10

Nhật ký 10
Lớp trưởng đại nhân, Lâm Xán.... Xán Xán, tiểu thái dương.
***********
Từ sau ngày hôm đó, bạn cùng lớp đều nhận ra 2 người có tình ý, cùng đi học cùng tan học, cử chỉ vô cùng thân thiết, Giờ ra chơi Nghiêm Miểu Miểu đi xuống canteen với Trần Âm cũng không quên mua đồ ăn vặt cho Lâm Xán.


Bình thường Lâm Xán là người trầm ổn, hơi có chút lãnh đạm, nhưng bây giờ anh đối với Nghiêm Miểu Miểu vô cùng sủng nịch, chỉ cần không bị mù thì đều nhận ra trong mắt anh lấp lánh nhu tình mật ý.


Hơn nữa trước đây Lâm Xán đi xe đạp thể thao, đằng sau không có chỗ ngồi, bây giờ đem đi sửa lại, chiều nào tan học cũng có thể thấy Nghiêm Miểu Miểu ngồi sau xe anh.
********


Tháng 11 trường tổ chức đại hội thể dục thể thao, thầy chủ nhiệm kêu gọi cả lớp ai có khả năng, nhiệt huyết thì hăng hái đăng ký, Nghiêm Miểu Miểu vốn yếu như sên, lười vận động bị Trần Âm kéo đi đăng kí thi đấu bóng chuyền, còn Lâm Xán thì tham gia chạy 100m với 400m tiếp sức.


Đến ngày đại hội, cả trường mặc đồng phục , cầm biểu ngữ đi diễu hành.Trần Âm xinh nhất lớp nên được cả lớp chọn làm người đại diện.


Thầy hiệu trưởng đọc diễn văn khai mạc xong thì các lớp trở về khu vực của mình, sắp xếp bàn ghế chỗ ngồi, Nghiêm Miểu Miểu làm hậu cần, còn chuẩn bị sẵn thùng nước với nước đường glucozo.


available on google playdownload on app store


Sáng mai mới tới lịch thi đấu bóng chuyền của cô với Trần Âm, còn Lâm Xán thì 10h20 thi đấu. Thầy giáo giao cho cả lớp tìm người giỏi văn, viết mấy câu cổ vũ để chốc nữa đọc trên loa trường.


Nói về học văn thì Nghiêm Miểu Miểu cũng được coi là khá liền được đội cổ vũ tin tưởng giao cho trọng trách, Cô nghĩ nghĩ 1 lúc rồi quyết định dùng mấy câu này: “Lâm Xán lớp 10A .Tốc độ của cậu như ánh sáng, như dòng điện,Hào quang của cậu sáng tựa thái dương"


(chơi chữ :Xán nghĩa là ánh sáng, mặt trời)


Lúc Lâm Xán đi khởi động chuẩn bị thi 400m thì lớp phó văn thể tới điểm danh, bảo mọi người phải kí tên danh sách để nộp cho thầy cô, Lâm Xán không có ở đây nên cậu bạn bao nhiêu Nghiêm Miểu Miểu kí hộ cũng được. Cô rất thoải mái cầm bút, khi viết xong chữ Lâm thì khựng lại, đột nhiên cô phát hiện ra mình không biết chữ Xán trong tên anh viết như thế nào.


Hình như bên trên có bộ vương, ở dưới có bộ đại, Nghiêm Miểu Miểu trầm tư suy nghĩ mãi vẫn không thông, lớp phó văn thể nhìn cô như thế liền ồ lên :" Không phải chứ Miểu Miểu, cậu không biết tên Lâm Xán nhà cậu viết thế nào à?" Rốt cuộc vẫn là cậu bạn cầm danh sách kí tên. Thực ra thì chữ Xán của anh ấy như thế này: ◯ ) Nghiêm Miểu Miểu chặc lưỡi, cô vậy mà không biết tên bạn trai mình, quá mất mặt, quá mất mặt...


