Chương 33: Đại trưởng lão trở về
"Cầm lấy đi."
Diệp Huyền ném một cái túi trữ vật về phía Chung Vân.
Cầm lấy túi trữ vật, Chung Vân hoang mang không biết Diệp Huyền đang lại làm cái gì.
Nhìn thấy vậy, Diệp Huyền chỉ nhàn nhạt đáp một câu.
"Túi của La Khương, trên đó vẫn còn cấm chế nhận chủ, ta không giải được, ngươi chắc chắn có thể, lúc đánh bay La Khương, ta tiện tay lấy xuống."
"Ra là vậy, vậy ta thử xem thế nào."
Chung Vân tùy ý đạp lại, sau đó vận dụng cường đại linh lực đi phá cấm chế.
Ầm.
Một tiếng nổ nho nhỏ vang lên, tầng cấm chế ngay trên túi trữ vật phá toái.
Từ trong túi trữ vật, Chung Vân lấy ra năm bình đan dược, một cuộn tơ nhện, một cuốn võ kỹ, một phần danh sách tương tự thứ mà Diệp Huyền trước đó lấy ra làm cá cược.
"Nguyên lai La Khương là đệ tử Oán Ma Các, trước đó ngươi quả thực nói không sai, chỉ là làm sao ngươi có thể nhận ra mà ta lại không nhận ra, trước đó ta cũng đánh qua người Oán Ma Các, làm sao lại không nhận ra được khí tức của bọn chúng ?"
Chung Vân hướng về phía Diệp Huyền hỏi lấy.
"Ta chỉ ghi nhớ khí tức của bọn chúng, còn cách ra sao không thể nói, ngươi lấy đi đan dược, tơ nhện cùng phần danh sách ám sát, để lại cuốn võ kỹ kia cho ta xem."
Vừa nói, Diệp Huyền chỉ chỉ về những món đồ đặt trên bàn.
"Ngươi cần cuốn công pháp đó làm gì ?"
Chung Vân nghi hoặc hỏi Diệp Huyền.
"Hỏi nhiều làm gì, đúng rồi, lệnh bài chứa điểm cống hiến ta đưa cho ngươi đâu, trả lại ta."
Bất mãn, Chung Vân đành lấy ra một tấm lệnh bài đệ tử quan môn, ném về phía Diệp Huyền, giải thích một ít thứ.
"Trước đó ngươi thắng được 10 vạn Thủy Tinh Thạch, ngươi dùng một nửa đem hối đoái điểm cống hiến, hiện tại ngươi có 5 vạn điểm công huân, tùy thời đều có thể hối đoái một vài thứ."
"Được."
"..."
Hai người trao đổi một lúc, Chung Vân đành lui đi, để Diệp Huyền tự túc lấy.
Cầm lên cuốn công pháp lấy từ túi trữ vật của La Khương, Diệp Huyền xem rất kĩ càng.
Cuốn công pháp này tên Ám Hành Kỹ, là một dạng võ kỹ dành cho sát thủ học, đạt đến đại thành có thể vô thanh vô tức ẩn náu dưới bóng của đối phương hoặc đồ vật nào đó.
"Thứ này với ta mà nói tuy là ít điểm tác dụng tại chiến đấu, dù sao đây cũng là võ kỹ của Oán Ma Các, không tiện sử dụng lắm."
Diệp Huyền thầm nghĩ trong lòng.
Tuy hắn cảm thấy sử dụng võ kỹ này quang minh chính đại thì không tốt nhưng nếu biết cách, thì đó chính là cực lớn lợi ích.
Dùng người cõng nồi.
Nếu hắn thay cái nhân diện, dùng tên cũ, lại sử dụng Ám Hành Kỹ, vậy thì không có một ai sẽ nghi ngờ đến trên đầu của hắn.
Thành ra, Oán Ma Các chính là tổ chức mà hắn sẽ sử dụng như đối tượng cõng nồi thay mình.
