Chương 27
Hai vợ chồng Hoắc Sâm, khách mời của chương trình, chỉ vì bị tổ đạo diễn bỏ rơi lúc mới xuống sân bay mà quyết định tự thay đổi kịch bản, từ chương trình thực tế biến thành phim tài liệu quay lại cảnh hai vợ chồng nắm tay nhau đi du lịch QAQ.
Nếu không có anh quay phim lên tiếng nhắc nhở thì sợ là hai người này vẫn còn muốn đi thưởng thức hết những cảnh đẹp ở nơi đây mất.Thật ra thì anh quay phim đã mệt đến nỗi không đi nổi nữa nên mới phải bất đắc dĩ lên tiếng như vậy...
[Tôi không có một thân thể cường tráng khỏe mạnh đâu.]
[Tôi chỉ có cái bụng bự thôi.]
[Trên lưng tôi không có vợ hay người đẹp.]
[Chỉ có cái máy quay nặng trịch thôi!]
[Nên là mệt ch.ết đi được!]
[Hai người mau đi tìm nơi ở mà tổ chương trình đã an bài đi ( ̄^ ̄)ゞ.]
Lúc này Hoắc Sâm cũng vì sức khỏe của vợ nên mới đồng ý đi tìm cái chỗ ở mà đến tận bây giờ vẫn không biết là nó ở đâu.
Quanh đi quẩn lại, tìm tìm kiếm kiếm, cuối cùng thì ông trời cũng không phụ lòng người, căn nhà của họ đã ở ngay trước mắt rồi, là một căn biệt thự nhỏ, giản dị mà không mất đi sự trang nhã.
Nhưng khi hai vợ chồng ngốc bước chân vào cửa nhà thì lập tức phát hiện bầu không khí có phần không bình thường.
Hai người ngẩng đầu nhìn lên, sự ăn ý giữa cả hai đồng thời tăng vọt, lúc này trong nội tâm họ đều đang liên tưởng về trạng thái của đạo diễn như thế này...
[Ở Séc có Bao Thanh Thiên.]
[Thiết diện vô tư rõ ngay gian.]
---
Đạo diễn rất tức giận, hậu quả vô cùng nghiêm trọng.
Cách tốt nhất để xử lý một kẻ ham ăn chính là bắt bọn họ phải nhịn, mặc dù có hơi tàn nhẫn, nhưng xét thấy hai vợ chồng Hoắc Sâm hoàn toàn không tuân theo quy tắc của trò chơi, trễ tận ba tiếng mới đến đây, không cho bọn họ ăn cơm tối đã là lựa chọn tốt nhất rồi.
"Bởi vì hai bạn đã làm lãng phí quá nhiều thời gian, nên tối nay hai bạn sẽ bị cắt cơm."
Hoắc Sâm: "..."
Bao Tử: "QAQ"
Có thù không báo thì không phải là quân tử, đạo diễn vì phải chờ đợi quá lâu nên không còn nể nang gì hết cả.Sau khi tuyên bố hai vợ chồng Hoắc Sâm không được ăn cơm tối, anh ta lại lập tức lấy đồ ăn ngon mà tổ chương trình đã chuẩn bị sẵn cho bọn họ ra, sau đó cả đám người cứ thế ăn nhồm nhoàm ngon lành trước mắt hai vợ chồng Hoắc Sâm.
[Bàn về trình độ ngây thơ của tổ đạo diễn.]
Đáng tiếc anh ta coi như đoán được mở đầu, nhưng lại không lường trước được kết cục.Không thể không nói là chiêu này quả thật quá là tr.a tấn những kẻ tham ăn, nhưng mà...
[Đạo diễn à, anh nghĩ gì vậy?]
[Anh cho rằng hai vợ chồng họ phải khổ sở chật vật đi tới đi lui để tìm được đến đây sao?]
[Anh nhầm rồi.]
[Trong lúc anh không biết.]
[Hai người họ đã du ngoạn đến mấy danh thắng cổ kính của Séc rồi đấy.]
[Trên đường đi cũng đã ăn cơm rồi.]
[Cho nên anh có tức giận thì cũng phải nhìn xem người ta bây giờ đang no hay đói chứ?]
[Xin đốt một ngọn nến cho sự thông minh của đạo diễn.]
Anh quay phim hoàn toàn bó tay với trí thông minh của tổ đạo diễn, không quên cầm máy quay chuyển hướng đến hai vợ chồng Hoắc Sâm, kết quả lại khiến anh ta ngơ ra, môi mím chặt lại, có nên khen hai người này thời thời khắc khắc vẫn không quên mình là diễn viên hay không đây?
Bao Tử sau khi nghe đạo diễn nói là không được ăn cơm tối thì cảm thấy không vui chút nào, thân là một tín đồ ăn uống, cô cảm thấy sự trừng phạt này thật sự là không có nhân quyền.Sau đó hết thảy đều phát sinh một cách rất tự nhiên, trí thông minh của Bao Tử chủ động logout sau khi nghe tin mình không được ăn tối, vẻ mặt bi phẫn và cam chịu, sau khi thấy mọi chuyện không thể thay đổi được thì liền xoay người chui vào lòng chồng, tìm kiếm sự an ủi.
