Chương 35: Bị dắt mũi
Tranh cãi trong hội nghị diễn ra gay gắt, Diệp Huyền cùng hai vị đệ tử của Hỏa Lăng Tông người kia một câu, người họ một câu, bất phân thắng bại.
đến cuối cùng, Diệp Huyền nói một câu khiến hai người kia im bặt.
"Được, nếu các ngươi không nhận, vậy thề Đại Đạo thế nào, chỉ cần các người thề những gì các ngươi nói là sự thật, là Hành Bất Sơn không có thề, ta tự nhiên không nói, thậm chí cũng có bồi thường, còn không Hỏa Lăng Tông nhưng là phải bồi thường phí tổn cho chúng ta."
Đến.
Chung Vân trên mặt bắt đầu mỉm cười.
Các ngươi không dám nhận, vậy được, thề đi, xem các ngươi có nhận hay không, bị đánh ch.ết tự ráng chịu.
Hắn trong lòng cười thầm, cũng bắt đầu nghĩ đến viễn cảnh mỏ linh thạch, linh thảo trăm năm nghìn năm, sản nghiệp Hỏa Lăng Tông tại các thành trì, toàn bộ đều thuộc về hắn.
Mà cũng vì vậy, ngay trên miệng Chung Vân bắt đầu chảy ra một ít nước bọt, hắn ngồi đó vừa cười vừa nghĩ.
Khụ khụ.
Một tiếng khụ kéo Chung Vân quay lại thực tại, nhìn những ánh mắt xung quanh nhìn chằm chằm mình như nhìn xiếc khỉ, hắn đỏ mặt tía tai, đành cười trừ cho qua chuyện.
"Có lỗi, đang xuy nghĩ đến một vài thứ."
"Khụ, Chung đạo hữu, chú ý sức khỏe, dù sao cũng lớn tuổi rồi, cũng nên tiết chế một chút."
Đan Nhai Tử lên tiếng khuyên một chút Chung Vân.
Theo hắn đấy, chín phần mười Chung Vân đang suy nghĩ đến những thứ ô uế phàm tục, ɖâʍ hoa trụy lạc nên mới biểu hiện ra như vậy.
Nghe vậy, Chung Vân mắng thẳng Đan Nhai Tử một tiếng.
"Cút, ngươi mới lão, cả nhà ngươi mới lão."
"Ghê tởm."
Ngồi từ đầu đến cuối ít khi lên tiếng Lý Mỹ Uyên lúc này mới lên tiếng.
Từ lúc tham gia vào liên minh ngũ tông, không có lần nào nàng được yên ổn một ngày, bao quát Bích Ngọc Tông đệ tử.
Nữ đệ tử Bích Ngọc Tông cứ mỗi ngày lại có báo cáo lên trên rằng thường xuyên có đệ tử của những tông môn khác liên tiếp quấy rối tông môn nhà mình.
Lúc này, Diệp Huyền mới chú ý đến vị nữ tông chủ này, từ lúc vào đến giờ, hắn rất ít khi để ý đến vị tông chủ này, theo hắn biết, Bích Ngọc Tông rất ít khi tham gia thế tục tranh đấu, họ thường thường ẩn mình tiềm tu, không hỏi thế sự.
Nhưng tại đây vậy mà lại có tông chủ Bích Ngọc Tông ở trong liên minh ngũ tông, điều này nhưng cho đến bây giờ Chung Vân cũng không có nhắc cho hắn nghe qua.
Ân, Bích Ngọc Tông ? hình như phụ thân từng nói qua Diệp Minh Uyên từng gia nhập vào Bích Ngọc Tông, trở thành đệ tử trong đó, nhưng gần như chưa bao giờ liên lạc với Diệp Gia qua.
Diệp Huyền trầm tư mọt lúc, nhưng lập tức những suy nghĩ này bị hắn cho lờ đi.
Giờ không phải là lúc suy nghĩ lung tung, trước mắt hắn cần giải quyết đi một phần Hỏa Lăng Tông, từ đó lấy được nhiều tài nguyên hơn cũng như điểm cống hiến từ việc lần này.
