Chương 32

Editor: Quân
Beta-er: My + Linh


Phần đầu của chương trình kỳ này chính là đoạn Phó Điềm Điềm làm nhiệm vụ đánh thức các vị khách khác được ghi trên thẻ. Phó Điềm Điềm phân tích: "Xe khởi hành lúc 7 giờ rưỡi. Vì rời giường, rửa mặt, hóa trang, tạo hình đều tốn thời gian, tôi quyết định gọi bọn họ dậy lúc 6 giờ."


Sau đó, Phó Điềm Điềm đặt đồng hồ báo thức, trước hết đặt một cái 6 giờ rồi lại một cái 7 giờ.
Các netizen nói
"Cảm giác Phó Điềm Điềm thật đáng tin cậy à nha"
"Suy nghĩ chu đáo nha."
"Quao, thiện cảm với Phó Điềm Điềm lại tăng nữa rồi."
.......


Sau đó tới thời gian nhóm khách quý ngủ trưa.


Sáng sớm ngày hôm sau, hình ảnh đầu tiên chiếu đến là phòng của Phó Điềm Điềm. Phòng khách quý của khách sạn cũng có gắn camera, nhưng ngày thường rất ít khi được bật, chỉ khi cần quay chương trình thực tế mới bật, hơn nữa cũng phải nói trước với khách.


Hình ảnh bây giờ là thời điểm đồng hồ báo thức của Phó Điềm Điềm vang lên, cách Phó Điềm Điềm rời giường cực kì hung hăng, cô nhắm mắt đem chăn đạp xuống, quơ chân múa tay một hồi, kết quả đồng hồ báo thức vẫn còn vang. Phó Điềm Điềm giống như đang bắt muỗi, giơ tay đập một cái trong không khí, sau đó lại đem cả mặt mình vùi trong gối.


available on google playdownload on app store


Qua một hồi lâu, vì không có chăn nên cô bắt đầu cảm thấy lạnh, lúc này mới mơ mơ màng màng tỉnh táo trở lại.


Tổ hậu kỳ của chương trình tất nhiên không buông tha màn trình diễn xuất sắc này, cho cô xứng với với những gì "Thái Sơn Vô Ảnh", "Phật Sơn Phích Lịch Chưởng" miêu tả, còn độc ác lặp đi lặp lại cảnh này ba lần.


Mọi người đều nhìn thấy Phó Điềm Điềm ở trên giường đá tới đá lui, làm xong tất cả các động tác vận động rồi mới mơ màng mở mắt, yếu ớt mù mịt (nhuyễn manh) nhìn vào camera. Tóc mềm rũ xuống, dễ thương đến mức khiến người khác muốn chạm vào. Tổ tiết mục còn độc ác gắn cho cô tai và đuôi mèo, thêm vào một tiếng "meo" siêu đáng yêu khiến máu mũi của các võng hữu đều muốn chảy ra.


Netizen:
"Cảnh Phó Điềm Điềm rời giường là hàng cấmmm, máu mũi của tui."
"Phó Điềm Điềm mới tỉnh nhìn quá đáng yêu, kêu một tiếng "meo" làm tui chịu không nổi mà, thật sự muốn "làm thịt mèo". Thiếu chút nữa là quên tui vốn là nữ, không thể "làm thịt" được."


"Đến hôm nay tui mới phát hiện, Phó Điềm Điềm thật rất xinh"
"Không cần nói gì nữa, em thích chị."
"Phó Điềm Điềm đẹp đến mức phạm quy."
"Phó thị độc môn tuyệt kỹ, Thái Sơn Vô Ảnh và Phật Sơn Phích Lịch Chưởng, Phó Điềm Điềm mà dạy học trực tuyến thì chỉ có học lên mà thôi..."


........
Phó Điềm Điềm một hồi mới hoàn toàn tỉnh táo, cô tắt báo thức, nhớ đến bản thân còn có nhiệm vụ gọi người khác dậy.


Netizen đều cho rằng cô muốn rời giường, nhưng việc đầu tiên cô làm là nhặt tấm chăn trở về, sau đó ngồi trên giường ôm chăn gọi điện thoại khách sạn. Chuông điện thoại chói tai của khách sạn thành công đánh thức những người khác. Phó Điềm Điềm chỉ cần tốn vài phút gọi điện thoại thì đã hoàn thành nhiệm vụ.