Lâm Xán đang đứng ở đường pitch khởi động thì nghe thấy tiếng loa cổ vũ của lớp mình :“Lâm Xán lớp 10A .Tốc độ của cậu như ánh sáng, như dòng điện, hào quang của cậu sáng tựa thái dương"
Ha ha, nhất định là bé mập nhà anh viết rồi, Lâm Xán rất kích động, khóe miệng cong lên một nụ cười.


Nếu không tham gia thi đấu thì mọi người phải đứng khá xa để xem điền kinh, may mà khu của lớp Nghiêm Miểu Miểu ở ngay đó nên cô không cần chen chúc như người khác.
Nghiêm Miểu Miểu thấy Lâm Xán chuẩn bị xuất phát, khi trọng tài nổ súng, anh như con báo lao về phía


trước, cả lớp đều giơ tay cổ vũ : “ Lâm Xán cố lên, Lâm Xán cố lên”. Nghiêm Miểu Miểu ở trong đám đông cũng hò hét khàn cả tiếng.
Cô nhận thấy khi anh chạy còn hơi liếc mắt về phía mình. Chàng trai anh tuấn hiên ngang, dáng người mạnh mẽ, ánh mắt sáng rực rỡ ấy của anh chỉ nhìn 1 mình cô.


Lâm Xán luôn dẫn đầu, về đích thứ nhất. Ở vạch đích có bạn học phụ trách hậu cần muốn rót nước cho anh, Lâm Xán xua tan không cần, tự mình vặn chai uống ngụm lớn Nghiêm Miểu Miểu chạy tới, thấy tóc anh đầm đìa mồ hôi, liền lấy khăn kiễng chân lau mồ hôi giúp anh. Lâm Xán hơi cúi người xuống để cô lau cho dễ.


Anh nhìn cô nở nụ cười: “Anh là thái dương của em, đúng không?"
Nghiêm Miểu Miểu bị hơi thở của anh làm cho nóng bừng cả mặt, thẹn thùng gật đầu.
Lúc này, nụ cười của anh càng rạng rỡ, thực sự so với mặt trời còn chói sáng hơn.


Trở về lớp, mọi người thấy tâm trạng Lâm Xán rất phấn khởi , tưởng anh được giải nhất nên vui mừng, thực ra là do lời tỏ tình của bé mập nhà anh mới có thể khiến anh hưng phấn như vậy. Lớp phó văn thể thuộc loại to mồm, chạy tới kể cho Lâm Xán nghe việc Nghiêm Miểu Miểu không biết viết tên anh. Lâm Xán nghe xong cũng không nói gì cả.


Do hôm nay có đại hội nên buổi chiều tan sớm hơn so với ngày thường, khi Lâm Xán đi xe bus đưa Miểu Miểu về tới nhà còn chưa tới 4h, cô liền bảo Lâm Xán lên nhà chơi.


Cha cô mở 1 nhà máy xi măng, mẹ cô cũng làm thủ quỹ ở đó. Ở đó có nhà ăn, nên khi bận rộn bố mẹ cô đều ăn ở đó, đưa cô tiền tiêu hàng tháng tự giải quyết lúc ở một mình.


Đây không phải lần đầu tiên Lâm Xán tới nhà Nghiêm Miểu Miểu. Đợt trước nghỉ Quốc khánh, cha cô có cho cả cơ quan đi du lịch, cha mẹ đều bảo cô đi cùng nhưng Nghiêm Miểu Miểu nũng nịu nói không đi, bảo là trời nắng đi rồi sẽ tổn hại làn da mềm mại của mình, bộ dáng rất dương dương tự đắc làm cho mẹ cô đập cho mấy cái. Lần đó cha mẹ cô để cô về nhà ông bà, nhưng cô tới đó 3 ngày tiền xin về, bảo là quên mang bài tập. Ông bà cô cũng không nghi ngờ gì cả, để cô về nhà.