Cũng may ở thời điểm mấu chốt Hoắc Sâm vẫn giữ được sự tỉnh táo, hắn biết tính vợ mình, cũng biết hiện giờ vợ mình đang nghĩ tới điều gì, nên chỉ cúi đầu cười, nhẹ nhàng nói với cô vợ đang rúc trong ngực: "Bánh bao, chúng mình vừa mới ăn xong cơm tối rồi mà, đầu óc em để đi đâu vậy?"
Bao Tử: "..."
[Ờ nhỉ QAQ.]
[Mình ăn rồi mà.]
[Sao còn phải kích động như vậy chứ?]
[Ngốc ch.ết đi được!]
Đạo diễn và các nhân viên vẫn ngồi ăn cơm trong tâm trạng cực kỳ đắc ý, chỉ có anh quay phim, người biết rõ chân tướng là không ngừng lắc đầu ngao ngán.
---
Kết thúc một ngày ghi hình, mặc dù không có làm gì cả, nhưng hai vợ chồng vẫn cảm thấy rất mệt mỏi.Cái dây trói hai cổ tay khiến cho hai người làm gì cũng bất tiện.Vốn cho là khi về phòng có thể cởi dây ra, kết quả... chậc chậc, cái chương trình này vì rating cao nên chắc kiếm được nhiều tiền đây, bây giờ còn gắn cả camera trong phòng rồi, người đi đâu thì nó tự động di chuyển theo đấy, bám sát 360 độ không góc ch.ết luôn.
Bao Tử: "..."
[Tổ chương trình, một chương trình văn minh thế này mà lại để cho chúng tôi cùng nhau đi vệ sinh cùng nhau đi tắm thế này à?]
Hoắc Sâm: "= v ="
[Bây giờ trẫm rất vui.]
[Trẫm không mệt chút nào.]
[Ái phi, theo trẫm đi tắm thôi ~]
---
Ngày ghi hình thứ hai, tâm trạng của Hoắc Sâm vô cùng tốt, nguyên nhân cụ thể chỉ có một, mặc dù không thỏa mãn lắm, nhưng dù sao cũng ăn được chút đậu hũ của vợ rồi ◉‿◉.
[Đúng là một ảnh đế không có tiền đồ.]
[Chẳng qua chỉ là theo chân vợ vào phòng tắm mà thôi.]
[Chứ có làm được cái gì đâu →_→.]
...
Đạo diễn: "Chúng tôi biết hai tuần trước các bạn đã cực khổ rồi, nhưng xin hãy tin tưởng chúng tôi, chúng tôi cực kỳ nhân từ, tuần này và tuần tiếp theo hai bạn sẽ được tận hưởng cuộc sống một cách trọn vẹn, thời kỳ gian khổ đã qua, giây phút an nhàn đã tới.Tôi đã xem lại những cảnh quay hôm qua thì thấy hai bạn chơi rất vui vẻ, cho nên hôm nay tôi sẽ cho hai bạn càng thêm vui hơn nữa.Hôm nay hai bạn sẽ được tháo dây, trả lại sự tự do.Lát nữa sẽ có một cô gái xinh đẹp và một anh chàng đẹp trai người Séc đến đây, chúng tôi muốn xem xem khi hai bạn đi chơi với những người bạn khác giới khác thì sẽ như thế nào."
Hai vợ chồng ngốc: "..."
Không sai, đạo diễn tôi đây cứ tùy hứng như vậy đấy.Hai người muốn show ân ái chứ gì? Để tôi xem khi có những mỹ nữ soái ca khác ở đây thì hai người còn yêu thương nhau được nữa không, nhất định sẽ là một màn ghen tuông cho xem.
Người đầu tiên bước ra chính là mỹ nữ người Séc với bộ trang phục vô cùng nóng bỏng.
Hoắc Sâm cau mày, mới sáng ra đã mất hứng rồi, đáng ghét!
[Đạo diễn, anh mà chia cách đôi uyên ương là sẽ bị sét đánh đấy ( ̄^ ̄)ゞ.]
Tiếp theo là một anh chàng người Séc đẹp trai với body cực kỳ cường tráng.
Lúc này Hoắc ảnh đế cảm thấy hơi nguy hiểm...
[Lấy tính cách gặp sắc quên nghĩa của vợ mà nói.]
[Thì rất có khả năng là hắn sẽ mất vợ TAT.]
[Tổ chương trình...]
[Mối hận đoạt vợ này, tôi thề không đội trời chung với mấy người.]
Hoắc Sâm đang đắm chìm trong thế giới sắp mất đi vợ, vội vàng liếc nhìn Bao Tử đang đứng bên cạnh, kết quả...
Bao Tử: "QAQ"
Hoắc Sâm: "..."
[Ơ, mình đã đoán sai sao?]
[Vợ mình đáng lẽ không nên tỏ ra thế kia mới phải chứ!]
[Vợ ơi, quả nhiên là vợ vẫn yêu chồng nhất = v =.]