Võng hữu:
"Đm, tui không đoán được cốt truyện này đó nha."
"Trình Trục mau học đi, bây giờ là thời đại khoa học kĩ thuật rồi, đây mới là cách đánh thức người khác chính xác nè."
"Ha ha ha, vẻ mặt Trình Trục ngốc cả rồi, cảm thấy bản thân thua cuộc hoàn toàn."
"Phó Điềm Điềm cơ trí girl."


Phó Điềm Điềm nói chuyện điện thoại xong, thành công quậy tỉnh mọi người, sau đó lại đắp chăn, tiếp tục ngủ.
Võng hữu:
"Ha ha ha."
"Thì ra đồng hồ 6 giờ là để gọi người khác, 7 giờ mới là của mình?"


"Tui từ đầu đã nghi ngờ bả nói cái gì mà hóa trang, tạo hình đều là vô nghĩa, bả vốn dĩ chỉ muốn trù dập người khác. Cả đám tin bả đều bị hố cả rồi."
"Phó Điềm Điềm quả nhiên là cái hố, bất quá tui thích, ha ha ha."
"Trình Trục thua, Trình Trục thua hoàn toàn."


Màn ảnh bắt đầu chiếu đến hình ảnh những người còn lại đều bắt đầu rời giường, sửa soạn, ăn bữa sáng rồi xuống lầu. Bốn người tụ tập ngay sảnh khách sạn mới phát hiện ra không thấy Phó Điềm Điềm đâu.
"Phó Điềm Điềm đâu?" Trình Trục hỏi.
Cả đám cùng nhau lắc đầu.


"Đừng nói chị Điềm Điềm không có rời giường nha." Hướng Ngữ nói.
Cố Khải: "Hôm nay không phải ngày Phó Điềm Điềm kêu mọi người dậy sao?"
Lúc này, Hứa Tinh Trạch vốn trầm mặc nói: "Tôi nghĩ có thể chị Phó đánh thức chúng ta xong lại ngủ rồi."
Hắn hỏi tổ tiết mục: "Chừng nào chúng ta đi?"


Tổ tiết mục: "Bảy giờ rưỡi."


Mọi người nhìn đồng hồ, vừa đúng 7 giờ, liền nhận ra cả bọn đều bị Phó Điềm Điềm lừa rồi. Lúc này màn ảnh lại chuyển sang Phó Điềm Điềm, Phó Điềm Điềm đến báo thức lần thứ hai thì tỉnh, sau đó rời giường đánh răng rửa mặt như bay, cộng thêm 10 phút ăn sáng, xuống lầu vừa vặn 7 giờ rưỡi.


Võng hữu:
"Tốc độ này thật là ba chấm mà."
"Chắc kèo là bả ngủ nướng nhiều lắm mới luyện ra được cái công phu này."
"Tui phảng phất thấy được mình hồi đại học."
Lúc này Phó Điềm Điềm mới xuất hiện ở sảnh, cùng mọi người chào hỏi
"Mọi người đến thật sớm nha."


Mặt bốn người khác:......
Võng hữu:
"Ha ha ha."
"Mọi người trong lòng đều là một câu đcm không biết có nên nói hay không mà ha ha ha."
"Phó Điềm Điềm có thể đổi tên thành Phó xấu tính được rồi."
"Ha ha ha, Phó hắc hắc được đó, Phó hắc hắc thật là dễ nghe."


Có cơ hội anti liền không bỏ qua, đáng tiếc netizen nào có quan tâm. Hiện nay ở giới giải trí, người đẹp nhân cách vàng không còn nổi tiếng nữa, mọi người thay vào đó lại thích loại phúc hắc nhưng hài hước như này hơn.
Anti phá một trận không ai quản cùng liền ngưng.
......


Một đội năm người xuất phát đi đến địa điểm hoạt động.
Buổi sáng, biểu hiện tốt nhất vốn dĩ là Hứa Tinh Trạch, đáng tiếc anh ta lại phải gánh hai quả tạ Cố Khải và Trình Trục, cuối cùng ngược lại đội thắng lại là Phó Điềm Điềm và Hướng Ngữ.


