14

Nhật kí 14: Gậy thịt… làm điều khiển
Kết thúc đợt thi thử cuối kì, vài ngày sau là được nghỉ đông.
Hai ngày sau khi thi xong thì có điểm, Lâm Xán vẫn đứng cao đầu khóa, mọi người chẳng ai ngạc nhiên, đợi tới lúc mà anh không xếp nhất thì mới là quái đản.


Khi Nghiêm Miểu Miểu nhìn thấy điểm toán của mình được 83 điểm, tý nữa là được điểm giỏi, liền cảm thấy vô cùng thỏa mãn, đây là kết quả cao nhất trong sự nghiệp học toán của cô. Quá tuyệt vời!
Xem ra phương pháp dạy học của Lâm xán rất có ích, từ đuắ ngu toáncô lại có thể nhảy vọt.


Nghiêm Miểu Miểu chạy tới trước bàn học Lâm Xán, đôi mắt to long lanh nhìn anh chờ mong được khen ngợi tán dương:” Xán Xán, thi toán em được 83 điểm”
Lâm Xán nhìn nụ cười ngây ngô của Nghiêm Miểu Miểu, liền véo má phúng phính của cô:” Đúng là đồ ngốc “


Nghiêm Miểu Miểu nhét 1 đống sách vào trong balo của Lâm Xán, dự định mấy ngày nghỉ sẽ học, thực ra lần nào cô cũng có kế hoạch đấy nhưng chưa bao giờ lật sách ra.


Lâm Xán đạp xe chở cô về, tháng 1 ở miền Nam không lạnh lắm, chỉ là gió khá to, thổi phần phật “đánh” vào măt hơi đau, Nghiêm Miểu Miểu đút tay vào túi áo khoác của Lâm Xán, cảm giác còn ấm hơn cả đeo găng tay. Sờ soạng 1 lúc thì cô thò tay vào trong áo anh, bàn tay mũm mĩm vuốt ve cơ bụng rắn chắc, xoa xoa bụng anh, quệt ngón tay xuống nghịch nghịch rốn anh, gục đầu vào lưng anh nghịch ngợm.


“Mưa nhỏ, đừng nghịch” Lâm Xán chụp lấy bàn tay không an phận của cô.


available on google playdownload on app store


“Không, không, không” Nghiêm Miểu Miểu bị anh bắt đội mũ len, bắt đeo cả khẩu trmng nữa, vậy nên giọng nói của cô giữa phố xá nườm nượp trở nên mơ hồ, vậy nên hơi chữ “không” sau nói hơi lớn tiếng. Giờ cô được anh cưng chiều tới mức dù có quát lên cũng không sợ anh giận.


Biết rõ anh cũng bó tay với minh, cô càng được voi đòi tiên, lợi dụng áo khoác đồng phục to rộng che giúp mà thò tay xuống kéo khóa quần anh vạch qυầи ɭót anh ra, chạm vào vật thể nóng bỏng.
Vật đó vốn đang mềm mại ấm áp, so với tay cô còn ấm hơn, tới khi bị cô đụng vào liền hơi co quắp lại


Lâm xán hơi lảo đảo, 2 tay tý nữa thì buông khỏi ghi đông:” Ách, Nghiêm Miểu Miểu em bỏ tay ra ngay”


Ở trường Lâm Xán đều khá lạnh lùng hơn nữa anh còn là lớp trưởng, mọi người đều sợ anh, tjhỉnh thoảng giờ tự học thầy cô không đén thì cả lớp đều quay sang nói chuyện riêng, Lâm Xán ngẩng đầu đảo mắt 1 vòng thế là tiếng ồn như ong vỡ tổ liền biến mất trong tích tắc, cả lớp đều là bộ nghiêm túc cúi đầu vào học.


Thế nhưng trước mạt Nghiêm Miểu Miểu anh chỉ là con hổ giấy, chạm cái là rách.


“Không đâu, đại nhục bổng của Xán Xán ấm lắm ấy, cầm trong tay thích cực kì” Cô kéo qυầи ɭót anh xuống, nhấc ƈôи ȶhịȶ ra, nó sung trướng lên khiến 2 tay Nghiêm Miểu Miểu nắm hơi khó khan, cô cảm thấy vật này thật thần kì, lúc mềm thì nằm oặt ra, khi cương lên thì vừa to vừa cứng.


Cả 2 đang ở trên đường, xe cộ tấp nập, mỗi khi có xe đi qua, Lâm Xán đều lo lắng sẽ bị người ta nhìn thấy, vậy mà cô lại không sợ hãi, càng tăng
lực xoa bóp giày vò ƈôи ȶhịȶ.
Lâm Xán đạp xe nhanh hơn, thầm nghĩ phải ngay lập tức đưa tiểu tinh này trả về nhà.


ƈôи ȶhịȶ bị cô nghịch ngợm xoa nắn cứng dần lên, mà càng như thế thì Nghiêm Miểu Miểu lại càng hung phấn thích thú.
Đột nhiên trong đầu cô nảy ra ý định tinh quái, đó là đem ƈôи ȶhịȶ của anh thành cái điều khiển.


Cô nắm lấy thân gạy thịt, hướng nó về bên trái rồi hô lên:” Xạn Xán, chạy về bên trái”
Ngoặt gậy thịt về bên phải:” Xán Xán, đi sang phải nào”
Đẩy nó lên trên, vuốt dọc thân đại nhục bổng:” Xán Xán, chạy nhanh lên, chạy nhanh lên”


Sau đó lại cụp nó xuống:” Xán Xán, chạy châm thôi, chậm thôi nào”
“Ha ha ha ha ha ha…chơi vui quá” Nghiêm Miểu Miểu nghịch tới mức cười mãi không ngừng.


Lâm Xán không thèm để ý tới cô, dương vật cứng rắn bị đôi bàn tay nhỏ bé của cô nă sm lấy, 1 mình cô chơi vui tới quên trời quên đất, úp mặt vào lưng anh cười tới run cả người, tý nữa thì ngã ra khỏi xe
“Nghiêm Miểu Miểu, em 1 vừa 2 phải thôi” Lâm Xán nhịn rất lâu mới nói ra những lời này.


“Hừ” Mấy trò nghịch ngợm tạm dừng, cô nhẹ nhàng vuốt ve “chú chim nhỏ”: “Em so với xán Xán jngoan hơn nhiều, chị yêu em”


Lâm Xán dở khóc dở cười nghe được mấy lời của cô, dương cụ nóng cháy dưới thân được đôi tay mềm mại mũm mĩm của cô vuót ve tới sướng phát điên, chẳng còn ồn lực vào đi xe nữa.


“Miểu Miểu, giúp anh bắn ra đi” ƈôи ȶhịȶ giữa 2 cahn anh bây giờ vừa thô cứng dựng thẳng lên, làm gì còn hơi sức mà đạp xe nữa, hơn nữa cũng chẳng thể nào giải tỏa trong phút chốc được.


“Không đâu” Nghiêm Miểu Miểu kiêu ngạo đáp, cầm lấy 2 viên trứng của anh, kẹp vào 2 lòng bàn tay vân vê. Gần đây phải ôn thi thử, anhh không muốn để cho Nghiêm Miểu Miểu bị phân tâm nên cả 2 không “vận động”, vì vậy bây giờ trong túi trứng của anh chứa đầy tinh dịch.






Truyện liên quan