ngươi chút việc.”
“Được.” Yến Thần Dật nháy mắt với Tư Bác, Tư Bác tự mình đi ăn điểm tâm trước.


Yến Thần Dật và Trương lão bản vào phòng, khó hiểu nhìn về phía ông lão cầm rương nhỏ: “Lão bản làm gì vậy?”


“Ngày hôm qua ta đã suy nghĩ, tửu lâu này tuy nói kiếm tiền nhưng ta tuổi đã lớn, thật nhiều chuyện đều có tâm bất lực. Cho nên muốn chuyển nhượng, ý của tiên sinh thế nào?” Trương lão bản lấy ra khế nhà và khế đất từ trong rương cầm ra, ngẩng đầu nhìn Yến Thần Dật ngồi đối diện mặt mũi tràn đầy kinh ngạc.


YếnThần Dật chớp mắt mấy cái khó hiểu hỏi: “Sao lại nói như vậy? Gần đây tửu lâu buôn bán tốt như vậy, nếu như chuyển nhượng rất mệt.”
Hắn ngược lại là có suy nghĩ muốn bỏ tiển vào đây, bất quá sợ bạc trong tay mình không đủ.


“Không phục tiên sinh không được, gần đây buôn bán tốt ta cũng thật cao hứng, nhưng thật sự không có tinh lực gì.” Trương lão bản thở dài lắc đầu nói: “Tiên sinh nếu như là có hứng thú thì có thể tiếp nhận thử xem, giá có thể bàn lại.”


Yến Thần Dật gật đầu, duỗi tay lấy khế đất và khế nhà qua nhìn nhìn tính hạ đại khái giá, suy nghĩ tiền trong tay mình, giống như không sai biệt lắm là toàn bộ tiền hắn tích góp. Bất quá......


Hắn nhìn về phía Trương lão bản hỏi: “Không làm lão bảo tửu lâu thì ngài muốn đi đâu?” Hắn biết nhà ông lão không ở huyện Hoa Dương, cho nên cố ý hỏi một câu.
Trương lão bản cười nói: “Tính cùng lão bà về quê hưởng thụ vài năm, tiểu tiên sinh có hứng thú?”


“Vâng, lão bản tính lúc nào thì chuyển nhượng?” Yến Thần Dật mang hai tờ khế ước để vào trong rương nhỏ, cười tủm tỉm nhìn ông lão.
Trương lão bản khoát tay: “Không vội, không vội, tiên sinh nếu như bạc không đủ thì từ từ lại nói.”


“Đủ, thật ra là đủ, ngày mai ta sẽ mang bạc đến.” Yến Thần Dật có suy nghĩ nếu như tửu lâu này mình tiếp nhận kinh doanh khẳng định sẽ càng náo nhiệt. Mặc dù hắn muốn tích cóp bạc đi kinh thành mua nhà, nhưng nhất thời không vội, hiện tại chủ yếu là kiếm nhiều tiền mới tốt.


“Được, được, như thế nào cũng được, đến lúc đó chúng ta ký công văn thì tửu lâu này chính là của tiên sinh.” Trương lão bản mang rương nhỏ đặt về chỗ cũ, mặt tràn đầy vui vẻ.


Sau khi từ trong phòng Trương lão bản đi ra, Yến Thần Dật đến phòng bếp kêu Tư Bác đang ăn điểm tâm đi ra, nói với y chuyện muốn tiếp nhận tửu lâu.


Tư Bác gật đầu, cảm thấy làm như vậy rất tốt. Hơn nữa sau khi vua mới đăng cơ ban bố điều lệ miễn thuế, nếu hiện tại mua nhà đất thì tiền thuế sẽ tương đối tiết kiệm thật nhiều bạc.


“Thần Thần, bạc có đủ hay không? Nếu không đủ thì kêu Quảng đưa, bọn họ ăn ở không trả tiền là không được, phải giao tiền thuê nhà.”


Yến Thần Dật bật cười, cảm thấy lời nam nhân này nói thật đúng là một chút cũng không quan tâm, người ta sao lại ăn ở không trả tiền, không phải đã đưa bạc sao?


“Đủ, bất quá nếu như lại muốn đi kinh thành mua nhà thì phải chờ môt quãng thời gian.” Hắn thở dài, động động ngón tay tính tính tiền bạc trên người mình, gật đầu nói: “Bạc trong tay ta là đủ rồi, ngày mai lúc chúng ta đến thì mang bạc đến, đến lúc đó ký công văn với Trương lão bản, lại đi nha môn làm công chứng là được.”


Tư Bác đồng ý, trong lòng lại đang tính toán có nên kêu Quảng và Ninh giao chút bạc đến hay không.
* * *
Ngày hôm sau Yến Thần Dật và Trương lão bản cùng đi nha môn, sau khi quan huyện chấp nhận công văn hai bên ký thì việc mua bán này coi như thành công.


Bởi vì đại hội ngắm hoa vừa qua, người liên tiếp đi đến huyện Hoa Dương đều chuẩn bị rời khỏi, tửu lâu buôn bán một chút thì hơi hiện ra vắng vẻ. Bất quá như vậy vừa lúc, Yến Thần Dật có thể đưa ra một ít quy củ mới nói một tiếng với bọn tiểu nhị.