Sau đó, chương trình phát lại cảnh Phó Điềm Điềm liên tục thua trong trò kéo búa bao, Trình Trục đứng ra nói: "Lần sau tôi ra búa, cậu ra bao, tôi cho cậu thắng một lần."
Phó Điềm Điềm nói "Được", sau đó ngoan ngoãn ra bao, kết quả Trình Trục lại ra kéo.
Các võng hữu lại bắt đầu
"Ha ha ha."


"Ha ha, Phó Điềm Điềm vẻ mặt ngơ ngác, ai bảo đi tin người gian manh chứ."
"Tui phát hiện Phó Điềm Điềm vừa phúc hắc vừa đáng yêu, thay đổi qua thay đổi lại vô cùng mượt."
"Trình ca cuối cùng cũng lật ngược trở về được một ván."


Trong chương trình, Phó Điềm Điềm thẹn quá hóa giận hỏi tổ tiết mục: "Buổi chiều có gì để tôi báo thù không?"
Tổ tiết mục: "Chúng tôi chỉ thông báo nhiệm vụ thôi, mấy cái còn lại chúng tôi không quan tâm."


Những lời này vừa ra, độ thảo luận của tiết mục cùng rating chương trình đều lần lượt tăng vọt.
Võng hữu:
"Alert! Alert!"
"Tổ tiết mục âm mưu dung túng Phó Điềm Điềm làm bậy nha, kiểu báo trước này rõ ràng là ủng hộ cô ấy làm bậy."
"Nói thật, tiết tháo đài này mất hết rồi."


"Đài này xưa nay đã vậy, ai nghiêm túc người đó thua."
"Tội nghiệp Phó Điềm Điềm, rõ ràng chỉ là lời chọc ghẹo, ai ngờ bị nói lâu như vậy."
"Tui hiện tại liền muốn coi Trình Trục lật thuyền, ha ha ha..."
"Tui cũng muốn nhìn Trình Trục lật thuyền thật sự đã xảy ra cái gì?"


"Đau lòng Trình ca, nhưng mà tui cũng muốn nhìn anh ấy lật thuyền ha ha ha..."
....
Trước sự chờ đợi của mọi người, cuối cùng chương trình cũng đã chiếu tới cảnh chèo thuyền buổi chiều. Phó Điềm Điềm đem thuyền đến trước mặt Trình Trục nói: "Trình ca, chúng ta đi ngắm phong cảnh đi."


Trình Trục cố ý phản kháng một chút, nhưng phát hiện có phản kháng cũng vô dụng, bảo là cùng nhau đi ngắm phong cảnh, nhưng phong cảnh đều không nhìn đến thì thuyền của Trình Trục và Phó Điềm Điềm đã chạm vào nhau, hai người lần lượt cùng nhau lật thuyền.


Phó Điềm Điềm từ dưới nước bơi lên vẫn là Phó Điềm Điềm, nhưng Trình Trục từ dưới nước bơi lên từ Trình Trục biến thành Trình Trục không có thái dương. Bình thường, Trình Trục trang điểm quá dụng tâm, lần này xuống nước lớp trang điểm trôi hết, so sánh với người không có lông mày cũng không khác nhau là mấy.


Các võng hữu nhìn thấy bọn họ như vậy lập tức vui vẻ.
"Ngượng ngùng, tui cười."
"Tui cũng cười."
"Đầu tiên là Hứa Tinh Trạch OOC, giờ lại đến Trình Trục, Phó Điềm Điềm chắc chắn là ma đầu cái thế rồi?"
"Ha ha ha, tui cấp cho Phó Điềm Điềm một cái tán."
...


Ban đầu cảnh này mới ra, mọi người đều mắng Phó Điềm Điềm, hiện tại tất cả đều đổi qua cấp cho Phó Điềm Điềm một cái tán, ngay cả fan của Trình Trục cũng tham gia cuộc vui.
Fans Trình Trục tự giễu nói:
"Vả mặt thật sảng khoái, tự bản thân vả mặt mình càng vui."


