26-2

"Hừm.. hừm... Dù cho tinh dịch của anh vừa nóng lại vừa tanh nhưng Nghiêm Miểu Miểu lại cauwcj kỳ thích, cổ họng của cô hoạt động liên tục, nuốt cho bằng hết sữa đặc nóng bỏng.


Bé mập vội vàng nuốt hết tinh dịch, sau đó thè cái lưỡi đỏ au ɭϊếʍƈ hết ɖâʍ dịch còn sót lại trên gậy thịt của anh, gương mặt xinh đẹp mê người, con ngươi trong veo, bé mập của anh lúc này vừa ngâu thơ vừa ɖâʍ đãng.


" Cục cưng, sữa uống ngon lắm à?” Lâm Xán dương ngón tay lau tinh dịch trên khóe miệng cô rồi đút vào cái miệng nhỏ, ngay lập tức ngón tay bị cô ʍút̼ chặt.


" Ừm... ngon lắm, thích sữa của Xán Xán” Cô nhả ngón tay đã bị ngậm ướt đẫm, nũng nịu nói những lời ɖâʍ dật không biết xấu hổ, dùng gương mặt mềm mại cọ cọ xào ƈôи ȶhịȶ vẫn sưng thẳng đứng của anh. ƈôи ȶhịȶ bị cô bích thích tại bắn thêm một ít tinh dịch trắng đục , tất cả bắn lên mặt cô.


Nghiêm Miểu Miểu tự mình lau nó, sau đó dùng ngón giữa quệt những dòng tinh ấy cho vào miệng ɭϊếʍƈ láp.


" Em đúng là bé con ɖâʍ đãng". Bàn tay Lâm Xán kéo cô lên, ôm lấy gương mặt nhỏ của cô, sau đó ngâm lấy cánh môi hồng nhuận của cô, cạy mở hàm răng của cô, quấn lấy cái lưỡi mềm mại, khoang miệng của cô toàn mùi tanh nồng của tinh dịch.


available on google playdownload on app store


Đường đường là đại nam thần Lâm Xán lại nuốt tinh dịch của chính mình, rõ ràng là kẻ cuồng sạch sẽ nhưng anh lại không hề thấy bẩn, đơn giản bởi đó là ở trong khoang miệng của Miểu Miểu .


Lâm Xán vần vò ngực cô trong lòng bàn tay, cuốn chặt lưỡi cô, xoay người đè cô xuống giường, hạ thân chọc vào giữa hai chân cô, vừa định " xách súng vào trận” thì chuông cửa vang lên "Leng keng Leng keng" Anh không thèm để ý, đẩy nửa quy đầu tiến vào, thế nhưng người ngoài cửa tại liên tục quấy nhiễu, chuông cửa cứ vang lê dồn dập.


Nghiêm Miểu Miểu đẩy anh ra: “Xán Xán mau ra xem xem có biệc gì"


Mặ Lâm Xán tối sầm lại, chửi thề một tiếng, đôi mắt lạnh lẽo, đứng dậy mặc quần áo ra ngoài, mở cửa thì thấy Ngô Vịnh Tranh vẻ mặt nôn nóng đứng trước cửa, giọng nói của Lâm Xán Lạnh như băng:“Cậu khôn hồn có chuyên gấp thật sự”


Ngô Vịnh Tranh nhìn thấy biểu tình của bạn thân cũng đoán được việc mà Lâm Xán đang làm, thế nhưng cậu cũng chịu thôi, cậu sắp bị yêu nữ Trần Âm tr.a tấn phát điên rồi .


Ngô Vịnh Tranh giấu áo tắm của Trần Âm, sau đó bị cô dụ dỗ hỏi xem cậu - giấu ở đâu , cô muốn mặc cho cậu xem, thế là cậu bị cô mê hoặc liền lấy áo tắm ra dâng lên cho cô, vậy là yêu nữ đó thay ngay trước mặt cậu.


Dáng vẻ của cô vô cùng xinh đẹp, nhan sắc mị hoặc mê người, cô chỉ mặc bộ áo tắm hai mảnh , hai khỏa ɖú trắng nõn nửa kín nửa hở, núm ɖú tròn trịa hiện rõ hình dáng dưới lớp vải, cái quần nho nhỏ chẳng thể che hết đám lông của cô, nó ven theo vùng tam giác lộ ra.


Cậu gầm nhẹ đè cô xuống giường, vội vàng cởi bộ áo tắm hai mảnh cô chỉ vừa mới mặc lên, nắm lấy kiếm thịt trướng đau muốn đâm xào, thế nhưng cô lại duỗi tay chặn lại.
Yêu nữ khẽ nhếch môi đỏ, đôi mắt mê li mị hoặc khiến tim cậu ngứa ngáy :
"Đeo bao đi, nếu không thì không cho anh động vào em"


Cậu cúi đầu cắn lấy đôi môi đỏ như son, sau đó xoay người xuống giường lục oai tìm bao cao su, thế nhưng tục tung lên vẫn không thấy Cô nằm nghiêng người, móng tay xanh nhạt vuốt ve núm ɖú đỏ bừng cười nhẹ: “Em vất hết đi rồi, kể cả bao của khách sạn em cũng vất”


Cậu trợn trừng mắt, lúc nãy mới vỡ lẽ là cô giận mình giấu bikini của cô nên mới cố ý trêu chọc mình.
Ngô Vịnh Tranh đành phải dịu dàng dỗ dành cô: “Anh không bắn vào trong có được không?”
Đôi môi đỏ mê người khẽ nhếch lên :


"Không được” Anh chàng đáng thương của chúng ta đành cam chịu, đứng dậy mặc quần áo, nhét ƈôи ȶhịȶ cứng như sắt vào qυầи ɭót khi cậu vội vàng đẩy cửa thì nghe tiếng cô vọng ra: “Em không thèm dùng bao của khách sạn đâu"


Ngô Vịnh Tranh thật sự chỉ muốn hét ầm lên, chỉ có trời mới biết giờ này thì sao còn cửa hàng nào quanh đâu mở cửa cho anh đi mua áo mưa nữa, vậy nên cậu đành đi gõ cửa phòng bạn tốt, ấn chuông mãi không có ai mở cửa, cậu cũng biết họ bận mệc, đành kiên trì đứng đợi .


Rốt cục cửa cũng mở, mặt Lâm Xán sầm sì lạnh lẽo, cúi xuống là có thể thấy đũng quần anh cũng đang dội lên, Ngô Vịnh Tranh đành xoa mũi nịnh nhọt: “Việc gấp mà. Người anh em, cậu cho mình vài cái áo mưa đi, đừng lấy đồ của khách sạn".


Lâm Xán chỉ muốn đạp cho bạn mình một phát, anh cố nhẫn nhịn xoay người, vào phòng lấy trong balo hai cái ném cho Ngô Vịnh Tranh.
eglum.com cygnumgluny.com cungqumghang.com adu Ngô Vịnh Tranh nhăn nhó: "Sao có hai cái, không đủ đâu".
"Biến, mình mang sáu cái cho cậu hai cái là hào phóng lắm rồi đấy".


Nói xong anh đóng sầm cửa lại, mặc kệ Ngô Vịnh Tranh kêu oai oái ở ngoài.
Lâm Xán vội quay vào phòng, chỉ thấy bé mập không kiên nhẫn đã lấy ngón tay cắm vào tiểu huyệt, thở hổn hà hồn, cô nhìn thấy anh liền nhõng nhẽo:
Xán Xán ca ca, mau tới đây






Truyện liên quan