Mấy ngày ấy cô đều ở trong nhà chơi với Lâm Xán, không đi ra ngoài, cùng nhau ngồi trên sofa xem ti vi, cô chẳng kiêng kị gì cười lăn lộn, cười tới đau cả bụng. Lâm Xán nhìn cô cười mất cả hình tượng cũng không nói gì, chỉ lấy tay xoa xoa bụng cho cô. Hoặc là họ không làm gì cả, Nghiêm Miểu Miểu mệt mỏi nằm ngủ trong lòng Lâm Xán, cả buổi chiều cứ như thế trôi qua.


Có một lần cả hai chơi tới tối muộn, Nghiêm Miểu Miểu giữ Lâm Xán ở lại, nhà cô có ba phòng, muốn cô bảo Lâm Xán ở phòng khách á? Còn lâu nhé!
Nghiêm Miểu Miểu lấy lí do là chăn gối phòng đó lâu chưa thay, kéo anh sang ngủ với mình. Thực ra mẹ cô mới giặt hết 1 lượt hồi tuần trước rồi.


Tối đó Nghiêm Miểu Miểu mặc váy ngủ, lục tìm 1 bộ đồ ngủ mới của cha cô cho Lâm Xán.


Lâm Xán ngủ tránh khá xa chỗ Nghiêm Miểu Miểu, cô liền cuộn người lăn vào lòng anh, dựa vào lồng ngực anh, nghển cổ lên hôn cằm anh, tay anh đang ở trên lưng cô, cô liền kéo nó xuống hạ thân của mình. Lúc này Lâm Xán phát hiện ra cô không mặc qυầи ɭót, nhất thời hơi thở của anh trở nên nặng nề. Nghiêm Miểu Miểu xoay người trong lòng anh làm nũng


Tay của Lâm Xán vuốt ve khu vườn mềm mại của cô, tim đập thình thịch, ƈôи ȶhịȶ cứng rắn, thế nhưng anh vẫn cự tuyệt:" Không được, em còn bé quá”


Trước đó anh đã lên mạng tr.a qua, thấy rằng con gái làʍ ȶìиɦ sớm quá không tốt cho cơ thể, cho nên dù bị yêu nữ Nghiêm Miểu Miểu ngồi lên trên bụng, dùng tiểu huyệt non mịn ẩm ướt chà xát ƈôи ȶhịȶ của anh, trong miệng là từng tiếng rên rỉ nũng nịu: " Gậy thịt của Xán Xán vừa to vừa thô, Miểu Miểu muốn ăn” Khiến cho trán anh nổi cả gân xanh thì Lâm Xán vẫn cương quyết không cắm vào tiểu huyệt non mềm ấy.


Đêm đó Nghiêm Miểu Miểu dùng đủ chiêu thức khiêu khích anh cũng không thể đạt được mục đích.
********
Lâm Xán vào cửa vô cùng quen thuộc bước thẳng nào phòng Nghiêm Miểu Miểu, lấy ra quyển sách bài tập, bảo Nghiêm Miểu Miểu


ngồi xuống, lạnh mặt bắt cô chép 30 lần chữ Xán, viết tới mức cô hoài nghi đây có phải chữ Hán không thế ?


Nghiêm Miểu Miểu viết xong thấy vẻ mặt anh vẫn không khá hơn liền làm vẻ đáng thương, nũng nịu kêu tên anh: " Lớp trưởng đại nhân, Lâm Xán, Xán Xán, tiểu thái dương " Lần này cô bổ sung thêm " tiểu thái dương " so với lần trước.


Cuối cùng nhờ vào Nghiêm Miểu Miểu trổ hết tài nghệ lăn lộn, làm nũng, đáng thương, ôm hôn, Lâm Xán mới lộ khuôn mặt tươi cười.






Truyện liên quan