Bánh bao ngốc: "Tổ chương trình xấu lắm."
Hoắc Sâm: "Anh cũng thấy vậy." Dám chia rẽ mình và bánh bao.
Bánh bao ngốc: "Muốn mời thì cũng phải mời người Trung Quốc chứ, mời cái người đẹp trai nhưng bất đồng ngôn ngữ thế này thì có ích gì?"
Hoắc Sâm: "TAT"
[Đau đớn cõi lòng.]
---
Hai cặp sẽ chia ra đi hai hướng khác nhau, boy ưa sạch sẽ Hoắc Sâm tuy vẫn giữ lịch sự nhưng lại tỏ ra chán ghét không muốn nắm tay cô gái ngoại quốc nhiệt tình phóng khoáng kia (¬_¬).
[Đùa cái gì vậy?]
[Cô đâu phải vợ tôi.]
[Sao tôi phải nắm tay cô chứ?!]
Về phần Bao Tử, mặc dù anh chàng ngoại quốc kia rất quyến rũ, nhưng bánh bao ngốc rất có ý thức mình là gái đã có chồng, tuyệt đối không được "hồng hạnh vượt tường", huống hồ cô lại không thể giao tiếp được với anh chàng này, nên trừ việc cười ra thì chẳng có hành động nào khác cả.
Hai vợ chồng ngốc lần đầu tiên tỏ ra lúng túng trước ống kính.
Đối mặt với cảnh tượng này, đạo diễn chỉ còn biết hối hận đến xanh cả ruột, cứ tiếp tục như vậy thì còn quay cái gì nữa đây!!
Sau khi Hoắc Sâm rời khỏi Bao Tử thì lập tức trở nên cao lãnh, trong ánh mắt cũng không nhìn ra chút ngây thơ ngốc nghếch nào nữa.Mà Bao Tử khi không ở bên Hoắc Sâm, tuy vẫn đáng yêu như cũ, nhưng vì chưa quen với hoàn cảnh nên vẫn luôn giữ yên lặng, toàn bộ mọi chuyện đều để cho anh chàng người Séc kia an bài.
[Lúng túng ing ~]
Đạo diễn: "..."
[Tại sao lại thành ra như vậy?!]
[Tại sao phản ứng của bọn họ luôn không giống như trong tưởng tượng của mình vậy?!]
[Đạo diễn hãy mạnh mẽ lên, đừng khóc đừng khóc!]
...
Một ngày trôi qua, mọi người cuối cùng cũng hiểu ra một chuyện, rằng chỉ khi hai vợ chồng ngốc ở bên nhau thì họ mới trở về đúng với con người thật của mình, điều này cũng giống với câu "người đang yêu giống như những đứa trẻ chưa lớn, còn người không yêu thì luôn trưởng thành sớm hơn".
Buổi tối lúc trở lại, nét mặt của Hoắc Sâm và Bao Tử vẫn không chút thay đổi, một người thì vì không muốn đi cùng với một cô gái không quen biết, còn một người thì vì không thể giao tiếp được với anh chàng đẹp trai kia.
Lúc đoàn tụ, hai vợ chồng cảm thấy như thể một ngày không gặp mà tựa như xa cách ba năm, nếu không có đối phương ở bên, thì phong cảnh xung quanh cũng không còn đẹp nữa.
---
Buổi tối, vì để đền bù cho sự lúng túng suốt một ngày, đạo diễn đã cho thêm phần thổ lộ vào, nếu hai vợ chồng có thể thường xuyên bày tỏ tình cảm bằng lời nói thì tình yêu sẽ càng thêm nồng nàn.
Hoắc Sâm khá hài lòng với phần này, chậc chậc, vợ chồng già rồi, đúng là không quen nói mấy câu buồn nôn cho lắm = v =.
Vòng một, Bao Tử là người thổ lộ, Hoắc Sâm là người được thổ lộ ~
Bao Tử: "Chồng à, anh chính là thanh xuân của em."
Hoắc Sâm: "=w="
[Thanh xuân của em.]
[Vợ à, ý của em là...]
[Em đã yêu anh từ lâu rồi đúng không?]
[Thích quá đi thích quá đi thích quá đi (≧∇≦).]
Vòng hai, Hoắc Sâm là người thổ lộ, Bao Tử là người được thổ lộ ~
Hoắc Sâm: "Anh không có mong ước gì cao sang cả, chỉ muốn ngày ba bữa đều được ăn cơm em nấu, mỗi ngày được nghe em nói câu chào buổi sáng và chúc ngủ ngon."
Bao Tử: "=w="
...
Sau mười vòng, đạo diễn chính thức ngã gục.
Toàn thể các nhân viên trong đoàn giờ phút này cũng đang ôm chặt nhau, ngược tâm người ta thì không nói làm gì, đằng này lại còn buồn nôn nữa chứ QAQ.
[Đạo diễn ơi là đạo diễn ~]
[Tại sao anh lại muốn cho thêm cái phần này vào làm gì thế hả?!!]
[Có hiệp hội bảo vệ cẩu độc thân trên toàn thế giới không?!]