Chương 57

Rất nhiều người nói rằng, thời điểm phụ nữ thức dậy vào sáng sớm là thời điểm quyến rũ say mê lòng người nhất.Thật ra thì cũng không hẳn, ít nhất thì Bao Tử không cho là như thế.Vì phải dậy sớm quay phim nên lúc này trông đầu tóc Bao Tử như cái tổ quạ vậy, mặt mũi thì đần độn phờ phạc.


[Nhìn là biết chưa ngủ đủ giấc rồi.]
Nếu cái bộ dạng này vẫn có thể được khen đẹp thì... người kia nên đến bệnh viện kiểm tr.a mắt được rồi đấy.


Rất hiển nhiên, mắt của Hoắc Sâm vẫn bình thường, lúc nhìn thấy bộ dạng lôi thôi của vợ, hắn liền không chút nể mặt mà cười ha ha, ôm chăn cười lăn lộn trên giường.Chuyện này cũng khó trách, bình thường tướng ngủ của Bao Tử không có vấn đề gì, chỉ là tối hôm qua Hoắc Sâm tự nhận là đêm động phòng hoa chúc, cứ động tay động chân với cô, Bao Tử vì buồn ngủ quá nên cũng không thèm để ý, nhưng Hoắc Sâm lại càng được đà lấn tới, kết quả Bao Tử phải vùng lên phản kháng, hai người cười đùa đánh đấm nhau đến đêm khuya, thành ra sáng hôm sau Bao Tử mới như thế này →_→.


Vậy mới nói, đêm hôm khuya khoắt không yên ổn mà ngủ đi, đùa cái gì chứ.
[Thế giới của người ta khác biệt, bạn không hiểu được đâu.]
Hoắc Sâm cảm thấy sự hài hước bẩm sinh của vợ chính là liều thuốc tốt nhất giúp cho hắn tỉnh táo.


Bao Tử lại cho rằng – Người này hình như có bệnh rồi →_→.
[Cười gì mà lắm thế, còn không mau dừng lại.]
[Chỉ là kiểu tóc lúc sáng sớm của bổn bánh bao có hơi rối thôi mà?]
[Không phải đã nói với anh là do tối hôm qua em gặp ác mộng sao?]


Về phần cơn ác mộng của Bao Tử, tối qua cô mơ thấy mình biến thành một cái bánh bao lớn, sau đó bị một con Husky tha đi rồi ăn sạch QAQ.
---


available on google playdownload on app store


Trong mấy ngày quay phim, có thể nói rằng hai vợ chồng ngốc đã cực kỳ cố gắng để quay được những cảnh tình cảm.Bất luận là đang quay phim hay không, tất cả các nhân viên trong tổ đều nhận được một tin tức thế này – Mau mau xếp hàng ngay ngắn nào, vợ chồng Nạp Lan chuẩn bị phát đường đây = v =.
...


Đối với Nạp Lan Dung Nhược và Lư thị mà nói thì tình cảm của bọn họ không phải kiểu vừa thấy đã yêu, mà phải nói là vừa gặp đã thương thì đúng hơn.


Ngày hôm sau, hai người đều dậy hơi muộn, Nạp Lan Minh Châu và Giác La thị đều không trách tội, dù sao cũng là người từng trải, sau đêm động phòng hoa chúc, buổi sáng dậy muộn cũng là chuyện bình thường, huống hồ, thấy nhi tử và nàng dâu tình cảm tốt đẹp như vậy, chắc hẳn ngày được bế tôn tử cũng không còn xa nữa.


Có điều cảnh rời giường này bị NG rất nhiều lần, tuy nói Nạp Lan Dung Nhược và Lư thị đêm qua có tiếp xúc da thịt làm chuyện vợ chồng, nhưng dù vậy thì sáng hôm sau thức giấc vẫn có chút xấu hổ và lúng túng.Vậy mà Hoắc Sâm lại không diễn theo đúng kịch bản này, tối qua vì thương vợ nên hắn không làm gì cô cả, nhưng lúc này thấy Bao Tử mặc áo ngủ nằm bên cạnh, hắn thật sự không thể nhịn được, Nạp Lan Dung Nhược đáng ra phải ngượng ngùng lúng túng mới phải, thế mà hắn lại xuân tâm nhộn nhạo, hơn nữa còn làm ra mấy hành động mờ ám, thỉnh thoảng lại đưa tay véo má người bên gối.