Lưu sư phụ nghe nói Trương lão bản mang tửu lâu sang tay cho Yến Thần Dật cũng không cảm thấy cái gì, ở trong lòng ông Trương lão bản bất quá là ông lão keo kiệt. Nếu không phải mấy tháng gần đây có Yến Thần Dật giúp đỡ thì tửu lâu này còn không thành một dạng gì đâu.


Mặt khác mấy tiểu nhị và tiểu đầu bếp cũng có suy nghĩ không khác như vậy bao nhiêu, bọn họ đều là ai phát tiền công thì làm việc cho người đó, rõ ràng tiểu tiên sinh sẽ cho bọn họ nhiều tiền công hơn, không đạo lý gì có tâm lý bài xích.


Tất cả mọi người tụ tập ở sân phía sau, mỗi người cầm trong tay một tờ hợp đồng.


Yến Thần Dật chống lại tầm mắt khó hiểu của mọi người, cười tủm tỉm quơ quơ tờ giấy Tuyên Thành mỏng manh trong tay nói: “Phía trên viết quy củ và tỷ lệ tiền công các ngươi phải nhận được, xem một chút, nếu có gì không hiểu thì hỏi ta.”


Mấy người nhìn thoáng qua, đối với chuyện tiền công tăng lên hơn mười văn tiền đặc biệt thỏa mãn, nhưng lại có tiền thưởng định kỳ vv....


Trước kia bọn họ không hiểu cái gì là tiền thưởng, nhưng từ sau khi Yến Thần Dật nói với Trương lão bản thì bọn họ thỉnh thoảng sẽ được một túi tiền nhỏ, bên trong tuy rằng không nhiều tiền nhưng là rất vui vẻ.


“Nếu đồng ý thì ấn dấu tay, có điều khoản gì mới thì chúng ta về sau lại thêm vào.” Yến Thần Dật thấy trong mắt bọn họ đều mang theo vừa lòng cũng nhẹ nhàng thở ra.


Trong tay Quảng và Ninh trong tay cũng cầm một tờ đi đầu ấn dấy tay. Chuyện này đối với bọn họ cũng không vấn đề gì, dù sao đời này sẽ đi theo chủ thượng, chủ thượng kêu bọn họ làm gì thì làm chuyện đó.


“Vậy tất cả mọi người tiếp tục cố gắng, làm cho tửu lâu chúng ta buôn bán phát triển không ngừng.” Yến Thần Dật cười tủm tỉm vỗ tay xuống, ý bảo mọi người trở về làm việc.
Lưu sư phụ không đi nhìn Yến Thần Dật có chút muốn nói lại thôi.


“Lưu sư phụ muốn nói gì cứ việc nói thẳng, giữa chúng ta không cần như vậy.” Yến Thần Dật rót ly nước trà cho ông.
“Tửu lâu sửa tên gì?” Lưu sư phụ chớp mắt mấy cá, uống một ngụm nước.


“Không cần, tửu lâu Trương gia rất tốt, hơn nữa chúng ta cũng không nhiều tiền bạc dư thừa như vậy đi thu xếp mấy chuyện này, chỉ cần thức ăn làm ăn ngon, tên gọi là gì đều giống nhau.” Yến Thần Dật đối với chút chuyện ấy không có yêu cầu gì, dù sao hiện tại tửu lâu này là thuộc về mình, chờ về sau buôn bán lời lại nói.


Lưu sư phụ gật đầu không nói thêm gì.
“Đúng rồi, ta vẫn luôn muốn tìm người hỏi một chút, chiến loạn vừa qua khỏi huyện Hoa Dương không phải nói rất nghèo hay sao? Thấy thế nào cũng không giống.” Yến Thần Dật nghiêng đầu nhìn về phía Lưu sư phụ, thấy ông cười lắc đầu càng là khó hiểu.


“Huyện Hoa Dương là rất nghèo, cứ lấy tửu lầu chúng ta mà nói đi, thực đơn bình thường nếu để ở trong thành lớn thì một bàn thức ăn cũng phải bốn đến năm mươi văn tiền, chúng ta nhiều nhất cũng hai mươi văn mà thôi; lại nói nội loạn cũng đều là ở kinh thành, ngoại chiến ở biên giới, cho dù chiến loạn cũng chỉ là nam nhân trai tráng trong thôn bị chiêu đi làm binh lính mà thôi, tương đối ảnh hưởng không lớn.” Lưu sư phụ thấy hắn còn có chút nghi hoặc nhỏ giọng nói: “Vua mới đăng cơ kỳ thật là soán vị, lão hoàng đế có chút...... ngu ngốc, người phía dưới tham ô hủ bại cũng không quan tâm. Vua mới sau khi đăng cơ mang những cẩu quan đó đều xử tử hoặc là sung quân, mang bạc đều cho dân chúng, lúc này mới sẽ như thế.”


Yến Thần Dật giật mình, thì ra là như thế. Hắn vẫn cho rằng chiến loạn là đánh đánh giết giết sẽ ch.ết thật nhiều người, bất quá như vậy càng tốt, lấy của dân dùng cho dân, trả về cho dân chúng. Trách không được vua mới đăng cơ đã hơn một năm mà cuộc sống của dân chúng thoạt lại nhìn rất giàu có.


Yến Thần Dật cười thầm trong lòng, như vậy càng tốt, về sau buôn bán lớn còn có thể đến kinh thành mở tửu lâu, coi như là hắn làm giàu một bước.






Truyện liên quan