Chỉ cần thành công, như vậy ít nhất hắn có đầy đủ điểm cống hiến để hối đoái tư nguyên có trong tông môn.
Trước đó Diệp Huyền cũng đã nói với Chung Vân qua, chỉ cần thành công cầm được dù chỉ là một hai thành tài nguyên Hỏa Lăng Tông, phần thưởng cứ đổi thành điểm cống hiến hoặc tinh thạch mang tính chất ngũ hành là được, còn lại cái gì đi cao hơn Tàng Thư Các thì không cần.
Đối với hắn hiện tại, những gì bản thân học được đầy đủ sử dụng trong một hai năm, qua thời đó hắn lại dùng điểm cống hiến đổi lấy đi tầng cao hơn trong Tàng Thư Các là được.
Lúc hai người đệ tử nghe được Diệp Huyền nói về phát thệ, hai người lại ấp a ấp úng không nói được gì cả.
Thấy vậy, Diệp Huyền cười, mỉa mai hai người đệ tử Hỏa Lăng Tông kia.
"Thế nào, không dám thề, vậy há chẳng phải nói đám các người nói hưu nói vượn, nếu không dám, vậy bây giờ ta yêu cầu Hỏa Lăng Tông bồi thường cho chúng ta bao gồm tổn thất tinh thần của các đệ tử Vân Hải Tông ta, tổn thất khi phá hủy sân đấu tập của Vân Hải Tông, tổn thất khi yêu cầu cuộc hội nghị ngũ tông này."
Diệp Huyền mắng chửi một trận cho hả hê, hai người đệ tử kia á khẩu không nói được gì, đành phải lùi lại phía sau.
Bọn hắn không dám thề, dù sao Hành Bất Sơn bị lôi kiếp đánh ch.ết cũng không phải là giả, bọn hắn nếu dám thề, cũng không chắc cái mạng này còn giữ được sau khi thề.
"Đủ, Diệp tiểu hữu, làm người nên chừa một đường lui cho người khác, đuổi cùng giết tận là không được."
Nghe những điều vô lí mà Diệp Huyền đưa ra, Quân Hỏa Nguyên tức đến xanh mặt, ngay tại lúc hắn định sử dụng uy áp lên người Diệp Huyền thì đã bị Chung Vân giải tỏa đi.
"Quân Hỏa Nguyên, làm tiền bối nên có phong phạm của tiền bối, đừng có bắt nạt tiểu bối, bắt nạt bọn chúng được ích gì, có ý kiến gì ra ngoài làm với bản tọa một trận rồi có gì thì nói."
Vừa nói Chung Vân làm một ngụm trà.
"Chung tông chủ, chúng ta có thể bồi thường sân đấu tập của quý tông, nhưng cái gì phí tổn thất tinh thần với phí tổn thất khi mở ra hội nghị ngũ tông lần này là quá vô lí, chúng ta không chấp nhận."
Nghe vậy, Diệp Huyền phản bác lại.
"Quân tông chủ, những cái phí kia cũng không có vô lí đến vậy, đệ tử quý tông đến Vân Hải Tông ta ra oai, bị ta đánh bại, nhưng những đệ tử Vân Hải Tông bị đánh bịa thì sao, họ cũng là tinh anh đệ tử, đệ tử quý tông đánh họ gần như hoài nghi nhân sinh, điều này nhưng là tổn thất lớn với tông ta, còn phí tổn thất khi mở ra hội nghị này cũng không phải tông ta hưởng hết mà là bốn tông nhận, dù sao tông chủ các vị ai cũng là người bận rộn, vì cái vụ lần này mà bỏ đi một số việc chỉ để đến đây nghe lũ hề này bịa chuyện rồi cãi lí, vậy nên quý tông phải bồi thường cho Vân Hải Tông, Thái Kiếm Tông, Bích Ngọc Tông, Ẩn Đan Tông một lượng nhất định, Quân tông chủ thấy thế nào ?"