Lư thị bánh bao: "QAQ"
[Anh định kéo rộng mặt em ra đấy à?]
Phùng Tần Sinh: "TAT"
Thiên tính vạn toán mà vẫn không ngờ đến kết cục này, rõ ràng cả ngày hôm qua đều rất thuận lợi mà, hôm nay sao lại NG một đi không trở lại vậy?


"Ừm, nên dậy thôi, lát nữa còn phải đi bái kiến a mã và ngạch nương đấy." Lư thị đưa tay đẩy nhẹ ngực Nạp Lan Dung Nhược, đỏ mặt ngáp một cái, lộ ra đầu lưỡi đỏ hồng, dáng vẻ mệt mỏi lười nhác.
"(☆_☆)"


Và thế là, Hoắc Sâm chẳng thèm quan tâm là mình đang diễn nữa, cúi đầu mổ lên môi Bao Tử một cái, dịu dàng nói: "Không vội."
Lư thị bánh bao: "..."
[Nếu em nhớ không lầm thì...]
[Kịch bản không phải như vậy mà.]
...


Có thể nhẫn nại nhưng không thể nhẫn nhục, đạo diễn Phùng trên trán nổi đầy gân xanh, cuối cùng cũng phát điên quát: "Hoắc Sâm! Cậu làm sao vậy hả?! Sự chuyên nghiệp của cậu đi đâu mất rồi?! Đừng để NG nữa, tập trung diễn cho tôi, quay xong thì vợ chồng cô cậu có không vội thế nào tôi cũng chẳng thèm quản đâu!!!"


Hoắc Sâm: "..."
[Đạo diễn Phùng, nếu vợ chú mà nằm trong ngực chú thì chú còn chuyên tâm diễn xuất được chắc? Cháu không tin!]
[Tóm lại là cháu không làm được!]
[Trẫm là người chỉ thích mỹ nhân, không màng giang sơn =w=.]
Bao Tử: "..."


[Cảm ơn đạo diễn Phùng đã cứu cháu trong lúc nước sôi lửa bỏng.]
[Nếu không chắc cháu đã hiện hình thành sắc nữ rồi.]
[Chồng em quyến rũ quá đi!]
---


Cuộc sống sau khi thành thân của hai phu thê có thể nói là tình chàng ý thiếp, tựa hồ trên thế gian này không còn điều gì tốt đẹp hơn nữa.Thậm chí Nạp Lan Dung Nhược trước giờ vẫn luôn mãi tiếc nuối khi đã bỏ lỡ kì thi đình do bị bệnh, bây giờ cũng đã được hạnh phúc làm cho nguôi ngoai.


Mà Lư thị hiền thục nết na lại càng khiến cho mọi người từ trên xuống dưới trong phủ Minh Châu yêu mến.


Lúc này Nạp Lan Dung Nhược còn chưa bước lên con đường làm quan, cho nên cũng khá rảnh rỗi, những lúc không có việc gì làm, hắn chỉ thích được ở bên Lư thị.Trong thư phòng, Nạp Lan Dung Nhược đang viết chữ, Lư thị đứng bên cạnh bàn mài mực cho hắn, cuộc sống hạnh phúc mỹ mãn, khiến cho những áng thơ của Nạp Lan Dung Nhược cũng trở nên bay bổng.


Bỗng nhiên ngẩng đầu lên, vừa vặn nhìn thấy gương mặt nghiêng của thê tử, nhã nhặn mà xinh đẹp, Nạp Lan Tính Đức dừng bút, nhìn Lư thị một lát rồi trêu chọc nàng.Lư thị hai tai đỏ hồng, lấy chân đá nhẹ phu quân.Gió xuân ấm áp thổi từ cửa sổ vào phòng, mang theo mùi cỏ non thơm ngát.Lư thị khẽ ngẩng đầu, thản nhiên nở nụ cười, gương mặt tươi thắm như hoa đào.