...
Trong lúc Diệp Huyền đang còn tại bế quan, đại trưởng lão của Vân Hải Tông cũng từ du sơn ngoạn thủy trở về.
Ngay khi hắn tụ tất cả những trưởng lão khác, bao quát tông chủ Chung Vân để hỏi những chuyện xảy ra gần đây.
Thành ra, người mà hắn đưa lệnh bài hoàn toàn bị đẩy thành tạp dịch, đặc cấp lệnh bài bị thu hồi, càng khiến hắn chấn kinh là Hành Bất Sơn vậy mà lai bị thiên lôi đánh ch.ết.
"Ngươi kể lại cho ta nghe cái nào, rốt cuộc mọi chuyện là ra sao."
Đại trưởng lão nhăn trán, xoa xoa lấy mi tâm chính mình, hướng về phái Chung Vân hỏi lấy.
Bất đắc dĩ Chung Vân chỉ có thể kể từ đầu đến cuối, đương nhiên kể từ đầu là lúc nhận được thông báo từ chấp sự đệ tử báo cáo về Diệp Bình.
"Đại trưởng lão, chuyện này bắt đầu từ việc ngài tự tiện đưa đệ tử tạp dịch Diệp Bình tấm lệnh bài kia, lần chấp sự đệ tử lần này dẫn đi bao gồm sáu người, có hai người vào ngoại môn, còn lại vào nội môn, bao quát trong đó có đệ tử của đệ tử Diệp Huyền kiểm trắc trước đó ra cửu phẩm thiên phú, còn cái ch.ết của Hành Bất Sơn là do hắn làm trái thệ ngôn nên bị lôi kiếp đánh ch.ết."
"Không nói về Diệp Huyền hay cái ch.ết của Hành Bất Sơn, tại sao ta cho Diệp Bình lệnh bài kia, các ngươi lại không dẫn nó vào nội môn, vậy mà đưa nó vào tạp dịch, đây là ý gì ?"
Bỗng nhiên, một trưởng lão trong trưởng lão đoàn đứng ra giải thích.
Hắn nắm bao quát quyền đệ tử tiến vào nội môn lẫn tạp dịch quan, vậy nên hắn cũng giải thích lấy sự việc này.
"Bẩm đại trưởng lão, không phải chúng ta cố ý chèn ép Diệp bình, mà là Diệp Bình thực sự quá phế, trong lúc hắn hôn mê chúng ta đã kiểm trắc qua, chỉ là nhất tinh thiên phú, cảnh giới lại còn thấp kém, căn cơ bất ổn, làm sao có thể đưa vào nội môn được, đây không phải là phá vỡ quy tắc tông môn sao ?"
"Không lẽ tông môn quy củ còn hơn cả cái lệnh bài đặc cấp sao ?"
Đại trưởng lão tức giận, mắng thẳng vị trưởng lão kia.
Cảm nhận được uy áp đè ép lên chính cơ thể mình, vị trưởng lão một ngụm thổ huyết, gần như bất tỉnh lại chỗ.
Thấy vậy, Chung Vân nhanh chóng đứng ra can ngăn đại trưởng lão lại, giải thích lấy.
"Đại trưởng lão, đại cục làm trọng, mặc dù ngài đưa vị tiểu bối kia đặc cấp lệnh, nhưng tông môn quy củ là quy củ, muốn vào nội môn thì phải có tu vi tương ứng, dù cho có đặc cấp lệnh tại đó, tu vi cũng phải trên Dẫn Khí thất tầng mới được, huống chi hắn mới Dẫn Khí tam tầng, hoàn toàn không đủ tư cách vào nội môn."
Mà đại trưởng lão nghe vậy lại ngẩn người cả ra.
Dẫn Khí tam tầng ?
Không phải là lục tầng sao, trước đó ta gặp hắn nhưng là Dẫn Khí lục tầng mà.
