Chương 20

Cùng là nam nhân, Thần Hi làm sao không biết đại thúc đang nén nhịn cái gì, cho nên y chính là tận lực chậm rãi mà khiêu khích, muốn để cho đại thúc phải lộ ra nét mặt *** loạn, muốn để cho đại thúc không biết thẹn mà cầu khẩn y giúp đỡ.


“Đại thúc, sáng sớm đã có tinh thần như vậy, đây là tượng trưng cho sự khỏe mạnh a.”


Bàn tay Thần Hi khéo léo mở rộng áo choàng tắm của đại thúc sang hai bên, thích thú dò xét dục vọng giữa hai chân đã trướng đại. Đại thúc bị nhìn đến mức lúng túng, thầm nghĩ muốn kéo chăn che kín, ngược lại càng thêm giấu đầu hở đuôi.
“Không xuất ra sẽ khó chịu lắm đó.”


Bàn tay thiếu niên trượt xuống phân thân đại thúc, lực đạo không nặng không nhẹ mà xoa nắn. Đại thúc hơi thở gấp gáp, liều mạng bắt lấy bàn tay dưới chăn, giống như người sắp ch.ết đuối bắt được khúc gỗ cứu mạng, chăm chú nắm chặt không buông.
“Thần Hi… Đừng mà… Dừng lại…”


Biết rõ đại thúc đang rất khó chịu, Thần Hi chỉ cười mà không nói, cúi đầu xuống, đem phân thân nóng bỏng kia đặt vào trong khoang miệng ấm nóng của mình. Phảng phất như bị điện giật, đại thúc kịch liệt cong người lên, rồi lại bởi vì hậu huyệt đau đớn mà ngã trở xuống giường.


“Đừng vậy mà… Thần Hi… Dừng lại đi…”
Đại thúc khó chịu nghẹn ngào, đổi lại chính là thiếu niên càng dùng thêm lực mà ʍút̼ cho thỏa thích.


available on google playdownload on app store


Đại thúc vì kích động mà thân thể run rẩy liên hồi, đầu óc không sao thừa nhận nổi sự kích thích của thiếu niên, dưới bụng truyền đến từng hồi cấp bách. Đột nhiên, đại thúc chỉ kịp kêu lên một tiếng thất thanh, sau đó liền phóng thích vào miệng Thần Hi.
“Hộc hộc…”


Phát tiết xong, đại thúc tựa như một con rối đứt dây, xụi lơ ngã xuống giường.
“Đại thúc, ngươi biết không? Ta hiện tại thật sự rất muốn hung hăng đặt ngươi dưới thân, dùng hết sức mà mà thao cái mông nhỏ của ngươi…”


Gương mặt xinh đẹp của Thần Hi tiến sát lại gần trước mắt đại thúc, khóe miệng còn vương một chút dịch thể *** tà, đầu lưỡi duỗi ra ɭϊếʍƈ ɭϊếʍƈ đầy vẻ mị hoặc. Hôn lên cánh môi đại thúc vì thở gấp mà hé mở, thiếu niên đem chiếc lưỡi của mình tiến vào trong dò xét. Không biết là vì còn đang mơ hồ hay là vì không có khí lực, đại thúc cư nhiên không phản kháng nụ hôn của Thần Hi, mặc cho thiếu niên lợi dụng nụ hôn mà làm càn trong miệng của mình.


Không biết đã hôn bao lâu, thiếu niên đột nhiên rời khỏi đôi môi đại thúc. Vốn dĩ đại thúc còn tưởng rằng thiếu niên quyết định chấm dứt trò đùa mờ ám này, thật không nghĩ tới một cây côn th*t lại hiện ra ngay cạnh bên miệng hắn.


“Đại thúc, ta muốn nhìn xem cái miệng nhỏ nhắn của ngươi linh hoạt đến trình độ nào. Giúp ta khẩu giao đi!”
Thiếu niên mỉm cười, khẩu khí thoải mái tự tại cứ như đang nói đến chuyện thời tiết.