Có một thê tử như thế, còn gì để đòi hỏi nữa đây.
...
"Cut! Sáng nay quay đến đây thôi, một giờ chiều chúng ta tiếp tục."


Thật ra thì á, mọi người đứng xung quanh đều rất ngạc nhiên, vì cho dù là đang diễn thì gương mặt cũng rất khó nói hồng là hồng được, nhưng mà Bao Tử lại có thể đỏ mặt rất đúng lúc, hai tai cũng hồng rực lên.
[Quá thần kì.]
[Quá đáng sợ.]


Bọn họ ai cũng nghi ngờ nhưng không mở miệng hỏi, có lẽ người ta có kĩ năng riêng của mình.
Về vấn đề mặt đỏ tai hồng này, sau khi chấm dứt cảnh quay, Bao Tử lập tức hùng hổ đi tìm Hoắc Sâm để tính sổ.
[Rõ ràng đang quay phim nghiêm túc!]


[Vậy mà hai cái chân bên dưới bàn của Hoắc Sâm lại cứ giơ ra trêu chọc mới ghét chứ!]


Bao Tử rất sợ nhột, mặc dù trong phim đang là đầu xuân, nhưng thực tế lại là mùa hè, phải mặc y phục đời nhà Thanh quả thật giống như đang trong phòng tắm hơi vậy.Cho nên lúc máy quay chỉ quay nửa người trên thì Bao Tử sẽ len lén vén vạt váy lên cho mát chân, mà điều này lại càng dễ dàng cho Hoắc Sâm làm bậy, từ góc độ của hắn, có thể nhìn thấy rõ ràng mắt cá chân của Bao Tử đang lộ ra.Kết quả, "Hoắc Sâm đùa giỡn vợ" login thành công, lập tức giơ chân lên khẽ cọ vào mắt cá chân của vợ, thế là bánh bao ngốc nhà hắn nhột quá nhưng phải cố nhịn, cái mặt nhỏ và hai tai nhanh chóng đỏ ửng chỉ trong một phút đồng hồ = v =.


[Chồng nghịch ngợm quá đi!]
[Xấu lắm!]
Đối mặt với sự khởi binh vấn tội của Bao Tử, Hoắc mỗ chỉ trả lời: "Bánh bao, cảnh quay này cần em phải đỏ mặt, vì Lư thị xấu hổ mà, anh chỉ đang giúp em thôi."
"..."
[Nếu đúng vậy thật thì em phải cảm ơn anh rồi.]


"Vợ, em lại nghĩ đến chuyện gì đen tối chứ gì?" Hoắc Sâm ghé miệng vào tai Bao Tử trêu chọc.
"→_→"
[Đừng có mà vu khống!]
[Em chỉ sợ nhột mà thôi!]


Hai vợ chồng ngốc cứ nói qua nói lại mãi, các bạn nghĩ họ đang cãi nhau ư? Chắc chắn không phải đâu, có ai mà lúc gây lộn lại tỏa ra toàn sắc hường như vậy chứ? Cho nên, nói chính xác thì hai người này đang không thèm coi ai ra gì mà liếc mắt đưa tình với nhau ( ̄▽ ̄).
---


Có câu, đi đêm lắm có ngày gặp ma.
Hiện giờ, Hoắc Sâm và Bao Tử đang dùng hết sinh mạng ra để đóng phim – Khoe ân ái nhiều quá, cuối cùng sẽ phải nhận về sự phẫn nộ của dân chúng TAT.


Phùng Tần Sinh cứ nghĩ rằng nếu để hai vợ chồng diễn cảnh tình cảm với nhau thì nhất định sẽ dễ như trở bàn tay, nhưng ông thật không ngờ là cái tên Hoắc Sâm kia lại thường xuyên ăn đậu hũ của Bao Tử trong quá trình quay, mặc dù không đến mức ảnh hưởng đến tổng thể bộ phim, nhưng mà...