Qua một phen giảng giải của Diệp Huyền, Lý Mỹ Uyên, Dương Phạn, Đan Nhai Tử cũng hiểu ra một phen.
Diệp Huyền đây là đang hướng bọn hắn thể hiện thái độ thân thiện, không thù địch.
Dù sao chỉ cần Vân Hải Tông nhận được cái gọi là phí tổn thất tinh thần và phí tổn hại công trình đến từ Hỏa Lăng Tông, như vậy lượng tài nguyên của Vân Hải Tông sẽ nhiều hơn bọn hắn, gây ra sự mất cân bằng, khi đó bọn hắn chỉ có thể chèn ép Vân Hải Tông một phen.
Mà cách chèn ép mà khiến bản thân bọn họ không nhúng tay quá nhiều chính là cung cấp tài nguyên cho Hỏa Lăng Tông, từ đó để Vân Hải Tông cùng Hỏa Lăng Tông chiến tranh lạnh đến khi cả hai nguyên khí hao tổn, từ đó ngư ông đắc lợi.
Mà Quân Hỏa Nguyên hắn làm sao lại không biết điều này, hắn nói phí tổn thất tinh thần cùng phí tổn thất của hội nghị là một cái cớ để bòn rút Hỏa Lăng Tông, nếu hắn đáp ứng hai cái phí nhảm nhí này, vậy Hỏa Lăng Tông nhưng là tông môn yếu thế nhất, khi đó tiếng nói của bọn hắn trong liên minh nhưng là ít đi rất nhiều.
Thêm cả đám trưởng lão trong tông chắc chắn sẽ không đồng ý, thậm chí còn khiêu chiến với Vân Hải Tông, đánh đến cả hai nguyên khí hao tổn, từ đó Hỏa Lăng Tông nhưng là có thể chân chính xóa tên khỏi lên minh.
Còn Vân Hải Tông, theo Quân Hỏa Nguyên biết, Diệp Huyền trước mặt hắn đây nhưng là cửu phẩm thiên phú tu luyện, kẻ như vậy nhưng là phải giao hảo làm quen kết thiện duyên từ sớm.
Nếu là đắc tội vậy thì không chỉ sẽ có khối tông môn cao cấp hơn bọn hắn ở những phương vực khác đến lôi kéo Diệp Huyền gia nhập bọn họ.
Thậm chí không tiếc hủy diệt Hỏa Lăng Tông bọn hắn chỉ để lấy lòng Diệp Huyền.
Như vậy, xác suất Vân Hải Tông tốc độ khôi phục sau đó nhưng là sẽ rất nhanh, thậm chí còn tiến một bậc cao hơn, dù sao một kẻ đắc đạo gà chó phi thăng.
Khốn nạn, ch.ết sớm không ch.ết, lại ch.ết lúc này, thậm chí còn đi đắc tội với Diệp Huyền gia hỏa này.
Quân Hỏa Nguyên trong lòng mắng chửi lấy Hành Bất Sơn một trận.
Hắn thấy Hành Bất Sơn chính là một kẻ ngu xuẩn, tu luyện tu đến đầu óc chỉ biết đánh đánh, khả năng quản lý tông môn thì không có, vậy mà sư phụ bọn hắn lại chỉ định Hành Bất Sơn làm tông chủ thay vì chọn hắn.
Một đám già mà không suy nghĩ kỹ càng, chỉ tổ hại tông môn rơi vào tình thế khó giải.
"Thế nào Quân tông chủ, tại hạ thấy Diệp tiểu hữu nói cũng không sai, chúng ta trăm công nghìn việc, thời gian ngồi đây cũng đủ giải quyết một đống công việc mà tông môn bọn ra đang mắc phải rồi, mong rằng Quân tông chủ suy nghĩ cho thật kỹ."
Đan Nhai Tử vừa cười vừa mỉa mai lấy Quân Hỏa Nguyên.
"Đúng vậy đấy, chúng ta trăm công nghìn việc, Quân tông chủ náo đến mức này là không tốt lắm đấu."
Chung Vân vừa nói vừa thể hiện động tác thêm tiền đối với Quân Hỏa Nguyên.