"Ngươi có chắc Diệp Bình là Dẫn Khí tam tầng mà không phải lục tầng, ngươi có hay không nhìn nhầm ?"
Đại trưởng lão hỏi lấy Chung Vân.
"Chắc chắn là tam tầng."
Chung Vân cương quyết lấy chính mình, trả lời lại đại trưởng lão.
Hắn thấy dù cho Diệp Bình tu vi có là Dẫn Khí lục tầng thì tương ứng chỉ có thể vào ngoại môn, có đặc cấp lệnh thì chỉ có thể chờ đợi vài tuần để xác thực danh tính lẫn đặc cấp lệnh.
Nhưng đằng này, Diệp Bình lại chỉ là Dẫn Khí tam tầng, thậm chí thương tích tại người, căn cơ cũng bất ổn, người như thế này sao lại lọt vào mắt của đại trưởng lão được.
Quay về ta phải hỏi Diệp Huyền mới được.
Chung Vân trong lòng nghĩ lấy một vài thứ, chỉ là hắn không dám tin tưởng, dù sao cái này cũng có dính đến đại trưởng lão.
Làm không tốt chính là biết được thứ không nên biết.
"Đúng, các ngươi giải thích cái ch.ết của Hành Bất Sơn thế nào với liên minh ngũ tông, dù sao người ta cũng là ch.ết trên Vân Hải Tông, dù cho có là thiên lôi đánh ch.ết thì cũng khó ăn nói với tứ tông khác, bao quát Hỏa Lăng Tông."
Ngay lúc này, đại trưởng lão nén lại nộ khí, hướng tất cả trưởng lão nói.
"Này có gì khó, trực tiếp nói hắn làm trái thệ ngôn là được, không lẽ còn đòi cái gì khác, hắn là làm trái thệ ngôn dẫn đến thiên đều hạ xuống lôi kiếp, ch.ết cũng chẳng phải chúng ta giết, có gì mà lo lắng."
Giờ phút này, Chung Vân hững hờ đáp trả lấy đại trưởng lão.
"Vậy nếu đệ tử Hỏa Lăng Tông nói ra không đáp ứng cái gì thệ ngôn, kì thực là chúng ta thi triển lôi pháp đánh ch.ết nhân gia, ngươi nghĩ xem, liên minh ngũ tông có tin hay không ?"
"Bọn chúng không nhận, vậy cho bọn chúng thề trên những gì bọn chúng nói, đúng thì chẳng nhằm nhò gì, sai thì lôi kiếp lại đánh ch.ết bọn hắn, vậy còn không phải nói chúng ta bên này có lí hơn, dù sao cũng là cá cược thua, không lẽ thua rồi còn lật lọng, đằng này nhưng là có thệ ngôn tại đó, tính chất lật lọng hoàn toàn không có."
Chung Vân giải thích một lát, hướng toàn bộ tất cả mọi người nói.
Đây cũng là Diệp Huyền chỉ cho hắn, dù cho Hành Bất Sơn có là ch.ết tại Vân Hải Tông, nhưng ch.ết lại là do làm trái thệ ngôn, ch.ết cũng chẳng vấn đề gì.
Còn nếu đám đệ tử Hỏa Lăng Tông đi theo lúc đó dám xuyên tạc sự thật, vậy kêu bọn chúng đứng trước liên minh ngũ tông phát thệ những gì bọn chúng nói.
Thật, chẳng vấn đề gì, Vân Hải Tông chính là có tội.
Giả, bọn chúng bị lôi kiếp đánh ch.ết, Hỏa Lăng Tông cái này hắc oa không có khả năng chụp lên đầu Vân Hải Tông.
Như Diệp Huyền trước đó nói cho hắn, chỉ cần ngươi đưa ra hợp tình hợp lí lời nói, toàn thiên hạ này còn có ai dám chụp ngươi hắc oa.