Ban đầu, bọn họ mắng Phó Điềm Điềm là do bị anti xúi bậy, hơn nữa hình tượng Phó Điềm Điềm với nonfan cũng không quá tốt, mọi người đều sẽ cho rằng, cô thật sự bắt nạt Trình Trục. Nhưng căn bản không phải như vậy, hơn nữa thoạt nhìn qua, quan hệ giữa Phó Điềm Điềm và Trình Trục có vẻ tốt. Trình Trục không còn trẻ, làm fan thích những người già trong giới này liền không cùng một dạng với fan não tàn, fan lý trí tất nhiên là fan lý trí thật sự.


Chương trình phát sóng kì này, có tư liệu sống mới, tất nhiên các netizen cũng không nhàn rỗi. Chỉ video Phó Điềm Điềm rời giường thôi cũng đã được chế thành nhiều phiên bản: có quỷ súc, có manh, cũng có các loại video cắt xén lẫn lộn.


Mọi người trên mạng tr.a tài nguyên, các video trước của Phó Điềm Điềm được lưu hành một thời gian đều bị đào ra tất.


Trong video, Phó Điềm Điềm ở đoàn phim nằm trên ghế dài, sau đó có người đến nói chuyện với cô, không thấy cô phản ứng liền đẩy một cái, Phó Điềm Điềm không nói hai lời lập tức cho một cái tát.


Có netizen phát hiện vấn đề: "Mọi người có thấy không, cái video này cùng video Phó Điềm Điềm rời giường đặt cạnh nhau, Phó Điềm Điềm có khả năng khi ấy thật sự chưa tỉnh ngủ.". Ngay sau đó liền có netizen khác phụ họa: "Thật sự, tui cũng thấy vậy, cái này và cái Phật Sơn Phích Lịch Chưởng giống nhau."


Hiện tại, tốc độ thảo luận về Phó Điềm Điềm tăng nhanh chóng, đề tài có dính dáng đến cô đều bị người khác chú ý. Rất nhanh, # Phó Điềm Điềm Phật Sơn Phích Lịch Chưởng # liền lập tức trèo lên hotsearch.


Phó Điềm Điềm bị hắc lâu như vậy, trừ bỏ fan trung thành Điềm Chanh, đây là lần đầu tiên người qua đường nói chuyện vì cô.


Có võng hữu đem hai video đặt ở cùng nhau, qua các loại phân tích chứng minh, cuối cùng ra kết luận trong video này Phó Điềm Điềm không có tỉnh ngủ. Hơn nữa trong video, người đi kêu Phó Điềm Điềm dậy thật là không có khách khí, tuy rằng nghe không được âm thanh, nhưng cũng có thể thấy được anh ta quát Phó Điềm Điềm hai tiếng, thấy Phó Điềm Điềm không có phản ứng, liền trực động thủ, động tác cực kì thô lỗ.


Đột nhiên có người đẩy cô như thế, Phó Điềm Điềm phản ứng đầu tiên là vung tay tát suy cho cùng cũng là bình thường, bất quá lúc ấy truyền ra đều bị ngắt đầu bỏ đuôi, mọi người cũng chỉ nhìn thấy Phó Điềm Điềm không khách khí đánh nhân viên công tác.


Các netizen bắt đầu bàn luận nhiều hơn cộng thêm sự cố gắng của chị Vương, cuối cùng cũng giúp Phó Điềm Điềm tẩy trắng một cái. Thật ra, lúc ấy Phó Điềm Điềm cũng từng giải thích, nhưng căn bản là không có hiệu quả, mọi người đều cảm thấy cô đang tự biện giải. Hiện tại tìm ra được sự thật, netizen có cảm giác bản thân sắp thành Holmes tới nơi rồi vì chân tướng sự thật đã được phơi bày.


"Điềm Điềm, chị cảm thấy nếu em năng động hơn, ngày em thành nữ thần quốc dân không còn xa nữa rồi.". Âm thanh của chị Vương trong điện thoại nghe rất phấn chấn: "Chị thật sự cảm thấy em cũng nên năng động hơn ấy, nếu em trở thành người đại diện kim bài rồi thì mấy chuyện tẩy trắng chị cũng không cần phải nhúng tay nữa." Chị Vương nháy mắt: "Hiện tại tình thế không phải rất tốt sao? Chúng ta đồng tâm hiệp lực, ngó trước coi sau, lại lấy một cái ảnh hậu. Không cần lãng phí thời gian tổn thương nhau chẳng phải rất tốt sao?"