[Nhân vật Nạp Lan Dung Nhược điềm đạm khiêm tốn đã bị Hoắc Sâm biến thành một kẻ lưu manh rồi.]
Hoắc Sâm: "..."
[Nỗi oan ức này hắn không nhận đâu!]
[Không biết yêu thê tử thì không phải nam nhân tốt = v =.]
...


Mấy ngày nay các cảnh quay đều chỉ tập trung vào cuộc sống ngọt ngào của Nạp Lan Dung Nhược và thê tử Lư thị, khiến các nhân viên trong đoàn không thể chịu nổi mà cầu mong đạo diễn hãy ngược hai vợ chồng họ đi - Nếu không ngược hai vợ chồng kia thì đống thức ăn cho cẩu này chúng tôi nuốt không nổi đâu QAQ.


[Các bạn vẫn quá ngây thơ rồi.]
[Dù trong phim bọn họ có bị ngược đến đâu đi nữa.]
[Thì ngoài đời các bạn sẽ bị bọn họ ngược gấp ba lần như thế cho xem!]


Ở thời đại nam nhân tam thê tứ thiếp, cho dù trong lòng Nạp Lan Dung Nhược bấy giờ đã tràn ngập hình bóng Lư thị thì vẫn không tránh được vận mệnh phải nạp thiếp, sau một thời gian hạnh phúc ngắn ngủi thì tiếp tục có thêm Nhan thị.


Phận làm thiếp đương nhiên không thể so với chánh thê, nói khó nghe một chút thì chánh thê chính là chủ tử, thiếp là nô tỳ.Huống hồ Nhan thị lại hay đau ốm, không được sủng ái, chỉ đành phải yên lặng nhìn Nạp Lan Dung Nhược và Lư thị tình chàng ý thiếp.


Nhưng nữ nhân vốn hay có lòng đố kỵ, lúc Nhan thị vào cửa, Lư thị mặc dù ngoài mặt không nói gì, nhưng trong lòng vẫn có chút không thoải mái.
Cảnh ghen tuông mọi người tỏ vẻ nhìn rất đáng yêu.
Xếp hàng đứng xem hai vợ chồng Nạp Lan giận dỗi dỗ dành nhau nào.
Chẳng qua lúc quay xong thì...


"Vợ, vừa rồi em diễn không tới đâu nhé ( ̄^ ̄)ゞ"
"Hmm?"
[Chồng à, anh đừng trêu chọc em.]
[Rõ ràng đạo diễn Phùng mới khen em xong mà.]
"Lúc anh và Nhan thị đứng cạnh nhau chả thấy em ghen gì cả."
"→_→" Bao Tử hiểu vì sao chồng mình không hài lòng rồi.
[Nhưng mà...]


[Đây là kịch bản yêu cầu biết chưa hả?]
Những người khác: "..."
Vểnh tai lên nghe lâu như vậy, thế mà bây giờ bọn họ chỉ muốn thà ch.ết còn hơn.Cứ tưởng là Hoắc Sâm sẽ mắng Bao Tử diễn xuất không tốt làm hắn mất mặt chứ, ai ngờ là hắn lại giận vì vừa rồi trong phim Bao Tử ghen tuông chưa đủ.


[Chưa kịp chuẩn bị thì một viên kẹo đường đã chui vào miệng rồi.] [Trong đường có độc đó.]


Thức ăn cho chó này không chỉ có mỗi người trong đoàn làm phim ăn thôi đâu, đợt này vì hai vợ chồng ngốc bận quay phim nên ít liên lạc với bên ngoài, blog cũng đã lâu không đăng gì lên cả.Nhưng cho dù hai người có không ở giang hồ thì giang hồ vẫn luôn không hết chuyện về bọn họ ( ̄▽ ̄).


[Nguyện vọng này cũng đơn giản thôi mà.]
[Các bạn nam à, mau ra hiệu cắt tóc học hỏi người ta cách gội đầu khiến người ta thoải mái nhất
đi.]
[Đó là một lợi thế lớn để tìm được bạn gái đấy.]






Truyện liên quan