Màu đỏ trên mặt đại thúc lập tức biến mất, trong nháy mắt đã trở nên trắng bệch không còn giọt máu.
“Thần Hi, ngươi… ngươi nói cái gì…?”
Đại thúc khiếp sợ trừng to hai mắt, căn bản không thể tiêu hóa nổi lời nói của thiếu niên.


“Đại thúc, ngươi không thể chỉ tự mình thỏa mãn xong rồi vỗ mông bỏ đi, làm như không có việc gì. Ngươi có biết ta ʍút̼ giúp ngươi rất khổ cực không? Hay là nói, đại thúc muốn dùng cái miệng bên dưới để làm? Nếu vậy thì ta vô cùng cam tâm tình nguyện, bất quá nhìn nó bị thương nặng như vậy rồi, ta sợ đại thúc chịu không nổi đâu.”


“Nhưng ta…”
Đại thúc vừa mới mở miệng, dự định giải thích một chút, thiếu niên liền nhân cơ hội đó mà nhét dục vọng của y vào trong miệng hắn. Kinh ngạc ngậm lấy cự vật trong miệng, hắn thật sự bị dọa đến mức động cũng không dám động.


“Đại thúc… Ai, ngươi thật là… Miệng phải cử động a… Hay là ngươi thấy khó khăn quá, muốn dùng cái miệng nhỏ nhắn bên dưới?”
Đe dọa xong, bàn tay thiếu niên làm như muốn dò xét nơi hạ thân của đại thúc, khiến cho đại thúc một trận hoảng sợ vô cùng, vội vàng nhúc nhích cái miệng.


Thỏa mãn phát ra một tiếng thở dài, Thần Hi nhịn không được ra vào nhịp nhàng, thuận theo từng đợt ɭϊếʍƈ ʍút̼ của đại thúc mà đâm vào, rồi lại cố gắng khống chế lực đạo, chỉ sợ chẳng may sẽ làm đại thúc bị thương.
“Đại thúc…”


Thần Hi vừa đùa nghịch với mái tóc mấy ngày gần đây đã có chút dài ra của đại thúc vừa nhắm mắt lại hưởng thụ, “Hôm qua ngươi nói đó không phải là thương hại, vậy ngươi đối với ta là cảm giác gì?”


Nheo nheo mắt, đại thúc vẫn hết sức cẩn trọng tiếp tục duy trì động tác ɭϊếʍƈ ʍút̼. Câu hỏi vừa rồi của Thần Hi vang lên bên tai, chính hắn cũng rất mơ hồ.
Không phải thương hại, vậy là cảm giác gì?
Nói thực ra, hắn cũng không biết.
“Là yêu ư?”


Thần Hi vốn chỉ là lơ đãng nói ra, không ngờ đại thúc vừa nghe xong ba chữ kia thì giống hệt như con mèo bị người ta giẫm phải đuôi, đột nhiên ngậm chặt miệng lại. Không tính đến chuyện đại thúc sẽ phản ứng thế này, cơ thể Thần Hi nhịn không nổi mà cong lên, nam tính trong miệng đại thúc cũng bắn ra rất nhiều dịch thể, làm cho đại thúc chật vật xoay mặt qua một bên, không ngừng ho khan.


“Đại thúc, sao tự nhiên ngươi lại như thế?”
Thần Hi khẽ vuốt vuốt tấm lưng đại thúc, có ý muốn giúp người mặt đỏ tới mang tai bên dưới điều hòa lại hơi thở.


Hơi nhếch môi lên, Thần Hi trong lòng tự hỏi không biết đại thúc sẽ phủ nhận câu nói vừa rồi ra sao. Thế nhưng, khi nhận ra khuôn mặt đại thúc đang kịch liệt phản ứng, y đột nhiên nở một nụ cười.
“Đại thúc, ngươi không phải là… bị ta nói trúng rồi chứ?”
——






Truyện liên quan