Phó Điềm Điềm: "Tốt, chỉ là fan của tôi, chị đừng quá kiêu ngạo."
Vương tỷ: "....Ai đó kéo cái người điên ngứa đòn này ra ngoài giúp tôi được không? "


A Bạch ra ngoài làm việc vào buổi tối, không thể ngồi trước TV hóng được, nhưng anh ta đã tải một cái phần mềm có thể coi được truyền hình phát sóng trực tiếp. Ngoài thời gian pha chế, A Bạch buổi tối đều ôm ipad không rời tay để xem chương trình truyền hình của Phó Điềm Điềm.


Tiết Liên mỗi ngày không có gì làm thường thích đi theo bên cạnh A Bạch, thấy anh ta như thế liền hỏi: "Nhìn anh có vẻ thích Phó Điềm Điềm?"
A Bạch ngẩng đầu liếc anh ta một cái, sau đó chỉ "Ừ" một tiếng.


Tuy bên ngoài A Bạch không biểu lộ cảm xúc gì, nhưng Tiết Liên đã tự liên tưởng cảnh A Bạch bên ngoài bình tĩnh bên trong cuộn trào, tức khắc trở nên hứng thú: "Thật ra điều kiện của anh không tồi, nếu nỗ lực thì vẫn có khả năng theo đuổi Phó Điềm Điềm."


Tiết Liên nghiêm túc nghiên cứu A Bạch một hồi: "Anh nếu cứ tiếp tục yêu thầm như thế này thì vô dụng, tôi chỉ anh trước mấy chiêu, có thể tìm ra số điện thoại của Phó Điềm Điềm."


Phó Điềm Điềm thức khuya, thời điểm A Bạch trở về, cô đang ở lầu một coi phim trong phòng chiếu, trên tay cầm sách vở ghi lại cảm xúc của chính mình.
A Bạch đẩy cửa tiến vào, phòng chiếu phim tối tắm, ánh đèn tường mờ nhạt tràn vào. A Bạch gọi cô một tiếng: "Điềm Điềm."


Phó Điềm Điềm quay đầu, "A Bạch, anh đã về rồi."
A Bạch gật đầu, đi đến bên người Phó Điềm Điềm, khóe miệng giật giật, muốn nói lại thôi.
"A Bạch, anh có chuyện muốn nói với em sao?"
Phó Điềm Điềm đã xem xong phim, đang viết bút ký, nhìn thấy bộ dáng của A Bạch thì chuẩn bị đi bật đèn.


A Bạch giữ chặt cô, trầm mặc một hồi lâu đột nhiên hỏi: "Điềm Điềm, em mệt sao?"
"Hửm?" Phó Điềm Điềm không hiểu ý A Bạch, "Em không mệt."
Mặt A Bạch dần chuyển hồng, nghẹn một hồi lâu mới nói ra: "Em chạy cả một ngày trong lòng anh, tại sao lại không mệt?"
Phó Điềm Điềm:


A Bạch: "Anh cảm thấy, đối với anh, sự tồn tại của em ngày một to lớn."
Phó Điềm Điềm:...
Phó Điềm Điềm duỗi tay, sờ trán A Bạch: "A Bạch, anh không có sốt."
A Bạch lắc lắc đầu, đến gần một bước: "Điềm Điềm, hiện tại...em không thích anh một chút nào sao?"
Phó Điềm Điềm:


Anh đang trông rất khờ đấy, anh có biết không vậy?
Phó Điềm Điềm bất đắc dĩ hỏi: "Cái này ai dạy anh vậy?"
A Bạch hơi xấu hổ: "Ông chủ."
"Anh nói gì với ông chủ vậy?"
"Anh thích em." A Bạch nói. "Anh chỉ nói cái này."
Phó Điềm Điềm:...
Rốt cuộc vẫn là Phó Điềm Điềm bỏ trốn.






Truyện liên quan